Sau khi chấm dứt cuộc gọi của Sully Thiếu Kiệt cũng dậy bước vào phòng tắm rửa mặt lại hắn nghĩ cần phải kết thúc chuyện này cho xong để có thời gian nghĩ ngơi thật sự. Hôm nay hắn khác mệt mỏi nên vươn vai một cái rồi mới mở cửa phòng mình ra. Ba người lúc này đang nói chuyện cũng giật mình nhìn hắn. Tú Trinh thấy thế mới vội nói.
- Tại thấy cậu có vẽ mệt mọi người định để cậu ngủ sao lại dậy sớm thế?
- Không có chút chuyện đúng là có hơi mệt nhưng giải quyết xong chuyện này chắc hẳn sẽ ổn thôi.
Phía cửa thang máy của khách sạn lúc này mở ra bước ra ngoài là Sully cùng với Jeff nhìn thấy bốn người đều đứng bên ngoài Sully tưởng Thiếu Kiệt đợi mình nên khá lúng túng.
- Không cần các cậu ra đón như thế đâu tôi đến gõ cửa phòng cũng được mà.
- Không sao đâu. Thôi mọi người vào phòng đi chúng ta nói chuyện luôn đứng ngoài này không tiện đâu.
Jeff lúc này thấy bên cạnh Thiếu Kiệt có thêm một người lạ mặt nên cũng có chút thắc mắc nhìn Blake nhưng Thiếu Kiệt đã lên tiếng nói rõ thân phận của Blake là người bảo vệ cho mình nên Jeff cũng không nói gì. Khi mọi người đã ngồi xuống ở trong phòng. Sully mới nhìn Thiếu Kiệt thở dài nói.
- Thiếu Kiệt hiện tại sau một ngày lấy lời khai và nhiều thứ khác. Bên bộ phận của NTSB lại cho rằng có thể đáp máy bay về lại sân bay và bộ ACARS cho thấy rằng một động cơ có thể hoạt động được chứ không như việc chúng tôi đã trải qua như trên buồng lái.
Thiếu Kiệt nghe như thế cũng cau mày. Hắn dựa theo trí nhớ của mình về đoạn phim mà hắn đã được xem trên mạng nói với Sully.
- Bộ phận ACARS* có thể sẽ sai số. Còn việc dựa theo giả lập để đáp máy bay thì cả hai mươi lần đều được.Thì chuyện này không khó lắm. Tôi không hiểu giả lập mấy nhưng tôi biết. Họ sẽ được nói các thứ sẽ gặp phải và nhiệm vụ của họ là gì đúng không.
- Ừ thường giả lập họ sẽ nói với những người phi công nhiệm vụ và tình trạng máy bay sẽ gặp phải trong buồng lái giả lập và họ được tiến hành với hình ảnh 3D của màn hình về khung cảnh trên không.
Jeff lúc này cũng nói rõ cho Thiếu Kiệt biết việc mô hình giả lập mà họ đã từng trải qua trước khi trở thành phi công chính thức họ phải trải qua hàng ngàn giờ liền với máy giả lập và thực hiện lại những sự cố được lưu lại trước đó bất kể tình huống.
Thiếu Kiệt hiểu được vấn đề cũng gật đầu. Hắn thấy việc này khá đơn giản nhưng vì bị áp lực tâm lý nên ngay cả Jeff và Sully đều quên mất việc này.
- Vậy là những người thực hiện giả lập sẽ được nhận những thông tin cần thiết của các anh báo cáo nhiệm vụ của họ là chỉ đưa máy bay về sân bay an toan quá đơn giản nhì. Vậy các anh trước khi trở thành phi công hoặc là trong quá trình bay của mình từ trước đến này đã gặp trường hợp nào như vậy chưa? Theo tôi biết thì việc vừa rồi là lần đầu tiên xảy ra nhỉ.
Sully với Jeff lúc này cũng nhìn nhau. Họ chợt nhận ra cả quá trình huấn luyện và cả kinh nghiệm bay của chính mình cũng chưa từng gặp trường hợp như thế này. Đây là lần đầu tiên và cũng là duy nhất họ đưa ra quyết định này.
Thiếu Kiệt lúc này cũng cười cười nhìn hai người. Hắn hiểu hai người đã nhận ra được việc giả lập tại sao lại thành công và đưa máy bay về sân bay một cách an toàn.
