Siêu Cấp Thư Đồng

Chương 101: Giả




- Lực đạo thật mạnh.
Điền Hổ không khỏi tán thưởng, nhất là chiêu vặn gãy cổ, có thể thấy lực đạo hắn mạnh như thế nào.
- A………..
Triệu Tử Văn quan sát hạ thân nữ tử, vết máu chảy ra có gì đó rất khác thường đáng chú ý, Triệu Tử Văn cảm giác có gì đó bất bình thường, nhưng không nghĩ ra thiếu cái gì, hắn cũng không tiện nhìn chằm chằm vào hạ thể nữ tử mãi, đành quay mặt nhận xét vết thương trên người nữ tử……
Điền Hổ lật bàn tay của nữ tử lên, phát hiện móng tay rất sạch sẽ khiến hắn cảm thấy rất kỳ lạ:
- Năm vị nữ tử trước dưới bàn tay đều có vết bẩn do viết chữ, nhưng vị nữ tử này lại không có, thật sự là kỳ lạ!
Không biết hắn là đầu heo hay không chịu suy nghĩ, Triệu Tử Văn tức giận nói:
- Ai quy định nhất định phải viết chữ?
- Nói cũng đúng……
Điền Hổ ngượng ngùng sờ đầu, vừa nói xong thì nghe thấy tiếng bước chân tản bộ, Điền Hổ nói:
- Đi thôi, Dư bộ khoái đến đấy, đêm nay không thu hoạch được gì…….
- Thu hoạch đương nhiên là có.
Triệu Tử Văn phát hiện rất nhiều điểm đáng ngờ, nhưng không có gì rõ ràng, xem ra còn phải xác minh lại.
- Đáng ghét, lại để tên dâm tặc chạy mất.
Dư Tư Lăng mang theo hai gã bộ khoái xông tới giữa ngõ tắt nhỏ, thấy xung quanh vắng lặng, tức giận hung hăng dậm chân.
Lúc này Triệu Tử Văn và Điền Hổ đã đi xa, đêm nay coi như thất bại, đêm mai phải tiếp tục…..
Ngày thứ hai, Triệu Tử Văn suy nghĩ hết một ngày, nghĩ tới những nét chữ, vò vò đầu, chỉ biết tên dâm tặc này là người khỏe mạnh lực lưỡng, nhưng rốt cuộc không biết năm nét bút có ý gì, dù sao năm nét bút đó cũng không phải của năm vị nữ tử viết, có lẽ tên dâm tặc muốn thách thức các bộ khoái nên để lại dấu vết, năm nét bút hợp lại cũng không hiểu là chữ gì, Triệu Tử Văn suy nghĩ hết một ngày cố gắng tìm mọi cách kết nối năm ký tự với nhau…..
Thoáng cái, trời đã tối đen, Triệu Tử Văn chạy đến chỗ Điền Hổ đang ngủ say gọi to……
Điền Hổ đi phía sau Triệu Tử Văn, vẻ mặt đau khổ nói:
- Bây giờ trời vẫn còn sáng, sao lại đi sớm như thế?
- Chúng ta đến thi phòng huyện nha.
Triệu Tử Văn không quay đầu lại, bước chân càng gấp gáp hơn.
- Thì ra là thế, cũng nên đi xem lại một chút biết đâu có thêm manh mối.
Điền Hổ cũng muốn đến đó dò la thêm tin tức, đêm qua tận mắt nhìn thi thể, nhưng không nghĩ tới việc tới thi phòng để kiểm tra các thi thể khác, vì vậy, Điền Hổ gật đầu bước nhanh theo Hạ Văn.
Triệu Tử Văn tuy chưa tới Huyện Nha bao giờ, nhưng cũng biết rõ chỗ này, hắn bước nhanh vào cổng huyện Nha, đi một mạch thẳng vào cửa đông, trước cửa có một bộ khoái đang canh gác, sợ rằng đó là người bảo vệ thi thể.
Phía dưới trước đại môn huyện Nha, mái nhà lợp ngói, cứng rắn như đỉnh núi, phía trước là bức tượng gỗ điêu khắc mộc cách phiến, phong cách kiến trúc sang trọng, tường rào cao ba thước, nhìn rất uy nghiêm.
Hai người đứng trước cửa một lúc lâu, Triệu Tử Văn cố gắng suy nghĩ tìm cách để đi vào, còn Điền Hổ thì đi qua đi lại dò xét.
Lúc hai người đi tới gần, bộ khoái giơ cây kiếm trong tay, hỏi:
- Giờ Dậu đã qua, nếu muốn kiện, ngày mai giờ Thìn lại đến.
Điền Hổ lạnh lùng không trả lời, từ trong túi ngực lấy ra một tấm lệnh bài ánh vàng rực rỡ, nghiêm mặt nói:
- Dẫn ta vào thi phòng.
Bộ khoái nhìn ngẩn người, nhất phẩm đới đao thị vệ!!! Hắn sợ hãi ôm quyền nói:
- Tham kiến đại nhân, tiểu nhân dẫn người đi ngay.
