Trở lại phía của bá thần lúc này,
Hắn đang cùng long thánh vân di chuyển đến khu vực của bá gia trong tinh không vô tận.
"Trăm năm qua ngươi đã biến đi đâu thế?".-Long thánh vân.
"À!! Ta bị isekai sang dị giới và ở đó mười năm nhưng về thì lại trăm năm trôi qua rồi!!".-Bá thần.
Nghe vậy long thánh vân cũng thở dài không dám tin bản thân đã phải quỳ trăm năm chỉ vì cái con người này đi lạc.
Bá thần hiện tại đang rất là lo lắng cho thiên nhi vì hắn rõ ràng thứ tình cảm của đứa em gái này đối với chính mình.
Nó rất lớn,rất rất là lớn.
Đây không chỉ là tình cảm anh em bình thường.
Bên cạnh đó hắn cũng nghĩ đến lý hiểu hiểu,
Kiểm tra sơ qua hệ thống của nàng ta thì hắn phát hiện là cô nàng này đang tại một nơi gọi là Khu 666.
Đó là chiến trường thần muốn hạ phàm.
Hiện tại nàng ta rất mạnh nên hắn cũng không có quá lo lắng bởi trong cả trăm năm qua nàng một thân thực lực đã đạt tới một cấp độ đáng sợ.
Giờ hắn lại nghĩ đến cha mẹ của mình cùng với chị gái dữ dằn kia.
Hẳn là họ rất lo lắng cho hắn và sợ hắn xảy ra chuyện.
Cũng vì bá thần là một thực thể vượt qua mọi thứ đứng trên hết thảy nên thiên cơ không thể cảm được hắn.
Mọi phương pháp cố gắng truy tìm là vô nghĩa.
Cho dù bây giờ đã không còn là bản thân mạnh mẽ năm xưa nhưng hắn vẫn là kẻ vô cùng bá đạo.
2 tháng sau,
Rốt cuộc long thánh vân đã đưa bá thần trở về lãnh địa Bá gia.
Bá gia lãnh thổ,
Lúc này rất nhiều cường giả trong tộc đưa mắt nhìn về phía xa và cảm nhận rõ có kẻ mạnh đang tiến tới.
Ngay lập tức đội C có mặt chặn lại cái này long thánh vân.
“Cút hết ra!!”.
Nhìn một màn này và bá thần nhẹ nhàng nói.
Thấy vậy toàn bộ những người có mặt ở đây kinh dị nhìn cái kia người thiếu niên.
Bọn họ ngay lập tức bay đi để báo cho gia chủ biết.
Cả đám cường giả trong tộc nhanh chóng chân đạp hư không chớp mắt liền xuất hiện trước mắt bá thần và rồi hành lễ đầy tôn kính.
"Bá thiếu chủ người trở về rồi!!".
Các lão trong tộc càng là mừng rỡ như điên nói.
Trong nhiều năm trở lại đây
Vân nguyệt tính tình trở nên rất là tàn bạo sát phạt đến mức đáng sợ khiến các trưởng lão trong tộc tái mặt sợ hãi.
Những người liên quan đến người viện trưởng kia đều bị đem ra chém hết không chừa một người nào.
Lại đến hễ cứ ai mà làm việc không có hiệu quả cho bá gia đều là bị đem cho thú ăn.
Kể cả là trưởng lão có công lớn trong bao nhiêu kỷ nguyên cũng là bị giết chỉ vì phản đối ý kiến của nàng ta.
Và cái tính tình hung bạo này được hình thành từ lúc bá thần biến mất sau đó không có tìm được.
Không ai trong tộc dám rời đi vì thiên nhi đang còn ở đó.
Trong tộc có rất nhiều thực thể vô cùng đáng sợ do cô ấy tiện tay tạo ra,sơ sẩy là chết cả nút.
Các trưởng lão trong tộc từ lâu đã không còn được coi là chiến lực trong gia tộc nữa.
Nhìn cái khuôn mặt vui sướng như điên của đám trưởng lão trong tộc mà bá thần cảm thấy tội cho bọn họ.
Hắn đọc suy nghĩ của những người này hẳn là đang rất sợ chị gái của mình nổi cơn giết sạch bọn họ đi.
Bá thần không dám nghĩ bà chị mình lại có cái tính cách tàn bạo như vậy trong bao nhiêu năm qua.
"Được rồi,miễn lễ!! Ta trở về rồi nên các ngươi không cần quá lo lắng gì nữa!!".-Bá thần.
Nghe vậy các trưởng lão nhìn nhau mỉm cười cảm thấy an tâm vô cùng.
Chỉ cần có bá thiếu chủ ở đây thì chí ít tính cách hung bạo của vân nguyệt sẽ sớm được đại giảm.
Xoẹt----!!!
Một tiếng xé rách không gian vang lên.
Và từ trên cao trong vết nứt không gian kia chính là một căn phòng rộng lớn của ai đó.
Từ đó nhanh chóng bay tới bóng hình quen thuộc ôm lấy bá thần,nàng nước mắt không ngừng tuôn rơi không thốt nên lời.
