Siêu Việt Tài Chính

Chương 305




Sau Khi dùng bửa sáng của mình tại nhà hàng của khách sạn cả ba người được xe chở đi đến ngân hàng Thiếu Kiệt yêu cầu. Vì hắn đã hợp đồng nên việc dùng xe như thế nào là quyền của Thiếu Kiệt.

Cho dù cả ngày hôm đó hắn không sử dụng tài xế có ngồi đợi thì họ vẫn đã nhận tiền thuê với chưa tính đến là hộ chiếu của hắn được khách sạn giữ để thuê phòng. Hầu hết các khoản phát sinh này được tính khi hắn thanh toán tiền phòng và rời đi nên Thiếu Kiệt cũng không lo lắng lắm.

Ngoài trời hai bên đường phủ đầy tuyết trắng. Với những chuyến xa tay nhau lau dọn mặt đường không để cho tuyết có thể làm ảnh hưởng đến lưu thông của thành phố là một việc hết sức phi thường. Dưới cái lạnh cắt da của thời tiết. Những người này phải làm việc cả những lúc đêm khuya để có được mặt đường thông thoán từng cụm tuyết được dồn vào phía hai bên đường trắng xóa.

Những chiếc xe để lâu dưới trời tuyết cũng được phủ lên một màu trắng xóa. Chiếc xe dừng lại tại Ngân hàng UBS bước xuống xe là một khung cảnh không như các ngân hàng thường thấy của trong nước ra vào tấp nập. Phía trước là một khung cảnh và kiến trúc vừa hiện đại vừa mang nét gì đó cổ xưa.

Bên trên ba lối vào dẫn tới cánh cửa xoay của Ngân Hàng là một dãy những lá cờ phía giưa là ba lá cờ chính với hai bên là cờ của Ngân Hàng còn ở giữa là lá cờ của Thụy sỹ. Phía dưới là họa tiết một khuông mặt với hai thanh kiếm phía trên thân là hai con rắn quân quanh.

Một hình ảnh ba chiếc chìa khóa đan chéo nhau và tên UBS màu đỏ được đặc bên dưới phần nào nói lên sự bảo mật của ngân hàng tư nhân lớn nhất thế giới này.

Thiếu Kiệt cùng hai người lúc này cùng nhau đi qua cách cửa kính xoay của Ngân Hàng bên trong nhìn vào là một lối hành lan dài. Người lễ tân lúc này mới nhìn vào ba người hướng Thiếu Kiệt hỏi.

- Xin hỏi quý khách có hẹn trước không?

- Tôi hôm qua có hẹn hôm nay sẽ tới làm trương mục mở tài khoản và gộp tài khoản của tôi. Cô có thể tra cứu trên lịch làm việc Hoàng Thiếu Kiệt.

Người lễ tân lúc này mới đáp lại câu nói của Thiếu Kiệt.

- Vâng quý khách đợi trong giây lát chúng tôi sẽ tiến hành xác minh cuộc hẹn để quý khách gặp nhân viên sớm nhất.

Cả ba người được người nhân viên đẫn đến một cái bàn ngồi chờ. Một người khác đem vài ly ca cao nóng đến cho họ. Người tiếp tân vừa rồi nói chuyện với Thiếu Kiệt lại máy tính kiểm tra cuộc hẹn một lúc rồi nhấn vào điện thoại bàn trước mặt gọi đi.

Một lúc sau người Tiếp tân quay lại chổ nhóm người của Thiếu Kiệt nhìn hắn nở một nụ cười nhẹ nói.

- Mọi người đợi một lúc hiện tại các nhân viên tư vấn đang họp một chút xong sẽ ra đến gặp mọi người.

Đợi cho người Tiếp Tân rời đi Nhã Oanh mới hỏi nhỏ Thiếu Kiệt. Vì cố thấy được sự khác biệt quá lớn của ngân hàng nơi đây với ngân hàng của quốc gia mình một trời một vực.