- Tôi hỏi thử xem nhé. Các anh trên buồng lái trước khi bay có ai nhắc nhở các anh là sẽ đụng phải đàn chim hai động cơ bị mất ở tầm bay thấp nhất lịch sử bao giờ chưa. Nếu rồi thì tôi sẽ bảo đảm một điều hai người cũng chẵn bước lên buồng lái đâu kể cả Sully. Ai lại đặt tính mạng mình cùng với những người khác trên máy bay khi biết nó sẽ gặp sự cố.
Sully suy nghĩ một lúc như nhận ra được điều gì đó mà toàn bộ quy trình đều đã bị sai lầm nên mới lên tiếng nói.
- Đúng vậy! Giả lập là không có thật và họ được cảnh báo trước các trục trặc đã xảy ra cũng như là thời gian phản ứng của họ trước khi ngồi vào tay lái tôi quên mất điều này nhỉ. Nếu họ biết trước mọi thứ thì ngay khi làm giả lập đàn chim đụng vào thì chỉ cần đưa máy bay quay lại theo đường bay định hình sẵn là được.
- Ừ Họ không cần lo lắng tới những người trên máy bay bởi họ biết phòng giả lập chỉ có hai người họ. Cho dù có thất bại thì không ai chết nó chỉ như một trò chơi điện tử.
Jeff lúc này cũng hiểu được vấn đề của việc phòng giả lập lại sự cố với những gì hắn và Sully đã trải qua nên biết được ở trên máy bay họ phải lo lắng như thế nào.
- Điều khác biệt mà hai người vừa nói chính là sự phản ứng của yếu tố con người do sự vật và sự kiện ở xung quanh tác động. Nếu tôi là một người phi công thực hành hoặc một phi công có kinh nghiệm nhưng với máy giả lập tôi không phải chịu áp lực của hơn một trăm người phía sau và tính mạng của mình thì tôi như đang chơi điện tử sai thì làm lại cho đến khi nào được thì thôi. Đơn giản mà đúng không.
Thiếu Kiệt thấy đã định hướng được cho Sully và Jeff việc còn lại là quyết định của họ đối với những gì sẽ xảy ra. Jeff Suy nghĩ những gì Thiếu Kiệt nói cũng quay sang nói với Sully.
- Tôi thấy việc này không được. Nếu họ không để cho chúng ta giám sát giả lập lại làm những việc này chúng ta nằm ở việc bị thu giấy phép bay là cái chắc phải có cách nào đó đối phó với họ mới được. Như thế đem việc này công khai ra họ mới không đem mình làm người chịu tội được.
Sully cũng đồng ý với những gì Jeff nói. Họ đem việc này làm như thế để muốn có một người chịu trách nhiệm mà công ty bảo hiểm và hãng máy bay sẽ phải tốn ít tiền bảo hiểm hơn.
- Thiếu Kiệt cậu có cách nào để bóc trần sự thật này không? Như thế chúng tôi mới không bị thu giấy phép bay. Nhà tôi cần tôi bay đề chi trả cho nhiều khoảng tiền. Chín tháng nay nhà cho thuê của tôi không được người thuê nên chẳng có kinh phí để chi trả. Nếu bị rút giấy phép bay kỳ này nhà tôi chết hết.
Jeff lúc này cũng hiểu được lý do gia đình mà Sully được hỏi trong buổi điều tra của NTSB là gì. Thiếu Kiệt lúc này cũng âm trầm một lúc nhin Sully với Jeff nói.
- Có thì có đấy! Nhưng mà hai người có chịu hay không mới là điều quan trọng. Bởi nó khá nguy hiểm xác xuất là năm mươi năm mươi. Nói chung là tìm đường sống trong cõi chết đấy hai người dám làm không?
Sully với Jeff nhìn nhau một cái gật đầu nói.
- Được cậu nói đi trước sau gì cũng chết liều một lần xem như xong.
- Vậy thì như thế này Sully ông gọi cho người nào mà có quyền quyết định về buổi điều trần nói ông muốn trực tiếp xem họ làm giả lập. Nếu đúng như những kết quả của họ ông sẽ trả lại huy hiệu trực tiếp tại chỗ.
Thiếu Kiệt thấy được hai người thật sự không còn lựa chọn nào hết nên cũng ra chỉ dẫn cho Sully bởi với vai trò cơ trưởng ông nói sẽ có hiệu quả hơn Jeff. Sully lúc này cũng gật đầu Jeff mới lên tiếng hỏi Thiếu Kiệt theo ý nghĩ của mình.
