Siêu Việt Tài Chính

Chương 732




Chưa hề nghĩ đến việc này Hà Vi không nghĩ bên trong Thiếu Kiệt lại có những suy nghĩ đen tối như thế này. Cô dường như không thể nhận ra được Thiếu Kiệt ngày thường muốn an ổn bình dị lại có một ý nghĩ không ai có thể tưởng tượng được.

- Việc này sợ rằng không thích hợp lắm với lại hình như nó vi phạm luật thương mại thế giới. Nếu mọi việc bị phát hiện dường như sẽ ảnh hưởng không nhỏ.

- Không anh đã nghiên cứu rất kỹ vấn đề này. Em nhìn xem ở đây có báo cáo tổng thể về vấn đề mác thương hiệu xuất xứ quốc gia này.

Hà Vi theo thao tác của Thiếu Kiệt lúc này nhìn vào màn hình một tập tin mà Thiếu Kiệt mới lấy tay mở ra. Nhìn từng dòng chữ trong đó hiển thị.

“Đối với một sản phẩm có xuất xứ thuần túy thì việc xác định chỉ dẫn về xuất xứ rất đơn giản. Ví dụ, nếu như sản phẩm của một đơn vị vùng miên trong nước được xuất khẩu ra nước ngoài thì có thể tự hào khẳng định luôn là "Made in A.".

Tất nhiên, để có thể khẳng định điều này một cách hợp pháp thì phải có Giấy chứng nhận xuất xứ hàng hóa do cơ quan có thẩm quyền của quốc gia cấp

Thứ hai, đối với sản phẩm có xuất xứ không thuần túy, theo quy định của pháp luật nước sở tại là sản phẩm có tỉ lệ phần trăm giá trị nguyên liệu không có xuất xứ từ trong nước ≥ 30% tổng giá trị của hàng hóa được sản xuất ra.

Như vậy, nếu hiểu đúng thì một hàng hóa được gắn dòng chữ "Made in A" thì chưa chắc nguyên liệu làm nên hàng hóa đó có xuất xứ 100% từ quốc gia A.

Thực tế, các doanh nghiệp ví dụ như may mặc chẳng hạn, mặc dù hiện nay có khoảng 50% nguyên liệu vải sợi được nhập từ quốc gia B nhưng sản phẩm được hoàn thiện tại Nước A nên hoàn toàn vẫn đáp ứng tiêu chí "Made in A".

Đối với mặt hàng công nghệ như điện thoại smartphone, việc xác định xuất xứ cũng tương tự như đối với mặt hàng may mặc. "Đây là sản phẩm được xác định theo xuất xứ không thuần túy", ông Hà nói.

Chung quy lại, cái nhãn xuất xứ "Made in A" là để chỉ ra rằng sản phẩm được sản xuất ở Quốc Gia A.

Một chiếc smartphone được ghi nhãn "Made in A", nhưng rõ ràng nó là sản phẩm của quốc gia C. Tức là, một chiếc smartphone được ghi dòng chữ ‘Made in A’ nhưng nó chỉ mang ý nghĩa là sản phẩm này được sản xuất và lắp ráp tại quốc gia mà thôi. Cũng giống như một chiếc iPhone ghi "Made in B", sản xuất & lắp ráp tại B nhưng đó là sản phẩm của U.

Trái lại, một sản phẩm "Made in A" do người quốc gia đó nghiên cứu phát triển ra, hay nói cách khác là mang xuất xứ thuần túy tại A thì chắc chắn sản phẩm đó là đại diện của quốc gia A.”

Đọc hết toàn bộ văn bản trên lúc này Hà Vi cũng trầm mặc một lúc. Như vậy có thể nói cách làm của Thiếu Kiệt hoàn toàn không vấn đề. Chỉ cần đem sản phẩm của quốc gia thuyên chuyển và gia công ngoài nước trên ba mươi phần trăm là có thể gắn mác khác lên. Như vậy có thể nói một sản phẩm chỉ nhìn qua nhãn mác không thể đánh giá được chất lượng sản phẩm đó như thế nào mà chỉ có thể biết được xuất xứ cuối cùng của công đoạn thành phẩm và nguyên liệu chiếm nhiều nhất ở đâu.

Thiếu Kiệt cũng phải tìm hiểu vấn đề này một thời gian khà dài. Hắn với trí nhớ của mình không ít lần nghe nói một sản phẩm bị thay đổi nhãn mác xuất xứ. Và điều này cũng làm sôi nổi thời gian không ít trong dư luận về việc tin tưởng những nhãn mác được gắn trên sản phẩm.

