Thiếu Kiệt bây giờ chỉ cười đem chiếc điện thoại của mình bỏ vào lại trong túi nói với Bách Quân.
- Làm sao không thể. Ông nên nhớ rằng thời đại thì vẫn là thời đại sẽ có cái mới thay thế cái cũ có thể máy tính sẽ không bị thay thế ở một số lĩnh vực nhất định. Những chiếc điện thoại bên người sẽ thay đổi không phải ông đã từng chứng kiến những chiến máy nhắn tin xuất hiện rồi đến những chiếc điện thoại lớn như viên gạch rồi nhỏ dần tới hiện tại một chiếc điện thoại chỉ nằm trong lòng bàn tay nó đang chuyển mình đến mức không còn cả phím số thì cái gì mà không thể.
Bách Quân nghe Thiếu Kiệt nói xong cũng im lặng. Đây đều là những thứ đã trải qua. Nó là quá khứ mà tất cả mọi người trên xe điều biết. Mọi thứ đều sẽ tiếp nối với tương lai không ai đoán được. Nhưng xu thế ngày càng hiện đại hóa của những chiếc điện thoại thông minh đã nói rõ nó chắc chắn sẽ như Thiếu Kiệt nói và diễn còn diễn ra một cách nhanh chóng.
- Nhưng chỉ sợ một phần hiện tại không kiếm ra được người lập trình ở những thứ này nên việc tuyển dụng sợ rằng khó khăn không ít. Lĩnh vực này còn tương đối mới với các công ty. Hầu hết nó đều nằm ở apple với intel như thế mức lương của họ cũng không thấp. Nhất là những chuyên gia lập trình vào tạo cơ chế ứng dụng trên điện thoại di dộng càng hiếm hoi muốn mời họ về cũng không phải là dễ.
Theo suy nghĩ của Bách Quân ở hiện trạng như thế này là hoàn toàn có thể hiểu được. Việc ứng dụng phần mềm chỉ vừa mới xuất hiện chưa nhiều muốn chuyển đổi hầu hết đều dựa theo những chuyên gia của intel hoặc apple để có thể phát triển tiềm năng của một ứng dụng thiết yếu.
- Việc này ông không cần phải lo. Tôi đã nói là sẽ đầu tư nên số tiền này ông cũng không phải thắc mắc. Hơn nữa việc đem chuyên gia về để phân tích và hướng dẫn cấu trúc lập trình ứng dụng di dộng sẽ có người của tôi tham gia vào. Như vậy phần tiền để mời người của hai công ty kia tôi chịu. Ông sẽ không cần trả bất cứ chi phí nào cho việc này.
Thiếu Kiệt muốn thông qua công ty KingSoft để có thể đào tạo nhóm người của mình mà không phải để lộ ra một nhóm cá nhân nắm giữ quá trình làm việc với những hệ thống cấu trúc ứng dụng di dộng. Dù ở những năm sau vấn đề này không lớn nhưng hiện tại hắn muốn đi trước mọi người phải có những lớp học chính quy để phổ cập những chương trình này cho đám người bên dưới của Tymothy.
- Nhưng theo cậu nếu như áp dụng phương thứ ứng dụng di dộng như thế chúng ta sẽ đi theo hướng nào? Làm người đi đầu phát triển trò chơi hay là triển khai ứng dụng nào đó giống như phần mềm diệt vi rút sắp sửa thực hiện.
Bởi Thiếu Kiệt đã đưa ra khá năng cần thiết về một con đường mới nên Bách Quân sẽ phải thông qua hắn lấy ý kiến với con đường phát triển này. Nếu không dựa vào việc người khác bỏ tiền ra mà không được đưa vào chính kiến của mình quả thật là điều chưa từng xảy ra.
- Trước mắt chúng ta sẽ không tập trung vào vấn đề trò chơi bởi vì trò chơi hiện tại với điện thoại vẫn là một cái gì đó khá xa vời hiệu năng không đủ hệ thống vi xử lý chưa chịu được áp lực cao của việc chơi trò chơi trực tuyến. Nên trước mắt cứ phát triển theo dạng phần mềm ứng dụng trình duyệt hoặc phần mềm vi rút. Hơn thế nữa vì là người đi đầu nên tôi nghĩ rằng ông nên nghĩ đến những ứng dụng thiết thực nhất cho khối văn phòng. Bởi vì sau này làm việc trên những ứng dụng này trong lúc di chuyển là điều bắt buộc khi mà hệ thống điện thoại thông minh nhỏ gọn đầy đủ tính năng thu nhỏ của một máy tính cần thiết.
