Hà Vi sau khi nghe được Trịnh Chi nói như thế cũng không thể nhịn cười. Đúng là cuộc sống nếu muốn dọn nhà trong tay lại không có tiền thì chắc chắn sẽ không thể nào.
Chưa kể đến hầu hết mọi người thường đợi đến ngày mình lãnh lương để. Đổi chỗ ở hoặc nhiều hơn là thay đổi đồ dùng trong nhà đó là điều mà ở thời đại nào cũng có.
Hà Vi nghe như thế cũng cười nói. Chị đang ở đâu đồ dùng có nhiều không nếu không nhiều thì có thể đến ở cùng em ở đó chỉ có một mình.
Được rồi chị xem chuyển qua ở cùng Hà Vi đi người ta đã cho phép thì chị lo gì nữa.
Thiếu Kiệt nghe Hà Vi nói như thế thấy cũng đúng. Dù sao Hà Vi vẫn ở nhà một mình. Mà nơi cô ở cũng tương đối an toàn với Trịnh Chi.
Ừ hai em đã nói vậy thì chị cũng chuyển đi vậy dù sao chị cũng không có đồ đạc nhiều.
Ừ vậy giờ về nhà em sẽ gọi người qua dọn đồ phụ giúp chị còn Thiếu Kiệt giờ bạn làm gì?
Thiếu Kiệt im lặng một lúc rồi mới nói.
Đi khảo sát một số chỗ cần thiết. với chuẩn bị đối phó với một số người. với lại sao chép lại những gì đã ghi âm được với chuẩn bị một số thứ.
Hà Vi nhận được câu trả lời của Thiếu Kiệt nên hào hứng hẳn lên mới nói.
Giờ cũng còn sớm mình vời Trịnh Chi đi theo cậu được không dù sao. Việc dọn nhà để cho Khải Huy với mấy người khác được rồi. còn ba người mình đi tham quan củng được mà.
Nếu đã vậy cũng được. Đi thi đi dù sao cũng không phải chuyện gì to tát. Thôi được đi nào.
Nhìn vào đồng hồ cũng khá sớm Thiếu Kiệt thấy để hai người ở nhà dọn dẹp không bằng đi cùng.
Người đàn ông lúc này còn lại ở quán cà phê khá lâu. Sau mới rời đi. Thế Long và Ngọc Hổ đều cho người theo sau người này. Hà Vi lúc này mới hỏi Thiếu Kiệt nói.
Giờ đi đâu đấy Thiếu Kiệt?
Mình cần mua một số thứ xem như các bạn đi dạo cùng giờ gọi taxi đi.
Đợi một lúc không lâu taxi đến ngay chỗ ba người vừa bước lên xe Thiếu Kiệt nhận thấy điện thoại mình reo lên cầm điện thoại ra Thiếu Kiệt nhận thấy số của Phan Nguyệt cũng thắc mắc. Vì hắc đã dặn cô chuyện gì thì nhắn tin cho hắn biết. Giờ lại có điện thoai trực tiếp sợ có vấn đề hắn cũng bắt máy.
Alo Thiếu Kiệt hả anh xin lỗi chuyện hôm nay anh không làm tròn trách nhiệm.
Nghe tiếng người ngọi là Chu Tường Thiếu Kiết cũng an tâm đối chút mới nói.
Không sao em đã sử lý xong hết rồi nếu mệt thì cứ nghĩ ngơi tiếp đi. còn tối mọi người tập trung tại nhà em có việc với lại anh với Trương Hạo đem theo cái sever qua bên nha em cần có việc sever mới đấy chứ không phải cái đang chạy ở công ty đâu.
Ừ được rồi anh sẽ nhắn lại với mọi người. Mà hôm nay anh thất trách quá.
Thở dài một hơi Chu Tương cùng có cảm giác áy náy. Hắn năm ngủ cả ngày không hay biết gì làm cho Thiếu Kiệt long đong chạy hết mọi chỗ. Ai lại để ông chủ mình làm việc bao giờ, Tuy nói là Thiếu Kiệt xem họ như anh em nhưng Chu Tường vẫn ăn lương do Thiếu Kiệt trả.
Anh đừng tự trách mình nhóm người này họ tinh vi hơn mình nhiều lại xếp đặt nhiều cạm bẫy như thế này không phải là một tổ chức nhỏ. Chuyện này có việc gì tối nay sẽ nói.
Hà Vi đợi Thiếu Kiệt cúp máy mới trách móc.
