Sinh Con Thời Mạt Thế

Chương 374: Đố kỵ




“ Này.” ở ghế lái phụ, một người phụ nữ trông thon gọn hạ cửa kính xuống, nhìn Tô Tô đang đi đường nhỏ hỏi: “Chúng tôi muốn săn nhộng mặt người, cho cô đi nhờ xe lấy một nghìn tinh hạch nhé?”

“Được. Trả trước hay trả sau?”

“Sau. Chờ cô biết được bên ngoài nguy hiểm thế nào rồi đàn ông của cô qua đây trả.”

Ánh mắt người phụ nữ nhìn Tô Tô rõ ràng có vẻ coi thường. Cô ta và động đội đều bị vẻ ngoài thơ ngây của Tô Tô lừa gạt. Một nghìn tinh hạch để đi nhờ xe không phải con số nhỏ. Tô Tô không nghĩ ngợi gì đã đồng ý, rõ ràng không biết thế giới này hiểm ác ra sao.

Tô Tô thoải mái gật đầu vì dù trong tay không có lấy một viên tinh hạch, số lượng tinh hạch ra vào trên tay cô lớn kinh khủng, một nghìn viên trong mắt Tô Tô đang khó khăn chẳng thấm tháp vào đâu.

Có điều giờ cô không cầm theo một nghìn viên nên chi bằng bản thân đi một vòng bên ngoài rồi nhắn anh Bảo thanh toán phí xe giúp mình. Cô nhìn lại, chiếc xe được cải tiến thành thiết giáp này thật lớn, các chi tiết được “độ” rất chuẩn, xem ra có dị năng giả hệ kim cấp ba trong nhóm người này.

Chiếc xe dừng lại, cánh cửa cuối xe mở ra, bên trong là những người cười cợt cô ở trung tâm nhiệm vụ khi nãy. Bọn họ không hề ngừng lại khi Tô Tô vào xe mà Tô Tô cũng không để ý đến bọn họ. Cô bế Tiểu Ái hiếu kỳ nhìn khắp xe, ngồi xuống một góc khác.

Chiếc xe tiến về phía trước một lúc mới ra khỏi thị trấn nhộng. Tại góc khác của thị trấn, một trận xung đột vũ trang rất lớn nổ ra. Đám giòi bọ biến dị bị dồn ép nên chui xuống dưới lưới điện vào thị trấn, còn Lý An Tâm xuất hiện trước mặt Lý Tiểu Vũ.

Thị trấn nhộng trở nên rối loạn. Mộc Dương dẫn các dị năng giả vội vàng đi tìm Tô Tô và Tiểu Ái. Diệp Dục dẫn đội đặc công dị năng từ bên ngoài chạy về. Lý Tiểu Vũ đang chuẩn bị ra ngoài dẹp loạn thì gặp Lý An Tâm tiều tụy chẳng còn ra dáng người.

“An Tâm… Chị… Chị sao thế này?”

Nhìn Lý An Tâm đứng phía trước, Lý Tiểu Vũ cảm thấy không hiểu được. Lý An Tâm gầy gò như người dân châu Phi chết đói, mặt toàn vết răng cắn, trời mùa đông nhưng cô ta chỉ mặc bộ đồ mùa thu đầy vết máu.

Không biết Lý An Tâm vượt qua lưới điện kiểu gì, chỉ thấy nhóm người sau lưng cô ta đang xung đột ầm ĩ, còn Lý An Tâm cười khành khạch xông đến trước mặt Lý Tiểu Vũ và vung tay lên. Một lớp bụi đỏ bay lên không trung, Lý Tiểu Vũ không đề phòng hít phải hơi độc, trợn mắt ngất đi.

Lý An Tâm vội vàng gọi vài người đàn ông ra khiêng Lý Tiểu Vũ chạy về phía thôn Bát Phương, Lý An Tâm đuổi theo sau. Thị trấn nhộng không phải nơi thích hợp để làm điều ác. Hiện giờ cửa lớn trên lưới điện đang đóng khẩn cấp, Diệp Dục cũng dẫn đội đặc công dị năng đi xử lý. Muốn hành hạ Lý Tiểu Vũ chỉ có thể chạy về phía thôn Bát Phương!

Theo kế hoạch của Voldermort, hắn ta chỉ có thể gây rối ở ngoài thôn Bát Phương liên tục mới có thể ép kẻ thuần phục rắn chúa ra ngoài. Lý Tiểu Vũ dẫn đầu đội nữ tự cường, trở thành rào cản lớn. Bình thường, khi những chuyện kia chưa kịp phát triển thì đội nữ tự cường đã phát hiện ra và báo lên trên. Muốn gây hỗn loạn trên diện rộng, bọn chúng phải xử lý cô nàng Lý Tiểu Vũ này trước.

