Siêu Việt Tài Chính

Chương 490




Nhìn Thiếu Kiệt tự mở xích chân của mình ra Hà Vi bước đến mới lên tiếng nói.

- Để em mở cho! Thiệt thòi cho anh rồi! Bọn chúng giờ làm gì đây!

- Thôi chuyện này có một cái xích chân thôi mà anh phải để người yêu mình phải mở dùm sao. Nấu ít nước sôi anh cần ăn chút gì đó bỏ bụng cái đã.

Hà Vi gật đầu, một người của Vô Ảnh mới lấy trong đống đồ dụng cụ thiết yếu của Ngô Long để lại cho Aaron. Bắt một chút nước sôi lên. Aaron nhìn Thiếu Kiệt trợn trừng mắt. Giờ Thiếu Kiệt đâu giống một người điên. Hắn ngồi đó để cho những nhân viên y tế chăm sóc vết thương cho mình một các bình thản như không có gì.

- Mày Mày không bị điên?

- Đúng vậy! Điên sao tao từng trải qua nhiều chuyện còn có thể làm mày điên hơn thế nhiều. Còn mày có nói tôn nghiêm tao bị làm nhục thì tao nói tôn nghiêm với cuộn sống là không bao giờ có. Thế giới là hai mặt mày cú ngồi đó đợi tao làm xong mấy chuyện này đi rồi tao tính đến mày.

Aaron bật cười nhìn Thiếu Kiệt cười lớn hắn cho rằng những lời nói của Thiếu Kiệt chỉ để trấn an lấy mình khi đã trải qua sỉ nhục mà mình đã chịu.

- Một thằng công tử như mày mà không biết tôn nghiêm sao. Hay chỉ là ngụy biện cho nhưng gì bị tao hành hạ. Hiện tại mày là người thắng thế mà muốn nói gì mà không được tao không tin một thằng như mày không có tôn nghiêm.

- Tao nói rồi mày ngồi đó đợi đi. Tôn nghiêm không mài ra được. Mày không biết bài học đầu tiên của tất cả những người đi làm ở nước tao là bỏ đi tôn nghiêm à. Tôn nghiêm nói với tao cũng chỉ là một thứ không tồn tại thôi còn sỉ nhục thì chuyện này thường tình với nhân viên của một công ty rồi. Mày không hiểu được để sống ở cái đất nước này. Tôn nghiêm chỉ làm người ta đói. Sỉ nhục làm bàn đạp để học bước lên những cái cấp bật lớn hơn sao. Cuộc sống là hai mặt nên giữ mạng được tôn nghiêm hay sỉ nhục cũng chỉ là một từ ngữ hoa mĩ thôi.

Công Toại nghe Thiếu Kiệt nói như thế suy nghĩ một chút mới ôm bụng cười. Hà Vi thấy công toại như thế cũng hỏi hắn. Vấn đề này cô cứ tưởng Thiếu Kiệt sẽ làm ra hành động mạnh mẽ hơn nhiều, Nhưng Thiếu Kiệt rất bình tĩnh ngồi ăn ly mỳ vừa mới nấu xong. còn để cho nhân viên y tế. Sử lý vết thương.

- Thiếu Kiệt nói không sai. Bài học đầu tiên đi làm của bất cứ ai trong nước mình đều là dẹp bỏ đi tôn nghiêm vào chịu sự sỉ nhục từ những thứ xung quanh. Hay Hay! Đúng tôn nghiêm không đáng tiền càng có tôn nghiêm càng không kiếm ra được tiền.

- Quái thật anh lại đồng ý với Thiếu Kiệt chuyện này. Bọn chúng làm với Thiếu Kiệt như thế mà hai người lại xem như không có chuyện gì.

Công toại bậy giờ nghe Hà Vi nói thế lắc đầu cười nói. Bởi Công toại biết cô chưa bao giờ tiếp xúc với những thứ ở tầng thấp nhất quá nhiều.

- Thiếu Kiệt nói đúng đấy! Có tôn nghiêm em sẽ không phải đi xin việc. Vì khi vào đó là tôn nghiêm em đã mất rồi để cho những người chủ lúc nào cũng có thể sỉ nhục em trong quá trình làm việc thậm chí mắng nhiếc rất nhiều thứ bản thân không chịu được nhưng phải chịu vì miếng cơm manh áo. Có tôn nghiêm em nghĩ việc thử xem. Đói chết đây! Không có tôn nghiêm chịu được sụ sỉ nhục nịnh nọt cấp trên bở đỡ nhưng người cần thiết để leo lên cấp cao hơn để lặp lại những gì người khác đã làm với mình với nhân viên cấp dưới đó là vòng tuần hoàn rồi.

