Chương 90: Chịu khổ cực Nezuko
Nơi đây là một thác nước nhỏ nằm bên trong cánh rừng rậm rạp nào đó tại Kimetsu No Yaiba thế giới. Lúc này ở gần đấy có một thiếu niên ước chừng mười hai, mười ba tuổi, đang khoanh lấy hai chân ngồi tĩnh tọa khá là nghiêm túc. Theo thời gian từng phút một trôi qua, từng dòng thủy áp từ trên cao liên tiếp hạ xuống, va đập thật mạnh vào mặt suối phía dưới cùng. Quá trình này vô tình sinh ra rất nhiều bọt bong bóng, bọn chúng hung hăng bắn thẳng lên người thiếu niên, làm cho cậu phải tốn không ít công sức thì mới có thể làm cho tâm trí mình tập trung trở lại bình thường.
Thiếu niên này chính là Tanjiro, anh cả trong gia đình Kamado đồng thời cũng là nam chính ở thế giới này. Dĩ nhiên hiện tại thì cậu nhóc chỉ được xem như một tân nhân, người đến bây giờ vẫn còn chưa vận dụng nổi bất kỳ một loại phương pháp thở nào hết mà thôi. Cũng do nguyên nhân trên, một vị chủ nhóm vừa điển trai vừa tràn đầy lòng nhiệt tình đã quyết định mang thiếu niên đi đến nơi đây, bắt đầu nếm trải những tháng ngày miệt mài rèn luyện năng lực mới.
Đã gần một tuần trôi qua, nếu tính từ thời điểm Hoài Nam và ý chí thế giới cùng đạt thành nhận thức chung về việc sắp đặt tương lai cho cả nhà Kamado. Bởi vì từng được tận mắt chứng kiến trận chiến vào đêm hôm ấy, vì thế mà Kie vô cùng chủ động khi để cho các con đi theo ân nhân cứu mạng để học cách tự bảo vệ cho bản thân. Về phần nàng, người mẹ hiền lành này vốn dĩ muốn ở lại vùng núi hẻo lánh để tưởng niệm người chồng quá cố. Tuy nhiên trải qua một hồi khuyên bảo tới từ Shinobu, sau cùng thiếu phụ cũng đồng ý đi theo đoàn người cùng vào ở bên trong Hồ điệp trang viên.
Cứ như vậy, ngay trong buổi sáng đó, Shinobu liền dẫn dắt mọi người hướng về trụ sở chính của mình. Tuy nhiên thay vì đi chung với nàng, Hoài Nam lại lựa chọn mang lấy Tanjiro và Nezuko tách ra hành động riêng. Thật ra thì không phải tự nhiên hắn lại muốn làm như vậy, nguyên nhân chủ yếu là do người nào đó muốn sớm cho nam chính tiếp xúc với chiến đấu chân thực mà thôi.
Trên thực tế, nếu như không có sự can thiệp của Hoài Nam hai người, giờ phút này nhiều khả năng Tanjiro đang phải cõng theo đứa em gái vốn đã bị hóa quỷ, khổ cực đi khắp nơi để tìm kiếm biện pháp cứu chữa rồi. Kế tiếp dưới sự an bài do ý chí thế giới đã chuẩn bị sẵn, thiếu niên sẽ gặp gỡ Thủy trụ Giyu Tomioka cũng như người thầy của anh ta là Sakonji Urokodaki. Mặc dù nếu cứ để yên cho kịch tình như cũ diễn ra, đến lúc ấy Tanjiro sẽ được đối phương đào tạo một cách khá là toàn diện. Thế nhưng đối với Hoài Nam tới nói, bấy nhiêu đó vẫn còn chưa đủ, dù sao thì tiểu đệ của hắn cũng phải hướng ra ngoài Thứ nguyên lãnh vực mà phát triển đi.
- Ồ! Hôm nay đã có thể cảm nhận được phương hướng hơi thở di chuyển rồi sao? Xem ra rất nhanh liền sẽ sử dụng được Thủy hô hấp đi nha.
Ngắm nhìn thân ảnh đơn bạc đang chìm dần trong lớp sương mờ ở nơi xa, Hoài Nam khẽ mỉm cười nói nhỏ với nàng mèo ba tư trong ngực mình. Kỳ thật thì theo như nguyên tác, Tanjiro cần phải tiêu tốn gần một năm thời gian để học tập các kỹ năng cần thiết đối với một thợ săn quỷ. Kế đến cậu lại dành ra thêm sáu tháng trời để luyện cách chiến đấu trước khi chính thức bước chân vào cuộc thi khảo hạch sau cùng. Rõ ràng nếu mang ra so với các đồng vị thể khác của mình, thực chất thì Tanjiro hiện tại nắm giữ tiềm lực lớn hơn nhiều lắm. Chỉ cần có thể đảm bảo duy trì được tiến độ giống như bây giờ, hắn tin là thiếu niên trước mắt sẽ còn phát triển đến một tầm vóc rất mới.
