Mã Hóa Đằng không ngờ một phút quyết định của mình gây ra tình trạng bất ổn như thế đối với việc quá nhiều thứ để cung cấp cho người dùng nhưng không lấy lại được nguồn vốn cần thiết thì đây sẽ là gánh nặng về phía mặt tài chính rất lớn. Nhất là với việc một công ty thường xuyên đem ra những ứng dụng không thể thu hút khách hàng làm cho người dùng bội thực và khả năng tiếp nhận nó sẽ suy giảm về mức thấp nhất.
- Có phương an nào bên bộ phận phát triển đưa ra chưa. Đừng nói với tôi là họ cũng không có cách khắc phục việc này. Không phải việc của họ là kiểm soát thật chặc những vấn đề cần thiết phát sinh của bộ phận đầu tư sao. Họ phải lương trước được điều này chứ. Nếu thấy quá nhiều trò chơi ứng dụng được ký họ cũng không biết báo lên cho tôi một tiếng để ngưng lại sao?
Đem lý do sơ xuất của mình trút lên đầu của những người nhân viên bên dưới. Nhưng Mã Hóa Đằng hiểu rõ nếu không có phương án dự phòng chắc chắn cơ sở bù lỗ vào những thứ hao hụt trong thời gian điều hành cân đối ứng dụng và trò chơi phải diễn ra.
Không thể nói một trò chơi chỉ vừa ra mắt được một thời gian là đóng cửa. Tình hình như thế sẽ kéo làng sóng chỉ trích của cộng đồng người chơi game về phía công ty tencent tạo ra một cuộc khủng hoảng lớn hơn mức cần thiết.
- Việc này trước đây một tháng họ có đề xuất viết lên đã đưa cho ngài xem, nhưng hình như đọc sơ qua ngài lại cho rằng không cần nên trả về đơn vị. Lúc đó hình như chúng ta vừa phát hiện ra vấn đề của Hoách Khang.
Doanh Doanh dù muốn nhắc nhở cho Mã Hóa Đằng biết thật sự thì phương án đề xuất ngưng ký kết các phầm mềm và chương trình trò chơi đã được đưa lên nhưng do Mã Hóa Đằng thấy việc này không cần thiết nên tất cả để qua một bên và trả về đơn vị đề xuất vấn đề này.
- Thật sự có việc này! Xem ra tôi nên sắp xếp lại thời gian của mình một chút. Chết tiệt không phải vì cái chuyện của thằng nhóc con Hoách Khang đó thì cũng không đến nỗi như hiện tại. Tạm thời cứ ngưng lại các trò chơi phát hành đợi vài ngày nữa rồi tính. Cô cho người theo dõi sát sao tên Hoách Khang đó cho tôi. Chắc rằng hắn sẽ có hành động gì đó trong mấy ngày sắp tới. Dù bên ngoài nó có vẻ lo lắng nhưng tôi cứ cảm thấy không yên tâm chút nào.
Mã Hóa Đằng thấy hắn cần phải giải quyết xong việc họp cổ đông thường niên mới có thể có thời gian để ổn định tình hình của những đầu tư đang ngốn tiền hiện tại.
- Vâng việc này cũng không mất quá nhiều thời gian. Chúng ta chỉ cần đưa ra phương án hiệu quả sau khi họp cổ đông xong mọi thứ sẽ xong. Còn việc để người theo dõi Hoách Khang tôi đã sắp xếp hiện tại luôn có hai người theo dõi hắn ta. Theo ngài có cần điều thêm người nữa không. Với bố của hắn tôi cũng đã cho thêm một người theo dõi.
Doanh Doanh đưa ra đáp án rất nhanh cho Mã Hóa Đằng bởi vì những việc này bản thân cô tự hiểu phải sắp xếp nếu không thì cô cũng không thể theo Mã Hóa Đằng đến hiện tại.
- Được rồi. Tạm thời cứ như vậy đi. Liên lạc với những người của bên truyền thông chúng ta sẽ tổ chức buổi họp báo thay đổi hạn mức cổ phần vào ngày mai. Chỉ cần một buổi như thế nữa thì phần thắng thuộc về trong tay của mình. Khi đó cũng ăn ngon ngủ yên hơn nhiều.
