Siêu Việt Tài Chính

Chương 926




Đem hai trái lựu đạn cầm ra đặt vào tay Thiếu Kiệt người thành viên Vô Ảnh này khá vui vẻ. Những người khác cũng như thế đối với họ trước đó nhân lực thiếu lại thêm phần bị động đã làm cả đám người họ ấm ức trong lòng. 

- Được rồi để trái đầu tiên tôi rút chốt đi. Tôi chắc rằng còn lại mấy người bên kia đang đợi viện trợ vậy thì chủ động tấn công vào trong cái rừng cây bên đường này xem ra cũng đủ để chơi lớn một lần. Xem coi ở đây diễn ra như thế này mà không có người nào đến là chúng ta cũng hiểu rồi.

Thiếu Kiệt đem một trái lựu đạn cầm móc vào phía sau áo của mình còn một trái thì cầm trên tay rút chốt. Đối với việc cầm cái ngòi kích nổ chưa buông ra thì lựu đạn cũng sẽ không đơn thuần sẽ nổ. Hắn hướng về giữa phía bụi cây nơi loạt đạn từ hai phía nhắm vào đám người mình xã súng từng đợt như câu thời gian cho phía sau có người chuẩn bị. 

Trong miệng Thiếu Kiệt cũng không khỏi vui vẻ thốt ra một câu nói đùa. 

- Chết mày chưa cho mày chừa! À mà chết rồi lấy đầu chừa ra được!

Trên không trung một vật thể hình tròn bay từ phía Thiếu Kiệt vào trong bụi cây không xa lắm chỉ nghe một tiếng bịch của trái lựu đạn rớt xuống mặt đất. Nhưng đi kèm phía sau đó là một tiếng nổ cực kỳ lớn. 

“ Ầm ”

Đám người Vô Ảnh cũng cúi đầu bịt tai chỉ có xung quanh bị xới tung lên bời đất đá từ trên trời rơi xuống kèm theo không ít máu được dính trên bùn đất. 

Jackson hiện tại nhanh chóng đặt hai người bị thương lên xe để cho Blake. Trương Hạo lúc này bị Thiếu Kiệt ép lên xe. Hắn lúc này thật sự quan trọng hơn Thiếu Kiệt. Nếu như Trương Hạo chết ở tại chỗ này Tencent chắc chắn sẽ biến động lớn dù cho có nắm cổ phần được trong tay nhưng Thiếu Kiệt không chắc rằng có thể khống chế được cục diện. 

- Blake đưa họ đến nơi an toàn. Liên hệ với lại đám người họ Trương để nhờ chi viện. Càng nhanh càng tốt đi đi. Ở đây mọi người giết được tên nào hay tên đó. Anh phải kiếm được người hổ trợ càng sớm càng tốt. 

Blake biết vấn đề nghiêm trọng lần này đối với việc Thiếu Kiệt phải ở lại để câu kéo sức hút của đối phương. Hắn là người duy nhất có thể liên hệ giữa Trương Gia và Thiếu Kiệt. Sự giúp đỡ này thật sự cần thiết để giải vây tình huống cấp bách. Dù Trương Gia không có nhiều người ở Thẩm Quyến này nhưng cũng đủ để hổ trợ một phần nào cần thiết.

Chiếc xe của nhóm người Jackson chở bốn người rời khỏi trận chiến với một vận tốc nhanh nhất có thế Thiếu Kiệt lúc này chỉ mỉm cười nhìn Jackson với mọi người của Vô Ảnh. 

- Mấy khi có dịp như thế này. Một lần chơi lớn biết đâu sẽ có điều hay. Anh em lên thôi. Đợi đối phương còn không bằng chúng ta xuất kích bất ngờ. Bất kể Huyết Long hay một thế lực nào khác. Giết trước tính sau. Chỉ có nói chuyện với người chết chúng ta mới có thể an toàn rời khỏi nơi này. Địa điểm có thể là từ dưới con dốc ven rừng này đi lên. Đối phương chắc chắn sẽ viện trợ từ đó. Đi thôi.

Thiếu Kiệt cầm khẩu súng Ak trong tay mình đem chiếc xe mà họ đã ẩn náu trong thời khắc nguy hiểm bỏ lại phía sau. 

xung quanh bây giờ cũng không còn sự nguy hiểm có thể uy hiếp được những người của Vô Ảnh và Thiếu Kiệt.

