Những nhân viên bên dưới của Nguyên Hồng bây giờ thật sự im lặng lại chỉ để chờ đợi chỉ thị của hắn. Nhìn đám người Lý Bân một lúc Nguyên Hồng mới đưa ra quyết định của mình nói với những nhân viên cấp dưới.
- Được rồi sắp xếp một phòng riêng để tôi nói chuyện với họ xem họ muốn thế nào. Còn về phần phát giải thưởng thì làm đi. Chúng ta cũng không có nhiều thời gian để dây dưa để bên ngoài đợi.
- Vâng! Để tôi đi thu xếp.
Người này bây giờ rời đi. Nguyên Hồng nhìn về đám người Lý Bân một cái rồi mới trở lại vị trí của mình xem nhưng không có gì xảy ra.
Lễ trao giải cũng giống như bình thường khi được xướng tên bang hội và lên nhận giải. Không phải cá nhân Lý Bân lên mà toàn bộ mọi người đều có mặt. Người trao giải chỉ cũng chính là Nguyên Hồng. Tăng Anh Hào bây giờ cũng được người của nhà phát hành mời qua một nơi khác.
Lễ trao giải diễn ra nhanh chóng. Cũng chỉ là một ít chúc mừng từ bên dưới. Họ đã biết người nào là người vô địch. Từng người có mặt đã chúc tụng thành viên của Lý Bân và Lâm Vũ. Đám người của bên nhà phát hành tuy có chút khó chịu nhưng cũng không làm gì được vì kết quả đã định.
Nguyên Hồng sau khi trao giải liền theo chân một người nhân viên của mình. Để lại cho việc dẫn chương trình tiếp theo lại cho MC đúng lý ra hắn sẽ đích thân nói một chút về tựa trò chơi nhưng mà hiện tại hắn không thể chú ý đến việc này. Vì hắn muốn giải đáp thắc mắc người đứng sau Lý Bân và Lâm Vũ là ai.
Tăng Anh Hào được đưa đến một căn phòng chỉ có một bộ bàn ghế dường như được sắp xếp nhất thời. Nơi này nằm phía sau hội trường sân khấu. Có thể nghe rõ được những diễn biến ở phía trước khán đài.
Cũng không đợi hắn đợi lâu. Bây giờ Nguyên Hồng mới đi vào trong phòng nhìn thấy Tăng Anh Hào. Bên ngoài chỉ nhìn sơ qua thấy hắn ngối với đám người Lý Bân nhưng khi đối diện với nhau trực tiếp như thế này Nguyên Hồng dám chắc một điều đây là người hắn chọc không được.
Cơ thể của Tăng Anh Hào thay đổi qua cuộc huấn luyện rằng chắc hơn hẵn. Từng vết xẹo để lại trên tay hắn làm cho Nguyên Hồng có cảm giác đây không phải người bình thường. Đơn giản ông bà xưa thường nói thứ nhất xăm mình thứ hai là sẹo Những năm đầu hội nhập như thế này vẫn còn định kiến khá nhiều về hai vấn đề này với thanh niên.
Đến cả sau một thập kỷ nếu là một người phương đông với định kiến cổ xưa họ vẫn cho câu nói này là tồn tại dù cho xăm mình có trở thành một môn nghệ thuật cơ thể đi nữa. Nhưng chỉ cần trên người bạn có một vết xăm thậm chí là sẹo để lại do đánh nhau. Họ đều nói bạn không phải là người tốt.
Thậm chí đến một số công ty còn thêm cả vào điều luật tuyển dụng người không xăm mình. Đơn giản vì đây chỉ là sở thích nó là nghệ thuật pha trộn hội nhập nhưng điều này cũng không tránh được ác cảm của miệng lưỡi thế gian.
- Chào Cậu tôi là Nguyên Hồng. Hiện tại muốn gặp người mà cậu đại diện đến nói một vài điều không biết có được không?
Tăng Anh Hào bây giờ chỉ cười cười lắc đầu. Cử chỉ đó làm cho Nguyên Hồng nhíu mày nhưng vẫn giữ bình tỉnh được. Hắn hiểu đối phương không dễ gì lộ mặt hơn nữa nếu đơn giản như thế thì người đứng trước mặt hắn cũng không phải là người này.
