Siêu Việt Tài Chính

Chương 237




Tối Hôm đó Thiếu Kiệt về nhà nhưng trằn trọc mãi vẫn không ngủ được. Vì thấy trời đã quá khuya. Có muốn gọi cho Khương Đào và Cao Thịnh lại cũng bất tiện. Suy nghĩ một hồi lâu Thiếu Kiệt mới đi đến quyết định buổi sáng sẻ gọi cả hai người.

Bởi đã để ở đó đã mấy ngày nên hắn cũng không chắc hàng hóa còn ở nơi này hay không. Nên có chậm hơn một vài giờ sớm hơn một vài giờ cũng cần phải kiểm tra thử rồi mới biết được.

Trời còn chưa sáng Thiếu Kiệt ra khỏi nhà rất sớm hắn đã không ngủ cả đêm nên mới 4h sáng hắn mang giầy thể thao của mình đi ra ngoài. Nhìn thì mọi người vẫn tưởng như Thiếu Kiệt đi tập thể dục bình thường như không. Thiếu Kiệt mục đích hôm nay đi xem xét coi số lượng hàng hóa ấy còn hay không để còn báo về cho Chu Tường Biết.

Từ nhà Hà Vi qua đến nhà Tang Lễ không mất nhiều thời gian lắm vừa đúng 4h sáng Thiếu Kiệt đến trước nhà tang lễ. Do địa hình khu này thuộc một phần của quân đội. Và một phần là nhà ở dân cư nên bên cạnh nhà tang lễ có một lối mòn vào nhà dân cư khu này.

Thiếu Kiệt chạy tới đây quan sát chung quanh. Buổi sáng ít người đi lại. Ngoài đường lớn thì lác đác những người chở hàng tập kết ở chợ ban sáng. Nên đôi khi có những tiếng xé gió và âm thanh của động cơ xe máy phát ra.

Đến bờ tường của Nhà tang lễ. Thiếu Kiệt nhìn địa hình tìm đường trèo vào. Vốn nơi này trước đây là thuộc về quận đôi nên bên ngoài vẫn tồn tại hai chòi canh được xây dựng từ trên cao nhìn xuống. Kiến trúc này có từ thời chiến.

Tường rào cũng không cao lắm với phần sát bên nhà tang lễ có một nơi sản xuất than đá những khối than chưa được xay nhiễn để làm than tổ ong. chất đống bên ngoài cũng khá cao.

Nhìn xem không người nào chú ý Thiếu Kiệt đạp lên một khối than đá đem cái áo thun xanh dương đang mặt quấn vào tay. Bởi kiến trúc cũ của thành tường phía trên được ghim những miếng mảnh chai vỡ nhô ra, Quần vào tay trái mình Thiếu Kiệt đưa người nhảy lên trên.

Tay trái đặt lên thành tường. còn tay phải lựa một khoản thưa thớt của góc tường có ít mãnh chai mà bám lên. Hít người lên trên thành tường cái đầu từ từ nhô ra khỏi thành của bức tường. Nhìn xem chung quanh rồi mới rướn hai tay thẳng tắp đưa chân phải đặt lên trên thành tường nhà tang lễ. Thiếu Kiệt nhanh chóng ổn định, rồi nhảy xuống đất mà không phát ra tiếng động.

Trong bóng tối của những tán cây rậm rạp của hai hàng cây trong nhà tang lễ. Ánh đèn từ phía trong vẫn được để sáng. Hiện tại nơi này đang có một đám tang của một ai đó cái quan tài còn được đặc ở giữa sảnh bên ngoài vài chiếc bàn được nằm xung quanh trong cái rạp dựng lên để che nắng buổi sáng. Vài vòng hoa viếng để bên ngoài trước lối vào trong sảnh viếng.

Nhìn vào sâu trong góc của những ngôi nhà dân để xác định xem nơi nào là nhà của Hoàng Chi Kim. Thiếu Kiệt men theo bờ tường khuất bóng đi ngang qua giữa sân rộng.