Jackson theo sau Thiếu Kiệt cũng ra hiệu cho mọi người tản ra. Thiết bị liên lạc nội bộ được kết nối nên việc truyền đạt cũng không mấy khó khăn. 

- Thiếu Kiệt chắc chắn gần đây phải có nơi nào đó mà đám người viện trợ cho những người vừa rồi. Nếu không là một người ám sát khi thất bại họ sẽ không câu kéo thời gian như thế này. Phải có con đường nào đó mà họ đổ bộ lên đây.

- Không biết chúng ta không rành địa hình ở đây. Hơn nữa đối phương đã chuẩn bị ngay từ đầu việc này. Nếu không địa điểm sẽ là ở nơi khác. Ở đây gần với Tố gia nhưng mà họ lại có thể dường như không biết, Xem ra họ liên quan không ít đâu. Xét về hướng đi từ đây về Tô gia chỉ với cánh rừng nhỏ ven đường như thế này chắc chắn có điều gì ẩn khúc.

Thiếu Kiệt vừa đi vừa kiểm tra những tán lá cây trên đất. Hắn cảm giác khó hiểu Tô gia làm sao trong thời điểm như thế này lại lựa chọn địa điểm gần như họ đến vậy. Nếu có gì bất trắc diễn ra ở đây chắc họ sẽ là người liên lụy không ít.

- Cái nhà kia anh nghĩ dính dáng rất lớn. Ở đây diễn ra như thế này dù không nghe thấy tiến súng cũng nghe thấy tiếng lựu đạn. Đã thế từ đầu đến giờ anh chưa thấy một người cảnh sát nào.

Jackson hiện tại sau khi hội ý với Thiếu Kiệt lập tức đưa ra một mệnh lệnh cho mọi người trong Vô Ảnh. 

- Toàn bộ thành viên cẩn thận có thể đối phương đang đợi chờ chúng ta rơi vào bẫy nên cẩn thận di chuyển khi cảm thấy thật sự an toàn. Giữ khoảng cách an toàn để hỗ trợ lẫn nhau tốt nhất.

Cả nhóm thành viên Vô Ảnh lúc này đều sẵn sàng cho mọi thứ. Bọn hắn chuẩn bị bất cứ lúc nào cũng có thể bị tập kích ngược nên ai cũng trong trạng thái đề phòng. Luôn nhìn về những người đồng đội xung quanh. 

cách đó gần năm trăm mét một người nằm trong tán cây trong tay cầm thêm một cái ông ngắm hắn chầm chậm đưa đến từng thành viên cùa Vô Ảnh xác định vị trí cẩn thận rồi mới báo cáo bằng một giọng nói nhỏ trong bộ liên lạc. 

- Đối phương đang dò xét địa hình. Quân lực khoảng mười hai mười ba người. Đối tượng cần thiết được bảo vệ bởi mọt người đội trưởng. Vũ khí gồm AK và súng lục. Còn về phần tiếng nổ vừa rồi có lẽ họ dùng gì đó để giết hai người của chúng ta.

- Được rồi! giám sát đối phương từng bước một khi toàn bộ nhóm người của đối phương di chuyển vào trong phạm vi công kích của cửa hầm thì lập tức tấn công. 

Bên kia một người đáp lại. Hắn dường như là chỉ huy cao nhất của toàn bộ quân đội cần thiết ở đây để đối phó với Thiếu Kiệt. 

- Chi huy sao chúng ta không trực diện đối mặt. Dù sao quân lực của chúng ta vẫn hơn họ tận hơn hai mươi người. Cứ ở dưới hầm này bị động liệu có ổn không.

- Không cần ở Tô gia những người lãnh đạo kia cũng không thoát khỏi đây đâu. Chúng ta một công đôi việc lần này giết đối phương xong để cho hắn làm người chịu tội cho toàn bộ những thành viên cấp lãnh đạo của quốc gia này. Phía trên sẽ tung tin về thân phận của hắn. Còn việc gây loạn như thế nào thì phải xem quốc gia này rồi.

Người liên lạc cũng im lặng một lúc lâu đối với hắn việc quan sát đám người Thiếu Kiệt đang tiếng gần đến chỗ mình mới thật sự là quan trọng. 

