Siêu Việt Tài Chính

Chương 957




Sau một hồi trầm ngâm Tử Nguyệt nhìn Thiếu Kiệt đặt ra một câu hỏi mà cô cho rằng hợp lý nhất. Vì hiện tại dựa theo tình huống công nghệ của tất cả các thương hiệu nổi tiếng thì Apple là một công ty đang đi đầu về xu hướng cải biến điện thoại của mình.

Từ mô hình kinh doanh máy nghe nhạc thiết bị máy vi tính chuyển mình với một chiếc điện thoại màn hình cảm ứng nghe gọi,tích hợp đầy đủ các tính năng giải trí. Đi đầu trong thương hiệu điện thoại nhỏ gọn thời trang hiện đại ứng dụng tốt.

Theo Tử Nguyệt thấy nếu như Thiếu Kiệt đã nhắm đến một việc nào đó sẽ nhìn chằm vào một công ty thật lớn. Việc này không khó đoán khi mà hắn chọn Tencent một công ty cung cấp dịch vụ trực tuyến lớn để tiến hành thu mua.

Trịnh Tài Bảo cũng nhìn chằm chằm vào Thiếu Kiệt như đợi câu trả lời nhất định vì mỗi một công ty đều có những lĩnh riêng của mình. Apple nó lại phù hợp với một số điều kiện cần thiết. Đối với những thương hiệu còn lại thật sự không có con đường để thâm nhập vào.

Điển hình samsung nó là một công ty đúng nghĩa với chế độ điều hành của gia tộc. Nếu muốn thâu tóm được samsung trở ngại không phải nhỏ. Nhất là ở một quốc gia thương hiệu đó dường như đại diện cho một khuôn mặt kinh doanh của quốc gia về sự vực dậy từ khó khăn.

Không ít thông tin cho mọi người biết sam sung được hình thành như thế nào. Nó có một bề dày lịch sử đáng nể và người thành lập ra có cũng là một người đáng khâm phục. Vì tất cả những gì ông làm để có được Samsung như hiện nay có thể nói là huyền thoại.

Ngành nghề của samsung không cố định. Bởi vì nó được kinh doanh ở nhiều khía cạnh đa dạng hóa trong mọi lĩnh vực.

Còn apple với một công ty chỉ chuyên về công nghệ trải qua thời gian không ít nhưng nó cũng chỉ gói gọn trong một ngành nghề công nghệ điện tử ứng dụng. sản phẩm đưa ra thị trường chỉ vừa mới vực dậy trong khoản thời gian vài năm gần đây.

Nếu muốn thâu tóm nó có phần thương trường dù khó khăn nhưng vẫn đơn giản hơn là một công ty đa dạng lĩnh vực cần nhiều khía cạnh. Thiếu Kiệt không nghĩ rằng Tử Nguyệt có thể đưa ra ý kiến để hắn thâu tóm apple nhưng so với kế hoạch của hắn cũng không phải là có chênh lệch mấy chỉ có điều hắn suy nghĩ đến việc mà Tử Nguyệt không nghĩ đến vì hắn có một lợi thế nắm bắt được những gì sẽ diễn ra chỉ cần hắn không tác động quá lớn.

- Ý kiến đó cũng hay đấy! Nhưng nó không phải là thứ tôi nhắm đến. Cái tôi suy nghĩ không phải Apple và giống như cô nghĩ. tôi thích làm thứ gì đó mà mình cho là đúng nhất.

Thiếu Kiệt phủ nhận điều mình vừa nói làm cho Trịnh Tài Bảo có chút hụt hẩn. Vì nếu Thiếu Kiệt thật sự muốn nắm apple hắn có thể thoải mái trở thành người hợp tác với một thương hiệu quốc tế mà không ít những nhà đầu tư sản xuất đang cạnh tranh để được trở thành người hợp tác.

- Xem ra tao ước mộng hơi lớn rồi. Thôi gác chuyện này qua một bên bây giờ tao với mày ăn cái gì đó rồi cùng trò chuyện. Tao muốn biết thời gian qua mày trải qua những gì. Vừa rồi ở Tô gia mày chỉ kể tóm tắt lại thôi không thú vị gì hết. Tao muốn biết chi tiết kìa.

