Chương: Thôn Thiên Thú
Shared by: banlong.us
=== oOo ===
Trên bầu trời, bên trong một chiếc linh hạm lớn nhất, một nam tử cao lớn uy vũ nhìn tu sĩ nhân loại đầy trời, khóe miệng hơi nhếch lên.
Thần niệm của anh ta chớp lóe, liền đến bên ngoài linh hạm, một tay anh ta giơ lên, lửa đạn trên linh hạm lập tức dừng lại.
Trong rất nhiều tu sĩ, một tu sĩ Hợp Đạo kỳ nhìn thấy nam tử này thì sắc mặt thay đổi.
- Cửu Trọng, ngươi điên rồi, ngươi muốn làm gì?
Trời sinh Thôn Thiên Thú Cửu Trọng có chín đầu, thống nhất yêu tộc gần đây, tất nhiên là ông ta biết.
Bởi vì thực lực mạnh, còn được Quân Đình ban cho quân hàm.
Chẳng qua thật không ngờ, vậy mà Cửu Trọng mang theo hàng loạt yêu tộc tới tấn công cửa vào nơi này.
- Điên rồi sao?
Cửu Trọng hơi nhếch miệng, cười lạnh lùng.
- Ngươi đã nói ta điên rồi, vậy ta lại điên hơn chút nữa.
Những lời này vừa vang lên, trong mắt anh ta lóe lên dữ dằn, tóc và y phục đều bay lên, bay phấp phới.
Ngay sau đó, dao động năng lượng như sóng thần lấy anh ta làm trung tâm, điên cuồng nhào ra xung quanh.
Chỉ trong chớp mắt, đã bao trùm toàn bộ xung quanh cửa vào.
Trong yêu khí nồng đậm, chín đầu rồng vĩ đại xuất hiện quanh cửa vào, trong yêu khí như ẩn như hiện, mỗi một đầu rồng đều to như cửa vào.Theo đôi mắt trên đầu rồng đóng mở, xung quanh sáng tối luân phiên theo.
Nhìn thấy đầu rồng khổng lồ này, sắc mặt không ít tu sĩ lập tức tái mét, mồ hôi to như hạt đậu không ngừng chảy từ trán bọn họ xuống.
Đây chỉ là một phần bản thể của Cửu Trọng, nhưng cũng quá to rồi.
Nếu Cửu Trọng nguyện ý, có thể ngốn sạch hết huyền thạch ở cửa vào, trong này cũng bao gồm cả bọn họ.
Nhưng chỉ trong phút chốc, bọn họ thoải mái hơn.
Cửu Trọng là yêu tộc có thể ngốn sạch hằng tinh, có hình thể to như vậy cũng rất bình thường.
Trong lúc này, không ít người nhìn xung quanh một chút, không tự chủ được lùi về sau mấy bước.
Cửu Trọng thấy những người đó lùi lại, khóe miệng hơi nhếch lên.
- Hiện giờ biết ta muốn làm gì chưa, nếu thức thời, toàn bộ bỏ bảo cụ xuống, đeo ngự vòng được ta sửa chữa, ta có thể tha cho các ngươi không chết.
Cửu Trọng nói xong, thì lấy một thứ như dây xích ra, ném về phía những tu sĩ này.
Không phải nhân loại thích dùng mấy thứ này trói buộc yêu tộc bọn họ sao, hiện giờ để nhân loại nếm thử tư vị đeo dây xích như bọn họ đi.
Trong tu sĩ nhân loại, có không ít người lộ ra vẻ do dự, không có một ai đi lấy dây xích này.
Đeo dây xích này vào, sẽ thành nô lệ của yêu tộc.
- Cửu Trọng, gan chó của ngươi lớn lắm, vậy mà dám tấn công cửa vào, ngươi biết hậu quả của chuyện này không?
Trong đám người, Băng Giác tiên tử lạnh lùng nói.
Cửu Trọng khẽ nâng mí mắt, nhìn về phía phát ra âm thanh, ánh mắt nhanh chóng nhìn về phía Băng Giác tiên tử.
- Oa, người của Thiên Tâm Cung.
Cửu Trọng hơi bất ngờ nói.
Tuy anh ta là yêu tộc, nhưng vẫn biết về Thiên Tâm Cung.
Chỉ là người của Thiên Tâm Cung, nên ít xuất hiện ở nơi này mới phải.
- Nếu biết ta là người của Thiên Tâm Cung, còn không bảo những yêu binh của ngươi rời đi, nhận tội lĩnh phạt?
Vẻ mặt Băng Giác tiên tử lạnh lẽo, tức giận quát.
- Nhận tội lĩnh phạt?
Cửu Trọng cười khinh thường.
Thiên Tâm Cung rất cường đại, không ít tông môn không dám trêu chọc.
Nhưng ở trong mắt anh ta, Tô Cửu Cửu chỉ là am ni cô mà thôi.
- Ta nghe nói nam nhân của Tô Cửu Cửu các ngươi đều là thái giám, nữ tử đều thanh tâm quả dục, không biết là thật hay giả, đúng lúc có một người của Thiên Tâm Cung ở đây, vậy hôm nay ta sẽ thử xem, mỹ nữ của Thiên Tâm Cung có thật sự giống như truyền thuyết nói hay không.
Nói xong, Cửu Trọng nhìn thoáng qua tu sĩ xung quanh Băng Giác tiên tử.
- Các ngươi, không được sự cho phép của ta, ai cũng đừng nghĩ rời khỏi nơi này, nhưng người nào bắt nữ nhân này giúp ta, ta sẽ thả người đó rời khỏi đây, đúng rồi, đừng làm cô ấy bị thương, ta không muốn chơi một bình hoa bị phá hư.
