Siêu Việt Tài Chính

Chương 302




Cả hai người đang chú tâm sao chép chữ ký cũng giật mình nhìn lấy Thiếu Kiệt hai người không hiểu. Nhìn vào trong máy tính có những gì mà khiến hắn có thế vui vẻ đến như thế trong khi đó những việc này nếu bị phát hiện ra chắc chắc sẽ không tốt lành gì.

- Thiếu Kiệt anh làm gì mà vui mừng dữ vậy làm giật mình đấy. Đang làm chuyện không chính đáng mà anh như thế có ngày yếu tim chết mất.

- Không không có gì chỉ là vui quá thôi không ngờ còn phát hiện ra điều này. Hay lắm các em xem này. Anh cũng mới vừa phát hiện ra thôi đấy.

Hà Vi với Nhã Oanh lúc này mới đứng lên tiến về phía máy tính của Thiếu Kiệt nhìn vào màn hình máy tính của Thiếu Kiệt. Chỉ vào danh sách khách hàng trong màn hình Thiếu kiệt nói với Hà Vi

- Nhìn xem không ít quan chức nước mình những người có dây mơ rễ má có tên à. Chưa kể còn những người này nữa.

Vừa nói Thiếu Kiệt vừa lấy tay để sát màn hình nơi có những cái tên Quen thuộc như Diệp Nhi, Ngô Kỳ, Ngô Trực, Ngô Nam … Những cái tên này hiện diện là cô cũng giật mình.

- Những người này lại có tài khoản ngân hàng ẩn danh bên ngoài quốc gia sao? Ai có thể giúp họ làm những tài khoản này. Còn có số tiền khá lớn nữa.

- Làm sao mà không làm được chứ Chỉ cần người ta có người làm giúp qua những lần công tác là được. Em nghĩ xem Ngô Trực ở nước ngoài hắn có thể làm giúp được mà. Chỉ cần là hồ sơ đầy đủ thân nhân chứng nhận làm thay là hợp thức hóa vấn đề rồi sao. Chưa kể đến ông ta còn là người có chức vị. Một tiếng báo bận cũng được cho qua với cấp độ đó mà.

Thiếu Kiệt thấy việc những người này có được tài khoản cũng không khó gì lắm. Bởi với chức vụ của Ngô Kỳ và mối quan hệ với vợ mình trước công chúng. Bên ngân hàng có thể bí mật làm cho họ thông qua Ngô Trực.

- Em xem những người trong danh sách chắc chắn hầu hết có một ít gì đó không thể công khai. Với những danh sách này bên ông em có thể điều tra họ được đấy.

Trâm Ngâm một lúc khi nghe những gì Thiếu Kiệt nói Hà Vi lúc này cũng gật đầu rồi nói.

- Đúng là có thể điều tra nhưng hiện tại không có chứng cứ rất khó lòng lôi họ ra được có thì cũng phải đợi khi có bằng chứng và có người đứng ra chỉ tội họ mới được. Lúc đó mới đem những người này hấp thu ánh sáng của pháp luật.

- Được rồi anh sẽ lấy những tài liệu này. Về em gữi lại cho ông cũng xem như đây là qua đi du lịch của mình đi. Nhưng chuyện này em nghĩ em nên đích thân về đưa tận tay ông. Không khéo giữa đường bị phát hiện cũng không hay lắm.

Thiếu Kiệt thấy những hồ sơ này nếu chuyển phát đi trên đường rất có thể phát sinh điều gì đó, dù sao tất cả những tên người trong danh sách đều là người có tầm ảnh hưởng không chỉ đơn giản như mọi thứ vẫn thấy chính trị là điều không ai biết sau lưng người này có người khác lớn hơn.

Cây to che bóng mát nhưng quan trọng là bóng mát đó liên hệ với những gì mà cái cây muốn. Mà hơn ai hết Thiếu Kiệt không muốn đứng trong vòng chính trị này bởi sự tranh đấu của nó làm hắn cảm thấy mệt mõi. Hắn bị lôi vào việc này cũng chỉ vi mối quan hệ hắn đang có.

Việc không đứng ở một bên nào dù cho là Hà Thúc có nói gì đi nữa thì hắn chỉ có thể giúp ở những khía cạnh kinh tế thông qua phương thức hướng dẫn đường lối mà không phải tham gia trực tiếp,

Như thế Thiếu Kiệt mới không bị ràng buộc những gì tiếp diễn mà hắn hoàn toàn không đoán trước được.Bởi ở đây có quá nhiều nhân tố bối cảnh và tâm lý từng người không thể lúc nào cũng có thể thao túng hoàn mỹ hết các thứ.