Bình tĩnh dời ánh nhìn rời khỏi bóng hình đang nhập định kia, Hoài Nam bắt đầu chú ý đến thành viên còn lại trong nhóm của mình. Lúc này ngồi bên cạnh hắn là một thiếu nữ có vẻ bề ngoài vô cùng khả ái. Nàng mặc một bộ Kimono màu hồng nhạt với những đường họa tiết hình cây cọ dầu tô điểm bên trên. Thiếu nữ sở hữu một mái tóc đen óng ánh, kéo dài đến quá thắt lưng, trong khi phần đầu phía trước lại được uốn cong thành từng gợn sóng, hai lọn tóc bên tai thì áp thật sát vào gương mặt trắng nõn với ngũ quan cân xứng thoạt nhìn cực kì xinh đẹp. Có thể nói, hiện tại trông cô gái nhỏ này chẳng khác gì một nụ hoa thơm ngát, sắp sửa nở rộ ra ngoài những mảng màu xuân sắc nhất vậy.
Khác với giáo trình áp dụng lên người Tanjiro, việc huấn luyện cho Nezuko được Hoài Nam thu xếp khá là nhẹ nhàng. Điều này dĩ nhiên không phải là do hắn xem nhẹ nàng, chủ yếu là bởi thiếu nữ này kế thừa thiên phú hết sức kinh người. Thậm chí nếu dựa theo cách nhìn của Hoài Nam, cô gái nhỏ kỳ thật còn giống “người được chọn” hơn khi mang ra so với anh trai ở đằng kia.
Nezuko tất nhiên không hề hay biết những điều kể trên. Thực tế thì trong khoảng thời gian gần đây, thiếu nữ đang cảm thấy mười phần vui sướng bởi vì đã chạm tay vào sức mạnh phi thường. Không sai, ngay trong ngày đầu tiên đi cùng với ân nhân cứu mạng, nàng đã thành thục cách thao túng dòng máu bên trong cơ thể mình. Tuy nói điều này một phần là nhờ ý chí thế giới đã trồng vào trong người nàng bản nguyên quỷ dữ. Thế nhưng có một sự thật phải công nhận rằng, Nezuko ngoại trừ có tiên thiên ưu thế, bản thân nàng cũng là một người vô cùng chịu khó.
Chẳng hạn như hiện giờ, thiếu nữ đang chăm chú ngắm nhìn ngọn lửa màu hồng nhạt trôi nổi ở trong lòng bàn tay mình. Từ trên nét mặt của cô gái nhỏ, Hoài Nam dễ dàng nhận thấy được sự kích động và hưng phấn. Kể từ thời điểm có thể tự do điều khiển huyết dịch chuyển động, Nezuko liền bắt đầu nghe theo Hoài Nam rèn luyện kỹ năng mới này. Dựa vào cách nói của nam nhân bên cạnh thì loại hỏa diễm thần kỳ kia chính là khắc tinh đối với ác quỷ. Chỉ cần nàng nắm vũng được nó trong tay, đến lúc ấy thì chẳng cần phải lo lắng cho an nguy của cả nhà nữa rồi.
Cũng do nguyên nhân trên, Nezuko đã tỏ ra cục kì kiên nhẫn, dẫu cho Hoài Nam không hề ép buộc lấy nàng. Trải qua vô số khó khăn, nhất là việc chịu đựng nỗi đau giống như ngàn con kiến đang cắn xé thể xác do phải đẩy nhanh tốc độ máu chảy. Cuối cùng đến ngày hôm nay, thiếu nữ cũng xem như đã đạt được một bước tiến dài. Tuy ngọn lửa vừa tạo ra kia còn chưa thể duy trì nổi quá lâu, nhưng mà từ bên trong đó, Nezuko vẫn ẩn ẩn phát hiện một sự uy áp đánh thẳng vào tinh thần mình. Mặc dù loại cảm giác trên khiến cho thiếu nữ rất khó chịu, thế nhưng điều đó lại càng thêm chứng tỏ sự hiệu quả mà kỹ năng này có thể mang đến.
- Tạm thời dừng lại ở đây đi thôi! Cơ thể của ngươi cần phải nghỉ ngơi trước khi muốn tiếp nhận thêm những giày vò mới.
