Chương: Bạch Khởi Ra Tay
Shared by: banlong.us
=== oOo ===
Giọng nói mới vang lên, một hư ảnh xuất hiện trên bầu trời đối diện Mạc Phàm, đúng là Cửu Trọng.
- Tiểu tử, lần này ngươi còn di ngôn gì?
Cửu Trọng cười hỏi.
Rơi vào trong cạm bẫy của anh ta, Mạc Phàm đã không có bất luận đường sống trốn thoát.
Mạc Phàm khẽ nâng mí mắt, liếc mắt nhìn Cửu Trọng một cái.
- Tuy không phải là bản thể, nhưng như vậy cũng đủ rồi.
- Có ý gì?
Cửu Trọng nhíu mày, cảm thấy khó hiểu hỏi.
- Bạch Khởi, còn không nhanh qua đây.
Mạc Phàm không trả lời, mà kêu về phía không trung.
Dược khí trên người hắn đã tiêu hao hơn hai phần ba, không đủ để chạy thoát khỏi tay những tu sĩ Hợp Đạo kỳ này.
Nhưng nơi này là Tụ Cửu Thành, có Bạch Khởi.
Hắn vừa nói xong, bỗng nhiên bầu trời tối lại, giống như bị thứ gì che khuất.
Ngay sau đó, bỗng nhiên trời lại sáng lên.
Thiên Mệnh và Cửu Trọng nhìn về phía bầu trời, sắc mặt lập tức khó coi.
Trên bầu trời, một con mắt vĩ đại xuất hiện, che khuất cả vùng thiên không.
Bọn họ vừa quay đầu nhìn, rất giống một người khổng lồ ở trên không Tụ Cửu Thành nhìn xuống bọn họ.
Trong con mắt vĩ đại, đồng tử khác hẳn với người thường là màu trắng, còn giống như có trên vạn đóa hoa màu trắng.
- Bạch Đồng Tử, Bạch Khởi của Bạch gia?
Tươi cười trên mặt Cửu Trọng và những yêu tộc đều biến mất, trong mắt xuất hiện vẻ sợ hãi.
Bạch Khởi giống như bọn họ, đều là tu sĩ Hợp Đạo kỳ.
Nhưng e rằng Cửu Trọng gặp phải Bạch Khởi, cũng chỉ có thể chạy trốn.
Bạch Khởi không chỉ là người đứng đầu Đại Bỉ năm đó, còn là Hợp Đạo kỳ khiêu chiến tu sĩ Hợp Đạo mỗi đại tông môn thành danh, cho dù là nhân loại, yêu tộc, Ma Tộc, hay là tộc khác, phàm là Hợp Đạo kỳ có danh tiếng, đều từng được Bạch Khởi khiêu chiến, không có một ai là đối thủ của anh ta.
Không chỉ như vậy, vì đối phó Bạch Khởi, thậm chí một số tu sĩ Hợp Đạo thành danh tụ tập lại, giết chết Bạch Khởi.
Kết quả không chỉ để Bạch Khởi chạy thoát thành công, còn giết chết toàn bộ đối phương.
Từ đó về sau, không có tu sĩ Hợp Đạo kỳ dám khiêu khích Bạch Khởi.
Có thể nói, Bạch Khởi là Hợp Đạo kỳ đứng đầu.
Cho dù Cửu Trọng dị chủng trời sinh, đã nửa bước Đại Thừa, thấy Bạch Khởi cũng chỉ có thể chạy trốn.
Nếu không anh ta không nghi ngờ chút nào, Bạch Khởi sẽ xé cửu đầu của anh ta thành mảnh nhỏ.
- Đi!
Cửu Trọng không do dự nói.
Anh ta không biết Mạc Phàm có quan hệ gì với Bạch Khởi, nhưng Bạch Khởi xuất hiện, bọn họ thất bại rồi.
Lúc này không đi, một lát nữa muốn chạy cũng không chạy được.
Ý niệm của anh ta vừa động, chín long thủ vĩ đại xuất hiện trước người chín yêu tộc, há to miệng nuốt chín yêu tộc vào.
Trong mắt Thiên Mệnh cũng hiện lên vẻ bối rối, cơ thể trực tiếp hóa thành hắc vụ, liền biến mất.
Nhưng bọn họ còn chưa thể rời đi, tiếng cười mỉa truyền từ trong Bạch Đồng Tử vĩ đại trên bầu trời.
- Dám đặt bẫy cho huynh đệ ta, nếu đến đây, các ngươi cảm thấy có thể thoát khỏi tay Bạch Khởi ta dễ dàng sao?
Giọng nói này mới vang lên, một đạo bạch quang bay từ trong Bạch Đồng Tử vĩ đại ra.
Không phải người khác, đúng là Bạch Khởi.
Bạch Khởi hơi nhếch miệng cười quỷ dị, trong đôi mắt lóe lên tinh quang, một đạo cột sáng màu trắng bắn nhanh mà ra, nhanh như lôi điện, không đợi Cửu Trọng phản ứng kịp, đã đánh trúng hư ảnh của Cửu Trọng.
Trên mặt Cửu Trọng hiện lên vẻ kỳ lạ, bóng dáng và cả hư ảnh long đầu muốn mang chín người khác đi chậm rãi biến mất.
