Chương: Giải Trừ Lễ Rửa Tội
Shared by: banlong.us
=== oOo ===
Niết Bàn bỏ tay ra khỏi Thiên Tâm Cung, trở tay nắm lấy, nắm chặt hư ảnh đại cung chủ, lập tức ấn vào trong Luân Hồi Huyết Trì.
Còn chưa vào trong Luân Hồi Huyết Trì, bên trong Luân Hồi Huyết Trì, từng sợi dây huyết sắc vươn từ trong ra, quấn lấy Hàn Nguyệt, Minh Phi, Minh Võ còn có đại cung chủ, kéo vào trong Huyết Trì.
Dưới khống chế của Mạc Phàm, Niết Bàn nắm lấy Thiên Tâm Cung.
Hai tay dùng sức nhấn một cái, Thiên Tâm Cung to như vậy lập tức nhỏ đi một vòng lớn, bị Niết Bàn ném vào trong một miệng núi lửa.
Rất nhanh, Thiên Tâm Cung hoàn toàn chìm vào trong huyết ô như nham thạch nóng chảy.
Thiên Tâm Cung vốn có một chút đỏ sẫm, dần dần trở thành màu đỏ tím, giống như gan heo phơi nắng nhiều ngày.
Bên trong dây huyết sắc, đám đại cung chủ giống như cảm nhận được nguy hiểm, ra sức vùng vẫy.
Nhưng xương gai trên dây huyết sắc mới đâm vào trong cơ thể bọn họ, cơ thể bọn họ lập tức mềm nhũn, cao thủ Đại Thừa mạnh như đại cung chủ cũng không có biện pháp nào.
- Mạc Phàm, ngươi dám ô uế ta, ngươi sẽ hối hận.
Đại cung chủ nhìn Huyết Trì dưới chân, nói.
Mạc Phàm nhảy từ trên tay Niết Bàn lên, chậm rãi hạ xuống bên cạnh Luân Hồi Huyết Trì.
Bên trong Huyết Trì, huyết đằng vươn ra, lượn quanh hắn vài vòng liền lùi lại.
- Chúng ta là kẻ địch đúng không?
Mạc Phàm lạnh nhạt hỏi.
- Thì thế nào?
Đại cung chủ nghiến răng, nói.
- Nếu ô uế ngươi khiến ta hối hận một lát, không ô uế ngươi, sẽ phải hối hận nửa đời người rồi.
Mạc Phàm nói với vẻ khinh thường.
- Ta có thể không giết Hàn Nguyệt, cũng có thể thả Minh Phi và Minh Võ, ngươi thả ta rời đi, trong vòng 10 năm, ta sẽ không làm gì ngươi.
Đại cung chủ thấy Mạc Phàm thờ ơ, đôi mắt khẽ đảo, lại nói tiếp.
Mạc Phàm sẽ không bỏ qua, chỉ có thể lấy Hàn Nguyệt ra đổi.
- Lúc này, có thể giết người trước mặt ta được sao?
Mạc Phàm nói một nửa, dừng cười.
Lúc trước, đại cung chủ còn có khả năng giết Hàn Nguyệt.
Nhưng dưới huyết đằng, đại cung chủ không có bất luận năng lực chống cự gì, muốn thông qua cấm chế giết Hàn Nguyệt đều khó có khả năng.
Cho dù đại cung chủ có thể giết, hắn sẽ sợ sao?
Hắn không nhiều lời với đại cung chủ nữa, lập tức đi tới tế đàn chỗ Huyết Trì, một tay chạm lên trên đài đá.
Âm thanh “xèo xèo” vang lên, một bản thạch thư huyết sắc bay từ đài đá lên.
Mạc Phàm bóp một ký hiệu huyết sắc cổ xưa, ký hiệu bay vào trong sách, thạch thư lật chuyển điên cuồng, cuối cùng dừng ở một tờ viết mấy chữ huyết chú tam sinh.
Trên huyết thư này ghi lại cách dùng Luân Hồi Huyết Trì, nhưng phương pháp sử dụng huyết thư thế nào đã thất truyền, cho nên, nơi này có ít người tới, coi như là một nơi cấm địa.
Nhưng ở chỗ tìm được bí pháp sử dụng huyết tộc, hắn tìm được phương pháp sử dụng huyết thư.
Huyết chú tam sinh này là một bí pháp trong đó, lấy huyết hoàng tộc làm dẫn tiến hành hoán huyết, tẩy trừ cơ thể trúng chú giả, tìm về trí nhớ tam sinh cho trúng chú giả.
Hàn Nguyệt bị Thiên Tâm Cung rửa tội, gần như tương đương với cuộc đời thứ hai, cộng thêm trong cơ thể đều là Thiên Tâm Tủy, chú này vừa vặn không chỉ giải quyết Thiên Tâm Tủy, còn có thể tìm về trí nhớ lúc trước, thích hợp với vấn đề lễ rửa tội.
Tuy biện pháp này khiến đối phương mất đi đoạn trí nhớ ở Thiên Tâm Cung, nhưng đoạn trí nhớ này, cũng không quan trọng như vậy, có cũng được mà không có cũng không sao.
Kiếp trước, hắn từng nghĩ tới dùng phương pháp này giải quyết lễ rửa tội.
Nhưng hắn còn chưa có cơ hội thử, đã đến đại kiếp nạn của mình.
Kiếp trước không thử được, một đời này thử vậy.
Ngón cái của hắn cứa qua lòng bàn tay, bốn giọt máu màu vàng nhỏ lên trên thạch thư, trong chớp mắt bị thạch thư hấp thu.
