Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 963# 1




 

 

 

Chương: Hàn Nguyệt tiên tử
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




Không lâu sau, Mạc Phàm đến bên cạnh một hoang đảo trong Huyết Hải.

Trên hoang đảo, vô số dây huyết sắc không ngừng trào từ trong nước biển ra, lao dũng mãnh về phía bạch y tiên tử trên hải đảo.

Tiên tử này cầm trường kiếm trong tay, kiếm hoa như sương, đến chỗ nào, dây huyết sắc đều biến thành bụi bặm.

Nhưng dây huyết sắc giống như không biết sợ hãi, không ngừng chui từ trong nước biển ra, số lượng càng ngày càng nhiều.Dần dần, trên áo trắng vốn không nhuốm bụi trần, rất nhanh liền đầy huyết sắc.

Mạc Phàm đến trên hòn đảo nhỏ này, ý niệm vừa động, dây huyết sắc lập tức dừng lại, giống như thủy triều rút điên cuồng lùi vào trong nước biển.

Không lâu sau, liền lộ ra tiểu đảo trụi lủi và tiên tử kia.

Tiên tử kia nhìn thấy Mạc Phàm, lông mày nhíu lại, sắc bén xuất hiện trong mắt bà ta.

Tiên tử này không phải ai khác, đúng là Huyền Nguyệt tiên tử bị Mạc Phàm ném vào trong Huyết Hải.

- Tiểu tử, là ngươi à, ngươi còn dám xuất hiện trước mặt bản cung, chết đi!

Dưới chân Hàn Nguyệt vừa động, trực tiếp đến bên cạnh Mạc Phàm, trường kiếm trong tay kêu ong ong, quét ngang về phía Mạc Phàm.

Kiếm hoa màu trắng đến chỗ nào, không gian lập tức như bị đông lại.

Nhưng Mạc Phàm hơi nhếch miệng, không trốn tránh.

Không đợi trường kiếm chém lên người Mạc Phàm, trong nước biển, một đóa hoa vĩ đại xuất hiện, chắn trước người hắn.

Đồng thời, vài đóa hoa đường kính mấy chục mét khác xông về phía Hàn Nguyệt tiên tử.

Sắc mặt Hàn Nguyệt thay đổi, vội vàng lùi về sau.

“Rầm rầm!”

Mấy tiếng vang thật lớn, loạn thạch tung bay, Hàn Nguyệt tiên tử lùi đến giữa đảo, những đóa hoa này mới dừng lại.

- Lùi ra đi.

Mạc Phàm cười khẽ, vẫy tay nói.

Những đóa hoa vĩ đại này giống như nghe hiểu lời Mạc Phàm nói, không trở lại trong nước biển, mà lùi đến sau Mạc Phàm.

Một chân Mạc Phàm nâng lên, đóa hoa Hồng Liên ở dưới chân lập tức mở ra, vươn một cánh hoa ra.

Mạc Phàm giẫm lên cánh hoa này, đi lên tiểu đảo.

Hàn Nguyệt thấy Mạc Phàm lên đảo, trường kiếm trong tay lập tức kêu ong ong.

- Hàn Nguyệt tiên tử, ngươi đừng uổng phí sức lực nữa, ở trong này, cho dù ta cho ngươi chặt, ta cũng không chết được, nơi này là Hồng Liên Huyết Hải.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

Lực lượng căn nguyên của Hồng Liên Nhất Tộc đều ở trong Hồng Liên Huyết Hải, một khi tiến vào Hồng Liên Huyết Hải, không chỉ được sinh vật trong Hồng Liên Huyết Hải bảo vệ, còn không chết được.

Cho dù gặp phải người có tu vi cao hơn mình nhiều lần, một khi trốn vào trong Hồng Liên Huyết Hải, sẽ an toàn.

Cho dù hồn phi phách tán, Hồng Liên Huyết Hải sẽ tập hợp hồn phách và cơ thể nghiền nát lại, khôi phục lần nữa trong Hồng Liên.

Cho nên tu vi của Hàn Nguyệt tiên tử cao hơn hắn, ở trong này, hắn cũng không sợ Hàn Nguyệt tiên tử.

- Mạc Phàm, nhanh thả ta ra ngoài.

Hàn Nguyệt tiên tử nheo mắt, tức giận nói.

- Vì sao ta phải thả ngươi ra ngoài, nếu ta nhớ không nhầm, là ngươi hủy hôn lễ của ta, hơn nữa ngươi còn là đánh cược giữa ta và đại cung chủ, ta thắng, ngươi là của ta.

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.

- Ngươi muốn thế nào, ta biết, là Vô Phong bảo ngươi tới giết ta đúng không, nếu ông ta muốn ngươi ra tay với ta, cứ việc đến đây đi, giết ta, ông ta mới không còn khúc mắc gì, tu vi càng tiến thêm một bước.

Hàn Nguyệt tiên tử nhíu mày nói.

Nói xong, bà ta buông tay ra, trường kiếm rơi xuống đất, bộ dạng mặc cho người ta xử lý.

- Nếu Vô Phong sư thúc muốn giết ngươi, đã không cần mượn tay ta.

Mạc Phàm lắc đầu nói.

- Đừng giải thích thay ông ta làm gì, nam nhân các ngươi không có một ai là người tốt.

Hàn Nguyệt tiên tử hừ lạnh một tiếng, nói.

- Có phải là người tốt hay không ta không biết, nhưng nếu ngươi muốn biết, thì đi theo ta.

Mạc Phàm xoay người nói.

- Đi theo ngươi, đi đâu?