Những ngôi nhà san sát nhau được đặt liền kề hàng rào lưới B40 được phủ kính phía sau. Thiếu Kiệt cố nhớ lấy xem lúc nhỏ mình nhìn ra có đặc điểm gì dễ nhận diện để biết được đâu là nhà của Hoàng Chí Kim.

Không nhớ được có gì đặt trưng Thiếu Kiệt men leo những khối tường rào nơi đây xem xét. Thiếu Kiệt thấy trước cửa của hai ngôi nhà khá nhiều mẫu đầu lọc thuốc lá.

Gom những mẫu Thuốc lên nhìn Thiếu Kiệt thấy rõ có một nửa điếu thuốc cháy được dập tắt bằng việc ném xuống đất giẫm chân lên. Mà đó là loại thuốc mà Hoàng Chi Kim thường hút.

Trong lòng nhìn cái cửa lưới sắt bên ngoài còn bên trong được che lại bởi những tấm tôn. Nhìn vào bên trong Thiếu Kiệt thấy có nhiều thùng xốp và đồ đạc được phủ lại.

Không hiếm những việc phũ lại đồ đạc sau vườn, nhưng ở đây hắn đã có tôn che chắn bên trên lại còn phủ bạc bên trong. Thiếu Kiệt lén thò tay vô túi lấy là ra hai cọng nhỏ của chiếc ghim kẹp mà hắn đã chuẩn bị tại nhà. Một cái được bẻ gấp đôi lại và có một cạnh bẻ thành một góc vuông chín mươi độ ở chỗ gấp của hai thanh kẽm. Còn một cái được tạo thành như một cái móc nhỏ.

Đưa tay luồn qua những tấm lưới ngay góc. Thiếu Kiệt nhé vào rảnh đút chìa khóa cái đầu của ghim kẹp được bẻ thành vuông góc kia. Còn sợi kẽm còn lại hướng bên cạnh nhét vào. di chuyển từ từ miếng kẽm cùng thành ghim kẹp góc vuông kia. một âm thanh nhỏ vang lên chỉ vừa đủ Thiếu Kiệt nghe thấy

“Tách”

Thiếu Kiệt lúc này luồng tay qua một ô nhỏ trong tấm lưới kéo ổ khóa ra và cầm trên tay. Tay còn lại nâng chốt gài bằng sắt.Bên trong. nâng nhẹ từ từ ra khỏi chốt.

Nhìn lại xung quanh một lúc Thiếu Kiệt thấy không có người mới nhẹ đẩy cánh cửa khép vừa đủ thân hình hắn len qua. Xung quanh không có động tĩnh nào. Thiếu Kiệt từ từ mở những thùng xốp lên sau khi vén hết những tấm bạc phủ lên. Những gói hàng hình chữ nhật hiện ra. không nói Thiếu Kiệt cũng biết là gì nhưng hắn không đụng đến chúng. Mà lấy ra trong túi mình cái điện thoại chụp lại toàn cảnh của nhà kho này.

Ngay bây giờ hệ thống đèn điện trong nhà lại sáng lên. Thiếu Kiệt giật mình. hắn vội đẩy cánh cửa lại bấm chốt rồi đu ngươi lên sát trên trần của những tấm lưới B40 chịu đựng.

Cách cửa trong nhà từ từ mở ra. Thiếu Kiệt tim đập nhanh. Hắn đang nằm trên cánh cửa. Lúc này Hoàng Chí Kim nhìn qua cửa rào vào ổ khóa một lúc rồi kéo lại tấm bạc phủ mấy thùng xốp.

Trong lòng Thiếu Kiệt lo lắng nhất là nếu mà Hoàng Chí Kim nhìn lên sẽ phát hiện ra hắn. mồ hồi bắt đầu rịn ra trên trán.

Hoàng Chí Kim chưa vội đi mà lấy điện thoại ra cho một ai đó đợi cho có tín hiệu bắt máy hắn mới mắng.