Huyết quang lập tức sáng lên trên thạch thư, dọc theo tế đàn trên đài đá, nhanh chóng chảy tới xung quanh Huyết Trì.
Chỉ trong phút chốc, ký hiệu cổ xưa trên tế đàn và xung quanh Huyết Trì đều sáng lên hết, Huyết Trì yên bình lập tức biến thành một vòng xoáy chuyển động.
Đồng thời.
Xung quanh, trên trăm ngọn núi lửa đều phun trào, huyết dịch đậm đặc nhanh chóng chảy vào trong Huyết Trì.
Trong lúc này, tất cả đảo sống lại, hơi thở cổ xưa, huyết tinh, tang thương, yêu dị xuất hiện trên đảo nhỏ.
Mạc Phàm nhìn lướt qua mấy người bị huyết đằng bao vây, ánh mắt nhìn về phía Hàn Nguyệt.
- Bắt đầu từ ngươi trước đi?
Mục đích hắn tới nơi này, là Hàn Nguyệt.
Minh Phi và Minh Võ thuộc gieo gió gặt bão, hắn vốn có thể mặc kệ, nếu phương pháp này có tác dụng trên người Hàn Nguyệt, hoàn nguyên hai người cũng không tính là gì.
Một tay hắn vươn ra, kéo xuống dưới, huyết đằng co rút lại, kéo Hàn Nguyệt tiên tử về phía Luân Hồi Huyết Trì.
Bên trong Huyết Trì, Hàn Nguyệt rơi vào bên trong, huyết dịch lập tức tụ tập về phía Hàn Nguyệt, thông qua lỗ chân lông toàn thân, tiến vào trong cơ thể Hàn Nguyệt.
Trên cơ thể Hàn Nguyệt vốn do hàn chạm ngọc khắc mà thành, lập tức xuất hiện từng vùng huyết sắc.
Trên gương mặt vốn không có chút biểu cảm của Hàn Nguyệt, lông mày nhíu lại, rủ mắt nhanh chóng chuyển động, giống như mộng ảo nhanh chóng xuyên qua.
Đồng thời, Thiên Tâm Tủy màu trắng ngà hóa thành sương trắng chậm rãi bay từ đỉnh đầu Hàn Nguyệt ra.
Những sương trắng này mới xuất hiện, còn chưa bay đi xa, đã bị Huyết Trì quấn lấy, biến mất ở trong Huyết Trì, không tạo nên một chút gợn sóng nào.
Theo huyết dịch nhập thể và Thiên Tâm Tủy xuất hiện, một ký hiệu huyết sắc hình tròn chậm rãi xuất hiện ở mi tâm Hàn Nguyệt.
Ký hiệu này có tổng cộng ba vòng, mỗi khi rõ hơn một chút, Thiên Tâm Ấn chỗ mi tâm Hàn Nguyệt sẽ nhạt đi một chút.
Cả quá trình giằng co khoảng một canh giờ, lúc này mới kết thúc.
Luân Hồi Huyết Trì quay về yên bình, Thiên Tâm Ấn biến mất hoàn toàn, ký hiệu huyết sắc lộ rõ chỗ mi tâm Hàn Nguyệt.
Trên gương mặt trắng nõn của Hàn Nguyệt xuất hiện huyết sắc, có thêm vài phần tư sắc hơn lúc trước.
Lông mi dài hơi cử động, mở mắt ra.
Hàn Nguyệt hơi vùng vẫy, huyết đằng lỏng ra.
Bà ta nhìn xung quanh, vẻ nghi ngờ xuất hiện trong mắt.
- Đại cung chủ Thiên Tâm Cung, ta đây là được rửa tội rồi à?
Hàn Nguyệt nhìn thoáng qua mình, lại nhìn đại cung chủ, hỏi.
Ngón tay Mạc Phàm khẽ gảy, một đạo huyết khí đánh lên người đại cung chủ.
- Thử xem, cấm chế của ngươi trên người Hàn Nguyệt.
Hắn đã sử dụng phương pháp, nhưng có tác dụng hay không, còn cần đại cung chủ thử mới biết.
Hắn muốn biết đáp án này, hẳn là đại cung chủ cũng như vậy.
Huyết đằng trên người đại cung chủ buông lỏng, đại cung chủ kết lan hoa chỉ, thử khu động cấm chế trong cơ thể Hàn Nguyệt, vẻ mặt lập tức khó coi.
Lúc trước bà ta giải trừ Thiên Tâm Ấn trên người Hàn Nguyệt, nhưng người từng được rửa tội, Thiên Tâm Ấn đều có một sáng một tối.
Sáng ở bên ngoài người, tối ở trong Thiên Tâm Tủy trong cơ thể Hàn Nguyệt.Chỉ cần Thiên Tâm Tủy còn đó, cấm chế này sẽ không biến mất, coi như là người của Thiên Tâm Cung, bà ta vẫn khống chế được Hàn Nguyệt.
Nhưng vừa rồi bà ta muốn khống chế Hàn Nguyệt quỳ xuống, đã không có tác dụng, Hàn Nguyệt không có phản ứng gì.
- Chuyện này…
Bà ta thật không ngờ ở địa ngục Hồng Liên, Mạc Phàm có thể giải quyết lễ rửa tội của Thiên Tâm Cung bọn họ.
- Chuyện này, ngươi hỏi tiểu tử kia đi.
Đại cung chủ lạnh lùng nói.