Nhã Oanh nghe được giọng nói xuống thấp của Lâm Dương cũng mỉm cười đáp lại.
- Như thế có phải tốt hơn không! Tôi không muốn gì cả. Ông hiểu mà đúng không tôi tới đây với nhiệm vụ gì và tôi thì càng không muốn thua. Việc đi lần này ít nhất trong mắt người khác ra sao thì tôi không biết. Nhưng trong mắt tôi nó là thứ để Thiếu Kiệt nhìn thấy được. Ông nghĩ những thứ tiền bạc mà ông định bồi thường Thiếu Kiệt sẽ nhìn vào trong mắt ư. Cái tôi cần là thành tích giống như trong thể chế các ông cần thành tích để bước lên chức vậy đấy.
Công Toại ở bên cạnh nghe được những lời nói của Nhã Oanh trong lòng hắn cũng xôn xao đôi chút. Hắn không hiểu Nhã Oanh làm gì vốn buổi đi đấu giá này chỉ là làm ra vẻ thôi nếu không lấy được công ty nào cũng không sao vì các công ty cần thiết nhóm người Hà Thúc đã chuẩn bị lấy về cho Thiếu Kiệt rồi.
Giờ Nhã Oanh dường như muốn lừa gạt Lâm gia để cho những người này đưa lên những công ty còn lại như thế thì hình như không đúng lắm với tình hình cần thiết.
Lâm Dương bây giờ nhìn lấy Nhã Oanh hỏi lại một câu
- Ý của cô là?
- Không có gì hết muốn tôi bỏ qua việc buổi chiều không khó. Chỉ cần ông đem toan bộ những công ty cần thiết mà tôi chuẩn bị đấu giá đem về cho tôi thế là xong. Đây được xem như bồi thường việc mạo phạm tôi. Nếu thành công mọi thứ dễ nói.
Nhã Oanh trực tiếp nói ra điều kiện dù cho cái điều kiện này thật sự là hơi bị lớn. Để bỏ qua một chuyện thì phải trả một cái giá không nhỏ. Lâm Dương thấy điều này cũng không thích hợp lắm, Dù Lâm gia họ thật sự đấu giá những công ty kia xong sau đó vẫn là thông qua các con đường chào bán lại cho Thiếu Kiệt để hắn thấy được thành ý của Lâm gia bọn hắn.
- Cô hình như khẩu vị hơi bị lớn rồi đấy, những việc như thế này mà cũng có thể nói ra được thì tôi xem ra cô thật sự không muốn thương lượng rồi.
- Đâu có với những gì tôi biết được cái già này đáng mà. Để tôi nói cho ông nghe một chút nhé. Cái công ty taxi này hình như vấn đề không ít đi. Lại còn cái đám người bộ phận an ninh gì đó. Xem ra để được đi làm cũng tốn một khoản kha khá. vài người đưa tiền cho một người Lâm Tài đến hiện tại còn không có được việc làm. Mấy vụ tai nạn taxi được giữ êm chuyện rất khá à nói chúng đều do một người tên Lâm Tài làm, không biết người này với ông quan hệ thế nào nhì. Nếu hồ sơ của tôi bay tới Ngọc Châu này ông nghĩ xem người này bị tử hình không.
Từ tốn đọc ra một số thứ trên điện thoại của mình. Nhã Oanh làm cho Công Toại bất ngờ một chút rồi ngay lập tức trở lại bình thường. Hắn nghĩ Nhã Oanh có được những thứ này cũng đơn giản không phải là quá khó chỉ cần một tin nhắn cho Thiếu Kiệt là mọi thứ được Vô Ảnh tim kiếm ra được trong một khoảng thời gian không lâu.
Tâm trí của Công Toại bây giờ nổi lên một suy nghĩ mà chính hắn cũng vừa mới thừa nhận được.
“ Nhã Oanh cô bé này chơi trò ép người không phải thường, đã bẫy người thì không thể thoát ra được hoàn toàn giống với Thiếu Kiệt.”
Lâm Dương từ khi nghe những lời của Nhã Oanh hắn bị định hình trong giây lát, hiểu được chuyện này sẽ không dễ dàng nhưng hắn vẫn không ngờ tới việc này. Cuộc đấu giá nếu như hắn không làm thì sẽ không có việc gì tốt xảy ra.