Cậu đây Thiếu Kiệt những chuyện như thế này không họp bàn ở nơi khác sao lại ở nhà cậu định kéo hết mọi sự chú ý của các bên à.
Trước hop voice nhưng mà giờ công ty vẫn còn nội gián chưa biết là ai. Họp như thế họ sẽ biết được thì sao nên chỉ còn cách đem mọi người về nhà vậy.
Thiếu Kiệt hắn có nỗi khổ nếu mà họp qua voice thì tất cả mọi người đều phải tập trung, mà như thế cũng đem đến sự chú ý của đối phương. Hà Vi mới lắc đầu nhìn Thiếu Kiệt thở dài.
Cậu đôi khi lại chẳng chú ý điều gì. Ở Lưu Minh này lúc nào cậu cũng có một nơi tuyệt đối an toàn mà không bao giờ cậu sử dụng.
Mình là gì có nơi tuyệt đối an toàn? làm gì có nơi đó.
Thiếu Kiệt vừa giật mình vừa phải lục tìm trong trí nhớ mình liệu có một nơi nào đủ an toàn như Hà Vi nói. Nhưng sau một lúc cũng đành lắc đầu. Trịnh Chi thấy thế ra hiệu cho Thiếu Kiệt bằng cách chỉ vào Hà Vi lúc này hắn mới ngẫn người ra.
Cậu nói nhà cậu! như thế được không?
Thiếu Kiệt cậu khờ vậy mình thì ít ở Lưu Minh muốn vào nhà mình phải qua bác bảo vệ sân vươn mà mình không có ở đó thì cậu có toàn quyền mà,Nhà mình cũng giống như nhà cậu thôi.
Thiếu Kiệt suy nghĩ một lúc lâu. Hắn biết nếu là nhà của Hà Vi thì tương đối an toàn. Nhưng nếu sử dụng cho mục đích của mình không thì Thiếu Kiệt cảm thấy không ổn lắm nên cũng hỏi lại cô.
Chuyện này được không đó, Ông cậu không nói gì sao?
Bạn lo quá ông biết cậu sử dụng càng không nói gì ấy chứ. Cậu cứ xem đó là nhà mình là được mình thì lâu lâu mới về cũng cần có người ra vào cho nhà có một chút hơi ấm.
Đắn đo một lúc lâu sau Thiếu Kiệt mới đồng ý. Dù sao hắn vẫn phải kiếm một nơi để làm trụ sở cho trung tâm bảo mật và lấy cắp dữ liệu của mình. Mà nếu đặt tại nhà hắn không thôi thì không an toàn cho lắm.
Mà Lâm Vũ và một số người nữa trong những mãnh ghép mà hắn xây dựng thì vẫn còn thiếu nhiều. Chưa nói đến sắp tới nhà hắn lại phải sửa chữa để kịp trước tết.
Vậy được rồi để mình nói với mọi người, như vậy lại phải sắp xếp cho người chở vài máy vi tính về nhà của ông bạn. Lúc đó mới tiến hành công việc của mình được.
Cậu cứ làm muốn chọn chỗ nào trong nhà tùy cậu cậu ở lại luôn cũng được dù sao thêm người chỉ thêm một phòng nhà còn nhiều phòng lắm.
Hà Vi cũng có một chút tâm tư ngoài giờ học của Thiếu Kiệt thì thời gian khác cô khó có thể ở cùng Thiếu Kiệt mãi nếu như hắn chuyển đến nhà cô ở thì Ngô Nam cũng không thể nào gặp hắn. Mà công việc của cô và Thiếu Kiệt đều được kết quả tốt nhất. Một mũi tên trúng ba đích thì cô không ngần ngại gì mà không làm.
Cầm Điện Thoại lên hắn nhắn tin theo nhóm cho tất cả mọi người địa chỉ của nhà Hà Vi nói mọi người chuyển chỗ họp tại địa chỉ hắn đã gửi cũng không ai nói gì. Thiếu Kiệt đỗi địa chỉ mọi người cũng thấy thích hợp vì chuyện hôm nay xảy ra khá nhiều biến cố.
Đợi cho Thiếu Kiệt làm xong việc nhắn tin của mình Trịnh Chi mới hỏi Thiếu Kiệt.
Theo em tên đó sẽ gửi đi cái ổ cứng đi hay là để lại hắn sử dụng vậy. Theo em nói hắn chỉ là tay sai vậy tại sao có người lại đưa cho hắn được tờ giấy nợ và tin tưởng hắn như vậy.