Chứng kiến thiếu nữ đang cắn chặt răng, cố gắng cưỡng ép kéo dài thời gian hỏa diễm tồn tại, Hoài Nam không khỏi thở dài, phất tay cắt ngang quá trình trên. Trong chớp mắt, những tiếng “xịt xịt” liên tiếp được phát ra, đi kèm theo đó là từng hạt hỏa hoa bắn vào khoảng không xung quanh hai người. Ngay lập tức giống như đã được cởi xuống gánh nặng, bằng mắt thường có thể trông thấy hai vai của Nezuko nhanh chóng rũ hẳn xuống, thể hiện rõ chủ nhân đang vô cùng mệt mỏi. Ấy vậy mà cô gái nhỏ vẫn cố mỉm cười thật rạng rỡ, nàng thậm chí còn gượng chống lấy hai cánh tay xuống mặt đất, kiên trì khoe lấy thành tích của mình với nam nhân bên cạnh.
- Ta thành công rồi! Hi hi! Ngài thấy không? Ta vừa mới gọi ra được quỷ hỏa cơ đấy!
Trông thấy thiếu nữ chẳng thèm ngó tới an nguy của bản thân, Hoài Nam thật sự không biết nên nói như thế nào nữa. Cuối cùng hắn cũng chỉ còn cách tự tay uy lấy nước uống và bánh ngọt cho nàng dùng. Phải mất tầm mười mấy phút sau đó, Nezuko mới xem như lấy lại được phần nào năng lực hành động. Đến lúc này, cô gái nhỏ mới kịp thời nhận ra hoàn cách trước mắt. Trong thoáng chốc, gương mặt thiếu nữ liền trở nên hồng hẳn lên, nàng hoảng hốt điều chỉnh lại tư thế đồng thời thấp giọng thốt ra từng chữ một.
- Xin lỗi! Lúc nãy ta quá hưng phấn thành thử đã làm phiền đến ngài rồi!
Nhẹ nhàng đỡ lấy thiếu nữ ngồi vào một gốc cây gần đó, sau khi xác nhận cô gái nhỏ không có việc gì nguy hiểm, Hoài Nam mới dịu giọng an ủi nàng.
- Không có việc gì! Ngươi hiện tại chính là học sinh của ta, vì lẽ đó những tiểu tiết thế kia cũng chẳng cần quá để ý làm gì.
- Ân!
Nezuko nhu thuận gật nhẹ cái đầu nhỏ. Mặc dù vậy, thiếu nữ vẫn còn vài lần dùng đôi mắt to tròn đi dò xét nam nhân trước mặt mình. Mãi đến khi đã đảm bảo đối phương không phải nói đùa, nàng mới chính thức thả xuống nỗi lòng. Đừng trách thiếu nữ phải cẩn thận như thế, đối với một bình dân như nàng tới nói, việc được người khác miễn phí dạy cho năng lực mạnh mẽ thật sự rất khó mà tưởng tượng lấy. Vì nguyên nhân trên, Nezuko tự hứa với lòng không thể để cho bất cứ sai lầm nào xảy ra, từ đó làm phí hoài mất cơ duyên lần này.
- Bây giờ quỷ hỏa của ta có thể được coi như là nhập môn rồi phải không lão sư?
- Ngươi vui mừng quá sớm rồi! Đợi khi nào ngọn lửa kia có thể tự do biến đổi hình dạng thì mới có thể tính là thành công được.
Đối mặt với ánh nhìn khao khát tới từ nữ học sinh, Hoài Nam trực tiếp lắc đầu đánh gãy huyễn tưởng của nàng. Như để chứng minh cho những gì vừa nói, người nào đó còn tiện tay phô bày ra hỏa diễm màu lam của mình. Khác với ngọn lửa hồng sắc yếu ớt khi trước do Nezuko tạo nên, thứ này vừa xuất hiện liền làm thay đổi nhanh chóng nhiệt độ xung quanh hai người. Kế tiếp nó bắt đầu biến hóa thành một con đại ngáo cẩu với thân dài hơn một thước, đang không ngừng quấn quanh thiếu nữ liếm láp lấy. Vốn dĩ Nezuko còn lo sợ bản thân sẽ bị con vật kia cho làm bỏng, thế nhưng sau khi chiếc lưỡi lam sắc chạm vào da thịt, nàng bất ngờ phát hiện ra mình vậy mà không có bất cứ cảm giác khó chịu nào.
Trông thấy một màn trên, Nezuko chỉ còn biết há hốc miệng ra vì kinh ngạc. Nàng thật sự không thể nào hiểu nổi, vì lý do gì mà ngọn lửa lại không làm thương tổn đến người khác như thế kia. Hơn nữa sau khi đã hóa thành sinh vật, nó thậm chí còn trở nên hoạt bát vô cùng. Thế là từ chỗ mang lấy một mặt tò mò muốn tìm tòi ngọn nguồn vấn đề, dần dần thiếu nữ liền chuyển sang vui đùa cùng với đại cẩu giống như đã quên mất mục đích mới vừa rồi vậy.