Thiếu Kiệt bây giờ ăn ly mì xong ném ra đất đứng lên bước về phía Aaron mặt nghiêm nghị nói.

- Mày thấy tính mạng và tôn nghiêm cái nào quý giá hơn. Tao không phải chứng minh được điều đó rồi sao. Tôn nghiêm nếu tao tồn tại chắc chắn sẽ không gọi người ứng cứu được mình. Tôn nghiêm chắc chắn bọn mày sẽ luôn luôn đề phòng tao làm sao tao truyền tin đi được.Không nhịn được nhất thời thí mạng của mình khi không hiểu tình hình nghiên về một phía tao cũng đâu có ngu.

Aaron bây giờ nghe Thiếu Kiệt nói thế cũng hiểu. Những lời nói đó không phải không có lý. Vì Thiếu Kiệt hiện tại đang tự do còn hắn trở thành đối tượng bị bắt giữ đang bị những cây súng chỉa vào. Nhưng hắn không hiểu nhóm người của mình tuy có lơ là trong việc canh phòng Thiếu Kiệt đôi chút nhưng chúng vẫn không hiểu tại sao Thiếu Kiệt truyền tin đi bằng cách nào và hình thức ra sao.

- Mày không điên vậy tại sao lại ăn cỏ? và sao mày lại truyền đi tin tức được. Tao không tin mày có tính hiệu đươc theo dõi hay là thứ gì khác tao đã kiểm tra người mày rất kỹ. Không để lại trên người mày một thứ gì hết. Vậy mày truyền tin đi ở đâu chỗ nào.

- À cũng đúng! Nhưng mày làm sao hiểu được. Đúng tao ăn cỏ đấy thì sao? Mẹ quân đội của Khung Chang ngu như vậy sao. để tao cho mày minh bạch xem tại sao tao phải ăn cỏ nhé. Công Toại ra ngoài trước xem có cây cỏ mực nào không cầm vô đây cho thằng này nó xem cái. Làm quân nhân mà không biết cỏ mực có tính năng cầm màu thì chết đi là vừa rồi đấy.

Công Toại chạy ra phía trước tìm tìm một lúc cầm vào một vài nhánh cây cỏ mực trên tay đưa cho Thiếu Kiệt rồi nói nhỏ.

- Thật anh cũng không biết cỏ mực cầm máu được đấy!

Thiếu Kiệt bây giờ mới thảy mấy cây cỏ mực trước mặt Aaron để cho hắn nhìn thấy những cái cây cỏ hôm qua mà Thiếu Kiệt đả cho vào miệng mình ăn.

- Đây là cỏ mực một loại cây dại bất cứ nơi nào cũng có thể mọc được. Mày đừng xem thường nó. Nếu làm đúng cách nó là một loại thuốc cầm máu rất tốt. Hôm qua tao không có công cụ cách đơn giản nhất là trực tiếp nhai nó. Lấy chất nước tiết ra từ nó mà bôi lên vế thương. Chứ mày nghĩ xem cái thằng chó chết này nó đánh tao như thế nào. Tao bị đánh đến máu ngập mặt. Tao không ngu mà để nó chảy máu tiếp. Tao cần sức khỏe dù ít ỏi để tìm biện pháp cứu mình chứ.

Người chăm sóc vết thương của Thiếu Kiệt lúc này mới gật đầu nói với mọi người xác định Thiếu Kiệt nói hoàn toàn chính xác.

- Cỏ mực là một loại thuốc cầm máu khá tốt trong đông y. Hèn gì vết thương trên đầu của Thiếu Kiệt sâu như thế nhưng vẫn bảo trì được trạng thái kéo da non nhanh như vậy. Nhưng mà hiện tại trên cơ thể Thiếu Kiệt không ít vết Thương đi. bảy chỗ bị rách cần phải tiến hành may lại ít nhất mỗi chỗ cũng năm mũi đến mười mũi khâu. hai mười vết thương bị đánh đập va chạm mạnh và mười hai chỗ bị thương nhẹ.

Hà Vi cũng giật mình. Nhìn qua bên ngoài Thiếu Kiệt như thế vẫn có đầy đủ sức khỏe nhưng không ngờ trên cơ thể Thiếu Kiệt lại nhiều như thế vết thương. Cô điên máu nhìn Aaron nói với Thiếu Kiệt.