- Nhưng như vậy hình như thiệt thòi cho những doanh nghiệp của quốc gia mình lắm đấy Thiếu Kiệt lại phải thay đổi nhãn mác như thế đem ra nước ngoài bán như là phát triển tên tuổi của nước họ vậy.

- Không! Thật chất người lời nhất vẫn là doanh nghiệp! Em thử nghĩ xem giá trị chênh lệch giữa tiền trong nước và tiền của họ. Hiện tại có thể nói là cả hai bên mình thua họ gần ba lần giá trị một đồng tiền tệ. Giá thành khi đem ra bán một sản phẩm bằng tiền của họ. Thì ít nhất sản phẩm đó là được tăng giá một đến hai lần. Nhưng đây chỉ là phương án trước khi xảy ra chiến tranh thương mại giữa hai ông lớn mà thôi cũng là kế hoạch mười năm cho toàn bộ mọi thứ.

Hà Vi ngồi vào một cái ghế bên cạnh Thiếu Kiệt cô cầm lấy tay hắn thở dài nói.

- Anh không cầm phải tính xa đến như vậy đâu. Năm năm sau còn không biết sẽ ra sao thì tính làm gì đến vấn đề mười năm. Anh nên buông bỏ một số thứ cần thiết đi.

- Công nương ởi anh không phải không hiểu ý em càng nhiều việc càng mệt nhưng đó là điều bắt buộc. Em nghĩ xem nếu mình không chuẩn bị trước thì bị động thật sự lúc này là mình. Mười năm sau chính là lúc ký kết với tổ chức thương mai WTO được chính thức hợp lệ. Những công ty lớn ở nước ngoài không ngừng đổ vào trong nước. Nếu không chuẩn bị các doanh nghiệp quốc gia mình là người chịu thiệt hại nhiều nhất. Khi đó em nghĩ cái quốc gia bành trướng kia chịu tha cho mình sao. Họ tiến vào bằng nhiều hình thức mạnh mẽ hơn. Thậm chí là vấn đề khi chiến tranh thương mãi diễn ra nước mình sẽ trở thành cái bến cảng để họ thay tên xuất xứ hàng hóa đưa ra nước ngoài đây.

Từng lời của Thiếu Kiệt đánh sâu vào trong suy nghĩ của Hà Vi. Đúng vậy cô không nghĩ xa đến như thế. Việc chiến tranh thương mại như thế nào cô không hề biết nhưng dám chắc một điều khi xảy ra việc đó. Cái quốc gia kia sẽ có cách để đưa hàng hóa của họ ra quốc tế bằng hình thức khác. Mà tại chính quốc gia của mình cô thấy điều này có thể xảy ra nhất.

- Anh nghĩ đến cả vấn đề này. Nó liệu có thể thành sự thật?

Bất giá Hà Vi nhìn Thiếu Kiệt như muốn chắc chắn rằng điều này thật sự sẽ diễn ra và đây là những bước đầu tiên của Thiếu Kiệt chuẩn bị cho chuyện này.

- Anh không chắc! Nhưng rất có thể. Vốn doanh nghiệp quốc gia mình đang dần có chỗ đứng trên thương trường quốc tế rất nhiều, Những sản phẩm trong nước được đưa ra nước ngoài cũng đã góp phần khẳng định về chất lượng hàng hóa. Vậy em nói xem nếu thay tên đổi họ với mác xuất xứ từ quốc gia mình thì như thế nào. Mình dính vào một cuộc chiến của hai ông lớn. Đem thị phần trong nước mở rộng ra hết mức ngoài thế giới. Nhưng đấy là phải qua một khâu kiểm định hàng hóa thật sự khắc khe trước khi đi ra ngoài thế giới.

Thiếu Kiệt dù biết sẽ xảy ra việc này nhưng hắn cũng chỉ dám nói là không chắc nếu quá chắc chắn cho một việc mười năm sau thì ngay cả Hà Vi có lòng tin với Thiếu Kiệt cũng không thể tin tưởng.

- vậy sao anh không nói việc này cho Ông biết luôn đi! Như thế đỡ mất công với lại ông với mọi người lại có thể lên kế hoạch đề phòng từ trước.

