Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 972# 2




 

 

 

Chương: Minh Diễm
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




Thái độ của Minh Liệt, đã biểu lộ ý của những người khác.

Cho dù có Minh Hải, Minh Hà và Minh Sơn ủng hộ hắn, cũng là chuyện vô ích.

Nếu là như vậy, hắn không cần thiết phải ở địa ngục Hồng Liên.

- Hoàng tử, ngươi muốn rời đi à?

Minh Sơn hơi sửng sốt, nói.

Mạc Phàm đã để lộ huyết mạch, còn là tử địch với Thiên Tâm Cung, nếu Mạc Phàm rời khỏi địa ngục Hồng Liên, thật sự vô cùng nguy hiểm.

- Không sai, đợi các ngươi xác nhận hoàng chủ, ta trở về cũng không muộn.

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.

Hắn không có hứng thú với vị trí hoàng chủ, nơi này cũng không muốn ở lại.

- Nhưng ngươi cũng có thể trở thành hoàng chủ mà.

Minh Sơn nhíu mày, trên mặt là khó xử.

Tu vi của Mạc Phàm thấp một chút, nhưng dù sao cũng là người đứng đầu Đại Bỉ, cạnh tranh hoàng chủ cũng có thể.

Mạc Phàm lại từ bỏ cơ hội này rời đi, làm như vậy thật sự không sáng suốt.

Không chỉ Mạc Phàm không an toàn, địa vị của nhất mạch bọn họ sẽ giảm đi không ít.

- Hoàng chủ mà thôi.

Mạc Phàm nói với vẻ hờ hững.

Tông chủ của Thần Nông Tông hắn đều không có hứng thú, càng không nói đến hoàng chủ của Hồng Liên Nhất Tộc.

- Chuyện này…

Minh Sơn do dự một lát, vẫn im lặng.

Mạc Phàm là hoàng tử, còn là nhất mạch của ông ta, ông ta đều phải nghe Mạc Phàm.

Mạc Phàm nói như vậy, ông ta chỉ có thể như vậy.

- Như vậy, các ngươi có thể thả Hàn Nguyệt tiên tử ra chưa?

Mạc Phàm cười khẽ, nói.

- Nữ nhân này và Minh Phi, Minh Võ có thể thả ra, nhưng bọn họ từng bị Thiên Tâm Cung rửa tội, tuy đã khôi phục lại, nhưng không biết lúc nào lại thành người của Thiên Tâm Cung, cho nên, tốt nhất là nhốt bọn họ ở trong này một thời gian.

Minh Liệt lạnh lùng nói.

Mạc Phàm nhíu mày, trong mắt lóe lên ánh sáng lạnh.

Không đợi hắn mở miệng, Minh Hải nhíu mày, mở miệng nói:

- Hoàng tử là y tiên của Thần Nông Tông, hoàng tử đã ra tay chữa trị, chắc chắn không có vấn đề gì, ngoài ra nếu không có hoàng tử, địa ngục Hồng Liên đã bị công phá, ta thấy thả Hàn Nguyệt tiên tử cũng không có vấn đề gì.

Lúc trước bọn họ tranh luận, là muốn nghe theo Mạc Phàm đi báo thù không.

Hiện giờ Mạc Phàm chủ động từ bỏ cơ hội này, nói như vậy, lại không thả Hàn Nguyệt thì không tốt lắm.

Huống chi Hàn Nguyệt tiên tử không phải tù phạm của bọn họ.

- Minh Hải, ý của ngươi là cậu ta cứu địa ngục Hồng Liên sao?

Minh Liệt hừ lạnh một tiếng, hỏi.

- Có vấn đề gì sao?

Minh Hải lạnh nhạt hỏi.

- Vậy có lẽ ngươi đã quên, là ai dẫn người của Thiên Tâm Cung vào địa ngục Hồng Liên chúng ta, còn vì ai mà có ân oán với Thiên Tâm Cung, dẫn đến Thiên Tâm Cung muốn diệt Hồng Liên Nhất Tộc chúng ta?

Minh Liệt hỏi.

Nếu không vì Mạc Phàm huyết nhiễm Thiên Tâm Cung, Thiên Tâm Cung sẽ tìm bọn họ đối phó sao?

Toàn bộ chuyện này, là do Mạc Phàm, cho nên cũng cần Mạc Phàm giải quyết hết chuyện này mới được.

Mạc Phàm cứu Hồng Liên Nhất Tộc bọn họ, ông ta không thấy vậy.

- Minh Liệt, ngươi hơi quá đáng rồi đó.

Minh Sơn trầm giọng nói.

- Ta quá đáng, người của nhất mạch các ngươi có thể gây chuyện sao?

Minh Liệt cười mỉa nói.

Sắc mặt Minh Sơn khó coi, không thể nói gì hơn.

Quả thật chuyện này không thoát khỏi liên quan tới Mạc Phàm, nhưng mà…

- Ngươi muốn thế nào?

Minh Sơn hỏi.

- Ta cảm thấy Minh Phi và Minh Võ có thể thả ra, còn nữ nhân của Thiên Tâm Cung sao, lại quan sát một thời gian nữa, đợi không có vấn đề gì nữa, ngươi cảm thấy thế nào, Minh Hà?

