Cám ơn đọc giả toannv53 đã ủng hộ 1 kim đậu để góp tiền đóng tiền nét cám ơn bạn nhiều.. Thank mọi người đã ủng hộ mua chương theo dõi góp thêm giúp tác có thêm thu nhập cám ơn mọi người.
Chỉ vài giờ sau đó những người của Jackson lên đường cũng với Công Toại và Bảo Huân. Thiếu Kiệt trở về khách sạn lúc này về tới khách sạn Thiếu Kiệt phải làm lại thủ tục thay đổi hai người của mình bằng Blake. Thấy có sự thay đổi về số người và số phòng bị giảm đi một người nên nhân viên lễ tân mới có thắc mắc với Thiếu Kiệt.
Việc này cũng không mấy là lạ việc thay đổi người ở trong khách sạn thường phải báo lại với lễ tân nên Thiếu Kiệt cũng vô tư trả lời cô.
- Không hai người ấy đi washington chuẩn bị các thứ để có thể tiến hành công việc của tôi ngay khi tôi đến nơi. Đúng ra là chúng tôi sẽ đến sớm để tiếng hành công việc này. Nhưng vì máy bay rơi một số thứ chìm dưới đáy sông Hudson nên phải ở lại đợi tới ngày kia mới đi.
Thiếu Kiệt cũng không kể rõ tại sao nhóm người hắn ở lại nơi này mà chỉ giản lượt một cách tốt nhất. Và lý do đợi đồ chuyển đến cũng là một lý do chính đáng. Tiếp viên cũng được biết nhóm người Thiếu Kiệt là một trong một trăm năm mươi lăm người thoát chết từ máy bay. Việc đồ đạc bị mất trên máy bay cần phải ở lại để chuẩn bị vật dụng cần thiết để làm việc cũng là điều hiển nhiên.
- Vâng! Tôi sẽ ghi chú lại cho câu. Chắc Blake là người đến sau vì các anh bị như thế nên cũng ở lại đây chờ phải không cậu để tôi vào thời gian lưu lại khách sạn.
- Ừ anh ta ở đây vài hôm rồi sẽ đi cùng chúng tôi! Thời gian ở lại cũng như thế.Vậy nhé chúng tôi lên phòng đây có việc gì thì chúng tôi gọi nhân viên hổ trợ sau.
Làm xong thủ tục cho Blake ở quầy lễ tân cả bốn người đi vào thang máy di chuyển lên trên lầu nơi họ đã ở hôm qua. Bây giờ trong sản khách sạn từ một góc của quán cà phê của khách sạn hai người đàn ông đứng lên đi về phía lễ tân.
Người lễ tân thấy hai người đến cũng mỉm cười gật đầu một cái nói.
- Họ sẽ ở đây hai ngày sẽ đi Washington. Hai người kia đã đi trước rồi. Hiện tại còn bốn người, Tôi chỉ có thể cung cấp được bao nhiêu đó thôi việc này đã làm trái với việc giữ bí mật của khách hàng rồi. Tiền của tôi đâu?
Lucas lúc này cũng gật đầu. Hắn biết nhóm người Thiếu Kiệt sẽ ở lại đây hai ngày đã là quá đủ cho bọn hắn chuẩn bị những thứ cần thiết và điều động người. Lấy trong ví của mình hai tờ tiền mệnh giá một trăm đô đưa cho người lê tân. Lucas lúc này mới bỏ kính xuống nhì người lễ tân nói.
- Cô yên tâm chỉ cần cô không nói. Hai người bọn tôi không nói sẽ không ai biết điều gì. Chỉ cần như thế là được cô vẫn làm việc của cô mà không ảnh hưởng tới người nào khác.
Người nữ tiếp viên lúc này cũng gật đầu. Cô lén nhận lấy số tiền mà LuCas đưa. Xoay người Lucas lúc nói với người bên cạnh đi cùng mình.
- Để tao gọi điện cho Aaron báo cáo tình hình. Tìm chỗ nào có thể quan sát được người ra vô của khách sạn ngồi cái đã xem Aaron tính toán chuyện này như thế nào.
Đợi cho ra khỏi khách sạn Lucas mới lấy điện thoại. Nhấn vào số cuộc gọi đã gọi đi có sẵn sau một hai tiếng chuông chờ đơn điệu mặc định. phia bên kia mới có âm thanh vang lên một giọng nói.