Cửu Trọng hơi nhếch miệng cười quỷ dị, nói.
Băng Giác tiên tử nhíu mày, trong đôi mắt lóe lên hàn quang.
- Cửu Trọng, tên đáng chết nhà ngươi, ngươi và yêu tộc bên cạnh ngươi đều sẽ bị xử tử.
- Các ngươi muốn ra tay không?
Cửu Trọng không để ý tới Băng Giác tiên tử, mà hỏi những tu sĩ xung quanh Băng Giác tiên tử.
Những tu sĩ đó nhìn Cửu Trọng một lát, lại nhìn Băng Giác tiên tử một lát, do dự mãi, vẫn không ra tay.
Bọn họ ra tay với Băng Giác tiên tử, không chỉ đắc tội Thiên Tâm Cung, còn phản bội tu sĩ nhân loại, kết cục chắc chắn thảm hại hơn chiến đấu với yêu tộc.
- Các ngươi không muốn sống rời đi thì thôi, vậy đám các ngươi đi bắt cô gái của Thiên Tâm Cung này giúp ta, người nào bắt được cô gái này giúp ta, đợi ta chơi ngán, cô gái này sẽ là của người đó.
Cửu Trọng nói với đám yêu tướng.
Những yêu tướng đứng sau lưng anh ta, trước mắt vốn là sáng lên, sau đó liễm đầu lưỡi, không chút do dự xông về phía Băng Giác tiên tử.
Theo những yêu tướng này ra tay, trong chớp mắt bầu trời mới yên bình được một lát lại hỗn loạn.
Các loại bảo cụ, pháp thuật đụng vào nhau, dao động năng lượng trên bầu trời hỗn loạn dị thường.
Thỉnh thoảng, còn truyền đến từng đợt tiếng kêu thảm thiết.
Bởi vì mọi chuyện xảy ra quá đột ngột, linh hạm của tu sĩ nhân loại bị hủy không ít.
Tu sĩ nhân loại vốn có số lượng rất nhiều, ở dưới oanh kích của linh hạm yêu tộc, càng ngày càng rơi vào hoàn cảnh xấu.
Trong hỗn chiến, Cửu Trọng không có ý ra tay, anh ta xuyên qua đám người, lập tức hạ xuống đại trận phòng hộ chỗ cửa vào.
Anh ta không muốn mạng của những tu sĩ này, thứ anh ta muốn là cửa vào này.
Chỉ đạt được cửa vào này, anh ta mới tính là thành công, nếu không anh ta sẽ như lời Băng Giác tiên tử nói, bọn họ thật sự sẽ bị xử tử.
Anh ta đứng trên đại trận phòng hộ, trong mắt chớp lóe tinh quang, một tay đặt lên trên đại trận phòng hộ.
- Cửu Trọng, cửa vào này, ngươi đừng mơ đạt được.
Cửu Trọng vừa đến trên đại trận phòng hộ, mấy lão giả liền xông tới.
Cửa vào này cho dù là đối với người nào, đều vô cùng quan trọng.
Nếu Cửu Trọng đạt được cửa vào này, anh ta hoàn toàn có thể dẫn hàng loạt Ma Tộc tới, do đó dẫn phát đại chiến Thần Ma khiến sinh linh đồ thán.
Cửu Trọng liếc mắt nhìn mấy người kia một cái, khóe miệng hơi nhếch lên.
Đều là tu sĩ Hợp Đạo kỳ, thực lực xem như nổi bật trong tu sĩ Hợp Đạo, tu sĩ Hợp Đạo thông thường không là đối thủ của những người này.
Nhưng mà…
- Các ngươi quay đầu nhìn xem, phía sau các ngươi là gì?
Tay còn lại của Cửu Trọng chỉ về sau lưng mấy người, cười nói.
Mấy tu sĩ Hợp Đạo kỳ nhíu mày, một người quay đầu nhìn thoáng qua, mắt lập tức mở to.
Chỉ thấy đầu rồng cự đại vừa được Cửu Trọng thả ra, không biết xuất hiện sau lưng bọn họ từ lúc nào.
Mấy đầu rồng há mồm to như bồn máu, trực tiếp nuốt mấy tu sĩ Hợp Đạo kỳ.
Cửu Trọng mỉm cười, miệng niệm yêu ngữ cổ xưa, văn tự yêu tộc chảy về phía đại trận phòng hộ.
Anh ta hủy đại trận này cũng không khó, nhưng anh ta muốn đạt được cửa vào này, nhất định phải phá được đại trận phòng hộ này.
Chỉ trong phút chốc, văn tự yêu tộc bao trùm phần lớn đại trận phòng hộ, bắt đầu thâm nhập vào trong đại trận phòng hộ.
Xung quanh, tu sĩ khác thấy Cửu Trọng phá giải đại trận, sắc mặt cả đám thay đổi.
- Mau ngăn cản tên đó.
Có người kêu lên.
Nếu để Cửu Trọng phá giải đại trận phòng hộ, mới thật sự là chuyện nguy hiểm nhất.
Trong lúc này, không ít tu sĩ đánh lùi yêu tộc bên người, xông về phía Cửu Trọng.
- Ngăn cản ta sao? Đừng mơ!
Cửu Trọng hơi nhếch miệng, cười mỉa xuất hiện trên mặt anh ta.
Chữ “mơ” vừa vang lên, đầu rồng lại xuất hiện, ngốn sạch mấy tu sĩ có tu vi cao nhất.