- Mẹ bọn bây làm cái gì mà giờ này chưa đến hôm nay phải chuyển số hàng này ra xe! Mẹ nó đến giờ chưa tới là sao? Bọn bây cứ nghĩ chỗ này là cái kho đấy hả. Để đồ ở đây lỡ như có chuyện thì làm sao?

Trong đêm tối Thiếu Kiệt nghe rõ lời đáp qua điện thoại bên kia mà Hoàng Chi Kim đang cầm trên tay.

- Bọn em sáng nay sẽ tới. Hiện tại đang thu xếp tiền hàng! Bảo đảm lát nữa tới lấy hàng không để lâu nữa.

- Được rồi vậy chỗ củ đi tao đem hàng ra luôn

May mà Hoàng Chi Kim sau khi che lại bạc vừa nói chuyện điện thoại vừa hướng vào trong đi vào mà không nhìn lên trên trần, có lẽ vì thấy ổ khóa vẫn không có mở. Mà buổi sáng sớm chắc hắn vừa mới dậy. Nên cũng không để ý nhiều.

Khi cánh cửa vừa khép lại Thiếu Kiệt thở dài một hơi! đợi cho đèn tắc rồi Thiếu Kiệt mới nhẹ nhàng đáp xuống đất tiến lại ổ khóa như lúc vào. Nhưng lần này thuận tay không phải như lúc vào nữa nên Thiếu Kiệt khá nhanh để mở và thoát ra ngoài.

Bây giờ cửa vào của Nhà tang lễ được mở ra một cách cổng. Thiếu Kiệt ung dung đi ra ngoài. Hắn không khóa cửa lại mà Kiếm một quán ca phê gần đó. Ngồi xuống quan sát để có thể nhìn rỏ hai bên hắn gọi cho Khương Đào.

Bên kia điện thoại vang lên một tiếng ngái ngủ thấy rỏ.

- Chú mày làm gì mà gọi sáng sớm vậy.

- Muốn phá án hay không hay là muốn ngủ chú nói một tiếng.

Thiếu Kiệt dùng cách trực tiếp nhất để đánh thức Khương Đào. Bên kia nghe hắn nói thế Khương Đào cũng bật dậy kéo mình ra khỏi giường Nói.

- Ấy Ấy từ từ! dậy rồi dậy rồi!

- Điều người qua bên địa chỉ cháu gửi kèm hình nhớ. để mọi người mặc thường phục không mặc đồ cảnh sát. Kỳ này phải làm ổn thỏa chuyện này.

Nói rồi Thiếu Kiệt cúp may nhắn tin qua cho Khương Đào địa chỉ hắn đang ngồi và một số ảnh đi kèm theo.

Nhìn những thứ này trong tin nhắn kèm hình ảnh của mình Khương Đào lập tức gọi điện đi một số chỗ khác.

Chưa đầy hai mươi phút sau Khương Đào đến chỗ Thiếu Kiệt với trang phụ quần jean áo thun. Ngồi xuống chỗ Thiếu Kiệt đang ngồi.

- Sao rồi số hàng đó ở đâu?

- Đang trong nhà này nhưng hiện tại chưa có lệnh xét mà cũng không thể vào nhà được. Nghi ngờ có chứng cứ nhưng hắn không mở cửa xét nhà được rất khó khăn.

Thiếu Kiệt vừa uống ly cà phê trong tay mình vừa hướng một ngón tay chỉ về nhà Hoàng Chí Kim. Khương Đào cũng nhìn về hướng Thiếu Kiệt chỉ mà im lặng.

- Trưa nay bọn chúng giao hàng hiện tại xin lệnh xét không kịp đâu. Giờ chỉ có nước để cho người đột nhập vào khu dân cư ở đây rồi phong tỏa. Cho hắn nghi ngờ hoặc đợi đến lúc bọn hắn giao hàng nơi khác cho người ập vào.