- Thiếu Kiệt họ không có sản hay bàn làm việc cho mọi người hay sao. Mình thấy cứ như đến một công ty làm việc còn nơi này như một quán nước đợi của khách hàng vậy.

- Thì đúng vậy mà nới đây dành cho khách chờ, Họ phải trang bị đầy đủ nước để trong lúc chờ đợi khách hàng không cảm thấy khó chiu. Với phần ở đây họ sẽ không sắp xếp những dịch vụ khách hàng đơn thuần. Việc này chỉ có thể thấy được ở các chi nhánh ngân hàng của nước sở tại. Bởi vì những người tìm đến nơi này thường là những thương nhân người cần có một tài khoản bảo mật. Nên việc sắp xếp những phòng gặp mặt riêng biệt tại chỗ này mới là điều chính đáng.

Thiếu Kiệt nói ra những gì theo lối suy nghĩ của mình. Theo hắn thấy đối với việc ở tại trung tâm ngân hàng tạo ra những căn phòng chiếm diện tích. Đều này là hợp lý bởi vì một khi đã muốn làm tài khoản ẩn danh chẳng ai lại muốn công khai việc này trước mặt nhiều người.

Một phòng riêng để làm các thủ tục cần thiết để trao đổi giữa những người liên quan với người đại diện ngân hàng đem lại sự bảo mật cần thiết giữa hai bên khách hàng với ngân hàng bảo đảm.

- Thiếu Kiệt hình như ngân hàng này rất nỗi tiếng nhỉ mình nghĩ chắc nó có độ an toàn rất cao nên mới khiến cho nhiều người đến đây làm tài khoản bảo mật như thế. Đến cả bọn người Ngô Kỳ cũng chọn nó làm ngân hàng cho tài khoản của mình.

- Ừ có thể nói đây là ngân hàng đi đầu trên thế giới. Bởi chỉ ở ngân hàng tư nhân này người ta mới có được những dịch vụ mà hầu như không thể có được ở bất cứ nơi nào khác. Lịch sữ cho thấy nó không chỉ là ngân hàng lâu đời mà nó còn là nơi trải qua nhiều biến động lịch sữ mà vẫn còn trụ được như thế chiến thứ nhất, Đại Khủng Hoảng, Thế Chiến Thứ hai và gần đây nhất là cuộc khủng hoảng kinh tế vừa qua.

Trước một ngân hàng lâu năm mà vẫn có thể bám trụ phát triển trong những thời kỳ đen tối của thế giới UBS như là một nơi được những nhà tài chính kinh tế, những người đầu tư các doanh nghiệp lớn lựa chọn tin cậy.

Ngay cả Hà Vi khi nghe được về những gì Ngân Hàng này trải qua được cô cũng thầm giật mình bởi như thế có nghĩa là ngân hàng này tồn tại hơn một thế kỷ của thế giới mà vẫn còn phát triển.

- Thiếu Kiệt vậy nó là Ngân Hàng lâu đời nhất thế giới rồi. Như thế thì nó thu hút người đến gửi tiền cũng là đúng thôi. Ai mà không muốn chọn nơi đáng tin cậy để gửi gắm tiền bạc của mình.

- Không hắn thế tuy UBS là một ngân hàng lâu đời nhưng nó không phải là ngân hàng lâu nhất thế giới bởi ngân hàng lâu nhất thế giới hiện tại đang ở ý nó được thành lập vào năm 1472 hơi bị lâu gần sáu thế kỷ.

Thiếu Kiệt biết đến ngần hàng này vì đến năm 2016 ngân hàng này được chính phủ italy đưa ra gói cứu trợ bằng ngân sách nhà nước. Để tránh khỏi cuộc khủng hoảng lĩnh vực ngân hàng của italy.

