"Được rồi, chỉ cần anh vui là được!"
Thịnh Trử Ý nhìn cô một cái, muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng lại không nói gì.
Tuần này, Tưởng Niên vẫn không đến trường.
Thẩm Chiêu Chiêu và những người khác đã làm những gì nên làm, phần còn lại phụ thuộc vào sự lựa chọn của chính cô ấy.
Ngoài ra, Thẩm Chiêu cảm còn phát hiện ra, Diệp Vi An rất được lòng các bạn trong lớp, cả nam cả nữ đều thích cô ta.
Cũng phải thôi, xinh đẹp, tính tình tốt, khó mà không thích cô ta được.
Thẩm Chiêu Chiêu thì khác, bởi vì Tưởng Niên không đến, những người khác cảm thấy cô đến từ một nơi nhỏ bé nên không mấy ai muốn nói chuyện với cô, những ngày này, cô thường ở một mình.
Dù có Thịnh Trử Ý ở đó nhưng Thẩm Chiêu Chiêu sợ bị người khác phát hiện mối quan hệ của hai người, vậy nên cô rất ít khi nói chuyện với anh trước mặt mọi người.
Ngay cả bữa trưa, cô cũng ăn một mình.
Trong khoảng thời gian này, Diệp Vi An đã chủ động nói chuyện với cô hai lần, đúng là nữ thần, vừa xinh đẹp vừa tốt bụng.
Trong giờ ra chơi, Thẩm Chiêu Chiêu lại một mình đi tới căng tin, khi trở về thì thấy bên cạnh Diệp Vi An vẫn có một đám đông vây quanh.
Một nhóm người đang nói chuyện, thấy Thẩm Chiêu Chiêu đi ngang qua, Diệp Vi An gọi cô lại: "Bạn học Thẩm Chiêu Chiêu, cuối tuần này tớ chuyển nhà nên tớ mời các bạn đến chơi, cậu cũng đến nhé!"
"Có làm phiền quá không?"
Thẩm Chiêu Chiêu không ngờ đối phương lại đột nhiên mời mình, hai người cũng không thân thiết đến mức đó.
Hơn nữa, đi đến nhà người khác chơi phải mang theo quà, mà hình như tiền tiêu vặt tháng này của cô đã tiêu gần hết rồi.
"Không sao đâu, càng đông càng vui mà, hôm đó ba mẹ tớ cũng không có ở nhà, chỉ có vài bạn bè và bạn học thôi." Diệp Vi An cười nói.
Người ta đã nói như vậy, không đi thì có vẻ không hay lắm.
"Vậy thì được rồi!" Thẩm Chiêu Chiêu gật đầu đồng ý.
Cô gái bên cạnh Diệp Vi An không thích Thẩm Chiêu Chiêu, không hiểu tại sao Diệp Vi An lại mời cô, cô ta liếc Thẩm Chiêu Chiêu rồi hừ một tiếng: "Nhà mới của Vivian là một biệt thự lớn, lại được trang trí rất sang trọng. Chắc một số người từ huyện nhỏ đến chưa từng thấy biệt thự lớn ở thành phố chúng ta trông như thế nào đâu nhỉ?"
"Cậu đừng nói thế," Diệp Vi An mỉm cười tự tin và ngọt ngào, nhẹ nhàng nói, "Ba mẹ chỉ muốn tạo điều kiện để tớ đến trường, muốn tớ có thể ngủ thêm một chút mỗi ngày, vậy nên họ mới mua một căn nhà đối diện trường, chỉ là một căn biệt thự nhỏ rất bình thường, không đẹp như cậu nói đâu."
Biệt thự đối diện trường?
Không thể trùng hợp như vậy chứ?
"Ba mẹ cậu tốt thật đấy!" Cô gái bên cạnh nói với vẻ ghen tị.
"Ừm, tớ nghe nói biệt thự đối diện trường học không hề rẻ, ít nhất cũng phải 100 triệu."
Nghe tin căn biệt thự đối diện trường ít nhất cũng phải 100 triệu, Thẩm Chiêu Chiêu ngẩn người. Cô biết nhà ở Bắc Kinh rất đắt, nhưng không ngờ lại đắt đến thế. Không ngờ, khoảng cách giữa nhà cô và nhà Ý Ý đã lớn đến vậy rồi!
Cô có cảm giác, khoảng cách giữa mình và anh cũng dần xa hơn.
Chớp mắt đã đến cuối tuần.
Sáng sớm, Thẩm Chiêu Chiêu nhận được vị trí mà Diệp Vi An gửi cho mọi người.
Để thuận tiện cho việc liên lạc, Diệp Vi An đã thêm cô vào nhóm nhỏ mà mình tạo.
Thẩm Chiêu Chiêu nhìn địa chỉ mà đối phương gửi tới, quả nhiên là cùng một tiểu khu.
May mắn là giữa hai nhà có vài căn biệt thự, không phải bên cạnh nhau. Cô cũng không phải lo lắng sẽ chạm mặt người khác khi đi ra ngoài.
Tuy nhiên, để đề phòng, Thẩm Chiêu Chiêu đã cải trang trước khi ra ngoài.
"Em làm gì vậy?"
Thịnh Trử Ý thấy cô đội mũ, đeo kính râm, trông rất khả nghi nên không nhịn được hỏi.