- Ừ để xong những việc này em sẽ đi về Ngọc Châu gặp ông cũng lâu rồi em chưa gặp lại ông mình. Anh cứ lấy những thông tin cần thiết cái nào muốn đưa cho ông thì em sẽ đem về.

Nhã Oanh nãy giờ im lặng bây giờ sau khi hiểu hết vấn đề mới nhìn Thiếu Kiệt nói ra những gì mình đang suy nghĩ trong lòng.

- Thiếu Kiệt anh đã đến nước này rồi. Lỡ làm rồi làm luôn gom tiền của họ lại luôn bị cắt nguồn tài chính cần thiết sau này. thì họ cũng không thể nào đối phó với anh được. Cứ cho rẳng họ sẽ phát hiện nhưng làm gì được. Kiện ngân hàng thì tiền bạc của họ bên ngoài bị phanh phui đấy.

- Việc này cũng không được nhiều lắm. Đối với Những gì ở đây anh hiểu rõ mỗi tài khoản mỗi năm đều phải mất một khoảng phí bảo hiểm và duy trì tài khoản của chính nó. Chỉ cần những tài khoàn này mất tiền hệ thống bảo hiểm sẽ bồi thường lại cho họ. Nên việc để mất nguồn vốn là không thể nào. Trừ khí trường hợp mình đang làm với tài khoảng của Hoàng Chí Kim và Cữu Hùng,

Thiếu Kiệt hiểu hắn chỉ lấy 0.1 trên số tiền gốc nhân hệ số cho ba lần chuyển giao thì nhũng số tiền hắn lấy đi tuy ngân hàng điều tra cũng không liên can được đến hắn. Như thế bảo hiểm tiền gữi hàng năm của ngân hàng sẽ lấy bù vào.

Vì thế số tiền bảo hiểm của tài khoản bảo mật ẩn anh ở đây rất cao. Nên dù có lấy tiền của từng tài khoản nhưng khi phát hiện ra thì có bảo hiểm bù vào thất thoát.

- Bảo hiểm của họ cao đến mức đó sao? hơn một ngàn người mà vẫn có thể bù vào như thế số tiền của bảo hiểm chắc là rất lớn đi.

- Hai cô ơi bảo hiểm là một dịch vụ phi vật thể. Nó dựa trên sự phát sinh. Ví dụ một người mua bảo hiểm an toàn lao động một năm. Mà trong một năm đó họ không bị gì. Thì tiền bảo hiểm họ đóng cũng không được hoàn trả. Còn nếu họ mất đi do tai nạn lao dộng thì số tiền họ đóng sẽ được nhân lên nhiều lần. Đây là một công thức làm ra tiền của nhiều tập đoàn thế giới đấy hai cô nương à.

Bảo hiểm biện pháp chia sẻ rủi ro của một người hay của số một ít người cho cả cộng đồng những người có khả năng gặp rủi ro cùng loại; bằng cách mỗi người trong cộng đồng góp một số tiền nhất định vào một quỹ chung và từ quỹ chung đó bù đắp thiệt hại cho thành viên trong cộng đồng không may bị thiệt hại do rủi ro đó gây ra.

Nó là một cách thức trong quản trị rủi ro, thuộc nhóm biện pháp tài trợ rủi ro, được sử dụng để đối phó với những rủi ro có tổn thất, thường là tổn thất về tài chính, nhân mạng,...Bảo hiểm được xem như là một cách thức chuyển giao rủi ro tiềm năng một cách công bằng từ một cá thể sang cộng đồng thông qua phí bảo hiểm.

Mà từ đây những nơi có nguồn tài chính đều lấy bảo hiểm xem như là lợi nhuận. Họ thành lập bảo hiểm nhằm kiếm về khối lợi nhuận cho chính công ty hoặc tập đoàn.

Vì ai cũng thế con người vốn sợ chết không ai muốn mình lâm vào tình trạng nguy hiểm. Nên những bảo hiểm được mua theo nhu cầu hoặc những gói tái bảo hiểm. Các công ty tài chính lớn dùng những tiền đó đầu tư những lĩnh vực khác thu lại nguồn lợi lớn hơn.

Nhất là với những bảo hiểm hàng năm, xe cộ, bảo hiểm học đường, bảo hiểm lao động theo hằn năm. Những chi phí này ngày một đội giá lên cao phí bảo hiểm cũng tăng theo nhưng nó chi ra cực kỳ ít. Một bảo hiểm xe máy mua vào một năm trung bình có thể nói 1000 chiếc phạm vi bảo hiểm chi trả với mức là 10 vụ tai nạn, bởi những vụ việc va chạm đơn thuần không ai gọi bảo hiểm.