Trịnh Tài Bảo cũng không muốn cưỡng cầu nếu Thiếu Kiệt đã có bí mật của riêng mình thì hắn cũng không tiện hỏi. Nhất là khi dường như những thứ này sẽ liên quan đến việc kinh doanh của Thiếu Kiệt. Hắn không phải ngốc việc liên quan đến bí mật thương nghiệp thì không một ai dễ dàng nói với một người bên ngoài làm gì.

- Được rồi! Mày muốn biết thì cũng được thôi nhưng ít nhất kéo Trương Hạo qua đây luôn. Tao muốn giới thiếu mày với Trương Hạo. nó cũng không khác gì mày đi cùng tao từ lúc không có gì. tính cách của Trương Hạo cũng không khác gì mấy. Cứ nói với Blake cho người đem hắn tới đây là được.

Thiếu Kiệt cười cười. Trịnh Tài Bảo biết việc gì nên hỏi việc gì không. Trong khi đó đều là bạn thân một đứa thủa Thiếu nhi một người thủa cơ hàng. Cả hai ít nhất Thiếu Kiệt phải để gặp mặt vì hai thằng này tính cách hoàn toàn không sai biệt gì cho lắm.

Tử Nguyệt nghe vậy cũng gật đầu đưa tay nhất bổng Tiểu Mi đang ngồi chơi trên ghế salon nhà. Cô bế Tiểu Mi đứng lên rời đi. Còn để Thiếu Kiệt một mình đi gặp nhóm người Vô Ảnh của hắn đang ở bên ngoài.

Trước khi đi cũng không quên liếc Trịnh Tài Bảo một cái để hắn biết rằng mình cần phải đi thay đổi cái bộ y phục đang mặc. Dẫu sao thì Thiếu Kiệt cũng đã trút bỏ bộ đồ không mấy sạch sẽ sau khi thoát khỏi tô gia. Còn Trịnh Tài Bảo nãy giờ vẫn mặc độc mỗi một bộ đồ.

Thiếu Kiệt gặp mặt những người còn lại của Vô Ảnh ngoài Blake với Jackson đang đứng nói điều gì đó với những thành viên còn lại thì hầu hết xung quanh họ đều là những người Hồng Thanh Bang,

Không quá khó để họ nhận ra Thiếu Kiệt đi đến chỗ của mình nên chỉ khẻ gật đầu. Blake với Jackson lúc này cũng ra hiệu bằng tay báo cáo lại với Thiếu Kiệt là những gì hắn đưa ra đã được người khác đi làm. Thiếu Kiệt đến bên cạnh mọi người cũng đáp lại bằng cái gật đầu xem như hắn đã biết sau đó mới nói.

- Mọi người sao rồi đã đỡ hơn chút nào chưa? Ở bên kia mấy người bị thương như thế nào hiện tại đang ở đâu và ai chăm sóc họ.

Ngay lập tức câu hỏi đầu tiên của Thiếu Kiệt khôn g quan tâm đến công việc mà muốn biết những thông tin của mấy người đội viên đã được Blake hộ tông rời đi cùng với Trương Hạo.

Với mấy người đó và Trương Hạo ở cùng một chỗ Thiếu Kiệt không muốn quan tâm cũng không được. Trương Hạo hoàn toàn không thể nói được tiếng trung hắn chỉ có thể nói được thông qua một phần mềm định được viết ra sau khi đã suy nghĩ được câu nói cần thiết của mình. Còn đối với việc nghe hiểu và đối đáp với những người ở đây Trương Hạo có một con số không to tròn trỉnh.

- Mấy người họ hiện tại không nguy hiểm gì. Họ được nhóm người của Hồng Thanh Bang mang đến bệnh viện gần đây. Hơn nữa còn có người thông thuộc được tiếng nói của mình làm thông dịch cho Trương Hạo không vấn đề gì lớn lắm.

Blake ngay lập tức trả lời lại Thiếu Kiệt. Khi đến hiện tại hắn biết cậu nhóc này cũng đề cập đến vấn đề mà cậu ta thắc mắc. Ở tô gia khi bản thân mình chưa thoát khỏi nguy hiểm. Thiếu Kiệt sẽ mặt định rằng không quan tâm đến người khác trong khi đó hắn còn chưa nắm bắt được sự an toàn của mình.

Hiện tại đã không còn mối nguy hiểm được bảo vệ cả trong lẫn ngoài bởi Hồng Thanh Bang, Thiếu Kiệt bắt đầu quan tâm đến những thành viên bị thương sẽ là điều hoàn toàn phù hợp.

