Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 959# 2




 

 

 

Chương: Trục Xuất Khỏi Sư Môn
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




- Xử lý thế nào sao?

Vô Tàng cười khẽ, nhìn Vô Cực luôn không mở miệng.

- Chưởng môn sư huynh, tiểu tử này gây ra quá nhiều chuyện, vốn là Ngạo Nhật Sơn Tông, sau đó là Thiên Tâm Cung, hiện giờ lại thêm Quân Mạc Tà, ta đề nghị đợi tiểu tử này luyện thành Lục Đạo Luân Hồi Đan xong, trục xuất ra khỏi Thần Nông Tông, tránh để Thần Nông Tông chúng ta gặp phải tao ương.

Cơ hội tốt như vậy, không đuổi Mạc Phàm đi, còn đợi gì?

Tuy Mạc Phàm là hoàng tộc của Hồng Liên Nhất Tộc, có thể lấy được một số thứ Thần Nông Tông bọn họ không lấy được.

Nhưng những năm gần đây, Hồng Liên Nhất Tộc vẫn không có tiếng tăm gì.

Phàm là người thanh danh lên cao, rất nhanh vì đủ loại nguyên nhân mà chết.

Tai tinh như vậy, đừng nên giữ lại thì hơn.

Vô Cực nhíu mày, nhìn về phía Vô Huyền.

- Vô Huyền sư huynh, ngươi cảm thấy thế nào, Bất Tử có đáng bị trục xuất khỏi sư môn hay không?

- Chuyện này sao?

Vô Huyền khẽ nâng mí mắt, liếc mắt nhìn Mạc Phàm ở dưới đài một cái, trong mắt lóe lên sắc bén.

- Ngươi là người cầm quyền của Vô Cực Phong, Bất Tử là đệ tử của ngươi, chuyện này vốn do ngươi quyết định, nhưng nếu ngươi hỏi ta, ý kiến của ta cũng như Vô Tàng sư đệ, người như vậy chỉ mang tới tai họa cho Thần Nông Tông chúng ta, vẫn nên đuổi khỏi Thần Nông Tông thì hơn, Lục Đạo Luân Hồi Đan coi như là tiểu tử này bồi thường chuyện Vô Địch bị phế?

Ông ta không thích hỗn loạn, cho dù là Thần Nông Tông hay ngoài Thần Nông Tông, vốn là một vùng cân bằng, bởi vì sự xuất hiện của Mạc Phàm, cân bằng này bị phá rồi.

Vô Huyền vừa nói câu này xong, sắc mặt không ít người thay đổi.

Bọn họ tiếp xúc không nhiều với Mạc Phàm, nhưng cũng biết về Mạc Phàm.

Bởi vì Quân Mạc Tà mà đuổi Mạc Phàm đi, đây không phải phong cách làm việc của đại tông môn.

- Vô Huyền sư huynh, làm như vậy không hay lắm đâu?

Trong đám người, ánh mắt Vô Ngần lạnh lẽo đứng dậy nói.

Mạc Phàm lấy vị trí thứ nhất Đại Bỉ, tương đương là người mạnh nhất trong mỗi đại tông môn, chỉ vì Mạc Phàm đắc tội Thiên Tâm Cung và Quân Mạc Tà, Thiên Tâm Cung và Quân Mạc Tà đều chưa làm gì Thần Nông Tông, đều muốn đuổi Mạc Phàm ra khỏi sư môn, đây rõ ràng là hành động tiểu nhân.

- Ngươi có ý kiến gì sao, Vô Ngần?

Trong mắt Vô Huyền lóe lên sắc bén, nhìn Vô Ngần hỏi.

- Nếu Bất Tử làm việc gì không tuân thiên lý, đại nghịch bất đạo, hoặc phản bội sư môn, các ngươi trục xuất khỏi sư môn, ta sẽ không có ý kiến, nhưng chỉ vì Bất Tử đắc tội một số thế lực mạnh hơn Thần Nông Tông chúng ta, liền đuổi đi, ta muốn biết Bất Tử phạm vào quy củ nào mà Thần Nông Tông cần đuổi khỏi sư môn?

Vô Ngần cau mày hỏi.

- Việc làm của tiểu tử này, thật sự không trái với quy củ của Thần Nông Tông, nhưng mà…

Vô Huyền dừng một lát, nhìn về phía Mạc Phàm.

- Nhưng ta muốn hỏi một câu, Bất Tử, ngươi gia nhập Thần Nông Tông là có mục đích gì?

- Mục đích sao?

Không ít người nghe thấy lời Vô Huyền nói, lập tức nhìn về phía Mạc Phàm.

Mạc Phàm đắc tội đại thế lực không đủ để trục xuất khỏi sư môn, nhưng nếu mục đích hắn gia nhập Thần Nông Tông không thuần khiết, có thể bị đuổi khỏi sư môn.

Ngay cả sắc mặt Vô Ngần cũng khó coi, ông tiếp xúc với Mạc Phàm nhiều, chuyện của Mạc Phàm ông biết một chút.

Mạc Phàm gia nhập Thần Nông Tông, là vì Long Ngạo Thiên của Ngạo Nhật Sơn Tông.

Không đợi Mạc Phàm mở miệng, Vô Huyền chậm rãi đứng dậy.