- Tôi thấy điều này cũng không chắc chắn cho lắm chúng ta vẫn chưa biết được ở phía sau Hoách Khang là người như thế nào. Sợ rằng khi chúng ta đã chuẩn bị đầy đủ họ lại giống như Bách Quân có chỗ dựa lớn. Khi đó thật sự mình là người thiệt hại mà không nắm được phần thằng.
Mã Hóa Đằng nghe Doanh Doanh nói cũng gật gù đồng ý bởi vì khả năng mà cô đưa ra hoàn toàn có thể dưới một góc độ nào đó. Những thế lực muốn nhúng tay vào một công ty như của tencent để có được con đường cho riêng mình là hoàn toàn có thể.
- Như thế này đi! Tối nay tôi sẽ đi gặp người ấy cô không cần phải đi theo. Tôi sẽ hỏi cho rõ xem liệu đám người phía trên có ai muốn nhắm đến công ty mình hay không. Nếu không thì làm lộ ra đối phương chắc chắn sẽ không vấn đề gì. Cô xem chuẩn bị cho tôi một ít thứ đem đi là được.
Doanh Doanh nghe Mã Hóa Đằng nói như vậy cũng hiểu rằng tất cả những cuộc hẹn đã được xếp lịch tối nay sẽ được dời vào một buổi khác bởi Mã Hóa Đằng sẽ đi gặp người làm chỗ dựa cho mình trên con đường bạch đạo.
- Vâng tôi sẽ sắp xếp lại mấy thứ cần thiết để chuẩn bị cho ngài đem theo khi cần.
Doanh Doanh đáp lại lời của Mã Hóa Đằng rồi im lặng cô phải hiểu rõ cái gì mình nên hỏi và cái gì không nên hỏi. Bản thân cô cũng hiểu rằng không ai đi đến nơi nhờ cậy mà trên tay không có gì. Điều này không khác gì tự tát vào mặt đối phương. Không thể ngoài mặt biếu xén quà cáp thì cũng phải là trà thuốc cần thiết để nói chuyện.
Trên xe lúc này chỉ có Mã Hóa Đằng và Doanh Doanh. Cả hai người đều im lặng trong khi đó Mã Hóa Đằng trầm mặc không ít bởi vì nếu thật sự đằng sau Hoách Khang là người của nội bộ thì hắn khó lòng đá Hoách Khang ra bên ngoài tuy là chơi trò lừa gạt đôi chút nhưng sẽ có thể làm cho đối phương người đứng sau Hoách Khang bực mình ghi nhớ thù hắn.
Doanh Doanh không hề biết hắn suy nghĩ vấn đề này chỉ cho rằng Mã Hóa Đằng đang tìm cách hóa giải nguy cơ cần thiết của những phương an đầu tư mà mình đã làm. Theo cô nghĩ chỉ có như thế mới để cho Mã Hóa Đằng lo lắng. Việc cổ đông có họp thường niên đi nữa thì bản thân Hoách Khang không thể lay động được chức vị của Mã Hóa Đằng.
Trong khi mọi thứ Thiếu Kiệt đã chuẩn bị xong. Âm thầm ám chiêu như thế nào giữa hắn với Mã Hóa Đằng chưa khai cuộc thì không it những đối tượng hiện giờ buộc phải rục rịch không ít. Điển hỉnh như Hoách Nam.
Vốn đang lo lắng những vấn đề cần thiết để những công ty mà mình được Thiếu Kiệt giao cho hoàn thành tốt. Hắn giờ đây lo lắng không ít khi mọi thứ lâm vào bế tắc, các quan chức ở địa phương đêu lâm vào trạng thái ngâm việc chờ đợi. Điều này làm cho Hoách Nam thật sự sốt ruột. Vì tiền bạc mỗi ngày chi ra sẽ là một hao hụt.
Hắn được Thiếu Kiệt giao trọng trách không nói đền số tiền bản thân kiếm được số tiền mà hắn nhận từ Thiếu Kiệt cũng không it. Giờ những việc mà hắn được nhận lại chưa đâu vào đâu. Hắn thật sự sợ rằng Thiếu Kiệt sẽ có cái nhìn không tốt. Ai cũng sẽ như thế nếu họ bỏ tiền ra mà công việc không được như ý sẽ có một thứ cảm giác người làm việc này không có hiệu quả cần thiết.