- Được rồi chỗ này để cho Chú giải quyết. Khương Đào lúc này cũng gọi điện một chiếc xe buýt đậu vào bên đường nhỏ ở công viên gần đó. Đi xuống không ít người mặc đồ thường phục. chia ra rải rác ở các nơi.

Khương Đào Và Thiếu Kiệt đang đợi động thái của Hoàng Chi Kim. Lúc này cửa nhà hắn mở ra. Một chiếc ô tô từ từ lăn bánh rời khỏi Nhà. Thiếu Kiệt tức tốc đứng dậy. Bởi hắn biết Hoàng Chí Kim hiện tại là đi giao hàng cho nhóm người khác.

Một chiếc taxi chạy đến chỗ Thiếu Kiệt và Khương Đào hai người lập tức lên xe phía sau có cả một số người chạy xe máy của bên bọn họ chạy lên phía trước.

Thiếu Kiệt không hiểu sao Khương Đào đã chuẩn bị hết thì có thể chặn lại xe của Hoàng Chi Kim nên hỏi hắn.

- Sao không chặn xe lại bắt luôn chắc chắn trên xe có chất cấm kia mà.

Lên xe Khương Đào mới nói với Thiếu Kiệt.

- Bây giờ không biết địa điểm giao hàng chỉ có cách theo đuôi như thế này. Muốn bắt luôn cả bọn thì cách này còn được chứ hắn ngồi trên xe như thế. Không mở cửa chỉ cần gọi điện thoại đi có thể báo cho đồng bọn ôm tội một mình lắm.

Nghe Khương Đào nói vậy hắn cũng gật đầu. Dù sao chú yếu muốn lôi ra cả Cữu Hùng nếu để cho Hoàng Chí Kim bị bắt không thì hắn vẫn có thể ôm tội một mình để lại chân rết cho Ngô Trực cũng không ổn.

Xe của Hoàng Chí Kim len lõi qua nhưng con đường mà không ai để ý hiện tại đã là buổi sáng sớm người xe trên đường phố đông đúc như thế này. Cảnh sát giao thông vẫn còn đang điều tiết vào đầu giờ.

Theo Hoàng Chí Kim không chỉ có Thiếu Kiệt và Khương Đào còn có nhóm hỗ trợ cần thiết. Dù không muốn mang Thiếu Kiệt tham gia chuyện này nhưng hắn là người báo cáo chuyện này nên Khương Đào cũng đành chịu.

Nhìn tuyến đường mình đi Thiếu Kiệt nhíu mày một cái nói với Khương Đào.

- Có vẻ như hắn vào bên xe khách không biết xe nào là trạm trung chuyển của hắn đây.

- Trong này có quá nhiều xe khách. Nguồn lực không đủ cần hỗ trợ.

Khương Đào lôi ra một máy bộ đàm. Có vẻ như những người đi trước sẽ có người đi tìm người hỗ trợ còn những người khác vẫn tiếp tục bám đuôi của Hoàng Chi Kim.

- Báo cáo đã báo hỗ trở của cảnh sát địa phương. Tại chỗ này địa phương nói khá phức tạp xin đợi lệnh.

Bên kia bộ đàm đáp lại lời của Khương Đào. làm hắn cau mày khó chịu.

- Bảo vệ bên xe với tổ dân quân tự vệ điều hết về bên xe. Tránh cho người vô tội bị ảnh hưởng.

Lời của Khương Đào vừa chấm dức. Bên kia một giọng nói vang lên.

- Đối tượng đã dừng xe lại. Chưa thấy người nào tiếp cận. Hiện tại hắn vẫn ngồi trong xe không xuống xe khó tiến hành bắt giữ.

- Quan sát đối phương tập trung kéo dài thời gian. Cho bảo vệ bên xe di dời xe đối phương vào hướng để mọi người có thế hành động.

