Siêu Việt Tài Chính

Chương 257




Thiếu Kiệt và mọi người ở lại nghĩ chân đôi chút rồi mới. Rời đi khỏi changi. Để lại sau lưng một khu trung tâm về thương mại sầm uất giữa thành phố singapore hoa lệ.

Nhã Oanh lúc này ngồi trên xe mới nhìn Thiếu Kiệt hỏi.

- Giờ mình đi đâu đây Thiếu Kiệt?

- Cái này sao hỏi anh phải hỏi dì đây chứ anh cũng mới qua như em thôi mà.

Nghe cuộc đối thoại của hai người Huyền Thanh lúc này mới cười đùa nói.

- Thật chất cô thuê nhà bên cạnh nhà cô vì khu đất này cô mua lại theo dạng tư nhân của một người môi giới biết được nơi đây không những chỉ cho thuê mà còn có thể mua nhà đang thuê lại được. Nếu Thiếu Kiệt xem nhà đồng ý thì vẫn có thể mua luôn cũng được. Như thế thuận tiện cho cháu với hợp đồng kinh doanh của mình hơn.

Biết được điều kiện của ngôi nhà mình sắp ở Thiếu Kiệt cũng trầm ngâm. Đúng là nếu hắn thật sự phải thuê nhà cũng là thuê dài hạn vì Chu Tường và Vũ Hào cũng phải làm việc ở đây lâu dài mà nếu chỉ thuê thì tiền không bao giờ là đủ. Nhưng điều kiện là nhà đó giá thành phải khoảng bao nhiu hắn mới nắm chắc được mình có nên mua hay không.

- Chi phí để có một căn nhà như của cô thì khoảng bao nhiêu?

- À căn cháu đang ở họ nói là 600 ngàn SGD khoảng tầm 6 tỷ. diện tích là 100m2 có năm phòng ngủ và một sân vườn lát nữa cháu sẽ thấy. Nói chung là nó cũng không chênh lệch nhiều như của nhà cháu là mấy. Nhưng với giá này cô thấy cũng không có gì là quá cao chắc cháu mua được.

Thiếu Kiệt tạm thời tính toàn hắn có thể mua được nhưng hắn cần phải biết hiện tại tiền của hắn cũng không nhiều nên mới nói với Huyền Thanh.

- Được rồi cháu sẽ xem xét về việc này. Ít nhất vẫn còn cả tháng để cháu quyết định. Nếu được đến lúc đó cháu sẽ nhờ cô gọi người bên ngân hàng đến.

Nhìn ra ngoài đường vẫn còn có xe cộ Huyền Thanh cùng với mọi người len lõi qua một số con đường rồi mới dừng lại ở gần một khu nhà đầy những biệt thự lúc này Huyền Thanh xuống xe mới nhìn Thiếu Kiệt cười nói.

- Khu này là đườngTelok Kurau nơi này cách sân bay changi khoảng 15 phút đi xe là tới. và cách khu trung tâm mua sắm đường orchard cũng tầm đó thời gian. Đây là nhà cô đã mua còn bên cạnh là nhà của cháu cô đã thuê.

Huyền Thanh lúc này hướng về phía nhà bên cạnh nơi được sơn màu đỏ sẩm với mái ngói và xung quanh có những cây cọ. Bên Ngoài được bao bọc bởi bức tường và trắng. Nhìn ra vẻ đồ sộ của nó Thiếu Kiệt mới quay lại hỏi Huyền Thanh.

- Ấy nhà lớn như vậy mà sao giá lại như thế vậy cô. Cháu chưa vào nhưng bên đó chắc cũng phải hơn 120 m2 đi

- Ừ vì hầu hết khu này đều vừa mới xây dựng lại. Đợi nhà đầu tư bán được giá sẽ bán với phần vừa khủng hoảng kinh tế chắc là giá bị giảm do họ muốn thu hồi một phần nào vốn xoay vòng. Đợi cô một chú để cô lấy chìa khóa mở cổng bên đó cho cấc chàu vào xem là biết.

Người tài xế đem hành lý của mọi người xuống. Huyền Thanh được Chu Tường xách hành lý của bà đi theo đem vào nhà. Hắn đứng trước cửa đợi một lúc. Bây giờ Huyền thanh mới trở lại trên tay cầm một chìa khóa.