Món lợi trước mắt mà Thiếu Kiệt đã đưa ra Hoách Nam cũng không muốn mất đi một cách đơn giản. Vì hắn thấy đối với số tiền này một năm buôn bán của hắn kiếm cũng không được một góc những gì được hưởng từ Thiếu Kiệt.
Vốn tâm trạng lo lắng là thế ngay lúc này Hoách Nam đang tìm cách giải quyết bằng cách đút lót hoặc hối lộ cho những người có thầm quyền để mọi việc được suôn sẻ thì điện thoại của con hắn gọi đến.
Nhìn dòng tên hiển thị trên màn hình điện thoại của mình Hoách Nam cũng nôn nóng nhận cuộc gọi rồi nói.
- Ở bên đó có chuyện gì mới không con. Bên này bố bế tắc trăm bề. Dường như mấy thằng ở đây đều muốn né tránh bố cứ lấy lý do việc bận không gặp hoặc là bắt bố chờ rồi không đến. Nếu cứ tình hình này kéo dài không ổn chút nào đâu.
- Bên này của con cũng chưa có gì thay đổi nhưng sắp có biến động lớn. Bố ngưng hết công việc ở đó trở về Thẩm Quyến đi. Những tên kia hiện tại sẽ không tiếp bố đâu. Họ đang đợi cuộc họp cổ đông từ người phía sau lưng Mã Hóa Đằng ra lệnh. Bố cứ về đây cậu ấy nói mọi thứ cứ để cậu ta giải quyết.
Hoách Nam không phải tai bị điếc nên có thể nghe rõ ràng những lời nói của con mình. Điều này làm cho hắn như thấy được một lối giải thoát bởi vì trong lời con hắn nói rõ Thiếu Kiệt đã dự đoán được điều này và muốn hắn thu quân không bày ra những vấn đề cần thiết ở tại đây nữa.
- Cậu ta đến Thẩm Quyến rồi sao? Con đi đón cậu ta à? Giờ cậu ta đang ở đâu? Bố về Thẩm Quyến ngay trong ngày hôm nay.
- Bố đứng gấp hiện tại bố ra ga tàu điện đi Thẩm Quyến đi. Cậu ấy chưa tới nhưng nghe như cậu ta đang ở Bắc Kinh. Tối nay có một số người của cậu ta đến trước với thân phận của con cứ mỗi bước đều có người nhìn không tiện ra mặt bố sắp xếp người nào đó đi đón cậu ta đi.
Thấy bố mình gấp gáp như thế Hoách Khang cũng nói vài lời với hắn để cho Hoách Nam có thể sắp xếp thời gian đến Thẩm Quyến thay hắn điều động một số thứ mà Hoách Khang không làm được.
- Ồ vậy à! Được! Được bố về Thẩm Quyến ngay còn việc đón tiếp người của Thiếu Kiệt bố chắc rằng cả bố cũng không ra mặt được. Như vậy để bố gọi điện cho một vài người quen có thể họ giúp chúng ta được việc này. Hi vọng đám người đó còn đang ở Thẩm Quyến chưa chạy về.
Hoách Nam trầm tư suy nghĩ một chút mới đáp lại lời của Hoách Khang vì trong đầu lúc này của Hoách Khang đã nghĩ đến với việc con hắn còn bị theo dõi thì bản thân hắn chắc chắn cũng như thế. Qua việc hắn bị từ chối ở mấy người lãnh đạo ở khu vực này từ lúc triển khai đến giờ đã nói rõ. Mọi hành động của Hoách Nam hắn đều có người báo lại với đám người kia.
- Ừ bố cứ thấy làm sao phù hợp thì làm. Với việc nơi ở con đã sắp xếp rồi. Bố cho người chở họ đến đó là được. Còn việc gì quan trọng hơn nữa thì đợi Thiếu Kiệt đến chúng ta sẽ biết. Hi vọng là lần này cậu ấy nắm chắc được phần thắng. Còn thấy Mã Hóa Đằng dự định điều gì đó. Nhưng đến giờ con vẫn không tìm hiểu được chi tiết đó là gì.