Như vậy cũng được? Triệu Tử Văn ngẩn ra, đi theo sau, tên bộ khoái thấy Triệu Tử Văn đi bên cạnh, không biết là đại nhân nào, liền dò hỏi:
- Xin hỏi Đại nhân là?
Triệu Tử Văn lấy trong ngực ra ngọc bài hình hổ nói:
- Đại Nội Mật Thám.
Đại Nội Mật Thám? Bộ khoái chưa bao giờ nghe, đây là lần đầu, lại chưa từng thấy qua lệnh bài, tưởng đến quấy rối, quát:
- Sao ta không biết, đây rõ ràng là một khối ngọc bài bình thường, còn Đại Nội Mật Thám ta càng chưa bao giờ nghe, nếu là quấy rối, cẩn thận ta đem ngươi nhốt vào đại lao huyên Nha.
Cái gì! Triệu Tử Văn nghe ngẩn người ra một lúc, hắn chợt nghĩ ra, cái chức danh Đại Nội Mật Thám do chính hắn đề xuất, hóa ra thời này chưa có chức vị đó, lệnh bài này là giả, ta bị Tần lão đầu đùa giỡn! Triệu Tử Văn tức giận mắng:
- Tần lão nhân chết tiệt, đến ta cũng dám đùa giỡn, ngươi đừng cho ta thấy mặt ngươi, bằng không ta vặt sạch râu của ngươi!
Điền Hổ khuôn mặt đỏ bừng, chức quan là do quan trên bổ nhiệm, Tần đại nhân nào dám một mình ban chức quan, lừa thư đồng này cũng là sợ hắn không chịu hỗ trợ mà thôi, Điền Hổ quay sang Bộ khoái nói:
- Hắn là thủ hạ của ta, người này thích vui đùa, đừng để ý hắn, dẫn chúng ta đến thi phòng nhanh.
Hóa ra đầu óc có bệnh, Bộ khoái nghe đại nhân nói thế, khẳng định là đại nhân muốn giải vây cho hắn, đành nói:
- Tiểu nhân tuân mệnh.
Triệu Tử Văn vô cùng buồn bực, nghĩ đến cái chức quan, không nghờ rằng Đại Nội Mật Thám hoàn toàn là chính mình cấp cho mình, Tần lão nhân tiện dịp đẩy đưa, biến mình cái gọi là " Đại Nội Mật Thám"
Điền Hổ thấy ánh mắt buồn bực của Triệu Tử Văn, biết hắn trong lòng nghĩ gì, ghé tai Triệu Tử Văn cười nói:
- Triệu huynh không cần để ý đến chức quan hư không đó, Tần đại nhân cũng không phải cố ý lừa gạt huynh, nếu các vị quan trên cũng đồng ý cho huynh làm thử chức Tể Tướng, huynh có thể có cơ hội một bước lên trời, còn cần gi chức Đại Nội Mật Thám.
Triệu Tử Văn gật đầu, trong lòng cũng nghĩ như vậy, Tể Tướng ta cũng có thể làm? Nhưng chỉ sợ không chừng là đi làm kẻ chết thay, lúc này hắn thấy rất hối hận vì quá kích động. Hắn biết thế cục Kinh Quốc không ổn, triều chính xung đột rất căng thẳng, có lẽ làm Tể Tướng chỉ là mục tiêu đả kích của mọi người, tuy nhiên hiện tại chỉ có thể đi một bước, tính một bước……
Tiến vào đại môn huyện nha, hắn ngạc nhiên nhìn ngắm một bức tượng cao lớn đứng trên tảng đá, đồ sộ uy nghiêm, đại đường to lớn, hùng vĩ. Treo ở giữa Đại đường là một tấm biển trên có hai chữ vàng " chánh đường", xung quanh có bốn cây cột thô to quét sơn đen lập vu, trên bốn cây cột treo bốn chiếc đèn cung đình. Trên bốn cây cột còn có hai hàng câu đối
" Khi nhân như thiên vộ tự khi dã", vế dưới là
" Phụ dân tức phụ quốc hà nhẫn phụ chi". Bạn đang đọc truyện tại doctruyen.me - http://thegioitruyen.com
(Dịch: Khinh thường nhân dân là dối trời lừa mình
Phụ dân là phụ quốc, phụ lòng tin)
- Đại nhân, đến rồi.
Ba người đi qua một đường lớn, vào bên trong hậu viện, Bộ khoái chỉ vào một căn phòng ở hướng đông nói, rồi tiến tới mở cửa phòng ra.
Cửa phòng vừa mở ra, Triệu Tử Văn đả cảm thấy không khí âm u lạnh lẽo trào tới đập vào mặt, càng đi vào trong phòng càng càm thấy u ám, cửa sổ trong phòng mở rộng, bên trong có sáu cái giường trúc sắp xếp theo thứ tự, trên giường có một khối được che bằng vải trắng, xác sáu vị nữ tử được đặt ở đó.
Điền Hổ quay sang bộ khoái nói:
- Nơi này chính là sáu vị nữ thi hả?
Bộ khoái mau lẹ nói:
- Đêm qua mới mang thêm một nữ thi về, tổng cộng có sáu cái xác.