Nhã Oanh lúc này mới nói với Thiếu Kiệt. Ngần đây cô mới thấy được vấn đề giữa giá trị của đồng tiền lưu hành của các quốc gia đều có giá trị hơn hẳn tiền trong nước. Mà bản thân tất cả đều từ quốc cá nhân in ra nhưng lại có khác biệt về giá trị nên mới hỏi Thiếu Kiệt.

- Mà mình thấy mỗi quốc gia có một loại tiền tệ khác nhau. Nhưng chỉ có mỹ là họ có được đồng tiền thế giới công nhận mà những quốc gia khác đồng tiền lại có giá trị thấp hơn, Nhưng ở châu âu đồng tiền chung lại giá trị cao hơn cả tiền đô la mỹ. Vậy tại sao lại có trường hợp này Thiếu Kiệt.

- Việc này thì có một số vấn đề trong quá trình hình thành lịch sử của tiền tệ thế giới. Điều này phải nói đến cả một quá trình hình thành và tại sao lại có tiền lưu hành. Mà nếu kể ra cũng có thể mất khá nhiều thời gian.

Hà Vi nghe thế nên cũng muốn biết một phần nào đó. Nhưng khi nghe đến khá lâu cô cũng đành cho qua ý định này những cô vẫn muốn biết một ít về những gì mà Thiếu Kiệt biết.

- Vậy Thiếu Kiệt những người kia gửi tiền tại ngân hàng họ không sợ Ngân Hàng đem tiền họ cho vay rồi lỡ như người mượn không chi trả được thì ngân hàng phải bù vào cứ như thế phá sản mất trắng tiền vẫn là có thể sảy ra mà?

- Ấy điều này đó hả? Không bao giờ có khả năng và chắc chắng sẽ không có khả năng bởi Ngân Hàng không phải sử đụng tiền người gửi để cho vay lấy lãi như mọi người thường nghĩ đâu.

Thiếu Kiệt thấy Hà Vi cũng giông như những người khác, Mọi người thường có tâm lý gửi tiền vào ngân hàng họ sẽ dùng tiền đó đưa ra cho người khác mượn thu về lãi xuất một phần trả lại cho chính người gửi một phần thuộc về ngân hàng nhưng đó lại là sai lầm nghiêm trọng.

Hà Vi lúc này cũng ngạc nhiên không kém bởi theo cô điều này hoàn toàn đúng như những gì mà một ngân hàng kinh doanh. Người ta gửi tiền vào. Ngân Hàng cho mượn lấy lãi mới là đúng nhất. Đã thế Thiếu Kiệt lại nói hoàn toàn không có chuyện này làm cô cũng giật mình.

- Ấy tại sao lại không có khả năng đó mình thấy ngân hàng nước ngoài vẫn hay có vấn đề phá sản đấy thôi. Lâu lâu lại nghe một ngân hàng nào đó phá sản nhà nước thu mua về mà.

- Không điều này không thật sự đúng. Hầu hết mọi người thường nghĩ rằng ngân hàng cho vay tiền từ những người tiết kiệm ai cũng có thể mường tượng ra điều này. Nhưng lại không phải sự thật, Trên thực tế ngân hàng tạo ra dòng tiền họ cho vay không phải từ những khoản tiền ngân hàng kiếm được. Cũng không phải từ tiền gửi tiết kiệm. Mà dòng tiền được tạo ra trực tiếp từ cam kết sẽ hoàn trả của người đi vay. Chữ ký của người vay trên những giấy nợ chính là nghĩa vụ phải trả ngân hàng của người vay nợ cộng với lãi suất.

Cả Hà Vi vời Nhã Oanh lúc này vừa uống một ít ca cao nóng vừa lắng nghe những gì Thiếu Kiệt nói cho hai người bởi vì hắn đang giải đáp một thắc mắc mà bất cứ người nào. Đều có suy nghĩ giống như của Hà Vi tiền của ngân hàng cho vay là tiền gửi của người tiết kiệm.