- Thôi mấy cái lão già ngoài kia anh mà nói vấn đề này mấy lão ấy lại chạy tới chạy lui làm phiền anh nhiều hơn nữa thì có. Cứ lâu lâu tiết lộ một ít theo tiến độ là được rồi. Em nhớ giữ bí mật với mấy lão già ngoài đấy là được.

Hà Vi lúc này mới đưa tay nhéo bên hông Thiếu Kiệt một cái lên tiếng trách móc.

- Anh hay nhỉ! đến cả ông em mà anh dám gọi là lão bất tử, lão già anh thật là không nể nang gì mà.

- ấy ấy nhẹ nhẹ tay thôi đau! Em không thấy sao mới có một ngày mà đã điều tra lý lịch anh rồi chắc ở lâu ngày bắt anh làm việc không công quá. Trước mắt thì cứ như vậy đi. Anh sẽ chỉnh lại kế hoạch cần thiết khi anh vắng mặt mọi chuyện em đều thay anh giải quyết là được. Nhất là phần công việc của Lý Bân em nhớ nhắc nhớ nó làm việc đàng hoàng là ổn.

Nhìn Thiếu Kiệt mang trên mình một gánh nặng của chính hắn Hà Vi cũng không hiểu sao mình lại ủng hộ. Trong khi đó những ý nghĩ này. Những suy nghĩ của Thiếu Kiệt cô vừa mới tiếp nhận đề nằm ngoài khả năng của người thanh thiếu niên trước mặt mình. Cô chợt nhận ra không phải vô cớ mà khối lập phương quan trọng nhất lại thuộc về Thiếu Kiệt.

Trước đây cô cũng tự hỏi rất nhiều tại sao lại nó lại chọn Thiếu Kiệt và mối quan hệ của cô và Ngọc Nhi với những người khác là như thế nào. Trong khi đó Thiếu Kiệt vẫn cứ luôn như thế cứ muốn an ổn người khác không chọc hắn thì hắn cũng chẳng làm gì.

Bây giờ thì cô đã hiểu Thiếu Kiệt không suy nghĩ về họ, về những mối nguy hiểm trước mắt hắn. Về Lâm gia và những thứ khác xung quanh. Cái hắn nhắm đến không nằm trong phạm vi trong nước mà ở tương lai, Ở thế giới mà hắn muốn mình có thể làm một người gì đó nổi bật.

Hà Vi nhìn Thiếu Kiệt chằm chằm hồi lâu làm cho hắn cảm thấy có chút không thoải mái. Đưa tay lên trước mặt Hà Vi đưa qua đưa lại trước mặt cô khẽ gọi.

- Hà Vi! Hà Vi! em làm gì thất thần vậy?

Lời nói của Thiếu Kiệt nhanh chóng làm xua tan đi những ý nghĩ trong đầu của Hà Vi. Cô bất chợt chớp chớp mắt suy nghĩ một điều gì đó rồi cười nói với hắn.

- Không có gì! Em chỉ suy nghĩ một chút vấn đề tại sao khối lập phương lại chọn anh, chọn em và cả Ngọc Nhi nửa. Nhưng em không muốn thua Ngọc Nhi vấn đề tình cảm nên …

Nói đến đây Hà Vi đã đưa khuôn mặt của mình đối diện với mặt của Thiếu Kiệt. Một nụ hôn đặt lên môi của hắn. Trước hành động bất ngờ của cô. Thiếu Kiệt cũng không phản kháng lại mà thuận theo mọi thứ gọi là tự nhiên của bản năng đáp trả lại nụ hôn đó của Hà Vi.

Đôi tay của Thiếu Kiệt ôm lấy cô trong khi đó từng chiếc nút áo trên người hắn được Hà Vi cởi xuống. Nhìn ánh mắt Hà Vi một lần nữa Thiếu Kiệt mới kéo cô ra khỏi người mình bất giác hỏi một câu.

- Em muốn làm điều đó?

Hà Vi gật đầu như đồng ý khuôn mặt ửng hồng của cô pha lẫn một nét thẹn thùng. Những chiếc nút áo cuối cùng của Thiếu Kiệt cũng được cởi xuống trong phòng máy vi tính toát lên tràn ngập xuân ý. Hơn hết chiếc giường mỗi ngày trở thành nơi nghỉ ngơi của Thiếu Kiệt bỗng chốc trở thành chiếc giường tân hôn của hai người.

( Tới đây tự đọc giả tưởng tượng … Tác giả không miêu tả 18+)