- Bên đây không giống như ở nước mình. Hầu hết nhà họ bán đều có đầy đủ các thiết bị nội thất đi kèm nên cháu sẽ không phải tốn chi phí cho những thứ đó nữa.

Vừa nói Huyền Thanh vừa hướng về cửa ngôi nhà bên cạnh đi tới. Thiếu Kiệt thấy được khóa trên của là một ổ khóa dạn mật mã xoạy và cần phải đúng mã và chìa khóa mới có thể mở được.

Đợi cho Huyền Thanh mở ra cánh cổng bước vào. Những vật dụng trong bên trong sân bỗng bừng sảng. Giật mình với những ánh đèn chiếu sáng sân trước. Thiếu Kiệt ngỡ ngàng thấy trước mắt mình một nơi có thể nói sân rộng hồ bơi, nơi để xe có đủ cả.

- Ấy nhà này giống trong phim à! Vừa vào mở đèn hết rồi!

Trương Hạo đi sau vừa qua khỏi cánh cổng thấy hệ thông đèn điện tự động sáng nên cũng hoang mang. Hắn thấy nơi này cũng quá hiện đại đi. Huyền Thanh đứng ngay cổng mới nói với Trương Hạo.

- Không Có cô vừa mơi mở cầu dao điện thôi. Trụ cầu dao điện tổng nằm ngoài này. Và đồng hồ điện nằm bên ngoài. Các cháu cứ yên tâm ở đây họ có những phương án và các dịch vụ công cộng tốt lắm.

Nghe Huyền Thanh nói vậy Thiếu Kiệt cũng thở phào nhẹ nhỏm hắn thấy nếu mà mọi thừ chỉ với năm 2008 này mà singapore đã làm mọi thứ tự động được hết thì chuyện này hơi quá đà.

- Ấy để bên ngoài không có trộm cướp gì sao?

- Trương Hao à! người ta là nước văn minh, đến ngoài đường còn không thấy một mãnh rác. Thì làm chì có những vấn đề trộm cắp và những người kém ý thức chứ.

Chu Tường lúc này mới lên tiếng dựa theo ý nghĩ của mình. Theo hắn thấy ý thức của người dân nơi này hoàn toàn quá tốt. Mà nếu đã những việc nhỏ đã không xảy ra thì những việc khác cũng không có.

- Ừ hen! Nước người ta như thế không lẽ làm xấu mặt nhỉ. Thôi vào trong nhà xem sao đi đừng ngoài này cũng đâu được gi.

Trương Hạo Ngẫm Nhĩ lời nói của Chui Tường cũng đúng nên gật đầu. xong lại hối mọi người vào nhà xem thử bên trong như thế nào. Huyền Thanh mở cửa vào nhà cách cửa được hoàn toàn làm từ gỗ.

Bên trong có được một bộ sa lon dành cho phong khách và một cái ti vi khoang 42 in. Các phòng được trang trí tương đối giống nhau một cái giường đủ để cho hai người nằm và một cái tủ đựng quần áo. Tầng trên có một nhà vệ sinh kiêm cả phòng tắm.

- Thôi mấy đứa xem xét phòng rồi làm gì đó thì làm. Bên này chập hơn mình vài tiếng ngủ một giấc nghĩ ngơi một chút cũng được tới lúc thích nghi với bên này là được rồi.

Thiếu Kiệt và mọi người vừa sắp xếp lại những việc của mình thì bên ngoài. Có tiếng nhất chuông cửa, Thiếu Kiệt thắc mắc vì Huyền Thanh vừa mới ra khỏi nhà giờ lại có người nhấn chuông cửa. Không lẽ cửa bên ngoài tự chốt lại.

Thấy mọi người nhìn nhau gơ ngác không hiểu chuyện gì Thiếu Kiệt cũng thế. Vì họ vừa mới đến nơi này cũng không quen biết ai ngoài Huyền Thanh. Thiếu Kiệt mới đi ra cổng trước. Nhìn qua bên ngoài cổng hắn thấy được hai người cảnh sát mặt đồng phục màu đen của singapore. Vừa mở cửa hắn vừa dùng tiếng anh để nói chuyện với hai người.

