Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 967# 2




 

 

 

Chương: Thiên Tâm Hạ Xuống
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




Trên Hồng Liên Đảo, sắc mặt mọi người thay đổi.

- Sao lại thế này?

- Phương hướng đó là?

Mạc Phàm nhíu mày, đôi mắt lập tức biến thành màu lam, nhìn về phía phát ra âm thanh, sắc mặt khó coi hơn.

Phương hướng truyền âm thanh tới, không phải là nơi khác, đúng là Hoàng Liên Đảo hắn định tới, cấm địa của Hồng Liên Nhất Tộc.

Nghe nói, nơi này là nơi sinh ra tổ hoàng của Hồng Liên Nhất Tộc.

Nơi này mọc đầy hoàng liên, không chỉ người ngoài không thể tiến vào, Hồng Liên Nhất Tộc bình thường cũng vậy.

Chỉ có hoàng tộc và mười đại trưởng lão cầm bảo cụ của Hoàng Liên, mới có thể tiến vào bên trong.

Lúc này, Hoàng Liên Đảo xảy ra vấn đề sao?

- Ngươi đi triệu tập các trưởng lão khác, ta đi trước nhìn một cái, đúng rồi, ngươi đi tìm Minh Thiên, dẫn Hàn Nguyệt tiên tử tới Huyết Nguyệt Động đi.

Mạc Phàm cất thịnh thế kim liên, nói với Minh Hải.

Hắn không biết Hoàng Liên Đảo xảy ra vấn đề gì, tạm thời mang Hàn Nguyệt tới Huyết Nguyệt Động thì hơn, tránh để xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.

- Tuân mệnh, hoàng tử cẩn thận.

Minh Hải gật đầu nói.

Mạc Phàm muốn đến Hoàng Liên Đảo, một đạo lưu quang lướt qua chân trời, hạ xuống trước người Minh Hải.

Độn quang thu lại, Minh Thiên vết thương đầy người quỳ trên mặt đất.

- Minh Thiên, sao lại thế này?

Sắc mặt Minh Hải thay đổi, nói.

Thực lực của Minh Thiên không kém thì không nói, còn là chấp pháp giả, kẻ nào khiến Minh Thiên bị thương tổn thành như vậy.

- Là tiên tử mà hoàng tử mang tới, còn có Minh Phi và Minh Võ, tiên tử kia đả thương bọn ta, mang theo Minh Phi Minh Võ tới Hoàng Liên Đảo rồi.

Minh Thiên nghiến răng nói.

Tiên tử kia vốn rất thành thật, nhưng Minh Phi và Minh Võ vừa xuất hiện, tiên tử kia giống như thay đổi thành người khác, dễ dàng khiến bọn ta trọng thương rồi rời đi.

- Hoàng Liên Đảo?

Sắc mặt Mạc Phàm khó coi, nhìn Minh Hà bên cạnh.

Có hắn ở đây, cho dù thế nào Hoàng Liên Đảo cũng không loạn được.

Nhưng Hàn Nguyệt dẫn theo hai anh em Minh Phi Minh Võ tới Hoàng Liên Đảo, vậy thì không phải chuyện đơn giản.

- Minh Hà, Long Tại Uyên có nhắc với ngươi chuyện Hàn Nguyệt tiên tử không?

- Long Tại Uyên có nói với ta, Hàn Nguyệt tiên tử có không ít quan hệ với ngươi, sau khi ta nhìn thấy ngươi, chỉ cần tách hai ngươi ra, bắt Hàn Nguyệt tiên tử là có thể khống chế được ngươi.

Minh Hà nghĩ một lát, nhíu mày nói.

- Ha ha, tâm cơ của Thiên Tâm Cung rất giỏi.

Mạc Phàm cười lạnh lùng.

Chuyện đã tới nước này, rõ ràng không chỉ là Ngạo Nhật Sơn Tông, e rằng còn có Thiên Tâm Cung.

Long Tại Uyên bảo Minh Hà bắt Hàn Nguyệt, rõ ràng là muốn hắn và Hàn Nguyệt tách ra.

Tuy Thiên Tâm Ấn trên người Hàn Nguyệt được giải, nhưng trên người chắc chắn còn cấm chế khác, không được phá giải.

Cho nên lúc này Hàn Nguyệt mới mang Minh Phi Minh Võ đến Hoàng Liên Đảo.

- Thiên Tâm Cung?

Nghe mấy chữ này, sắc mặt Minh Hải, Minh Hà và những người xung quanh thay đổi.

Nếu động tĩnh vừa rồi là do Thiên Tâm Cung tạo ra, chuyện này thật sự không đơn giản như vậy.

Nhất là Minh Hà, ông ta chỉ muốn cứu hai đứa cháu nội, với đạt được huyết hoàng tộc trên người Mạc Phàm, muốn làm sống lại hoàng tộc nhất mạch bọn họ, ai biết đưa tới Thiên Tâm Cung.

Như vậy, ông ta thành tội nhân thật rồi.

- Sao có thể như vậy?

Minh Hà khó có thể tin nói.

Ông ta mới nói xong.

“Rầm!”

Lại một tiếng vang thật lớn, một vùng khe hở xuất hiện trên bầu trời địa ngục Hồng Liên.

Ngay sau đó, khe hở vỡ nát, một đạo cột sáng màu trắng xuyên qua khe hở, từ trên trời giáng xuống, quét ngang cả địa ngục Hồng Liên, rơi vào trong Hồng Liên Huyết Hải, vị trí vừa vặn là Hoàng Liên Đảo.

Theo cột sáng hạ xuống, thiên đạo chi lực hàng lâm.