Hai người cũng không phãi không biết muốn vay được tiền thì người vay phải có môt số tài sản nhất định để cầm cố hoặc thế chấp cho ngân hàng. Thông qua đó người vay sẽ có được tiền và họ mới thực hiện nghĩa vụ hoàn trả tiền lại cho Ngân Hàng nhưng như thế vẫn là chư đủ.

Nhã Oanh lúc này mới hỏi Thiếu Kiệt thắc mắc của mình. Vì cô thấy như thế Ngân Hàng sẽ lấy đâu ra tiền để cho người vay có được tiền. Đây sẽ là câu hỏi lớn nhất Ngân Hàng lấy tiền từ đâu.

- Thiếu Kiệt vậy ngân hàng lấy tiền từ đâu mà làm sao họ có thể cho vay chỉ với cam kết như thế được.

Trầm Ngâm một lúc nhìn Hai người Thiếu Kiệt biết nếu càng giải thích việc này càng rồi nhưng đã đến nước này hằn chỉ còn cách là phải tìm một các đơn giản nhất để cho hai người hiểu được cái cách mà ngân hàng vận hành.

- Ừ chuyện này mình sẽ kể một câu chuyện nghe xong hai người lúc này sẽ hiểu được những thứ này một cách đơn giản nhất mà không phải quá nhiều sự thắc mắc.

Hà Vi với Nhã Oanh nghe Thiếu Kiệt muốn dùng một câu chuyện đơn giản để cho hai người hiểu được thắc mắc của mình cũng gật đầu lắng nghe. Trên tay lúc nào cũng cầm ly ca cao với khói nghi ngút giữ ấm cho đôi tay.

Thiếu Kiệt cũng uống một ngụm ca cao nóng mới từ từ nói típ.

“ Câu Chuyện này có tên là Người Thợ Kim Hoàn. Ngày xưa khi mà ít được dùng như tiền. Nó phải dể dàng mang theo được và mọi người phải tin rằng sau này nó có thể quy đổi ra những đồ vật có giá trị như thức ăn, quần áo hay nhà ở.

Lúc đó người ta sử dụng vỏ sò, hạt ca cao này, những viên đá đẹp thậm chí là cả lông vũ cũng được dùng như tiền, Vàng và bạc cũng hấp dẫn, Mềm và dễ dàng nhào nặn chúng. Một vài nền văn hóa bắt đầu thử nghiệm chúng.

Những người thợ kim hoàn giúp cho trao đổi hàng hóa dễ dàng hơn bằng cách đúc tiền, chuẩn hóa đơn vị của những kim loại này sao cho cân nặng và độ tinh khiết của chúng được công nhận.

Để bảo vệ số vàng của mình, Người thợ kim hoàn xây dựng một căn hầm, Và nhanh chóng nhưng người bạn trong trấn gõ cửa nhà anh ta với mong muốn thuê chỗ để bảo vệ tiền và của cải của họ. Và người thợ kim hoàn cho thuê mỗi giá trong căn hầm và kiếm về cho mình một ít thu nhập từ việc cho thuê căn hầm.

Năm tháng trôi qua người thợ kim hoàn khôn ngoan đó nhận ra rằng. Những người ký gửi hiếm khi đến rút số vàng thật của họ và họ không khi nào đến rút cùng một lúc

Đó là bởi vì những tờ biên lai nhận vàng từ người thợ kim hoàn viết được trao đổi trên thị trường như chính chúng là vàng thật. Những tờ giấy này lại thuận tiện hơn những đồng xu nặng trịch và số lượng có thể dễ dàng định đoạt. thay vì tỉ mỉ đếm từng đồng xu một cho mỗi lần giao dịch.

Cùng lúc đó người thợ kim hoàn có một nghề kinh doanh khác nữa đó là anh ta cho vay vàng và tính lãi và khi tiền là những tờ giấy được chấp nhận. Người vay bắt đầu yêu cầu khoản vay dưới dạng sec thay vì kim loại thật.