- Xin lỗi mấy vị có việc gì?

Thấy Thiếu Kiệt ra mở cửa lại nói chuyện bằng ngôn ngữ tiếng anh thông dụng hai người nhìn nhau rồi mới nói.

- Cậu mới đến nước chúng tôi?

- Đúng vậy tôi và một số người bạn vừa mới đến nước các anh không lâu nơi đây là nhà dì tôi thuê lại cho chung tôi ở. Ấy dì ấy kia!

Thiếu Kiệt lúc này mới nói rõ cho những người cảnh sát ở đây biết hắn là người cư ngụ nơi này sắp tới. Huyền Thanh vừa về nhà mở hành lý đang sắp xếp, lại thấy xe cảnh sát đến mới đi ra xem thử.

Huyền Thanh lúc này mới hướng hai người cảnh sát đi tơi nói.

- Tôi là người thuê nơi ở này cho cháu tôi. Không biết các đồng chí có chuyện gì xảy ra. Vì những người này bọn tôi cũng vừa đến chưa lâu.

Một người cảnh sát lúc này mời chào Huyền Thanh rồi nói.

- Nghe bảo vệ nói có người lạ xuất hiện lại ở nhà homestay trên tuyến đường này nên chúng tôi mới tới kiểm tra xem có phải như thế không nhằm đảm bảo an ninh cho khu vực công tác.

Nghe được người cảnh sát nói như vậy Thiếu Kiệt cũng cười nói với hắn.

- Vậy các anh cứ kiểm tra không sao đâu mời các anh vào nhà.

Hai người cảnh sát cũng gật đầu. Dù sao họ cũng là tời kiểm tra phải làm đúng chức trách của mình. Thiếu Kiệt cũng không nói được gì. Hiệu xuất làm việc tốt như thế thì an ninh càng được thắc chặt đối với những người dân trong khu vực.Thấy Thiếu Kiệt mời cả hai vào nhà Huyền Thanh mới nói với hắn.

- Cháu đợi dì đem giấy tờ thuê nhà qua đây là được.

Thiếu Kiệt cũng gật đầu hướng hai người cảnh sát đi vào trong nhà. Vừa đi hắn vừa nói.

- Ở đây bọn tôi có tất cả năm người ba nam và hai nữ. Chủ yếu lần này chúng tôi tới là muốn mở một công ty về công nghệ phần mềm bên nước các bạn nên có lẽ nếu được chắc sau này có thể tôi sẽ mua lại luôn ngôi nhà này.

Hai người cảnh sát lúc này cũng bất ngờ. Họ thường không lạ với cái kiểu thuê nhà để làm văn phòng công ty để nhận mail của các bên liên quan nhưng có ý định mua luôn thì trước nay rất là ít vì hầu hết nhưng công ty làm như vậy với người nước ngoài chủ yếu họ muốn đến làm việc theo dạng công ty với công ty. Không qua tình trạng tuyển dụng rườm rà mà qua hợp đồng với một công ty mà người làm cũng là giám đốc và nhân viên của mình.

- Ấy thế thì nơi đây khá thích hợp với mấy bạn đấy chỗ này rất thuận tiện đi lại đến các khu trung tâm thương mại và các tòa nhà hành chính ở quốc gia chúng tôi. Các bạn có thể làm được rất nhiều việc không phải mất thời gian đi lại chỉ có hợp đồng xét duyệt công ty nhanh nhất cũng phải từ một đến hai tháng mới có được.

Người cảnh sát đi phía sau Thiếu Kiệt cũng hướng hắn nói ra sự ủng hộ của mình. Và con hướng dẫn cả những khu lân cận.

- Tốt quá các anh là cảnh sát khu vực trực thuộc nơi này chắc chắn cũng không dễ dàng nhỉ. Nên chỉ có tin người lạ là các anh phải đi kiểm tra. Mà ngay cả giờ này cũng phải thay phiên nhau trực à?

Thiếu Kiệt đang có thắc mắc của chính mình tại sao ở đây cảnh sát lại có hiệu xuất cao như vậy khi vừa nghe tin có người lạ ở khu này bọn họ đến cũng chưa tới một giờ đã có cảnh sát tới hỏi thăm là điều Thiếu Kiệt khá ngạc nhiên.