- Ừ việc này nếu Sully nói chắc chắn được. Nhưng chỉ sợ là họ sẽ thành công lúc đó sẽ phải đi vào bế tắc.
- Không lo nếu họ đã muốn cho hai người thấy việc này là thành công thì người lái máy bay sẽ phải thực hiện rất nhiều lần để đạt được hiệu quả trấn áp mà họ muốn dành cho hai người. Lúc đó Sully có thể hỏi những người đó đã thực hiện việc này bao nhiêu lần trước khi có giả lập. Ở buổi điều trần chắc chắn họ phải nói thật. Như thế họ sẽ phải cho các ông thêm một lượng thời gian
Sully lúc này cũng trầm ngâm một lúc mới hỏi Thiếu Kiệt bởi ông sẽ phải làm như thế nào đề có thêm số lượng thời gian đó. Và thuyết phục làm sao trước những người có mặt trong buổi điều trần.
- Theo cậu tôi phải nói như thế nào để được có thêm thời gian phản ứng mà cậu đã nói. Nếu như thế thì cậu nhắm họ sẽ cho tôi bao nhiêu thời gian?
Thiếu Kiệt suy nghĩ tính toán lại các dữ kiện trong đầu mình hắn thấy nếu mình nói ra những dữ kiện quá chính xác thì không được mà nói mơ hồ quá thì Sully sẽ bị bồi thẩm đoàn điều trần bắt bẻ.
- Như vậy cứ như vừa rồi! Đây là lần đầu tiên lịch sử hàng không gặp trường hợp này. Không ai cảnh báo cả. Và trên máy bay có một trăm năm mươi lăm người. Như thế không phải là một trò chơi game mà là tính mạng của mỗi con người. Ông hay hỏi họ xem có ai cảnh báo ông rằng ông sẽ mất động cơ Và phải đáp cánh ở độ cao thấp nhất lịch sử hàng không dân dụng hay không. Tôi nghĩ chắc chắn những người trong bang điều trần phải cho anh thêm thời gian.
Sully suy nghĩ về những gì Thiếu Kiệt nói cũng gật đầu. Những việc hắn đã trải qua đúng là lần đầu tiên trong lịch sử hàng không dân dụng. Mà việc hắn còn ngồi ở đây nói với Thiếu Kiệt cũng minh chứng cho việc hắn đã làm đúng. Jeff lúc này mới lên tiếng nói với Thiếu Kiệt.
- Theo cậu thì họ cho khoảng bao nhiêu thời gian để phản ứng theo như cậu nói. Và nằm trong khoảng bao nhiêu tời gian thì chúng ta sẽ thằng được những người bên bảo hiểm của NTSB.
- Không tôi nghĩ chắc họ sẽ không cho nhiều thời gian. Những mà theo tôi đoán năm ở mức từ hai mươi đến ba mươi giây. Nếu thời gian càng nhiều họ biết các anh sẽ thằng nên chắc chắn sẽ không nhiều. Nhưng tôi nghĩ nếu tầm hai mười ba đến hai mười bảy giây là các anh đã thắng.
Thiếu Kiệt chỉ nói chung chung về thời gian vì hắn hiểu con số chính xác đó là hai mươi lăm giây và hắn cũng hiểu nếu thêm hoặc bớt một vài giây thì kết cục cũng như thế. Chưa kể là việc phi công phải bay với giả lập được tập trước cũng vẽ nên lộ trình nhất định mà đường nào thì cũng sẽ làm máy bay thiệt hại. Hắn cũng biết là trong buổi điều trần hai người sẽ được nghe lại những gì xảy ra trên máy bay. Điều này giúp họ chiến thằng tuyệt đối với hãng hàng không aribus và bên bảo hiểm.
* ACARS (Aircraft Communications Addressing and Reporting System) là hệ thống datalink (hệ thống liên kết dữ liệu) kỹ thuật số dùng để truyền tin nhắn ngắn giữa máy bay và trạm mặt đất thông qua đài phát thanh dùng băng tần hàng không (Airband Radio) hoặc vệ tinh.
Cám ơn đọc giả toannv53 và [email protected] đã ủng hộ 1 kim đậu để góp tiền đóng tiền nét cám ơn bạn nhiều.. Thank mọi người đã ủng hộ mua chương theo dõi góp thêm giúp tác có thêm thu nhập cám ơn mọi người