- Tình hình sao rồi. Biết những ngày sắp tới nó làm gì chưa để tao còn lên kế hoạch giao dịch súng ống.
- Vâng sếp! Hiện tại theo thông tin có được hai ngày nữa nó đi washington có thể là bàn chuyện làm ăn ở chỗ đông người hoặc là buổi họp mặt đó có nhiều người không an toàn nên nó cho hai người vệ sĩ mình đi qua bên đó sắp xếp trước rồi. À mà bên nó mới có thêm một thằng vệ sĩ tây đen. Tổng hết luôn cả nó là sáu người.
Lucas lúc này trả lời điện thoại một cách kính cẩn. Việc nói chuyện như thế này cũng không làm người bên cạnh hắn ngạc nhiên mà chỉ chăm chú lắng nghe xem người bên kia điện thoại sẽ căn dặn việc gì để bọn họ Thực hiện.
- Cũng tốt hốt gọn một ổ luôn cũng được. Còn mấy thằng nữa chiều nay sẽ đến sân bay. Chiều nay hai đứa mày đi Washington xem coi ở đó sắp có tổ chức sự kiện gì không. Nếu có thì chắc chắn thằng nhóc đó sẽ phải tham gia. Với lại ở bên đó chia nhau đi mua súng luôn. Cũng may tao đợi biết tin nó mới quyết định giao dịch súng. Chỉ cần bọn mày qua bên đó tao sẽ cho người giao dịch đồ với bọn mày. Nhớ xem coi hai thằng vệ sĩ kia thế nào. Được đem theo cả Connor để nó nhìn mặt. Giờ thì cứ ở đó cho đên khi có người đến thay bọn mày rồi đi. Bay trong nước nên không cần phải đăng ký gì trước đâu.
Âm thanh của Aaron giao việc cho Lucas và người bên cạnh hắn làm cho hai người lắng nghe điện thoại bên ngoài cũng gật đầu. Bây giờ Lucas biết mình chỉ cần trông chừng ở đây đến chiều rồi sẽ có người khác thay thế. Hắn chỉ sợ là phải ở đây túc trực đến khi Thiếu Kiệt đi hắn mới đi theo thì thời gian theo dõi thật sự là chán chết.
- Vâng thằng Connor chắc chiều cũng được xuất viện rồi. Em sẽ kéo nó đi luôn. Chỉ sợ nó ám ảnh việc máy bay rơi thôi. Nhưng em nghĩ chắc sẽ thuyết phục được nó.
- Thuyết phục cái gì mày nói với nó. Nó mà không lên máy bay tao bắn bỏ. Mẹ làm xong nhiệm vụ cũng phải đi máy bay về. Nó định ở lại bên này làm ăn mày à.
Lucas nghe được như thế tuy trời đang lạnh nhưng trên trán hắn lúc này cũng túa ra một giọt mồ hôi. Vâng dạ vài câu rồi cúp máy hắn mới nói với người bên cạnh mình.
- Má chiều nay tao với mày đi thuyết phục thằng Connor đi. Mẹ nó không xong là chỉ sợ chôn xác tại đây chung với nó đó.
Người bên cạnh cũng nghe được cuộc hội thoại vừa rồi với Aaron nêm gật đầu như cái mày. Hai người ngồi ở một quán ăn gần đó có thể quan sát lấy lối ra vào khách sạn cũng thở ra một hơi.
Còn tại một cắn phòng khách sạn khác một người đang quân trên người mình một cái khăn tắm hắn vừa cúp máy điện thoại với Lucas xong suy nghĩ điều gì đó cầm điện thoại đi lại vài vòng trong phòng rồi lại ngồi xuống cạnh giường nhân vào một số điện thoại trong danh bạ của mình.
Hắn thấy sau khi Connor bị cảm lạnh do rơi máy bay xuống sông hudson hắn gọi cho Khun Chang xin thêm người và báo cáo tình hình cho Khun Chang biết việc khó ra tay khi Thiếu Kiệt cố vệ sỹ đi cùng là việc làm vô cùng chính xác. Giờ đây hắn chỉ cần gọi điện cam đoan đã năm được tung tích của Thiếu Kiệt và lập kế hoạch ám sát nữa là mọi thứ xong việc có thể trở về nhận thưởng.