Bá thần mỉm cười nhìn đứa em gái của mình.
"Sao!! Anh về thì phải vui chứ sao lại khóc hử!!".
Hăn bế lên đứa em gái của mình bật cười nói.
Oh—
Thiên nhi thì càng ngày càng khóc to hơn nữa.
Việc này làm hắn thực có chút không nỡ.
Hắn ôm cô em gái mình vào lòng và rồi an ủi nó bằng những lời nói ngon ngọt.
Nếu bất chợt đứa trẻ này mà lỡ tay động chút lực lượng là thôi là thôi xong phim luôn.
"Em tưởng anh bỏ em rồi!!!".Thiên nhi khóc nức nở nhìn anh mình mà không ngừng dùng nắm tay yếu ớt đánh vào lồng ngực anh mình.
"Sao anh lại bỏ em được!!".Bá thần mỉm cười ôm lấy cô gái này nói.
Thiên nhi nghe vậy liền cố gắng lau đi nước mắt rồi cố gắng ôm chặt lấy anh mình.
Bản thân nàng tự hứa sẽ không bao giờ rời xa anh mình nửa bước nữa.
Lúc này,
Phía xa bay tới chính là bá vũ cùng băng vẫn cha mẹ hắn cùng với người chị gái kia.
Và cứ như vậy một cuộc hội ngộ đầy xúc động diễn ra.
Cha hắn là bá vũ có khuôn mặt rất uy nghiêm lại khí thế áp thiên chi địa nay cũng nước mắt đầm đìa.
Còn mẹ hắn thì ôm lấy hắn vào người mà không ngừng rơi lệ hỏi han rằng hắn có sao không có bị thương không,bao năm qua sống có tốt không đủ mọi câu hỏi lo lắng của một người mẹ dành cho con cái của mình.
Vân nguyệt thì khỏi nói đang ôm ấp hắn không rời.
Thế là mãi một lúc lâu toàn bộ những người ở đây mới bắt đầu di chuyển trở lại đại điện Bá gia.
Bá vũ tuyên bố sẽ mở tiệc thật lớn mừng con trai mình trở về.
Cả bá gia giờ đây thực sự rất là nhộn nhịp trên dưới vui mừng chưa từng có.
Rất nhiều sơn hào hải vị được dâng lên đại điện.
Bá thần thì cũng đang rất đói nên nhanh chóng ăn lấy ăn để.
Mẹ hắn ngồi ngay bên cạnh không ngừng nhìn ngó thân thể con trai mình xem nó có bị thương hay bị gì không.
Vân nguyệt thì hỏi hắn rốt cuộc bao nhiêu năm qua đã đi đâu.
Và bá thần cũng kể lại toàn bộ sự kiện từ lúc một thông đạo kỳ dị xuất hiện và hắn được đưa tới dị giới.
Sau khi kể lại toàn bộ sự việc thì cả nhà mới ngạc nhiên.
Băng vẫn cung chủ cực kỳ tức giận khi biết bọn người rác rưởi kia dám bắt con mình làm nô lệ.
Thiên nhi lúc này khẽ nghĩ một cái và hình ảnh của cái thế giới đó hiện ra trong đầu của nàng.
Rồi giờ đây thiên nhi dơ tay lên và trong bàn tay của nàng xuất hiện rất nhiều đại vũ trụ có quy luật chồng chất vô hạn cực kỳ khủng bố.
Bá thần nhận ra trong một cái đại vũ trụ nhìn vào sâu hơn nữa nữa vô hạn lần vô hạn chồng vô hạn xuyên qua vô hạn rộng lớn vô tận giải ngân hà nói chung là vô hạn kia có một cái tinh cầu và đó là cái thế giới kia mà hắn từng xuyên không tới.
"Thiên nhi,em định…!!".
Soạt!!
Còn chưa kịp nói hết thì thiên nhi nắm tay và rồi vô hạn đa vũ trụ lớn vô hạn đã bị hủy diệt chân chính đi tới điểm cuối.
Bá thần thở dài thôi thì kệ vậy.
"Trước đây ta cứ suy nghĩ mãi nên phạt ngưng sương như nào nhưng giờ thì ta quyết định thực hiện mong ước của con nhé!!".
Vào lúc này bỗng nhiên Băng vẫn cung chủ lên tiếng.
Bá thần giật mình tò mò rốt cuộc mình mong ước cái gì chứ lại còn ngưng sương trưởng lão nữa.
Hắn có cảm giác có điều gì đó không lành ở đây.
"Giờ ta cho phép con cưới ngưng sương đó!!".Băng vẫn thản nhiên nói.
Ngay sau đó bá thần bị mắc nghẹn bởi lời nói vừa rồi.
Đến cả Vân nguyệt cùng thiên nhi càng là phản đối,làm sao có thể để bá thần rơi vào vòng tay của người phụ nữ khác.
Cứ như vậy cái cuộc ồn ào diễn ra.
Phía trên nhìn xuống mấy đứa con thì bá vũ cũng mỉm cười cảm thấy an tâm một dạng.