- Theo ta được biết, trước khi ngươi tiến vào Thần Nông Tông, đã có y thuật không kém, loại người như ngươi, vốn không cần gia nhập Thần Nông Tông bọn ta, nếu ngươi tìm Quân Mạc Tà, chỉ cần biểu lộ chút y thuật, ta nghĩ Quân Mạc Tà sẽ như vừa rồi, nhận ngươi vào môn hạ của mình, có Quân Mạc Tà, ngươi không cần tham gia Đại Bỉ, dựa vào bản thân Quân Mạc Tà, đều có thể giúp ngươi cứu vợ mình ra, cho dù là Thiên Tâm Ấn cũng không có vấn đề gì, quan hệ giữa Quân Mạc Tà và đại cung chủ Thiên Tâm Cung không tầm thường, ngươi không nương nhờ Quân Mạc Tà, tới Thần Nông Tông bọn ta là muốn làm gì, muốn kéo Thần Nông Tông bọn ta vào hầm lửa sao?

- Vô Huyền sư huynh, gia nhập Thần Nông Tông có mục đích của mình, đều rất bình thường, chuyện này không đến mức trục xuất khỏi sư môn đâu?

Vô Địch nói.

- Có mục đích thì không sao, nhưng mặc kệ hậu quả coi Thần Nông Tông là công cụ, người như vậy không thể ở lại Thần Nông Tông.

Vô Huyền lạnh lùng nói.

Bên cạnh Vô Địch, Mạc Phàm hơi nhếch miệng, lập tức giãn ra.

Vô Huyền và Vô Tàng đúng là tận dụng mọi thứ, chỉ là chuyện nhỏ, mà có thể phóng đại tới mức này.

Kiếp trước, hai người vốn vì chuyện Phượng vũ là huyết cấm kỵ mà nắm lấy không rời.

- Trước khi ta gia nhập Thần Nông Tông, quả thật biết y thuật, ta gia nhập Thần Nông Tông, quả thật vì cứu vị hôn thê của ta.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

- Vậy ngươi còn gì để nói?

Vô Tàng cười lạnh lùng hỏi.

Mạc Phàm thừa nhận, vậy mọi chuyện dễ làm rồi.

- Nhưng ta chưa từng nghĩ tới chuyện dẫn Thần Nông Tông vào hầm lửa.

Mạc Phàm lại nói tiếp.

Nếu hắn muốn dẫn Thần Nông Tông vào hầm lửa, sẽ không từ chối ý tốt của Vô Phong sư thúc, nói chuyện mình là phá thiên mệnh.

- Những lời này ai cũng có thể nói được.

Vô Tàng hừ lạnh một tiếng, nói với vẻ khinh thường.

ể- Nhưng không phải ai cũng có thể làm được.

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.

Vô Tàng mở miệng luôn nói là vì Thần Nông Tông, thực ra là vì tốt hơn cho Phùng gia bọn họ.

- Tiểu tử, ngươi muốn nói gì?

Vô Tàng nhíu mày nói.

- Đối với ngươi, ta không có gì để nói, nếu Vô Huyền sư bá cảm thấy ta cần bị trục xuất khỏi sư môn, có thể làm như vậy, đợi luyện chế Lục Đạo Luân Hồi Đan xong, ta sẽ lập tức rời khỏi Thần Nông Tông.

Trong mắt Mạc Phàm lóe lên ánh sáng lạnh, nói.

Hắn không thể nói kiếp trước mình là đệ tử của Thần Nông Tông, những chuyện này đều là ân oán kiếp trước.

Những người này sẽ không tin, nếu tin hắn chỉ càng thêm nguy hiểm.

Nếu là như vậy, không bằng để mặc bọn họ xử trí.

Quả thật hắn chọc không ít thế lực, có lẽ rời khỏi Thần Nông Tông là lựa chọn tốt nhất.

- Tiểu tử, ngươi?

Vẻ mặt Vô Địch ngẩn ra, nói.

Dù thế nào ông cũng không ngờ sẽ đi tới bước này, Mạc Phàm phải rời khỏi Thần Nông Tông.

- Sư thúc trước khi con rời đi, con sẽ giải quyết vấn đề trên người sư thúc.

Mạc Phàm cười khẽ, quay đầu nói với Vô Địch.

Võ đạo bị phế, thật sự rất khó lấy lại, nhưng đối với y tiên Bất Tử hắn mà nói, không phải chuyện không thể giải quyết.

- Xú tiểu tử, con nghĩ rằng Vô Địch ta để ý chút võ đạo đó à, con đừng kích động.

Vô Địch lộ ra vẻ bối rối.

Ở Thần Nông Tông, hợp nhãn ông chỉ có mấy người, Mạc Phàm là một trong số đó.

Nếu Vô Huyền lên tiếng, có khả năng Mạc Phàm sẽ bị đuổi khỏi Thần Nông Tông mất.

- Vô Huyền sư huynh, tiểu tử này mang tới phiền phức không nhỏ, nhưng công lao rất nhiều, có phải nên thương lượng chuyện này lại hay không?

Vô Địch vội vàng hỏi.

- Thương lượng cũng không phải không thể được, nếu tiểu tử này khiến võ đạo của ngươi đạt tới độ cao như Quân Mạc Tà, ta có thể suy xét việc để cậu ta tiếp tục ở Thần Nông Tông.

Vô Huyền nghĩ một lát nói.