Trên Hồng Liên Huyết Hải, huyết hải chi thủy nhao nhao lùi về Hoàng Liên Đảo.

Không chỉ nước biển, huyết thực và huyết thú trong nước cũng như vậy.

ồ ắ ể ấĐồng thời, ba người theo cột sáng màu trắng bay tới giữa không trung, ở phía xa cũng có thể nhìn thấy.

Không phải người khác, đúng là Hàn Nguyệt, Minh Phi và Minh Võ.

Trên người ba người lộ ra ý lạnh, khiến người ta có cảm giác xa cách vạn dặm.

Trong ba người, Hàn Nguyệt hơi nhếch miệng, nở nụ cười mỉa, nhìn Mạc Phàm ở phía xa.

- Mạc Phàm, hoàng tử của Hồng Liên Nhất Tộc, một năm không gặp, bản cung đến rồi, ngươi còn không tới tiếp giá?

Tuy cách xa như vậy, giọng nói của “Hàn Nguyệt” vẫn truyền tới Hồng Liên Đảo, truyền vào tai mọi người.

Vẻ mặt không ít người thay đổi, nhìn về phía Mạc Phàm.

Lúc này Mạc Phàm nhìn Hàn Nguyệt, nhíu mày.

Tất nhiên giọng nói này không phải của Hàn Nguyệt, mà là đại cung chủ.

Đường đường là đại cung chủ, vậy mà tốn nhiều sức như vậy, bố trí ván cờ này.

Nhưng nghĩ một lát, hắn thoải mái hơn.

Hắn dùng Huyết Hải nhuộm đỏ Thiên Tâm Cung, đổi lại là ai đều không bỏ qua.

Đại cung chủ thực hiện đánh cược, đưa Hàn Nguyệt cho hắn, là vì báo thù hôm nay.

- Đại trưởng lão, ngươi ở đây, không cần rời đi, ngoài ra mở đại trận Hồng Liên ra, ta qua đó xem, bọn họ là nhằm vào ta.

Trong mắt Mạc Phàm lóe sáng tinh quang, nói.

- Tự ngươi tới đó không thành vấn đề chứ?

Đại trưởng lão liếc mắt nhìn Mạc Phàm một cái, nói.

Đây có lẽ là lần đầu tiên Mạc Phàm tới Hồng Liên Huyết Hải, hơn nữa chỉ có tu vi Nguyên Anh kỳ.

Đối phương, chỉ riêng Minh Phi và Minh Võ đều có tu vi cao hơn Mạc Phàm, còn có cao thủ Đại Thừa là Hàn Nguyệt.

Mạc Phàm lắc đầu cười, trong mắt xuất hiện vẻ khinh thường.

- Nếu có tu vi thì có thể muốn làm gì thì làm ở địa ngục Hồng Liên, cần huyết mạch Hồng Liên làm gì?

Ở trong này, nếu tu vi đề thăng thì có thể hoành hành không sợ, địa ngục Hồng Liên sớm đã bị người ta hủy diệt rồi.

Nếu hắn là hoàng tộc duy nhất ở đây, bên kia không có ai là cực mạnh.

Lần trước huyết nhiễm Thiên Tâm Cung, đại cung chủ vẫn chưa từ bỏ ý định, lần này hắn sẽ khiến đại cung chủ chết tâm.

Ý niệm của hắn vừa động, cơ thể hóa thành một đạo lưu quang, bay về phía đám Hàn Nguyệt.

Tại chỗ, vẻ mặt không ít người lo lắng.

- Đại trưởng lão, chúng ta làm sao bây giờ?

- Khởi động đại trận Hồng Liên, toàn bộ phải xem hoàng tử đã?

Đại trưởng lão nhìn Mạc Phàm, nghĩ một lát nói.

Ở địa ngục Hồng Liên, quả thật huyết mạch là tối thượng.

Cho dù ông ta là cao thủ Đại Thừa, nếu chống lại Mạc Phàm, chỉ cần ông ta ở địa ngục Hồng Liên, người thắng cuối cùng vẫn là Mạc Phàm.

Nếu Mạc Phàm không đối phó được đám người của Thiên Tâm Cung, bọn họ cũng không có biện pháp, chỉ có thể tạm thời nhìn Mạc Phàm, bọn họ chỉ có thể bảo vệ Hồng Liên Đảo trước.

- Nhỡ đâu hoàng tử…

Một lão giả trong đó nói một nửa, thì dừng lại.

Tuy Mạc Phàm là hoàng tử, nhưng đây là lần đầu tiên tới địa ngục Hồng Liên, còn bị bọn họ bao vây tấn công, cho dù chỉ là hiểu lầm, Mạc Phàm cũng chưa chắc đồng ý thề sống thề chết bảo vệ bọn họ.

- Hửm?

Minh Hải nheo mắt, liếc mắt nhìn lão giả kia một cái.

Sắc mặt lão giả thay đổi, nuốt những lời còn lại xuống.

- Khởi động đại trận Hồng Liên, nhanh!

Minh Hải không quá so đo, ra lệnh.

Không ít người vội vàng có hành động, nhưng thường nhìn về phía Hoàng Liên Đảo.

Thiên Tâm Cung và địa ngục Hồng Liên là khắc tinh của nhau, cũng là kẻ thù.

Hơn vạn năm, Thiên Tâm Cung không thể tìm được địa ngục Hồng Liên, càng không xông vào được.

Lần này chỉ sợ không ổn, Thiên Tâm Cung tìm được Hoàng Liên Đảo khởi nguyên của địa ngục Hồng Liên.

Trong lúc này, cảm giác nguy hiểm diệt thế bao phủ trong lòng không ít người.