- Tôi có cảm giác không an tâm với Tô gia này lắm dù sao họ cũng ở quốc gia này lâu năm. Làm việc như thế đám người Tô gia này không sợ họ bị kéo xuống sao. Quyết định này dù là của tổ chức nhưng tôi nghĩ nên để tổ chức xem chừng đám người tô gia này. Bọn họ sợ giữa đường giở quẻ lúc đó chúng ta hư việc hết.

Vừa nói hắn vừa trường lui theo những tiếng bước chân của những người Vô Ảnh. Bởi vì đây là cách tốt nhất để hắn không phát ra tiếng động khi di chuyển. Chỉ có làm trùng âm thanh mới khiến cho hắn an toàn. 

- Việc này mày không cần phải lo. Lui lại nhanh đi xem chừng tao ngồi ở cửa lối vào cũng thấy được đám người đó rồi đấy mày không nhanh là xong. Lúc đó đừng trách tao không nhắc nhở.

Hắn không đáp lại lúc này từ mũi giầy chống ở dưới đất lên tới bàn tay đặt trên đất. Hắn đang cách mặt đất chừng năm đến mười cen ti mét. Cơ thể không một chút nào có trạng thái chạm đất. 

Đối với việc di chuyển như thế này ở những bài tập quân đội vẫn có hắn. Cứ thế đi theo kiểu này lui về phía sau. 

Bên cửa miệng của căn hầm được đặt cách người này hai trăm mét một cái ông nhắm lộ ra trong tán lá cây. Cái trong kính thủy tinh nằm bên dười không người nào có thể nhìn thấy đang quan sát nhóm người Vô Ảnh và Thiếu Kiệt.

- Đội trưởng sao mình không tập kích luôn đi ngồi ở đây đợi làm gì. Hiện tại khoản cách cũng không còn bao nhiêu tấng công bất ngờ. Nhanh chóng cho xong việc.

- Mẹ mày có ngu thi chừa đường cho tao ngu với. Hiện tại chúng ta lỡ thời cơ đi lên bởi khoảng cách ở tầng hầm của Tô gia thông với địa đạo khá xa. Nếu như lúc đầu chúng ta xuất phát sớm một chút nữa, Hoặc Tô gia không vì cẩn thận tạo ra mấy cái đường không đi được thì chúng ta ở trên mặt đất lâu rồi.

Người đội trưởng này mắng người thanh viên ở bên cạnh mình. Hắn cũng không dám đỗ lỗi quá nhiều vì việc đi đến đây dù theo sơ đồ của Tô gia nhưng bọn hắn đã trể. Nhất là vì vụ nổ phía trên nên bọn hắn mới xác định được đường đi đến miệng hầm.

- Vậy sao hồi nãy không lên hết luôn để giờ chỉ có một mình nó lên đó quan sát như vậy ổn không đây đội trưởng. Nó trên đó hết chín mươi phần trăm là chết rồi. Cần gì phí người như vậy không.

Tên đội viên bên cạnh lúc này cũng lên tiếng nói nhỏ với tên chỉ huy nhóm người đang ở phía sau. Thấy tên này thắc mắc như thế tên chỉ huy mới kê vào tai hắn nói nhỏ. 

- Mày ngu quá nó thường xuyên bắt bẻ tao trước mặt sếp. Dù chung đội nhưng Huyết Long quy định thành viên không được sát hại lẫn nhau. Vậy thì tao làm như vậy để Vô Ảnh giết tao cũng không có tội. Mày hiểu chưa ngu quá vậy.

Người đội viên này bây giờ mới hiểu tại sao. Toàn bộ người xuất hiện mà tên chỉ huy này chỉ cho một người lên đó giám sát tình hình của mấy người Vô Ảnh. Trong khi đó hắn hoàn toàn có thể để mọi người rời khỏi căn hầm lên tập kích chính diện với Thiếu Kiệt.

- Đại ca hay. Nó như vậy có chết thì cũng không ảnh hưởng đến tình hình là mấy. Chỉ cần để đám người kia thành công đi qua chúng ta xuất hiện ở phía sau. Lại theo hướng từ trên đánh xuống bọn nó cũng không thể nào chống lại ở cái địa thế này được. 

- Mày biết rồi thì bé bé cái mồm mày muốn cho đám người trên kia biết dưới này có một đám người đợi tập kích họ sao.