Phan Thế Như lúc này suy nghĩ so sáng giữa việc phải đem theo một cái máy tính xách tay và một chiếc điện thoại lúc nào cũng có thể đọc được văn bản và những ứng dụng văn phòng đang phổ biến được thu nhỏ gói gọn trong một chiếc điện thoại cũng gật đầu.
Bà nhìn qua Thiếu Kiệt cũng cảm thán nói ra cho Bách Quân nghe thấy.
- Đã nói với anh rồi. Tầm nhìn của cậu ta xa hơn anh nhiều giờ thì anh thấy chưa. Nếu có tầm nhìn đi trước như thế này. Chấp nhận hi sinh lúc ban đầu để đổi lấy thành công ở phía sau thì anh sẽ không bao giờ thua bởi Mã Hóa Đằng. Nếu lúc trước theo chính sách phát triển nhiều mặt mà không tập trung quá vào thị trường trò chơi là được rồi.
Ngay cả Tống Vũ khi nghe rõ từng lời của Thiếu Kiệt cũng thấy được cái nhìn khả quan về việc này. Từ một công ty chuyên về trò chơi trên máy tính được chuyển đổi qua làm việc với những ứng dụng nhỏ nhỏ trong điện thoại để nó có được sự hỗ trợ tiện ít cho mọi người quả thật lúc đó sẽ thu về nhiều hơn những gì cần thiết.
- Được! Cứ theo ý cậu việc này tôi sẽ cho người bí mật sắp xếp với hai người của hai công ty kia. Song Song đó tôi sẽ liệt kê ra những ưng dụng cần thiết thông dụng của khối văn phòng nhân viên công sở hay sử dụng mà chuyển đổi nó thành phiên bản ứng dụng. Nhưng cậu cho tôi hỏi trước. Việc phát hành này là thương mại hay là miễn phí để thu quảng cáo?
Bách Quân cũng muốn biết liệu việc chuyển đổi này Thiếu Kiệt sẽ đem nó phát triển đến mức nào. Nếu như lại tiếp tục để miễn phí và cho hiển thị quảng cáo thì hắn cũng không biết mình sẽ chịu được vấn đề này hay không.
- Cả hai cái làm song song. Đối với ứng dụng khối văn phòng sẽ chia ra làm hai bộ phận một bản sẽ là bản miễn phí với một số tính năng cần thiết. Và một bản đầy đủ mà người dùng có thể mua lại với giá chừng năm đến mười tệ. Như thế sẽ có hai bản song song như thế sẽ ổn hơn. Đối với phần mềm diệt vi rút hoặc phần mềm quét dọn giải phóng hiệu năng của điện thoại thì công bố với bản miễn phí phổ cập trước sau đó sẽ có những bản tính phí sau.
Bách Quân thấy việc Thiếu Kiệt đưa ra ý kiến về sự tồn tại song song của một ứng dụng nhưng hai phiên bản có phần nào đó khó hiểu bởi nếu có bản miễn phí dù ít tính năng hơn nhưng nó vẫn làm cho người dùng sử dụng nhiều hơn là phải bỏ vài tệ mua lấy một chương trình trên điện thoại.
- Nhưng liệu phát hành song song hai bản ứng dụng như thế thì chỉ sợ người dùng họ không sử dụng bản trả phí mà thôi. Nếu như họ cứ tải về những bản miễn phí thì chúng ta có thể hiển thị quảng cáo như đã nói không. Phải có cái gì đó để chúng ta thu vào từ nguồn vốn đã đầu tư ra chứ.
- Ừ đúng đấy Tống Long làm hai bản ứng dụng như thế không phải là sẽ phát sinh kinh phí thêm sao. Làm một ứng dụng thôi thì đỡ phải tốn kinh phí nhiều hơn mới đúng. Lại có thể bán cho mọi người sử dụng thu lại nguồn lợi khá lớn.