Không gì có thể khiến hắn thấy hưng phấn bằng việc thấy Lý Tiểu Vũ đánh mất ý chí, tiêu tan tín ngưỡng và trở thành người của hắn. Voldermort là kẻ thâm độc, hắn không thích giết người, chỉ muốn từ từ nhìn kẻ đó lên voi xuống chó, từ thiên đường rơi xuống địa ngục. Quá trình giãy giụa này vô cùng tuyệt vọng!

Tuy Lý Tiểu Vũ từng huênh hoang rằng cô là dị năng giả nhưng chưa bao giờ thấy cô sử dụng dị năng, Voldermort quyết định sử dụng Lý Tiểu Vũ làm con cờ. Hắn bảo Lý An Tâm dụ dỗ Lý Tiểu Vũ, đương nhiên phải tranh thủ lúc Lý Tiểu Vũ sững sờ để chuốc thuốc cô, phá hủy hết “thành lũy” kiên cố nhất của Lý Tiểu Vũ.

Có lẽ do trời gió lớn, hoặc tay nghề của Lý An Tâm kém, hoặc dị năng của Lý Tiểu Vũ có chút liên quan đến loại thuốc này, nói chung Lý An Tâm cảm thấy Lý Tiểu Vũ không bị trúng độc mà chỉ hôn mê bất tỉnh. Ngất cũng được, cô ta vẫn có thể cho gái trinh Lý Tiểu Vũ nếm thử mùi vị đàn ông xem sao.

Đám người chạy một mạch như điên. Đàn ông tại đây không ai là dị năng giả, tất cả đều là đàn ông bình thường khỏe mạnh. Voldermort cho rằng việc đánh đổ ý chí Lý Tiểu Vũ chỉ liên quan đến bản thân Lý Tiểu Vũ mà thôi, không cần phải cử dị năng giả đi. Dị năng giả có việc quan trọng hơn trong lần xung đột này.

Bọn chúng chạy hồi lâu, xa thị trấn nhộng một chút thì tất cả đàn ông đều thấy nóng nực, có người muốn dừng, quay lại nhìn Lý An Tâm sắp vỡ tim vì chạy, cười gian ác:

“Đừng chạy nữa. Làm việc thôi!”

Lý An Tâm nghỉ ngơi một chút, cố gắng giảm bớt cảm giác hoa mắt chóng mặt rồi nhìn Lý Tiểu Vũ trong lòng người đàn ông. Lý Tiểu Vũ ngủ rất sâu, dù đang ngủ nhưng gương mặt vẫn sáng bừng, nhìn thế nào cũng vẫn xinh đẹp hơn Lý An Tâm nhiều.

“Em chẳng khác trước mạt thế chút nào!”

Lý An Tâm nhìn Lý Tiểu Vũ bị đám đàn ông đặt trên lớp tuyết, vội vội vàng vàng cởi quần áo của cô. Làn da căng bóng mượt mà, cơ thể thơm mát trinh nguyên khiến chúng thèm nhỏ dãi, mà cũng khiến lòng đố kỵ của Lý An Tâm tăng vọt như đám cỏ dại rác rưởi sinh trưởng.

Lý An Tâm lấy thuốc tiêm Voldermort chuẩn bị, đẩy tên đàn ông đang kéo khóa quần gần Lý Tiểu Vũ ra rồi tự tay cắm kim tiêm vào tay em họ mình. Cô ta vừa tiêm vừa ngẩng đầu cười với đám đàn ông:

“Tôi thấy con bé ngất thì mấy anh chơi mất hứng, cho con bé thêm chút năng lượng.”

“Chẳng phải đội phó có nói thuốc này dùng quá liều sẽ bị chết à?”

Có người đàn ông tỏ vẻ nghi ngờ. Trước khi thực hiện kế hoạch, Voldermort đã dặn dò cả chúng và Lý Tiểu Vũ rằng hắn ta chỉ muốn quan sát ý chí và niềm tin của Lý Tiểu Vũ suy sụp, hoàn toàn không muốn Lý Tiểu Vũ chết. Hắn phải thưởng thức quá trình Lý Tiểu Vũ sa đọa, sau đó sai khiến Lý Tiểu Vũ, để Lý Tiểu Vũ trở thành nội ứng trong thôn Bát Phương. Vì thế, Lý An Tâm phải chú ý liều lượng, không được hại chết Lý Tiểu Vũ.