Trong khi Thiếu Kiệt đang bàn bạc việc nội dung hợp đồng ra sao đối với Trương gia. Đỗ Văn bây giờ tâm tư hắn đều đặt vào cuộc nói chuyện này. Hắn thấy với suy nghĩ của mình nếu đi thương lượng một vấn đề nào đó. Cho dù có chính chắn bao nhiêu cũng không thể tính toán được trước sự cám dỗ của một đống tiền tài sắp vào tay như thế. Người thiếu niên này lại không vội lại muốn trương gia chỉnh sửa lại toàn bộ kế hoạch đầu tư.
Trương gia trong chuyện này có thể từ chối không hợp tác nhưng vì sao họ lại lựa chọn tin tưởng đến mức làm theo ý kiến này. Mà đây là thứ mà người thiếu niên trước mặt còn chưa nói ra phương án cụ thể vấn đề điện lưới hắn đang suy nghĩ trong đầu.
Đỗ Văn trong lòng hắn lúc này thầm với chính mình.
“ Người thiếu niên tên Tống Long này làm sao lại có thể nghĩ ra được nhiều thứ chu toàn như vậy. suy nghĩ chín chắn, nhìn tiền tài như không có sự cám dỗ nào với hắn, Lại tính đến cả việc lâu dài toàn cục. Người như thế này liệu mình có thể thắng hắn ta hay không.”
Thiếu Kiệt thấy được sự âm trầm của Đỗ Văn trên mặt hắn lúc này cũng chỉ có một nụ cười nhẹ. Trương Khôi suy nghĩ một lúc những gì Thiếu Kiệt đã nói và chỉnh sửa lại kế hoạch điều này nói rõ những gì vừa nói Trương gia thấy có khả năng thực hiện và đem lại lợi ích cho họ. Nhưng cái giá bỏ ra chỉ là tiền lại có thể thu hoạch được nhiều thứ khác.
Trương Đại đang theo những lời của Thiếu Kiệt đánh máy tính lại những yêu cầu cần thiết. Bây giờ hắn mới nhìn Thiếu Kiệt rồi cười cười nói.
- Như vậy đi hôm nay xem như chúng tôi vội vàng. Để chúng tôi làm lại cái bản hợp đồng rõ ràng hơn. Hiện tại chỉ làm một bản giấy tay giao ước ràng thực hiện đúng như gì cậu yêu cầu lúc đó quyền đầu tư sẽ thuộc về chúng tôi. Ở đây có người của Tống gia tôi nghĩ để cho lão Quân đứng ra làm chứng chắc cũng không có vấn đề gì quá lớn đi.
Trương Đại cảm nhận thấy từng điều kiện của Thiếu Kiệt không phải là vô lý với việc phải chỉnh sửa từng hạn mức đầu tư theo tiến độ họ chắc chắn phải làm đúng theo quy trình chuẩn mực để có được lợi ích lâu dài. Hắn sợ trong lúc mình còn đang chuẩn bị những điều này có người dòm ngó vào lĩnh vực họ đầu tư nên quyết định đưa ra ý kiến phòng ngừa có người hớt tay trên của họ.
Bởi nếu không khờ dại khi nghe đến những vấn đề Thiếu Kiệt vừa nói ai cũng hiểu hắn tính một con đường kiếm tiền lâu dài dễ thực hiện chỉ cần có vốn đủ lớn để làm là được.
Thiếu Kiệt không nghĩ rằng đám người Tống gia muốn can thiệp vào việc này nên cũng gật đầu đồng ý.
- Cũng được! như vậy cũng tốt. Thời gian có thể không gấp hơn thế nữa có thể tôi sẽ đi thẩm quyên vào mấy ngày nữa nên các ông cứ chuẩn bị cho tốt lúc đó ký kết hợp đồng cũng không vấn đề gì.
Ngay khi hắn vừa dứt lời Tống Thanh Quân đã lên tiếng nói với Trương Đại.
- Lão Trương ông sợ tôi thấy nhiều lợi ích nhảy vào hay sao lại đặt ông già này làm chứng thế. Chúng tôi cũng không kinh doanh có lợi nhuận như nhà ông đâu mà ông nói.
Điệu bộ cười cười của Tông Thanh Quân đã nói rõ hắn cũng chấp nhận làm chứng cho hợp đồng này của Thiếu Kiệt với Trương gia. Hiện tại Thiếu Kiệt với thân phận Tống Long cũng đã là cháu hắn, Thấy một người cháu có kiến thức lại suy tính kỹ trong từng bước kinh doanh. Một người ông như hắn làm sao không hài lòng mà ủng hộ.