Khi Kinh doanh này mở rộng hơn nữa, càng có nhiều người hỏi vay anh thợ kim hoàn. Điều này đem đến cho anh ta một ý tưởng càng tốt hơn. Anh ta biết rằng rất ít người gửi vàng thật sự rút số vàng của mình.

Vì vậy anh thợ kim hoàn nhận ra rằng mình có thể cho vay với những tờ sec ứng với số vàng của khách hàng đang gửi. Cùng với số vàng của chính anh ta. Cứ miễn là nợ được trả những khách hàng của anh ta cũng không giàu hơn nhưng cũng không mất gì.

Và Người thợ kim hoàn lúc này giông như một nhân viên ngân hàng hơn là một người thợ thủ công. anh ta sẽ kiếm lời nhiều hơn, và rất nhiều hơn là chỉ cho vay chính số vàng của anh ta.

Hàng năm trời anh ta hưởng lợi từ lãi suất của những người khác, Trở thành một nhà cho vay nỗi tiếng, Anh ta dần dần giàu hơn những người bạn khác trong thị trấn, Anh ta bắt đầu khoe khoang về điều đó.

Mối nghi ngờ dấy lên rằng anh ta đang tiêu tiền của người gửi. Những người gửi tập hợp lại và đe dọa sẽ rút hết số vàng của mình. Nếu người thợ kim hoàn không minh bạch về sự giàu có mới của mình.

Trái ngược lại suy nghĩ của mọi người điều này không phải là một thảm họa đối với người thợ kim hoàn.Mặc dù có sự gian dối trong âm mưu của mình. Nhưng ý tưởng của anh ta có tác dụng. Người gửi không hề mất gì cả. Tiền vẫn hoàn toàn an toàn nằm trong két của người thợ kim hoàn.

Lúc này thay vì đòi lại vàng, họ yêu câu người thợ kim hoàn, bây giờ là nhân viên ngân hàng trả họ một phần lãi suất. Và đó là sự hình thành nên ngân hàng.

Nhân Viên ngân hàng trả lãi suất thấp cho người gửi và lấy lãi xuất cao hơn ở phía người cần vay. Sự chênh lệch đó giúp chi trả các phí phát sinh hoạt động của Ngân Hàng và Sinh ra lợi nhuận.”

Thiếu Kiệt hắn kể đến đấy làm cho Hà Vi với Nhã Oanh rất bất bình vì vừa rồi hắn còn nói cơ cấu ngân hàng không phải là như vậy giờ lại đưa ra câu chuyện sự hình thành nên ngân hàng lại là những gì hai người đã biết nên Hà Vi nhìn Thiếu Kiệt bằn ánh mắt hình viên đạn có vẻ như không hài lòng.

- Anh vừa mới nói không phải là lấy tiền người gửi cho vay giờ lại kể y như vậy chẳng khác chút nào thật là mâu thuẫn.

Thiếu Kiệt lúc này cũng chỉ cười cười bởi đúng là câu chuyện đến đây là thế nhưng nó còn một phần phía sau mà dẫn đến việc hình thành ngân hàng chính quy như ngày nay.

- Anh chưa kể xong mà. Chuyện còn chưa kết thúc.Đúng là khi mới xuất hiện ngân hàng là như thế nhưng còn phần sau nữa hai em mua nghe tiếp nữa không hay là thôi nào.

Cả hai người nhìn nhau bởi nãy giờ đã lắng nghe rồi giờ bỏ ngay thì cũng tiết mà nãy giờ ngồi đợi vẫn chưa có dấu hiệu gì cho thấy người nhân viên tư vấn sắp đến. Hà Vi lúc này mới lên tiếng nói.

- Vậy anh kể tiếp đi nếu mà câu chuyện đến cuối vẫn không thay đổi thi anh biết tay em.