Chương: Thí Chủ Là?
Shared by: banlong.us
=== oOo ===
Nếu chỉ là một kiện linh khí và bán tiên khí thì có thể đi vào Luân Hồi Động, vậy thì quá đơn giản rồi.
Đám Kiếm Tâm cho người vào, đều là những người không có khả năng đạt được Luân Hồi Chi Lô.
Thỉnh thoảng có một hai người phù hợp với yêu cầu của Luân Hồi Chi Lô, cũng đều bị bốn người phái người đi theo.
Hắn muốn đi vào, không đơn giản như vậy.
Hắn mới dứt lời, một y tiên nổi tiếng bị ngăn lại.
- Ngô Dương Tử, ngươi muốn tiến vào cần một kiện tiên khí.
Kiếm Tôn vươn một tay ra, một thanh đại kiếm thanh đồng xuất hiện trong tay ông ta, ngăn cản nam tử toàn thân là thanh y.
Nam tử này nhìn như khoảng 30 tuổi, mặt trắng không râu, khiến người ta có cảm giác dịu dàng ít nói, nhưng ông ta là y tiên trẻ tuổi rất nổi tiếng.
Tới 60 tuổi, đã nằm trong top 20 bảng y tiên.
- Kiếm Tôn, ngươi có ý gì, vì sao những người khác chỉ cần bán tiên khí, mà ta lại cần tiên khí?
Ngô Dương Tử nhíu mày hỏi.
- Bởi vì người khác không có khả năng đạt được Luân Hồi Chi Lô, nhưng ngươi có.
Kiếm Tôn lạnh giọng nói.
Luân Hồi Chi Lô là tiên khí y tiên có khả năng sử dụng, từng có thiên mệnh thuật sĩ tính toán, chỉ có người trong top 20 bảng y tiên và người có thiên phú dị bẩm, mới có tư cách đạt được kiện tiên khí này.
Nếu là người có tư cách đạt được tiên khí, vậy thì phải dùng tiên khí để đổi, như vậy không đến mức bọn họ vô duyên vô cớ theo dõi tiên khí này lâu như vậy.
- Dựa vào cái gì quy tắc là các ngươi định?
Ngô Dương Tử nhíu mày thành chữ “hỏa”, tức giận nói.
Ông ta chỉ là có tư cách, thật sự đạt được hay không ông ta không biết.
Nhỡ đâu không chiếm được tiên khí này, ông ta bỏ một kiện tiên khí đi để vào, vậy thì uổng phí rồi.
Đừng nói là ông ta không có tiên khí, cho dù có cũng không đưa cho Kiếm Tôn.
- Bởi vì ta mạnh hơn ngươi, ngươi cũng có thể thử xem, xông vào được dưới tay ta không, nếu ngươi có thể xông vào, ta không cần tiên khí của ngươi, ngươi có thể đi vào.
Trường kiếm thanh đồng của Kiếm Tôn quét ngang, thân kiếm kêu ong ong.
- Ngươi!
Sắc mặt Ngô Dương Tử khó coi, nhưng không lựa chọn ra tay.
Y thuật của ông ta Kiếm Tôn không so được, nhưng thực lực thì kém Kiếm Tôn nhiều.
Ra tay mà nói, chỉ bị Kiếm Tôn chém giết.
- Nếu ngươi không có tiên khí cũng không sao, bọn ta sẽ cho ngươi một cơ hội, nếu ngươi tiến vào trong lấy được Luân Hồi Chi Lô, Luân Hồi Chi Lô thuộc về bọn ta, bọn ta cho ngươi hai kiện bán tiên khí.
Kiếm Tôn thấy Ngô Dương Tử không ra tay cũng không rời đi, lại nói tiếp.
- Hai kiện bán tiên khí?
Ngô Dương Tử nhíu mày, trong mắt lại tràn đầy phẫn nộ.
Đám Kiếm Tôn tính toán đúng là hay, ông ta 60 tuổi đã nằm trong top 20 bảng y tiên, có thể nói là y tiên top 20 trẻ nhất trong vòng mấy trăm năm qua.
Bình thường có không ít người tìm ông ta chữa bệnh, ông ta vốn không để bán tiên khí vào mắt.
Ông ta đạt được Luân Hồi Chi Lô, cho dù đám Kiếm Tôn lấy tiên khí tới đổi ông ta cũng không đổi, lấy hai kiện bán tiên khí ra đổi, chẳng khác nào phát cơm cho ăn mày.
- Nếu ngươi cảm thấy ít, thì thêm đến bốn kiện, không thể nhiều hơn.
Kiếm Tôn nhíu mày, nghĩ một lát nói.
- Các ngươi tự mình chơi đi, ta thấy các ngươi không đạt được Luân Hồi Chi Lô đâu.
Ngô Dương Tư có chút hổn hển nói.
Ông ta tới nơi này, đó là tới vì Luân Hồi Chi Lô, bán tiên khí vốn không lọt nổi vào mắt xanh của ông ta, sao có thể đồng ý.
Nếu không vào nổi, ông ta sẽ xem bốn người này lấy Luân Hồi Chi Lô kiểu gì.
Nói xong, ông ta xoay người lùi sang một bên.