- Như vậy cũng tốt! Nhưng mà này anh cho người đưa Trương Hạo đến đây đi được rồi dùng một ít tiền để cho những người y tá ở bệnh viện nơi người của mình đang chữa trị. Nói với bác sĩ làm thủ tục thuê y tá túc trực ở đó chăm sóc cho họ. Không cần biết tồn kém bao nhiêu chỉ cần họ cảm thấy thoải mái là được rồi.

Sợ những thành viên bị thương không được đãi ngộ và chăm sóc tốt nhất nên Thiếu Kiệt ngay lập tức muốn để cho những thành viên của Vô Anh đang bị thương có được sự phục hồi tốt nhất trong bệnh viện. Hắn hiểu rằng nếu để cho Trương Hạo chăm sóc cho mấy người họ. Ta không có còn hơn.

- Được anh sẽ cho người đi làm việc này. Bên phía Hoách Khang cũng đã sắp xếp người cần thiết hỗ trợ. Về phần Mã Hóa Đằng với Doanh Doanh thì họ đã an bài xong các công việc liên quan đến những người khác. Em có cần gọi họ đến đây luôn không?

Blake cũng đưa ra suy nghĩ của minh. hắn thấy Thiếu Kiệt gọi Trương Hạo đến nếu đã đi một lần thì có thể gọi những người khác cùng đến gặp mặt như vậy sẽ tiện hơn là phải lấy xe đi vài lần.

- Không cần đâu! Cứ để họ làm việc của mình. Mã Hóa Đằng lần này không biết tạo quan hệ với những người đó như thế nào nhưng sau này ít nhất qua việc vừa rồi hắn cũng có một chút ơn nghĩa với mấy người kia. Hỗ trợ việc lớn có thể không được nhưng việc nhỏ thì không sao.

Thiếu Kiệt chỉ lắc đầu theo hắn thấy hiện tại có gọi Mã Hóa Đằng hay Doanh Doanh đến cũng không cho ra một kết quả gì cần thiết. Trong khi đó thời điểm hiện tại hai người lại thích hợp cho việc ngoại giao. Làm những bước đi hỗ trợ cần thiết cho sau này. Vì trong đám tang giả của Tô Hắc Hùng không ít lãnh đạo.

Để cho họ cảm thấy như nợ Mã Hóa Đằng hay Tencent một chút gì đó sau này nếu việc gì không ổn xảy ra họ là người giúp đỡ trước tiên. Dù biết rằng đây chỉ dựa vào niềm tin là chính. Nhưng mấy người ở cấp lãnh đạo dù không quan tâm miệng thế gian nói gì. Nhưng cũng xem trọng mặt mũi.

Nếu người khác biết Mã Hóa Đằng đã từng giúp đỡ những người này mà khi hắn gặp việc khó giải quyết lại không giúp sức thì sau này đám người lãnh đạo kia khó mà được sự nâng đỡ của người nào.

Tâm lý của người ngoài cuộc luôn là như thế nếu người ta đã giúp anh xem như thiếu một mạng vậy mà anh lại không trả ơn thì việc tôi nâng đỡ anh cũng thế. Đến một ngày anh đủ thực lực tôi không còn như trước ân huệ đó anh cũng chối bỏ thì sẽ không thật sự đáng để mấy người khác có liên quan đến họ nâng đỡ trên con đường quan lộ.

- Vấn đề này tạm thời gác qua một bên việc em nói anh liên lạc với tổng bộ bên mình thế nào rồi. Mấy người tiếp viện của mình chừng nào đến? Sắp tới nếu đã mở đầu bằng việc nguy hiểm như thế này thì cũng không thể qua loa chỉ cần một ít người đối phó. Hơn nữa người của mình cũng đã có thành viên bị thương đang phải nằm viện.

Thiếu Kiệt đặt ra một câu hỏi cho Blake để cho hắn có được một sự chuẩn bị cần thiết. Việc phát sinh nguy cơ lần này làm cho Thiếu Kiệt phải đánh giá lại không ít thứ. Đất nước này không đơn thuần là hắn có thể chỉ với mấy người liền đi ngang mà không ai làm vật cản đường.

- Em yên tâm mọi thứ hai ngày nữa sẽ đến chỉ mong đám người kia có thể tìm ra nơi ẩn núp của Tô gia. Như thế sẽ biết được nhóm người Huyết Long đến đây đang ở đâu.