Chuyện này thì em chưa nghĩ đến tại sao. Nhưng có một điều em chắc chắn, những người sai sử tên này, cũng thuộc một nhóm người hoặc một thế lực nào đó. Tuy chưa biết họ sẽ thao tác bằng cách nào nhưng chắc sẽ sớm thôi chúng ta cũng biết được. Những người Thế Long, Ngọc Hổ làm việc tương đối kính đáo, với họ có những thành viên trải khắp Lưu Minh này nên cũng thuận tiện. Còn mình mà nếu theo dõi hắn sẽ phát hiện ngay. Chư kể nếu tên này theo em nghĩ hắn sẽ phải đưa lại cái máy tính lẫn cả ổ cứng. Những người kia không đơn giản là sẽ để chuyện này ra ngoài có thể tình trạng xấu nhất là giải quyết hắn.
Thiếu Kiệt cũng trả lời Trịnh Chi một cách thật lòng. Dù sao hắn cũng muốn biết người nào đứng sau tên này. Nên có phần cường điệu quá làm Người tài xế taxi nghe được. lời Thiếu Kiệt cũng hắn đỗ mồ hôi. Hắn không biết người hắn chở là ai nhưng lại nói ra những đối thoại đầy ẩn ý và bí hiểm như thế này là điều hắn lần đầu gặp nên cũng cười cười vừa lái xe vừa nói.
Mấy em bên đội kịch hay diễn viên đang tập lời thoại vậy đừng làm anh sợ.
Nghe thấy âm thanh như thế Thiếu Kiệt mới chợt nhận ra mình đang trên taxi mà nói những chuyện như thế này thì hơi quá. Nên cười đáp lại.
Bọn em tập kịch anh cứ chở bọn em tơi trung tâm điện máy PK là được.
Người tài xế cũng thở ra một hơi, cảm thấy cũng đúng nhìn hai đưa nhóc và một cô gái thì làm sao mà giống như trên phim sát thủ hay bí mật này nọ. Nên cũng xua đi ý nghĩ trong đầu tập trung lái xe đến địa điểm mà Thiếu Kiệt đã nói.
Tại văn phòng của Ngô Nam, người đàn ông trung niên đang báo cao với hắn.
Thằng nhóc Thiếu Kiệt này cả ngày chạy đông chạy tây chưa kể còn nghĩ học dẫn bạn gái đi chơi uống cá phê thêm đó là còn là mặc đồ học sinh đi học bên ngoài chỉ khoác thêm áo khoác nhưng mà hắn tới sở cảnh sát thành phố một thời gian rồi mới rời đi. Mà như theo tin tức thì Khương Đào có liên quan tới mẹ con nhà này đôi chút chắc có lẽ là nhờ Khương Đào điều gì đó. Còn về người bạn gái hắn thì không điều tra được.
Hừ một thằng nhóc như thế đã hoành hành chả trách nó có thể lăn lộn cứng như vậy chỉ là chỗ dựa là một thằng giám đốc sở mà đã thế sau này thì sau Lưu Minh này cho nó lật trời à.
Ngô Nam tức giận đập bàn hắn nghe được chỉ một thằng nhóc như Thiếu Kiệt lại có thể ra vào tự do ở sở cảnh sát là hắn đã xem đây là việc hệ trọng rồi. Nhưng rồi mới từ tốn hỏi lại.
Người đàn bà đó thì sao? Cô ta có hành động gì hay biết tin tức gì về ta chưa?
Chuyện này hình như không theo như báo cáo là cô ta vẫn đến cửa hàng khá sớm, vẫn làm việc như hằng ngày không khác là mấy. Giờ chỉ cần giải quyết xong việc của cô ta thì chúng ta có thể quay trở về Ngọc Châu.
Nghe người báo cáo nói Ngô Nam thở dài hắn thật không hiểu ông ánh hắn ra sao lại để lưu lại hậu hoạn như thế này. Giờ hắn là người phải đi giải quyết chưa kể đến lại là giải quyết khó khăn như thế này.
Giờ sắp xếp sao gặp hai người này cùng lúc thì làm ta mệt rồi.
Lúc này người bao cáo vừa lui ngoài vừa đóng cửa lại. trong bụng thầm mắng chửi Ngô Nam. Hư không phải anh của ông và cái gia đình này chống lưng ông được như thế này à. Nhưng những câu nói đó hắn không hề nói ra chỉ âm thầm để trong lòng mình.