Kiếm Tôn cũng không nói gì thêm, nhưng người đứng gần đầu bảng y tiên đều nhíu mày, trên mặt hiện lên vẻ tiếc nuối.
Đám Kiếm Tôn sẽ không để bọn họ đi vào, xông vào gần như là muốn chết.
Những người đứng gần đầu bảng y tiên, vốn đang định vào tìm Luân Hồi Chi Lô, cũng lập tức từ bỏ không ít.
Đi vào cũng vô duyên với Luân Hồi Chi Lô, cho dù bọn họ vào cũng chỉ làm nền.
Thay vì lấy một kiện bán tiên khí hoặc linh khí làm nền, không bằng làm người nhìn.
Bên cạnh Mạc Phàm, Hàn Nguyệt cũng nhíu mày, nói:
- Ta có thể giúp ngươi xông vào một lần, nhưng có thể vào được hay không thì phải dựa vào chính ngươi rồi.
Mạc Phàm cứu bà từ Thiên Tâm Cung ra, còn giúp bà giải trừ lễ rửa tội, xem như giúp bà việc không nhỏ.
Mạc Phàm vừa ý Luân Hồi Chi Lô, bà chỉ có thể cố gắng giúp.
Tuy thực lực của bà còn chưa khôi phục, nhưng có thể sử dụng một số pháp thuật của Thái Thượng Cung, xông vào có thể tạo ra cơ hội.
- Không cần phiền phức như thế.
Mạc Phàm cười khẽ, nói.
- Ngươi muốn làm gì, tiểu tử?
Hàn Nguyệt nhướn mày, hỏi.
Ngay cả bà đều phải rất gắng sức, Mạc Phàm tự mình giải quyết mà nói, đó là chịu chết.
- Tiên tử ở đây nhìn là được rồi.
Mạc Phàm lạnh nhạt nói.
Nếu đổi thành kiếp trước, hắn sẽ đưa tới Bạch Khởi và cao thủ Đại Thừa khác.
Ai dám chắn đường của hắn, thực lực mạnh, dùng thực lực đánh trở về, y thuật mạnh dùng y thuật đánh trở về, một đường tiến vào trong tiên trận Luân Hồi Chi Lực.
Một đời này, hắn còn chưa tới mức đó, mời được nhiều cao thủ như vậy, nhưng Luân Hồi Chi Lô là của hắn.
Nói xong, hắn không tiến vào động phủ ở rìa, mà đi tới chỗ đám Kiếm Tôn Vô Dược.
Tiến vào những Luân Hồi Động đó, quả thật có thể tránh được đám Kiếm Tôn, hơn nữa chỉ cần trả một kiện linh khí mà thôi.
Nhưng nếu muốn lấy được Luân Hồi Chi Lô thì phải quang minh chính đại lấy đi, để mọi người tâm phục khẩu phục.
Mạc Phàm mới đi về phía Vô Dược, không ít người khẽ nâng mí mắt, lộ ra vẻ bất ngờ.
- Tiểu tử này là ai?
- Chắc là tên ngốc?
Lúc trước khi Kiếm Tôn không nói gì, có người đi vào còn chưa tính.
Vừa rồi Kiếm Tôn đã nói rõ như vậy, vậy mà có người muốn đi vào, không phải kẻ ngốc thì là gì?
- Chưa chắc, tiểu tử này đi về phía Vô Dược, không phải là cảm thấy Vô Dược sẽ cho cậu ta đi đấy chứ?
Có người tò mò nói.
- Vô Dược sẽ cho cậu ta đi, ngươi nghĩ nhầm rồi, Vô Dược là Phật Tông, nhưng phía sau ông ta là Luân Hồi Chi Lô chí bảo của y đạo, tiểu tử này lựa chọn Vô Dược thì càng sai, Vô Dược càng muốn Luân Hồi Chi Lô hơn đám Kiếm Tôn.
Có người cười khinh thường nói.
Lúc đám người này nói chuyện, Mạc Phàm giẫm lên không khí tới trước người Vô Dược.
- Vô Dược đại sư, nếu bốn người đạt được Luân Hồi Chi Lô, Luân Hồi Chi Lô sẽ rơi vào tay ngươi đúng không?
Mạc Phàm bình thản nói.
Tuy Luân Hồi Chi Lô là tiên khí cổ, trừ phi là ở trong tay y tiên nếu không không thể phát huy được nhiều uy lực.
Cho nên Hoa Vô Kỳ và Kiếm Tôn đều không thích hợp với Luân Hồi Chi Lô.
Tuy Độc Vương cũng biết y thuật, nhưng dùng nhiều độc vu chi thuật hơn, Luân Hồi Chi Lô cũng không thích hợp với ông ta, Ma Thiên Đỉnh có chút liên quan tới Luân Hồi Chi Lô càng thích hợp với Độc Vương hơn.
Trong bốn người chỉ có Vô Dược là tinh tu y thuật, cũng thích hợp với Luân Hồi Chi Lô nhất.
Cho nên bốn người này liên thủ, nếu bọn họ đắc thủ, Vô Dược chính là người chấp chưởng Luân Hồi Chi Lô.
- Thí chủ là?
Vẻ mặt Vô Dược bình tĩnh, khẽ nâng mày, tò mò nói.