- Sao nào tôi nói đúng không. Lâm Dương hay một cách khác là bố của Lâm Tài người gây ra một số rắc rối không nhỏ cho tôi nhỉ?
Ngồi thừ ra trước mặt Nhã Oanh Lâm Dương lúc này không nói được lời nào bởi hắn hiểu con mình đã làm những gì dù hắn có thay con mình dọn dẹp đến mức nào thì cũng sẽ để lại dấu vết. Những dấu vết này có thể tìm ra được thì chắc chắn Nhã Oanh nắm chắc trong tay có thể để Lâm Tài rơi vào vòng tù tội hoặc có thể tiến vào án tử hình không phải là chuyện không thể.
Thấy Lâm Dương im lặng. Nhã Oanh bây giờ mới đứng lên bước về phía trước mặt hắn đứng bên cạnh bàn ngay chỗ hắn ngồi cúi đầu xuống nói.
- Không phải là những việc này không đâu đây vẫn chưa kể một số việc mà con ông làm với những nữ sinh cấp ba đâu. Ông nghĩ nếu đem hết ra thì sẽ thế nào. Tôi chỉ nói một lời thôi bỏ tiền tiêu tai ông làm rất tốt nhưng có một số việc ông làm không nổi cái tôi cần là thành tích trước mặt Thiếu Kiệt. Nếu ông đồng ý thì những hồ sơ này tôi có thể thay ông làm nó biến mất như chưa bao giờ tồn tại. Con ông vẫn như thế không phải lo lắng đến những thứ như thế này nữa. Ông có thể suy nghĩ trả lời sau cũng được.
Nói rồi Nhã Oanh ra hiệu cho Công Toại cùng mình định rời khỏi phòng. Khi mà Công Toại vừa nắm lấy tay cầm của cửa định mở ra thì Lâm Dương sau một lúc trầm mặc vôi lên tiếng nói.
- Được rồi tôi thương lương!
Công Toại đang mở cách cửa ra được một chút cũng dừng lại. Hắn không ngờ Lâm Dương lại quyết định nhanh như thế. Nhã Oanh đang đứng ở cửa cũng ngưng lại nhìn về Lâm Dương vừa mới đứng lên nhìn hắn nói.
- Nhanh vậy! Tôi nghĩ chắc ông chỉ mới suy nghĩ thôi chưa thấu tình đạt lý lắm đâu. Ông nên suy nghĩ thêm điều này tôi không ép.
- Không tôi suy nghĩ kỹ rồi! Chỉ cần cố ra được thành tích chắc chắn những chuyện này sẽ được xóa bỏ đúng không?
Lâm Dương hắn biết mình đang ở hoàn cảnh ra sao. Nếu như chuyện của Lâm Tài lộ ra ngoài dù chỉ là một chút xíu trong thời điểm này có thể gây ra nhiều vần đề hơn nữa. Bản thân hắn thấy cách tốt nhất là đạt được lương lượng của Nhã Oanh ngay trong lúc này để không còn một tiếng gió nào lọt ra bên ngoài.
- Chính xác! Những thứ đó sẽ được xóa bỏ và nó sẽ không tồn tại nữa.
- Được Tôi thương lượng với cô. Chúng ta ngồi xuống bàn bạc chi tiết cho việc này.
Được một lời cam đoan của Nhã Oanh Lâm Dương ngay lập tức muốn giải quyết nhanh chóng việc này mặc kệ chuyện gì sẽ xảy ra hắn cũng phải bảo toàn đứa con của mình trước. Bất quá hắn thanh lý một số hạn mục bù tiền lại cho Lâm Đồng là xong.
- Ông quyết đoán hơn tôi tưởng. Nhưng mà nếu chỉ bàn miệng tôi sẽ ra không mấy hiệu quả. Như thế này đi ông cho người đem giấy vào đây hai người chúng ta viết cam kết giấy tay để chắc chắn rằng hợp đồng có hiệu lực ông thấy sao. Đôi khi lời nói không thì vẫn có thể thay đổi à.