- Thiếu Kiệt anh xử lý bọn này như thế nào đây.

- Cũng không nhiều! Lôi thằng này ra dựa theo vết thường của anh cho hắn hưởng thụ khoảng gấp hai hay gấp ba là được. Hôm nay thoải mái chơi với bọn này một chút. Nó là thằng đem vết thương trên người anh nhiều nhất.

Blake nhìn vào Munez đôi mắt sáng rỡ. Nhảy ra túm lấy Munez Bảo Huân chạy đến chậm chân bị Blake nói.

- Thằng này của tôi! Không ai được dành. Tôi có cách cho nó không thể chết nhanh như thế được. Thiếu Kiệt còn chưa xong mà. Nghe nói các nước phương đông có cái gì hình thức lăng trì ấy nhỉ nghe nói hay lắm hôm nay muốn thử.

- Ấy cách đó tốt đấy. Nhưng mà cần phải có lưới. Đem lưới bao bọc lại nó xiếc chặt lại nơi nào bị lưới xiết chặt lộ ra da thịt thì từ chỗ đó hạ đao nghe nói cũng hay.Blake làm thử mọi người xem nào.

Thiếu Kiệt thấy Blake tò mò với hình thức tra tấn cổ xưa này nên cũng không tiếc lời chỉ dẫn cho hắn. Không tốn công tìm võng một người quân nhân tháo từ ba lô của mình ra một cuộn vãi được bọc mở ra bên trong là cái võng hành quân bằng lưới làm cho Blake sáng mắt lên.

Bảo Huân với Blake hai người bắt đầu ra tay. Bảo Huân xiết lưới lại còn Blake hạ đao. Mỗi vết đao máu phun ra đất và tiếng thé vang trời. Thiếu Kiệt thấy màn máu tanh này sợ Hà Vi ảnh hưởng nói với cô.

- Nếu em không muốn xem thì ra ngoài chút cũng được!

- Không em phải xem. Mấy người này đáng chết! Bọn hắn làm anh ra như thế này không để cho chúng nó được yên thân được.

Aaron lúc này cũng lạnh sống lưng vì cách tra tấng của hai người Blake và Bảo Huân. Hắn run run dù có nghe thấy những việc này trong những bộ phim nhưng không ngờ hôm nay lại trực tiếp thấy cảnh tra tấn hiện thực này với đội viên của mình.

- Thiếu Kiệt mày chết không tử tế. Muốn chém muốn giết thì mày cứ làm bọn tao rơi vào tay may đứng làm những việc như thế hèn lắm.

- Hèn sao? Lúc bọn mày làm mấy cái việc sở thích của mình sao lúc đó tao không cảm thấy bọn bây thấy hèn đi. Giờ lại bảo tao hèn không lý nào. Thằng Munez kìa nó cần phải được như thế. Tao làm như thế là còn chừa tôn nghiêm cho hắn rồi đấy. Tôn nghiêm lớn lắm sao. Giờ để tôn nghiêm cho nó hưởng thụ lấy tôn nghiêm tao đâu có sỉ nhục gì giống bọn mày đã làm đâu.

Thiếu Kiệt vừa nhìn lấy Munez bị tra tần bắng hình thức lăng trì. Chỉ nhàn nhả đáp lại lời của Aaron. Hai người đội viên của Aaron cũng mất hồn trước cái hình thức tra tấn tàn ác này. Họ thật sự không cần tôn nghiêm cũng không muốn trải qua cái hình thức bị lăng trì như phim cổ trang này.

- Từ từ đừng gấp gáp hôm nay tao sẽ dành thời gian cho bọn mày. Một ngày tao giả điên để được cứu thoát thôi mà. Đơn giản hôm nay tao giúp bọn mày mở mang tầm mắt.

Trong mắt hai người đội viên của Aaron Thiếu Kiệt bây giờ như một con ác quỷ đúng nghĩa. Bởi mỗi lần Munez ngất đi, Blake lại lấy trong tay một viên đạn loại lớn bẻ ra lấy lưu huỳnh rắc từng chút một vào những vết thương của Munez làm hắn phải tỉnh dậy. Trong sự đau rát và hoảng loạn.

- Cứ từ từ từng người từng người một mối người một cách. Trước sau gì cũng tới lượt mày thôi. Còn muốn biết cái gì thì tao giải đáp cho. Ưu ái thế còn muốn gì nữa nào.