Trương Đại bây giờ cũng cười đùa đáp lại nhưng ánh mắt lại nhìn về Phan thế Như đang đứng cạnh Tống Vũ.
- Tôi biết chứ. Nhưng phòng ngừa mọi chuyện vẫn tốt hơn. Dù sao thì ông không kinh doanh nhưng trong nhà mình theo tôi thấy thì vẫn có người kinh doanh không kém đâu. Nên tốt nhất cứ làm ra dự phòng thì an tâm hơn.
Thiếu Kiệt thấy ánh mắt của Trương Đại nhìn về Phan Thế Như cũng có chút thắc mắc. Việc Phan Thế Như nói hắn ủng hộ tài chính xem ra bà có mối liên hệ về vấn đề kinh doanh gì đó mà khiến cho Trương Đại phải e dè. Việc giờ đây Thiếu Kiệt cũng không thể để tâm quá nhiều cho những điều này, Hắn thấy với việc Trương gia tỏ thái độ cùng với Tống gia chấp nhận hắn đã hoàn thành hơn bảy mươi phần trăm mọi thứ.
- À Tống Long cháu định đi Thẩm Quyên sau. Cháu phải ở lại đâu để làm tiệc mới đúng. Dù sao mọi người cũng đã chuẩn bị sẵn rồi.
- Việc này làm sau cũng được. Cháu cần nắm lấy công ty thuộc về mình. Tencent hiện tại đang bị cháu nắm giữ hơn năm mươi cổ phần nhưng nếu không xuất hiện chắc chắn sẽ có người để cho cổ phần đó liệt vào diện cần điều tra. Nên phải đi họp cổ đông thường niên.
Trước mắt người của Trương gia. Giờ đây Tống Thanh Quân cũng cần mặt mũi ông ta đã không đối phó với Thiếu Kiệt lại thêm một chút cảm tính ủng hộ thì hắn phải đáp lại ông một phần nào đó.
- Cháu còn có đầu tư vào công ty trong nước. lại hơn năm mươi phần trăm cổ phần cháu làm việc này như thế nào. Cái đám doanh nhân đó muốn thủ tiêu cổ phần là sao?
- Cũng không có gì. Việc cổ phần này hiện tại đang được một người của cháu nắm giữ trước đây chỉ là nhân viên của tencent giờ anh ta nắm khối lượng cổ phần như thế. Cháu thì chưa có quốc tịch của quốc gia nếu như lộ ra việc cổ phần này thuộc về mua bán chuyển nhượng từ nước ngoài vào. Lại thêm người không mang quốc tịch trung hoa nắm giữ ông nghĩ mấy người kia chịu để yên sao.
Đỗ Văn bây giờ dường như hiểu được Thiếu Kiệt tại sao lại cần nhận thân của Tống gia. Hắn vẽ ra trong đầu mình một viễn cảnh kinh doanh mà Thiếu Kiệt vừa nói.
Khả năng quan sát của Thiếu Kiệt thấy Đỗ Văn đứng trầm mặc suy nghĩ hắn chỉ mỉm cười giả vờ nói với Tống Thanh Quân.
- Vốn nếu ký hợp đồng lần này với Trương gia xong sẽ để họ đứng tên dùm một số cổ phần cần thiết này. Nhưng mà hiện tại chắc phải ra mặt. Hợp đồng trương gia chưa ký họ cũng không có pháp lý khá lớn để nhúng tay vào việc này. Đối với việc bảo trợ đối tác đầu tư từ nước ngoài vào trong nước sự hợp tác đại diện đôi bên luôn được nhà nước ủng hộ. Nhưng giờ cháu nghĩ cái quốc tịch của cháu không khó kiếm lắm đi.
Thiếu Kiệt đem lời này nói ra chủ yếu hắn muốn cho Đỗ Văn biết. Nếu hắn không đến Tống gia nhận thân hắn sẽ có con đường riêng của mình để thao túng lấy tencent mà không cần đụng chạm đến lợi ích của họ.