- Tiểu Cửu Trọng, ngươi đã trúng dấu hiệu của ta, đừng chạy nữa, ở đó đợi ta, nếu không ta vặn hết đầu ngươi xuống.
Bạch Khởi nhìn hư ảnh của Cửu Trọng, lạnh lùng nói.
Thôn Thiên Thú cửu đầu mà thôi, ở trong mắt tu sĩ khác là đại yêu, ở trong mắt anh ta thì không khác gì một con trùng tử biến dị.
Nếu anh ta muốn, hiện giờ anh ta có thể qua đó giết Cửu Trọng, chẳng qua chỉ là công phu mà thôi.
Nhưng mà Cửu Trọng, không có tư cách khiến anh ta tốn công phu.
Nói xong, anh ta dời mắt, trong chớp mắt Cửu Trọng và chín long đầu nứt vụn.
Vẻ mặt chín yêu tộc ngẩn ra, trong mắt tràn đầy sợ hãi.
Một khi bọn họ được long đầu bao lại, có thể thông qua bí pháp thiên phú của Cửu Trọng, kéo bọn họ trở về bên cạnh bản thể của Cửu Trọng, như vậy bọn họ sẽ an toàn, đây vốn là phương pháp bọn họ chuẩn bị rời đi.
Nhưng hư ảnh Cửu Trọng đều bị Bạch Khởi liếc mắt một cái đánh nát, chỉ sợ bọn họ sắp chết ở đây rồi.
- Trốn mau!
Sắc mặt chín yêu tộc cùng thay đổi, dùng toàn bộ sức mạnh, điên cuồng chạy ra bốn phía.
- Ta nói rồi, các ngươi không trốn thoát được, thì sẽ không trốn thoát được, thu cho ta.
Bạch Khởi cười tự tin, bạch hoa trong mắt chuyển động.
Theo đồng tử chuyển động, Bạch Đồng Tử vĩ đại trên bầu trời chuyển động theo.
Bạch Đồng Tử vĩ đại vừa chuyển động, lực hút kinh khủng lập tức xuất hiện.
Xung quanh, ngoại trừ Mạc Phàm và Bạch Khởi ra, toàn bộ không có lực phản kháng bay vào trong Bạch Đồng Tử.
Chín yêu tộc Hợp Đạo kỳ và Thiên Mệnh, giống như đi ngược chiều trong cuồng phong, rõ ràng là cố gắng chạy về phía trước, nhưng cơ thể không chỉ không nhúc nhích, trái lại đang không ngừng rút lui.
- Để Thiên Mệnh lại, những người khác thì tùy tiện.
Mạc Phàm nhìn thoáng qua Thiên Mệnh còn đang vùng vẫy, nói.
Thiên Mệnh, hắn phải giữ lại để hỏi tin về Yến Thù.
- Không thành vấn đề.
Bạch Khởi nhìn thoáng qua Thiên Mệnh, một ký hiệu xuất hiện trên người Thiên Mệnh, lực xé rách trên người Thiên Mệnh lập tức biến mất.
Nhưng không đợi Thiên Mệnh trốn thoát.
Bạch Khởi vươn một tay ra, hai ngón tay dựng thẳng ở trước ngực.
- Vạn Bách Thiên Thiên, bạo!
Năm chữ vang lên, bạch quang trong đôi mắt Bạch Khởi sáng tới mức tận cùng, che khuất đường vân trong mắt anh ta.
Trong trăm dặm xung quanh, giống như không chịu nổi lực lượng của Bạch Khởi, lắc lư dữ dội.
Trên bầu trời, Bạch Đồng Tử vĩ đại cũng tỏa ra bạch quang vô lượng.
Lúc này đã là chạng vạng, lập tức trở nên sáng như ban ngày.
Bạch Đồng Tử vĩ đại tỏa ra bạch quang, giống như thiên thạch rơi xuống đột nhiên rơi về phía đất.
Mắt chín yêu tộc mở to, trong đôi mắt mở to là vẻ hoảng sợ.
- Không…
Bọn họ chỉ kêu lên một chữ, Bạch Đồng Tử vĩ đại liền hạ xuống.
“Bùm!”
Một tiếng vang thật lớn, Bạch Đồng Tử vĩ đại bùng nổ ra, dao động năng lượng khủng bố như gợn sóng dập dờn ra xung quanh, từng vòng gợn sóng lan ra, cả sơn cốc bị san thành bình địa.
Có tổng cộng chín đạo gợn sóng, chỗ Mạc Phàm biến thành một hồ sâu không thấy đáy.
Xung quanh giống như bị vô số lưu tinh oanh tạc, vỡ nát, vô cùng lộn xộn.
Trên bầu trời, Bạch Khởi hơi nhếch miệng, bay về phía Mạc Phàm.
- Tiểu Phàm, chiêu này của ta có được không?
Anh ta hoàn toàn không cần phải làm vậy, giết chín yêu tộc kia chỉ là chuyện mấy quyền đối với anh ta.
Nhưng có người ra tay với Mạc Phàm, đây là phương thức chấn nhiếp tốt nhất.
Nếu không phải anh ta cố giảm uy lực đi, cho dù là cao thủ Đại Thừa cũng sẽ bị thương.
Mạc Phàm làm như không nghe thấy lời Bạch Khởi nói, không để ý tới Bạch Khởi, lập tức hạ xuống chỗ Thiên Mệnh.