- Đúng là ông khá trực tiếp nhưng hôm nay không được. Cậu ấy bận. Còn tôi chỉ có thể nói một chút thay đổi cuộc hẹn cần thiết với ông thôi. Nếu ông thấy cuộc hẹn đó không cần thì cũng không sao tôi sẽ báo lại những gì cần thiết. Còn thiệt thòi hay được lợi thì tự ông lúc đó sẽ biết.
Tăng Anh Hào hắn cũng trực tiếp với Nguyên Hông dù sao hắn cũng không cần vòng vo. Có muốn gặp Thiếu Kiệt hay không thì Nguyên Hồng là người quyết định. Nếu hắn thấy gặp Thiếu Kiệt không cần thiết thì Tăng Anh Hào cũng chỉ biết chuyển lời. Vì không thể áp bức một người với một cuộc hẹn đơn thuần được.
- Tôi đã có thành ý như thế này không lẽ vẫn chưa được phải chuyển dời một cuộc hẹn khác vào một ngày khác mới được sao. Hôm nay cho dù có thế nào thì tôi vẫn đợi được người cậu đại diện dùm mà.
Nguyên Hông thấy việc nói chuyện này đơn giản là hắn nằm ở thế yếu. Nên nói lời nhỏ nhẹ để có được thứ hắn cần là điều quan trọng nhất. Dù sao thì hắn cũng muốn làm rõ tại sao bí mật công ty là nằm trong tay người thần bí mà Tăng Anh Hào đang đại diện.
- Ồ tôi tưởng là ông phải bận lắm cơ chứ. Ông nói có thể đợi được cậu ta nhưng tôi lại thấy không phải. Đơn giản lắm ông hiện tại còn một cuộc gặp đang đợi mình không đúng sao. Đám người của mấy công ty nước ngoài chắc chắn có mặt ở đây không chỉ để tham gia cái triển lãm thế này đâu nhỉ. Nếu mà ông nói phải thì ông quá không thành thật rồi đấy.
Tăng Anh Hào không ngại nói ra điều này bởi vì có thể thấy bằng mắt thường sự hiện diện của đám người của mấy công ty trò chơi ở nước ngoài đang có mặt tại đây.
Có thể bản thân Tăng Anh Hào không biết tại sao họ lại ở đây vào một cái buổi triển lãm đơn thuần như thế này nhưng Nguyên Hồng biết điều đó không phải.
Vì muốn thuyết phục những công ty trò chơi chuyển giao quyền phát hành cho mình ở trong nước. Việc phối hợp tổ chức triển lãm như thế này chỉ cốt yếu để cho những đại diện của các công ty kia thấy. Lượng người chơi của công ty họ phát hành là thị trường tiềm năng và có thể đem lại lợi nhuận.
Trong kinh doanh có thể những cuộc triển lãm như thế này nhìn như nhà phát hành chịu thiệt thòi phải bỏ ra kinh phí mỗi năm để duy trì việc này. Nhưng bên trong nó lại đem về nhiều nguồn lợi hơn. Người chơi được biết tới trò chơi sắp phát hành nhằm kéo người chơi vào một tựa game cần thiết.
Còn nhà phát hành thông qua sự hiện diện của những người tham gia triển lãm để đạt được những hợp đồng phát hành trò chơi cần thiết. Mà việc này đem lại lợi nhuận cho họ không nhỏ. Lượng người đến càn đông họ có được một cái cớ để ký hợp đồng lợi nhuận cần thiết.
Nguyên Hồng cũng không hiểu tại sao Tăng Anh Hào lại chú ý đến những đại diện của các đối tác đang ở trong triển lãm. Nhưng từ đây hắn hiểu được người mà muốn gặp hắn hôm nay. Vì những người kia nên mới không xuất hiện. Mà trong đó có không ít là những đại diện của các công ty trò chơi và nhà phát hành lớn. Việc tìm ra đối phương muốn tránh nhà cung cấp nào đúng là một việc khó.
- Việc này xem ra cậu ta có một chú e ngại với đám người bên ngoài cho lắm. Nếu thế thì tôi được lợi gì khi gặp cậu ta. Trong khi đó những người bên ngoài kia mới thật sự là người đem lại lợi ích sắp tới cho công ty của tôi.