Đỗ Văn khẻ thở dài một chút rồi mới nhìn lấy Thiếu Kiệt đang đứng bên Tống Thanh Quân đang nói chuyện. Hắn thấy khó lòng tìm ra sơ hở với thiếu niên này. Đơn giản dường như đối phương nắm luật lệ kinh doanh và phát luật của quốc gia rất rõ. Đối với đối tác đầu tư nước ngoài với một gia tộc đầy đủ nội tình kinh doanh như của Trương gia. Chỉ cần có một người đại diện pháp lý số tiền mua cổ phần lúc nào cũng có thể hợp thức hóa một cách minh bạch mà không phải qua điều tra chi tiết.
Dựa vào việc kinh doanh của Trương gia để nói họ có tiền thu mua một công ty hoàn toàn nằm trong khả năng của họ. Cho dù công ty tencent có người như thế nào đi nữa thì trương gia họ không dám đụng đến.
- Tống Long hiện tại là cháu của ông già này. Ai có thể làm việc này chứ. Cháu yên tâm trong chiều nay sẽ có người cho cháu hộ tịch và quốc tịch quốc gia. Đừng nói những người kia muốn làm khó cháu. Cho dù họ muốn cũng phải hỏi qua ý kiến lão già này. Cháu cứ yên tâm nghĩ ngơi đi mọi thứ để ông lão này lo.
Có lời nói của Tống Thanh Quân vừa rồi. Thiếu Kiệt hắn biết việc này dù ra sao công ty tencent đã nằm trong tay hắn. Việc còn lại hắn chỉ cần có mặt ở họp cổ đông mọi thứ có thể sẽ được an bài.
Tống Thanh Phong bây giờ suy nghĩ điều gì đó mới lên tiếng nói với Bố mình.
- Bố con thấy việc này bố xem có được không. Cứ để cho Tống Long làm việc của nó. Mấy ngày nữa Trương gia làm xong thủ tục cần thiết. Lúc đó chúng ta lấy lý do bố nhận cháu, Tống Vũ nhận con trong buổi tiệc làm cái hợp đồng này luôn để mọi người đều biết.
- Ý Kiến này cũng được đấy. Vừa thuận tiện không phải tổ chức nhiều lần Trương gia chúng tôi cũng đến đây ăn ké được một bữa của lão Quân nhà ông.
Trương Khôi chưa suy nghĩ gì đã nói ra vấn đề làm cho Thiếu Kiệt hơi cau mày một chút.Việc Trương Khôi đôi lúc hay làm việc theo cảm tính theo như những gì hắn quan sát vừa rồi về cách nói chuyện và hợp tác của hắn đã nói lên phần nào.
Việc Tống Thanh Phong đưa ra ý kiến như thế này làm cho Thiếu Kiệt hắn thấy rằng trong cái ý tưởng này dường như có gì đó không đúng với cho lắm. Trầm mặc một lúc hắn mới nhìn Trương Đại với Tống Thanh Quân đang nhìn mình đáp.
- Việc này tôi thấy tùy thôi. Nếu Trương gia không ngại công khai ký hợp đồng với một người nắm giữ tam giác vàng cho mọi người biết thì đều có thể. Với tôi chuyện gì cũng được tôi dường như không tổn hại gì cho lắm.
Thiếu Kiệt nói như thế để cho Trương Đại hoặc Trương Khôi thấy không nên công khai việc Tam giác vàng là của Thiếu Kiệt hắn để không bị mọi người nhắm vào cũng tránh lộ ra mũi nhọn cần thiết. Nhưng trái với suy nghĩ của hắn bây giờ Trương Khôi nhanh nhẹn cười nói.
- Không sao đâu. Trương gia chúng tôi không sợ. Nếu cậu muốn giấu việc này đơn giản thôi. Chúng ta chỉ đề cập một số hạn mục cần thiết chứ không nói rằng nơi đầu tư là ở đâu. Và số tiền bao nhiêu chỉ chúng ta ký kết hợp đồng với nhau tự biết. Người bên ngoài cũng chỉ biết đây là hợp đồng kinh doanh ai biết được trong hồ lô có bán thuốc gì nào.
- Tốt cứ như thế mà quyết định. Một tuần sau chúng tôi chuẩn bị đầy đủ hợp đồng lúc đó cũng là lúc làm tiệc của cậu. Trong quá trình bàn thảo hợp đồng có thể sẽ phải làm phiền gọi điện cậu vài lần để hỏi tình hình chi tiết cần thiết. Hi vọng lúc đó không làm phiền cậu.
Thấy ý kiến của Trương Khôi khá hay, Trương Đại cũng lập tức đồng ý hắn thấy chỉ cần không nói ba chữ tam giác vàng ra, mọi thứ đều có thể êm xuôi