Khương Đào vẫn bình tĩnh nói qua bộ đàm của mình. Thiếu Kiệt lúc này trong lòng cũng nôn nóng. Thành bại hay không bắt được Hoàng Chi Kim khi giao hàng nhận tiền mới là điều quan trọng.

Hiện tại tình hình trong bên xe cũng không khá hơn. Vì là nơi phức tạp nên người ra vào quá nhiều.

Thiếu Kiệt cầm lấy một cái mũ lưỡi trai. Bước xuống xe taxi của Khương Đào. Thấy Thiếu Kiệt hành động như thế Khương Đào vội. Chụp tay hắn lại. Đưa nói người lái xe đưa bộ đàm cho Thiếu Kiệt.

Ngồi trên xe gắn tai nghe và bộ đàm sau lưng Thiếu Kiệt mới đi xuống xe. Theo sau là Khương Đào.

Nhìn Thiếu Kiệt mặc quần shot mang giầy thể thao lại đội mũ lười trai. Quần áo bình thường cũng tương đôi nên không ai để ý gì nhiều đến hắn. Thiếu Kiệt len lõi qua những dòng người tiếp cận gần chiếc xe của Hoàng Chí Kim một các có thể.

Một người Bảo Vệ đến ngày chỗ của Hoàng Chí Kim đang đậu gõ kính. Hoàng Chí Kim ngồi trên xe cũng nhăn mày hạ kính xe xuống vừa đủ cho âm thanh lọt vào.

Thấy được sự dè chừng của hắn người bảo vệ cũng cười nói.

- Anh dời xe đi chỗ khác giúp em sắp có xe trả khách ở đây!

Nghe được người bảo vệ nói thế Hoàng Chí Kim cũng gật đầu nổ máy xe của mình theo hướng dẫn của Người bảo vệ đưa xe vào một góc. Hắn ngồi cố thủ trên xe sau khi đậu xuống kính xe lại đưa kéo lên.

Thời gian dần dần trôi qua. Mọi người hồi hộp lúc này có một số người của Khương Đào đã vào vị trí Thiếu Kiệt nghe trong bộ đàm khá rõ.

- Báo Cáo Mọi Thứ đã chuẩn bị xong. Đợi lệnh hành động.

Thiếu Kiệt bây giờ mới nói với Khương Đào qua bộ đàm bên tai.

- Cữu Hùng chắc đã biết chỗ lấy hàng. lát nữa đừng để bọn trung chuyển thoát. Bọn hắn phải là người để cho Cữu Hùng đến nhận hàng chắc chắn không phải một lần. Nên phải khống chế đối tượng một cách tốt nhất.

Bây giờ một chiếc xe Khách vừa đi vào trong bên. Chiếc xe kia vừa qua khỏi mặt Xe của Hoàng Chi Kim thì hắn cũng nổ máy xe cho nối đuôi theo xe khách vừa rồi vào trong bên.

Thiếu Kiệt mới nói vào bộ đàm.

- Xe Khách biển số xxxx là trạm trung chuyển trên xe còn hành khách. Cố gắng bám theo tìm nơi đỗ xe đừng để người trên xe bị ảnh hưởng.

Khương Đào mới nói đáp lại lời Thiếu Kiệt.

- Ok đã biết. Trạm điều hành bến sẽ tác xe đó ra một nơi thích hợp. Các đồng chí tiến về B-7 Lô 4.

Lệnh của Khương Đào đưa ra một số người cũng từ từ di chuyển về hướng đi đó. Thiếu Kiệt cũng theo sau hắn nhìn trên dãy lô của bên xe mà tìm ra địa điểm của xe đang đỗ. Vì xe khách có nhiều chuyến giống nhau nên càng phải cẩn thận trong chuyện này.

Nhìn dòng người trong bên xe dày đặc buổi sáng. Thiếu Kiệt len lõi đi bộ không hành lý bị một số xe khách khác chèo kéo. Nhưng hắn không trả lời chỉ tiến về mục tiêu trong tầm ngắm của mình.