Chương: Mạc Tiên Sinh Độc Nhất Vô Nhị
Shared by: banlong.us
=== oOo ===
- Làm sao vậy?
Tiểu Tuyết tò mò hỏi.
- Đến rồi.
Mạc Phàm nhìn bầu trời, nói.
Văn minh cao cấp trước không đến, sau không đến, lại cứ tới vào lúc này.
- Mạc tiên sinh, cái gì đến rồi?
Thiên Hạc nhìn theo ánh mắt Mạc Phàm, cảm thấy khó hiểu nói.
Giả thần giả quỷ, đúng là rất giống những cao thủ trong truyền thuyết.
Cô ta mới nói xong, trên bầu trời, trên tầng khí quyển xuất hiện một đám đại động, giống như có thứ gì đó đâm thủng ra.
Bên trong đại động, từng chiến hạm cỡ mấy tòa thành phố xuất hiện trên bầu trời.
Chỉ trong phút chốc, chiến hạm này che kín bầu trời.
Cho dù là ở nơi nào Hoa Hạ, chỉ cần ngẩng đầu lên, đều có thể nhìn thấy.
Lần này Hoa Hạ mới yên bình không lâu lại loạn lên.
Ba cánh cửa địa ngục vừa biến mất, lại xuất hiện những chiến hạm này.
- Đây là chuyện gì thế?
- Những thứ đó là gì thế?
- Là người ngoài hành tinh muốn xâm chiếm Địa Cầu sao?
- Vì sao lại xuất hiện trên không Hoa Hạ?
- Không phải là thực lực đứng sau ba cánh cửa kia đấy chứ?
Ba cánh cửa bị phá, rất có khả năng có người tới báo thù.
Trong chớp mắt Thiên Hạc cũng ngây ngẩn cả người, trong đôi mắt đều là không thể tin được, một bàn tay không ngừng túm áo Lạp Văn.
- Làm sao vậy, thân ái?
Lạp Văn nhìn về phía bầu trời, cũng sửng sốt theo.
Trong lúc này, trong mắt những người nhìn về phía bầu trời tràn đầy vẻ khiếp sợ, nhìn trời không, không ngừng nuốt nước bọt.
Người đi đường dần dừng bước lại, nhìn về phía bầu trời.
Chiếc xe cũng chậm rãi dừnglại, người trên xe đi ra.
Khiếp sợ và bối rối như một cơn gió, thổi khắp cả Hoa Hạ.
Đám Tiểu Vũ vốn đang ăn KFC cũng nhoáng lên một cái, đến trước người Mạc Phàm.
- Ca, những thứ đó là gì vậy, người ngoài hành tinh sao?
Tiểu Vũ ngẩng đầu, tò mò hỏi.
- Xem như là người ngoài hành tinh đi.
Mạc Phàm thản nhiên nói.
Đối với hắn mà nói, những thứ này chỉ là dị tộc sống lang thang ở ngoài Tu Chân giới và Ma giới.
Đối với Tiểu Vũ còn chưa tới Tu Chân giới mà nói, hẳn là người ngoài hành tinh.
- Bọn họ tới Địa Cầu làm gì vậy ạ, muốn đánh nhau sao?
Tiểu Vũ ngẩng đầu nói.
- Lát nữa muội sẽ biết.
Mạc Phàm cười khẽ nói.
Hắn mới nói xong, một quang cầu xuất hiện trên không Hoa Hạ.
Quang cầu vừa mới xuất hiện, nổ tung trong chớp mắt, bày ra trên không cả Hoa Hạ.
Trên màn hình, một bóng dáng xuất hiện.
Không phải người khác, đúng là Rios mới biến mất không lâu.
- Mạc tiên sinh, những người đó đến đây, bọn họ nghe nói đại danh của ngươi, cho nên muốn nói chuyện với ngươi trước, nếu ngươi có thể nghe thấy lời ta nói, thì nên nhanh chóng xuất hiện, nếu không bọn họ chỉ có thể lập tức ra tay, ngươi chắc chắn không muốn nhiều vũ khí của văn minh cao cấp chĩa về phía Hoa Hạ như vậy đúng không?
Rios hơi nhếch miệng, cười nói.
Khi nói chuyện, trong đáy mắt ông ta hiện lên tàn nhẫn.
Chỗ dựa lớn nhất của Hoa Hạ là Mạc Phàm, nếu có thể diệt Mạc Phàm, nắm lấy Hoa Hạ dễ như lấy đồ trong túi.
Lừa gạt Mạc Phàm đi ra trước, để những vũ khí trên chiến hạm cũng nổ súng, ông ta không tin Mạc Phàm không chết.
Đương nhiên, chuyện này thành lập dựa trên cơ sở Mạc Phàm dám đi ra.
Mạc Phàm nhíu mày, trong mắt lóe lên sắc lạnh.
Rios này, đúng là dụng tâm lương khổ.
- Các ngươi ở đây đợi ta một lát, ta sẽ lập tức trở lại.
Mạc Phàm sờ đầu Tiểu Vũ, nói.
- Ừm.
Tiểu Vũ ngoan ngoãn đáp.
ể ồ- Ta phải tìm người hẹn cửa hàng này hôm nay trước, đợi lát nữa ta trở lại, chúng ta có thể đi vào bên trong rồi.
Mạc Phàm nói với Tiểu Tuyết.
- Ta đợi huynh, huynh phải cẩn thận một chút, xem ra đám người này đang muốn dụ huynh hiện thân, sau đó đối phó huynh.
Tiểu Tuyết gật đầu, dặn dò.