Đứng ở một bên quan sát hết thảy, Hoài Nam không khỏi thở dài nhẹ nhõm một hơi. Trên thực tế, người học sinh này của hắn cái gì cũng tốt ngoại trừ mỗi việc quá mức chăm chỉ mà thôi. Có lẽ là do từng một lần trực diện thẳng thừng với ác quỷ, chính vì thế mà Nezuko đã trưởng thành khá sớm nếu so với những đứa trẻ khác. Điều này một mặt giúp cho tâm trí nàng trở nên bền chắc hơn nhưng đồng thời nó cũng khiến thiếu nữ mất dần đi tuổi thơ của mình. Với tư cách là một lão sư, Hoài Nam tất nhiên phải nghĩ cách để khắc phục nhược điểm này rồi.
- Thật khó có thể tin được mà! Ngài làm như thế nào để ngọn lửa trở nên vô hại vậy chứ? Xin hãy dạy nó cho ta có được không?
Đang lúc Hoài Nam còn mải mê tìm kiếm biện pháp mới để huấn luyện nữ học sinh, bất giác đối phương đã lên tiếng cắt ngang mạch suy nghĩ của hắn. Sau khi kịp lấy lại tinh thần, Hoài Nam chợt nhận ra dụ dỗ thiếu nữ cũng không phải là một chuyện quá khó khăn mà. Thế là người nào đó bắt đầu mang theo vẻ mặt của lão sói xám, chuẩn bị hướng móng vuốt về phía cô gái nhỏ ngây thơ trước mặt mình.
- Tất nhiên là có thể rồi nha! Chỉ là tình trạng hiện tại của ngươi không quá thích hợp để rèn luyện tiếp. Chờ sau khi ngươi thư giãn xong, chúng ta lại tiếp tục chủ đề này.
- Thật sự không thể học tập ngay bây giờ hay sao? Người ta hiện tại cảm thấy rất khỏe cơ mà.
Nezuko vẫn chưa chịu từ bỏ, tiếp tục dùng giọng điệu mè nheo nhằm lôi kéo lão sư dạy dỗ kỹ năng cho mình. Đáng tiếc là Hoài Nam đã sớm nhìn thấu những gì thiếu nữ mong muốn, hắn chỉ đáp lại thỉnh cầu trên bằng cách nhéo nhẹ vào cái mũi nhỏ nhắn của nàng. Trông thấy Nezuko chuẩn bị trợn trắng mắt biểu thị sự phản đối, lúc này Hoài Nam mới tỏ ra lưu luyến thu về bàn tay tà ác của mình.
- Ngươi cái cô gái nhỏ nghịch ngợm, hiện tại không biết lo lắng cho thân thể, về sau nhất định sẽ chịu thiệt thòi mà xem. Lại nói Tanjiro bên kia sắp sửa thành công khai thông Thủy hô hấp, ngươi chẳng lẽ không muốn xem quá trình kia hay sao?
- A! Ta thiếu chút nữa thì quên mất chuyện này rồi! Thôi xong, ta vẫn chưa chuẩn bị món quà để chúc mừng anh ấy mở khóa kỹ năng nữa nha.
- Đúng rồi lão sư à, hay là ngài cho ta mượn dụng cụ nấu ăn đi, tối nay ta nhất định sẽ cho ngài và anh Tanjiro thưởng thức một bữa ngon lành nè.
Cứ như thế, cô gái nhỏ bắt đầu nhộn nhịp hẳn lên. Đến lúc này, nàng nào còn bận tâm tới việc tìm hiểu về hỏa diễm nữa cơ chứ. Trông thấy một màn này, Hoài Nam không khỏi cảm thấy hâm mộ trong lòng. Dù sao thì kiếp trước hắn cũng có một người chị gái quan tâm mình không thua kém gì Nezuko đối với Tanjiro hiện giờ. Chỉ là có một vài thứ vốn dĩ đã xác định chẳng thể nào quay trở lại được nữa rồi. Thở dài một hơi nhằm xua tan đi những suy nghĩ viễn vong, Hoài Nam rất nhanh liền đã che giấu đi cảm xúc của mình. Khẽ vỗ nhẹ vào mông con mèo đang nằm lười trong lòng, hắn nhẹ giọng đáp lại thỉnh cầu của thiếu nữ.
- Tốt! Tối nay lão sư chờ xem tài nấu nướng của ngươi đó.