Âm thanh điện thoại đổ chuông vang bên tai hắn cho đến khi Khun Chang bắt mày.
- Sao rồi! Mày mà báo là không có tin tức thì ở mẹ bên đó luôn cho tao đừng về đây nữa. Để mất dấu nó vì rơi máy bay tao không trách nhưng giờ mày với người của mày kiếm nó không được nữa thì đừng về.
- Áy! Anh Chang em kiếm được nó rồi! Cũng biết được chút tin tức. Hai ngày sau nó đi washington dự hội nghị hay bàn bạc công việc gì đó. Lúc đó biết rõ cụ thể địa điểm em với lại những người của mình ra tay luôn. Mà Anh người em xin thêm lên máy bay chưa anh Chứ nó tới sáu người ám sát bằng súng thì được nhưng chỉ sợ bất trắc thôi.
Khun Chan lúc này nghe được những gì Aaron báo cáo cũng gật gù đáp lại hắn.
- Mày yên tâm sáu người bọn mày cứ lo làm việc đi. Sáu thằng mày cần đã lên máy bay cách đây ba giờ rồi chắc chiều sẽ tới bên đó. Còn hàng chuyển đi lần này qua trót lọt hết đúng không?
- Vâng anh em để hai đứa xuống hàng đem về hết rồi. Giờ chỉ cần đợi tôi nay cho tụi Lucas bay qua bên Washington rồi giao dịch lấy vài cây súng bên đó thực hiện công việc nữa là xong.
Aaron lúc này trả lời câu hỏi của Khun Chang như chắc chắn viện này sẽ nằm trong tầm tay. Bởi hắn quá thường xuyên giao dịch như thế này. Bên ngoài là võ thuốc lá cho dù kiểm tra cũng không ai có thể tháo hết được từng bao thuốc bên trong.
Nhưng Aaron cũng phòng ngừa chuyện này nên hắn luôn đem theo một cây thuốc thật khi nào kiểm tra thì chỉ cần lấy cây thuốc đo ra làm kiểm nghiệm. Bộ phận hải quan thì bệ bộn chỉ cần kiểm tra một cây thuốc đã là quá lắm huống chi cả mười thùng thuốc lá nếu kiểm tra thì không biết bao giờ mới xong. Mà đó là lý do tại sao những chuyến hàng như thế này luôn thuận tiện và đạt được hiệu quả cao.
- Ừ! Nhận tiền xong cứ chia ra đem về cho tao là được giữ lại bao nhiêu cần thiết làm việc thôi là được Nhớ tao phải muốn thằng nhóc đó chết mới lấy lòng với người hợp tác với mình. Mày thấy việc lợi ít chuyển hàng đi bằng những cây thuốc lá con niêm phong nhãn mác của công ty làm ra có lợi thế nào rồi đấy.
- Vâng anh cứ yên tâm em sẽ làm việc này thật chu toàn. Chuyên này cứ để em lo là được. Người có đủ kế hoạch lịch trình có sẵn thì nó chạy không thoát đâu anh. Đối tác của mình như thế này thì dù cho mình có tăng số hàng lên thông qua đường giả mạo thuốc lá này số lượng lớn cũng chẳng sao.
Lucas lúc này cũng nịnh nọt với Khun Chang hắn hiểu lúc này mình nên nói điều gì là tốt nhất. Ai cũng thích nghe lời mát tay mà Khun Chang cũng là con người nên không thể tránh khỏi cá sự yêu thích này.
- Cẩn thận đấy! Mình giao hàng qua bên đó được vì hàng chất lượng thêm vào đó là cách thức hết sức an toàn bọn mexico không làm được. Nên chắc chắn việc này thành công chỉ cần không có thằng nhóc đó cản tay cản chân thì hàng mình xuất ra ngoài càng nhiều. Bọn mày cũng có nhiều tiền hơn. Thôi lo cho xong chuyện đó đi.
Khun Chang căn dặn Aaron một lần cuối rồi cúp máy. Còn Aaron lúc cũng dạ vâng vài tiếng cho đến khi không còn âm thanh của Khun Chang nữa. Hắn mới nằm ngửa ra giường suy nghĩ đến việc tiền tài sẽ đến ngày một nhiều và địa vị trong mắt của hắn Khun Chang làm cho hắn cảm thấy thích thú.