Rất rõ ràng, đó là một cái bẫy.
Nếu bọn họ không diệt trừ được Mạc Phàm, đều xem như thua, bảo Mạc Phàm ra ngoài là muốn tập trung hỏa lực đối phó Mạc Phàm.
- Yên tâm đi, văn minh này muốn diệt trừ ta, là chuyện không có khả năng.
Mạc Phàm cười nhạt nói.
Lạp Văn và Thiên Hạc nghe thấy cuộc đối thoại của đám Mạc Phàm, vốn là nhíu mày, sau đó lập tức cười khinh thường.
- Tiểu Tuyết, không phải vị hôn phu của ngươi là cao thủ Mạc Phàm trên Địa Cầu thật đấy chứ, hình như đám người ngoài hành tinh trên bầu trời đang tìm vị hôn phu của ngươi.
Thiên Hạc cười nói.
Cô ta biết Bạch gia là võ đạo thế gia, còn có nguồn gốc sâu xa.
Nhưng Bạch gia chỉ có chút danh tiếng ở Giang Nam, ra khỏi Giang Nam thì không ai biết.
Gia tộc như vậy, có thể leo được Mạc tiên sinh Mạc gia sao, cô ta không tin chút nào.
- Thân ái, nói chuyện cẩn thận một chút, anh ta thật sự tên là Mạc Phàm, nhỡ đâu thật sự là vị kia, chúng ta xong rồi.
Lạp Văn cười khẽ, nói.
Loại chuyện này, bọn họ chỉ có thể nhìn, đám Mạc Phàm cũng như vậy, vốn không có một chút quan hệ với bọn họ.
Mạc Phàm cười khẽ, vươn một tay về phía Phong Thiên Chi Địa.
Trong Phong Thiên Chi Địa, trên linh hạm kia sáng lên hào quang, lập tức biến thành một đạo lưu quang, xuyên qua trận pháp phòng hộ ở Phong Thiên Chi Địa, bay về phía Giang Nam.
Chỉ trong phút chốc, linh hạm đã đi qua khoảng cách ngàn dặm.
“Keng” một tiếng, biến thành linh hạm to bằng nắm tay bay vào trong tay hắn.
Sắc mặt Thiên Hạc, Lạp Văn và đám người trước cửa thay đổi, trong mắt lộ ra vẻ khiếp sợ.
- Vừa rồi là?
Không đợi bọn họ xác định thứ bay vào trong tay Mạc Phàm là gì, Mạc Phàm đã mở miệng nói:
- Hiên Viên lão gia tử, tới gặp ta.
Giọng nói của hắn mới vang lên, một vùng gợn sóng xuất hiện trước người đám Mạc Phàm.
Trong gợn sóng, vẻ mặt Hiên Viên Vô Kỳ tràn đầy lo lắng đi từ bên trong ra.
Ông ta và những người khác đã tới bên ngoài trận pháp phòng ngự của Hoa Hạ, chuẩn bị ngăn cản những chiến hạm khổng lồ này bất cứ lúc nào.
Nghe thấy Mạc Phàm triệu hoán, một mình ông ta chạy tới đây.
Hiên Viên Vô Kỳ nhìn cửa hàng áo cưới, và liếc mắt nhìn đám người ở trước cửa, trên mặt lập tức hiện lên vẻ áy náy.
- Thật sự xin lỗi, Mạc tiên sinh, làm chậm trễ chuyện của ngươi, nhưng mà chuyện này rất khẩn cấp, mong Mạc tiên sinh lấy đại cục làm trọng.
Mạc Phàm mang theo đám Bạch Tiểu Tuyết tới cửa hàng áo cưới, rõ ràng là chuẩn bị hôn lễ.
Lúc này ông ta tới quấy rầy Mạc Phàm, quả thật là chuyện không nên.
Xung quanh, sắc mặt đám Lạp Văn, Thiên Hạc đều thay đổi.
Có thể tự nhiên xuất hiện trong không trung, chắc chắn không phải người bình thường.
Người này đến trước mặt Mạc Phàm, không chỉ vô cùng khách sáo, còn gọi Mạc Phàm một tiếng Mạc tiên sinh.
- Chuyện này…
- Chẳng lẽ?
Cả đám nhìn Mạc Phàm, còn khiếp sợ hơn nhìn thấy chiến hạm người ngoài hành tinh chỉ có ở trong phim.
Nhất là Thiên Hạc, trong chớp mắt gương mặt trắng nõn của cô ta không còn huyết sắc.
Có thể khiến lão giả có năng lực đặc biệt đối đãi như vậy, chỉ sợ thật sự là vị kia, không còn ai khác nữa rồi.
Ngay vừa rồi, cô ta còn nghĩ đủ biện pháp làm nhục Mạc Phàm và Tiểu Tuyết, mời bọn họ làm nền cho mình.
Hiện giờ, cuối cùng cô ta cũng hiểu rõ ý câu vừa rồi của Mạc Phàm.
Nếu không phải Tiểu Tuyết ngăn cản, có khả năng cô ta đã chết.
Bởi vì cô ta không có chút tư cách khiến Mạc Phàm và Tiểu Tuyết làm phù dâu phù rể của cô ta, bọn họ còn không xứng đánh giày cho Mạc Phàm và Tiểu Tuyết.
Rất lâu sau, lúc này cô ta mới lấy lại tinh thần, xác nhận lại:
- Tiểu Tuyết, vị hôn phu của ngươi thật sự là Mạc Phàm, Mạc tiên sinh độc nhất vô nhị sao?