Cố gắng nắm bắt đề đem mình về thế cân bằng để cho Tăng Anh Hào nói ra mục đích thật sự. Nguyên Hông không tin người đối diện mình ra mặt cho một người mà không biết mục đích thật sự là gì. Nhưng hắn lại không hề biết ngay cả Tăng Anh Hào cũng không hoàn toàn hiểu rõ Thiếu Kiệt sẽ có kế hoạch như thế nào.
- Việc này thì khi nào ông gặp cậu ta sẽ hiểu còn lợi ích đem lại tốt hay không thì ông phải xem đứng ở góc độ nào. Tôi chưa thấy người nào hợp tác với cậu ta mà không có lợi cả. Còn nếu ông không tiện thì thôi tôi chỉ nói đến đây con quyết định là của ông.
Tằng Anh Hào cũng không muốn dây dưa. Hắn muốn làm xong việc này rồi cùng với Thiếu Kiệt ra về để hắn còn có cơ hội nghỉ ngơi. Việc thương lượng của Nguyên Hồng như thế nào hắn không quan tâm.
Nguyên Hồng bây giờ im lặng suy nghĩ bước đi vài bước. Bởi vì trong lời nói của Tăng Anh Hào đưa ra có một phần nhắc nhở đây là chuyện có lợi cho hắn. Nhưng là chuyện như thế nào thì còn là dấu chấm hỏi lớn việc muốn biết nó ra sao thì chỉ có thể gặp trực tiếp người cần gặp.
Nhìn bộ dàng của Nguyên Hồng, Tăng Anh Hào Khóe môi nhếch lên một chút hiển thị rõ một nụ cười. Rồi nhanh chóng cất lời nói.
- Sao nào. Nếu ông muốn gặp cậu ta chỉ cần đưa tôi danh thiếp của ông thôi. Khi nào gặp được thì cậu ta sẽ gọi điện thoại trực tiếp cho ông để ông sắp xếp.
Nguyên Hồng đang suy nghĩ bị những lời nói của Tăng Anh Hào hối thúc mới hít sâu một hơi như làm ra quyết định của mình.
- Được! đây là danh thiếp của tôi! Nhờ cậu chuyển giao cho người kia dùm. Còn một vấn đề mà tôi muốn biết nữa là tại sao các cậu lại biết được trận đấu giải lần này được sắp xếp.
Tăng Anh Hào. Bây giờ mới để tay ra sau lưng lấy một bộ hồ sơ hắn đặt tại thắt lưng của mình cầm ra đưa cho Nguyên Hồng nói.
- Ông muôn biết tại sao thì đọc cái này đi. Tôi thấy có nhiều người quen thuộc xuất hiện trong đó lắm đấy. Giờ tôi cũng xong việc của mình rồi. Chuyện còn lại tự ông giải quyết. À Hẹn ngày gặp lại!
Cất bước rời khỏi phòng Tăng Anh Hào nhìn vào tờ danh thiếp trong tay của mình. Cười cười hắn vốn không nghĩ Hà Vi lại dự đoán được tại sao Nguyên Hồng lại hỏi câu cuối như thế. Việc đem theo mấy tờ giấy hồ sơ về mấy thành viên trong đội ngũ của công ty VG trà trộn vào người chơi lúc này làm cho Tăng Anh Hào không phải giải thích được điều gì.
Khi Tăng ANh Hào rời khỏi Nguyên Hồng cầm trong tay bộ hồ sơ bọc lại bên ngoài còn có một chút ướt từ mồ hôi mở ra. Hắn nhìn một lúc trong hồ sơ ghi lại. Bực tức ném thẳng bộ hồ sơ xuống đất tức giận nhìn theo hướng rời đi của Tăng Anh Hào nói.
- Thông Tin như thế này mà cái đám nhân viên cũng đưa vào báo cáo. Đúng là cái lũ ăn hại mà. Như vậy là đối phương có thể đã tấn công vào máy chủ của công ty. Người này là một người hay một nhóm đây. Không được phải nhanh chóng cho người kiểm tra lại toàn bộ hệ thống.