Tống Vũ cũng cảm giác nếu phát sinh chi phí quá nhiều việc tác đôi một chương trình cần thiết thật sự không đáng khi mà với giá thành năm đến mười tệ người ta có thể mua được mà không phải suy nghĩ gì.
- Vấn đề này mọi người hoàn toàn hiểu sai rồi. Đúng là có hai bản nhưng đối tượng nó lại là một người khác một tầng lớp khác chứ không phải là số tiền bán ra như thế nào. Như vậy đi làm một ví dụ đơn giản. Nếu một người mua một cái điện thoại gần một ngàn tệ đi. Thì họ có dám sử dụng ứng dụng miễn phí không? mọi người thử suy nghĩ xem sao?
Bách Quân trầm ngâm một chút rồi mới đưa ra câu trả lời.
- Vẫn sử dụng. Bởi vì nó không mất tiền hơn thế nữa có cũng sẽ có được một số tính năng cần thiết nếu thiếu có thể cài đặt thêm một số cái mà chương trình đó thiếu.
- Đúng vậy đấy. Nếu là tôi thì việc chọn lựa cũng sẽ là miễn phí. Nhưng ở đây nó có một phương diện xuất hiện. Ở trên một cơ sở ứng dụng có hải phiên bản đối với người bình thường nó hoàn toàn giống nhau. Nhưng đối với một bộ phận công ty lại khác nhất là các công ty sản xuất điện thoại. Ông nghĩ họ chọn bản mất phí hay bản miễn phí?
Phan Thế Nhu bây giờ mới đáp lại lời thay cho Bách Quân đứng ở cương vị một người sản xuất bà hiểu phải ưu tiên đồ tốt nhất ở thị trường mà họ muốn đánh vào nhất là khi họ thấy một ứng dụng miễn phí sẽ có tâm lý đánh giá của rẻ là của ôi. Họ bắt buộc phải chọn một sản phẩm tương tự có một số tiền để chắc rằng nó không có vấn đề.
- Theo cô thì chọn cái có phí. Vì nó được bảo đảm từ nhà sản xuất nhiều hơn là một cái bản miễn phí.
- Chính xác. Vậy thì ra sao đến lúc đó không phải có người mua phần mềm rồi sao. hệ thống công ty mua lại để dùng nó sẽ nhiều hơn người dùng miễn phí. Bởi vì chúng ta nhắm vào đối tượng là người làm việc trong công sở sẽ tiêu tốn điều kiện để sử dụng chương trình mà họ thấy đây là một ứng dụng thật sự cần.
Thiếu Kiệt chỉ nói đến đây bởi nếu những thứ như thế này Bách Quân cũng không biết thao tác nữa thì không cần kinh doanh làm gì. Hắn dù có một mục tiêu lớn hơn. Nhưng đây không phải là lúc nói ra điều này. Nếu cái gì Thiếu Kiệt hắn dựa vào đó lấy tiền thì cũng không thể đơn giản cho người khác được.
Vì những ứng dụng này nếu Bách Quân phát triển thành công. Nó sẽ còn là một bản siêu thương mại. Đối với các công ty sản xuất và lắp đặt điện thoại. Một chiếc điện thoại đưa ra thị trường không thể đơn điệu không có gì và để tự người dùng cài đặt. Sẽ không có gì thu hút nhất là ở thời điểm những năm đầu này người mua điện thoại thường có tâm lý rằng trong điện thoại sẽ phải được cài một số trò chơi hoặc những ứng dụng có thể giao tiếp với người khác.
Mà những công ty này sẽ không để điện thoại mình sử dụng những phần mềm miễn phí họ sẽ thương lượng để mua lại ứng dụng một cách tương đối trang bị lên những chiếc điện thoại của họ. Khi người tiêu dùng mua vào bản thân thấy được có cả những ứng dụng cần thiết để họ cần sẽ làm cho nhiều người chú ý hơn.
Còn Thiếu Kiệt thì hắn định bán sao số lượng bản ứng dụng được trang bị trên điện thoại của các công ty này như thế nào. Dù cho bán rẻ nhưng với mực độ mỗi năm đều có những chiếc điện thoại mới ra và thường xuyên thì hắn thu về không chỉ con số nhỏ mà còn số khổng lồ dựa theo số lượng điện thoại mà những công ty này bán ra.