Minh Liệt không khách sáo nói.

- Chuyện này…

Đôi mắt Minh Hà khẽ đảo, nhìn Mạc Phàm, lại nhìn Minh Liệt, do dự.

Sở dĩ ông ta có thể bình yên vô sự, là vì đám Minh Liệt cố gắng bảo vệ.

Nhưng Minh Phi và Minh Võ còn đứng ở địa ngục Hồng Liên, không phải bị ném vào trong Ma Hồn Trì, là nhờ Mạc Phàm.

Lúc này, bảo ông ta đứng bên nào đều rất khó xử.

- Ngươi chắc chắn chứ?

Mạc Phàm khẽ nâng mí mắt, liếc mắt nhìn Minh Liệt một cái, hỏi.

Thứ Minh Liệt cần tìm, hắn biết rõ nhất.

Hắn đã định rời đi, vậy mà Minh Liệt còn không thả người.

- Thế nào, tam hoàng tử, có vấn đề gì sao?

- Chuyện này có liên quan tới ta, nhưng ngươi cảm thấy Thiên Tâm Cung sẽ bỏ qua cho Hồng Liên Nhất Tộc sao?

Mạc Phàm hỏi.

- Tất nhiên sẽ không, nhưng ít nhất chúng ta phải đợi một khoảng thời gian, hãy xuất hiện trước mặt Thiên Tâm Cung.

Minh Liệt hơi nhếch miệng, cười mỉa nói.

Mạc Phàm nói với ông ta những lời này, có tác dụng sao?

- Đợi tới khi nào, đợi hoàng tử nhất mạch ngưi tới cảnh giới Đại Thừa sao?

Vẻ mặt Mạc Phàm như thường, hỏi.

- Hửm?

Mạc Phàm vừa nói câu này, sắc mặt không ít người thay đổi.

- Hoàng tử?

Đã lâu rồi Hoàng Liên Nhất Tộc không xuất hiện hoàng tử, xem ra không đơn giản như vậy.

- Ta không biết ngươi đang nói gì.

Sắc mặt Minh Liệt thay đổi, lập tức khôi phục như thường nói.

- Không biết cũng không sao, anh ta tên Minh Diễm, cháu nội thứ bảy của ngươi, nhũ danh là Tiểu Thất.

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.

- Sao ngươi biết?

Mắt Minh Liệt mở to, mở miệng hỏi.

Bí mật này có rất ít người biết, cũng tránh để hoàng tử bị giết chết sớm.Cho dù là nhất mạch của ông ta, cũng chỉ có ông ta, con ông ta và Minh Diễm biết.

Quả thật ông ta muốn Minh Diễm tới cảnh giới Đại Thừa trở lên, chưa từng nghĩ nửa đường nhảy ra hoàng tử là Mạc Phàm, lúc này ông ta mới cuống quít chạy tới.

Nếu không có hoàng tử, sao ông ta có thể cứng rắn như vậy, ai biết tin tức này được Mạc Phàm để lộ ra.

Ông ta vừa nói xong câu này, sắc mặt những người xung quanh đều thay đổi, bọn họ lập tức hiểu ra.

Bọn họ đều quen Minh Liệt mấy ngàn năm, hiểu rất rõ về Minh Liệt.

Trước đây Minh Liệt không phải là người gây sự như hôm nay, sở dĩ như vậy, xem ra là vì có hoàng tử.

Chỉ cần đẩy hết trách nhiệm lên người Mạc Phàm, hoàng tử nhất mạch Minh Liệt mới càng có khả năng trở thành hoàng chủ.

Minh Liệt không quan tâm tin tức này bị lộ, trong mắt hiện lên lạnh lùng.

- Mạc Phàm, sao ngươi biết tin này, ngươi là người Thiên Tâm Cung phái tới à?

- Thiên Tâm Cung?

Mạc Phàm lắc đầu cười, nhìn thoáng qua Ma Hồn Trì.

Nếu Thiên Tâm Cung biết mấy tin này, Thiên Tâm Cung đã không phải là Thiên Tâm Cung rồi.

- Ta làm sao biết ngươi không cần biết, nhưng Minh Liệt, ta còn có thể nói cho ngươi, sau khi Minh Diễm trở thành cao thủ Đại Thừa, vừa tuyên bố thân phận hoàng tử của mình, đã bị đánh chết, là ai giết, tự ngươi suy nghĩ đi.

Mạc Phàm lại nói tiếp.

Minh Diễm là hoàng tử đầu tiên chết, trong trăm năm sau này.

Sau đó là Minh Thổ cháu của thất trưởng lão, rồi tới Minh Liên cháu gái lục trưởng lão, kế tiếp là Minh Uyên con trai của cửu trưởng lão, cũng là hoàng tử giấu lâu nhất, cuối cùng là hắn.

Nhất mạch khác hắn không biết có không, nhưng Thiên Tâm Cung giống như rất linh thông với tin tức hoàng tử này, gần như mới xuất hiện không lâu đã bị đánh chết.

Cho nên không có ẩn giấu, cho dù khiến thực lực tới cảnh giới Đại Thừa cũng không có tác dụng.

- Cái gì?

Vẻ mặt Minh Liệt sửng sốt, vẻ mặt âm tình bất định.