Khi tử vong quá trình của công ty bảo hiểm lại rườm rà hơn nguyên nhân kết luận nếu bạn hoàn tất hết tất cả thủ tục thì mới có thể nhận về số tiền cũng không đáng là bao.

Nhã Oanh suy nghĩ một lúc mới gật đầu. Cô cũng biết bản thân mình cũng có đóng bảo hiểm học đường hàng năm do bố mẹ cô đóng những lại chẵng bao giờ bị gì. Nếu có ở ngoài phạm vi trường học lại không được tính vào bảo hiểm thế thì có cũng như không cũng chỉ là cách làm ra tiền theo một cách hợp pháp.

- Xem ra kiếm tiền không phải khó nhỉ. Chì cần trong tay có được tài chính là có thể làm nhiều thứ khác nữa. Còn không thì chẳng kiếm được tiền đúng là xã hội bất công với người nghèo.

Nhã Oanh lúc này cũng bất bình một chút vì những gì cô biết. Theo cô người giàu lúc nào cũng có điều kiện để làm ra tiền nhiều hơn những người không có nguồn vốn lớn trong tay. Thiếu Kiệt lúc này cũng chỉ biết cười lắc đầu.

Hơn ai hết hắn hiểu tiền kiếm rất dễ không phải như Nhã Oanh nói nhưng quan trọng đó là kiếm tiền bằng cách nào mới đáng để bàn bạc. Không như mọi người thường nghĩ. Vốn chúng ta không hai lòng với cuộc sống hiện tại và nó cũng khiến cho chúng ta không muốn nhìn nhận vào sự thật luôn tồn tại. Tiền rất dễ kiếm chủ yếu là kiếm nhiều tiền hay ít tiền.

- Em nói vậy là sai rồi. Anh hỏi em nhé người nghèo họ vẫn có thể kiếm tiền được cho chính mình. Chỉ là họ chưa thoát khỏi cái gọi là vòng xoáy đồng tiền và khả năng hưởng thụ thôi. Em thấy một người lao động phổ thông em nói họ kiếm được nhiều tiền không?

Hà Vi với Nhã Oanh lúc này cũng trầm ngâm một lúc. Bởi lao động phổ thông là từng lớp bình dân nhất trong các cơ sở công việc. họ kiếm tiền trên sức lao động của mình và việc này thường thấy ở những công ty xí nghiệp tầng lớp lao động phổ thông khá nhiều.

- Theo em nghĩ tiền lương của họ chỉ là đủ sống hoặc có dư chút đỉnh thì lại tốn những chi phi khác sinh khác chắc là họ quay vòng mãi chỉ là như thế thôi.

- Có đôi khi em không hiểu hết đâu. Quan niệm của họ đơn giản lắm. Làm việc kiếm tiền và khi có tiền họ lại cần hưởng thụ ngay mà không tích lũy lâu dài. Nếu họ chịu chính mình bỏ ra vài năm cực khổ lao động chân chính họ sẽ có được một số vốn tích lũy làm những việc khác. Ai cũng thế phải đi từ số tiền thấp đến cao nhưng quan trọng là họ phải biết bước đầu họ làm việc vì mục đích gì để thoát nghèo hay có được một cuộc sống tốt.

Nhã Oanh suy ngẫm về những gì Thiếu Kiệt nói. Những người lao động phổ thông họ mỗi khi lãnh lương ra đều cùng nhau ăn nhậu tạo nên một thói quen. Trong khi đó họ quên rằng thói quen này đang giết chết mồ hôi công sức của họ.

Những đồng tiền được tạo ra sự hưởng thụ nhất thời. Đem lại một cảm giác ai cũng giống như ai, Nhưng họ quên mất mục đích ban đầu mình rời quê hương đi tha phương làm việc để làm gì. Để đem về nhà sự giàu có mỗi năm để người khác nhìn vào cũng là sai lầm. Từng năm như thế tích lũy của bạn còn lại gì ngoài những người lao động vẫn mãi là lao động.

Nếu mười người lao động phổ thông có một người có được suy nghĩ mình làm giàu để thoát nghèo thì chắc chắn họ sẽ không phải là người còn là làm lao động phổ thông họ trở thành ông chủ của cái công việc mà họ cho rằng mình hiểu biết nhiều nhất.

Hà Vi không thể nói gì hơn về những vấn đề này nhưng giờ thấy được cả những người có trong danh sách mà Thiếu Kiệt lấy được cô chợt nhớ đến điều gì đó có lợi cho hắn nên hỏi.