Hàn Nguyệt tiên tử nhíu mày, nói.

- Đi tới nơi có thể tiếp xúc với lễ rửa tội Thiên Tâm của ngươi.

Mạc Phàm không giấu diếm, nói.

Hắn tới nơi này ngoại trừ mang Vô Địch sư thúc tiến vào Phá Diệt Chi Lâm, ngắt lấy Hồng Liên Hoàng Tử, còn thử phá giải lễ rửa tội Thiên Tâm trên người Hàn Nguyệt tiên tử.

Nhưng nơi có thể phá giải lễ rửa tội Thiên Tâm khác với nơi có Hồng Liên Hoàng Tử, mang Hàn Nguyệt tiên tử đi trước, tránh để chạy hai lần.

- Phá giải lễ rửa tội Thiên Tâm trên người ta, ngươi quá kiêu ngạo rồi đấy?

Hàn Nguyệt tiên tử nghe thấy vậy thì cười to, nói với vẻ khinh thường.

Trải qua lễ rửa tội Thiên Tâm, chẳng khác nào xóa sạch những thứ viết trên tờ giấy trắng, thay một số thứ tương tự cấm chế và quy tắc.

Lấy thứ đã bị xóa sạch đi, giống như hắt một chậu nước đi, sau khi nước bốc hơi thành một chất lỏng khác, lại đi thu hồi nước tạt ra ngoài đi, vốn là chuyện không có khả năng.

Cho dù Thiên Tâm Ấn trên người bà ta bị xóa đi, cũng như vậy.

- Ta kiêu ngạo hay không là chuyện của ta, nếu ngươi còn muốn tiếp tục ở đây chém giết những huyết thực này, vậy thì tùy ngươi, sau khi ta làm xong một chuyện, còn có thể trở lại, đợi ngươi nghĩ kỹ có đi theo ta hay không, lại đi cũng không muộn.

Mạc Phàm nói với vẻ hờ hững.

Kiếp trước, hắn thật sự từng thử giải trừ lễ rửa tội của Thiên Tâm Cung, còn chấm dứt trong thất bại.

Nhưng hắn chưa từng sử dụng lực lượng Hồng Liên Huyết Hải, ngoài ra Hàn Nguyệt tiên tử khác với những người khác, trên người bà ta tu công pháp Thái Thượng Vong Tình, còn lưu giữ một phần trí nhớ, tuy đều là hận, nhưng là điều kiện giải trừ lễ rửa tội Thiên Tâm.

Cho dù không thể giải trừ tất cả, một phần vẫn không có vấn đề gì.

Chỉ cần có thể làm rõ một phần, sau này còn có cơ hội giải trừ toàn bộ.

- Ngươi nghĩ rằng ta không thể rời khỏi nơi này sao?

Hàn Nguyệt tiên tử nhíu mày nói.

- Nơi này, ngươi thật sự không thể đi được.

Mạc Phàm nói chắc chắn.

Hồng Liên Huyết Hải sẽ tấn công tất cả những người không thuộc Hồng Liên Nhất Tộc, trừ phi đối phương là vong hồn không sạch sẽ, cho dù là vong hồn cũng không thể rời khỏi đây.

Không nói đến Hàn Nguyệt tiên tử, Quân Mạc Tà bị nhốt ở đây, sử dụng Thông Thiên Môn cũng không dễ dàng rời đi.

- Ngươi cứ suy xét đi, huyết thực ở nơi này không đếm được, mặc ngươi chém, đúng rồi, giúp ngươi khôi phục trí nhớ, cũng là thỉnh cầu của Vô Phong sư thúc ta, vì chuyện này, thiếu chút nữa sư thúc đã thay ta kết thù với Quân Mạc Tà.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

Chuyện hắn giải trừ Thất Sinh Thất Thế Chú cho vợ Vô Phong sư thúc, đã giả nợ xong xuôi.

Vô Phong sư thúc muốn giả làm phá thiên mệnh, là vì Hàn Nguyệt tiên tử.

Nói xong, hắn xoay người đi về phía Hồng Liên, muốn rời đi.

- Đợi một chút.

Hàn Nguyệt tiên tử hơi sửng sốt, nói.

- Muốn đi với ta thử xem sao à?

Mạc Phàm quay đầu nhìn Hàn Nguyệt tiên tử một cái, hỏi.

- Thật sự là ý của Vô Phong sao?

Hàn Nguyệt tiên tử xác nhận lại.

- Chuyện này đợi ngươi khôi phục trí nhớ, tự mình hỏi sư thúc ta đi.

Mạc Phàm không trả lời, nói thẳng.

Trong đôi mắt Hàn Nguyệt tiên tử hiện lên dị sắc, lập tức khôi phục lạnh lùng như trước.

- Tiểu tử, ngươi đừng quên, ta là người của Thiên Tâm Cung, nếu ngươi khôi phục được trí nhớ của ta thì sao, bị Thiên Tâm Cung rửa tội Huyết Hải, ngươi sẽ không gánh nổi.

Nơi này là bản nguyên chi địa của Hồng Liên Nhất Tộc, là nơi không thể đánh mất.

- Nếu Thiên Tâm Cung có bản lĩnh này, vậy không có biện pháp, ngươi muốn đi cùng ta hay không đây?

Mạc Phàm lạnh nhạt hỏi.

Hàn Nguyệt tiên tử do dự một lát, nhặt thanh kiếm đi lên Hồng Liên với Mạc Phàm.

Hai người còn chưa rời đi, xung quanh truyền tới mấy giọng nói.