Nhã Oanh bây giờ ngồi xuống vị trí của mình nói ra những điều như thể muốn chắc chắn cho Lâm Dương hắn và cô. Không ngần ngại gật đầu bởi vì Lâm Dương hắn cũng cần một cái cam kết nếu như những việc này mai sau lại diễn ra một lần nữa thì hắn thật sự chịu không nổi thua thiệt. Nên một cái bảng cam kết giữa hai người và việc quy trách nhiệm phá vỡ cam kết thuộc về ai là điều quan trọng.
- Được! Hai người mỗi người làm một bản. Riêng cô hãy liệt kê các công ty mà Thiếu Kiệt cần mua lại cho tôi. Đem về nó cho cô xong thì những việc phát sinh được gỡ bỏ.
- Đương nhiên. Nếu tôi đã có thành tích thì tôi cũng không muốn phiền phức kiện tụng việc gì trong vấn đề buổi chiều nay đã diễn ra điều đó mất quá nhiều thời gian.
Lâm Dương được Nhã Oanh cam kết hắn liền bước ra bên ngoài cho người đi chuẩn bị. Công Toại đợi cho hắn rời đi rồi lên tiếng hỏi Nhã Oanh.
- Nhã Oanh em định thương lượng chuyện này với hắn thật sao?
- Cái gì cần nói hoặc nên nói khi nào về phòng rồi nói ở nơi này không tiện. Tai vách mạch rừng.
Công Toại bây giờ mới chợt nhớ ra căn phòng này là dành cho họ nếu như Lâm Dương động tay động chân điều gì đó lưu lại máy ghi âm hoặc là camera thì đúng là những việc hắn nói ở đây đối phương cũng nghe được hết.
Suy nghĩ một chút Công Toại mới lựa ra cho mình một câu hỏi không liên quan nhưng bao hàm mọi thứ.
- Em định để họ mua lại những công ty kia cho Thiếu Kiệt mà mình không phải bỏ tiền à. Như thế liệu có ổn không?
- Ổn sao lại không! Mình không tốn tiền lại có được những công ty cần như thế thì em bắt buộc phải làm. Xem như thanh tẩy cho một đối tượng bại hoại không ra gì ỷ thế hiếp người thôi.
Nhã Oanh nhàn nhã nói ra vừa cầm tách trà trên tay mình uống một ngụm vào rồi đặt xuống.
- Tên kia làm nhiều việc thương thiên hại lý lắm sao mà Lâm Dương phải chấp nhận điều kiện không công bằng như thế?
- Không nhiều lắm đủ xếp thành một chồng hồ sơ. Nếu như nhóm người của Hà Thúc biết được hắn bị xử bắn không dưới chục lần. Còn là việc gì thì anh tự mình xem sẽ rõ.
Đưa điện thoại mở lên một danh sách những tội trạng mà cô nhận được. Không quá khó để Công Toại biết người gửi đến là ai. Không ngoài dự đoán của hắn người gửi là từ trung tâm của Vô Ảnh. Những tội trạng được đánh dấu ngày tháng được kéo dài không dứt từ tội lớn đến tội nhỏ cho đến việc giết người thanh lý các hợp đồng thuê mướn, nuốt cổ phần các công ty đều được liệt kê ngày tháng và số người liên can.
Công Toại đọc sơ qua một chút mà máu nóng dồn lên tới não thật sự nếu gặp tên Lâm Tài này bên ngoài chắc hắn cầm súng ra bằng chết mà không cần hỏi lý do.
- Thì ra là thế! Không ngờ Lâm Dương lại bao che cho con mình là những việc như thế này. Chả trách hắn buộc phải thương lượng việc này. Chưa nói đến nhóm người Hà Thúc nếu những việc này bị lộ ra chắc chắn những công ty của hắn cũng không ổn trên thị trường.
- Cái gọi là đi đêm có ngày gặp ma. Hôm nay xem như mọi thứ đã xong Lâm gia bỏ ra cái giá lớn mà bắt buộc họ không làm không được. Một nước cờ sai thua cả bàn cờ, người thua lớn nhất vẫn do Lâm Dương bởi ông ta có một đứa con thật tốt.
Siêu Việt Tài Chính
Tác Giả: Diệt Thiên