- Xem ra quan trọng nhất vẫn là tư duy của người muốn làm giàu thôi. Mà Thiếu Kiệt, anh nói xem những gì anh lấy được có thể nào có được các bí mật quân sự của các nước không? Nếu được thì có thể quốc gia sẽ được một phần những bí mật đó được chứ.

- Việc này anh không dám chắc nhưng nếu vi rut không bị phát hiện sớm có thể được. Bởi chỉ cần nó không bị phát hiện số lượng lây lan hiện tại có thể đi vào trong tất cả các nơi trọng yếu. Khi đó có thể lấy được nhiều hay ích thì không nói trước được. Nhưng nếu có anh sẽ đưa cho em.

Thiếu Kiệt bây giờ cũng chỉ biết hứa hẹn. Hắn thấy một khi vi rut xâm nhập được những bộ phận quan trọng này cũng là lúc nó phải xuất hiện. Nhưng nhà an ninh mạng không thể nào để cho nó có thể hoành hành mà tìm biện pháp can thiệp.

Cho đến lúc đó thì có lẽ tiền đã năm trong túi của Thiếu Kiệt qua quá trình chuyển khoảng vài vòng ổn định. Và chắc lúc đó có điều tra đến hắn cũng không được bởi vì Thiếu Kiệt lúc này có thể đang ở quốc gia của mình mà không liên quan gì đến mọi chuyện.

- Trước hết hai em cứ xem ký tên đi ngày mai mình cần phải làm thủ tục gộp tài khoản lại. Như thế mới đảm bảo số tiền an toàn cho những việc sau này. Lần này anh chưa chắc là lấy được bao nhiêu tiền từ nước ngoài nên phải tính toán đường lui thật cẩn thận. Nếu lần này thành công anh sẽ có thể có cơ sở vững chắc đánh lại được với gia đình kia.

Hà Vi nghe Thiếu Kiệt nói thế cũng cười cười. Nhìn hắn nói.

- Thế thì tiện tay lấy luôn một ít tài sản của họ đi. Bên bảo hiểm có tìm đến họ cũng gặp rắc rối không ít đi. Như thế thì càng có cơ hội tìm ra được sơ hở của họ mà đánh vào. Nhưng em nói trước anh có thể làm những việc này ở nước ngoài nhưng với nước mình thì không được. Bởi nếu việc này ảnh hưởng lên nước mình người chịu thiệt là ông Lưu đấy.

- Không bắt buộc nước mình phải có nhưng số lượng có thể ít thôi anh sẽ không để lây lang trong nước. Nếu thấy có mấy tính có dấu hiệu nhiễm vi rút thì chỉ cần cách ly đưa về bộ phận của công ty anh sẽ tự thân khắc phục mà không phải người khác có thể làm. Nhưng cũng nên lấy một ít thông tin những người cần thiết biết đâu trong số họ là một số thành phần như thế này nhưng không để tiền ở ngân hàng thì sao.

Thiếu Kiệt biết nếu virut ảnh hưởng vào đất nước hắn cũng đem nhiều phiền phức đối với những người đang giúp đỡ mình. Việc này thì Thiếu Kiệt không muốn chút nào. Bản thân hắn là người tạo ra hắn sẽ khắc phục mà không phải là người khác.

- Chuyện này em sẽ báo về cho ông để cảnh báo cho Ông Lưu khi nào em báo được thì anh cứ nói. Hiện tại em nghĩ là anh cần một khoản thời gian nữa cho kế hoạch được thực hiện một cách an toàn hết đi.

- Ừ khi nào tình hình đến lúc cần thiết anh sẽ báo. Nhưng cách khắc phục cũng chỉ cần không cho mở máy và ngắt kết nối mạng giữa các máy bị nhiễm vi rút với hệ thống mạng riêng lẽ là được. Việc này nhân viên công nghệ thông tin đơn thuần cũng làm được. Sau đó sẽ chuyển những máy đó bí mật về Lưu Minh anh sẽ để Trương Hạo đem những bộ máy mới bù vào. Những tập tin lấy được ở các máy bị nhiễm sẽ đưa về lại cho em như thế là xong.

Thiếu Kiệt an bài những việc này để Hà Vi nói với Hà Thúc cách để phòng tránh. Chứ hắn không thể cung cấp cách diệt virut này dù sao hắn cũng không định để những người có cách thức này có được việc phá giải vi rút của hắn.

Để Thiếu Kiệt còn kiếm thêm chút đỉnh tiền từ việc bán cho các công ty bảo vệ an ninh mạng về mã nguồn diệt vi rút mà hắn đã chuẩn bị. Bởi hắn còn có thể nâng cấp lên được các con virut cao hơn dùng đến những chuyện sau này.