Chương: Đãng Yêu Môn
Shared by: banlong.us
=== oOo ===
- Hửm?
Phu nhân cung trang nghe thấy giọng nói này, nhìn về phía lối vào, sắc mặt thay đổi.
Lối vào, một nam tử tóc dài phất phới, để râu cười khẽ, đi qua cánh cửa kia vào trong.
Nam tử này khoảng bốn mươi tuổi, mặc trường bào màu đen, ngũ quan đoan chính nhìn có vẻ đạo mạo không giống người xấu, nhưng khóe miệng luôn nhếch lên nụ cười nham hiểm.
Phía sau ông ta là một đám liệp yêu sư, nhìn đám phu nhân cung trang như hổ rình mồi.
Nhìn thấy người này, không chỉ phu nhân cung trang, gần bà ta, bao gồm cả tiểu hồ ly đều vội vàng rút trường kiếm trong tay ra, cảnh giác nhìn đám người ở cửa đi vào.
Một đám người lộ ra vẻ hung ác, giống như gặp phải thiên địch.
- Lục Trầm, sao ngươi tìm được chỗ này?
Phu nhân cung trang tức giận hỏi.
Nam tử này không phải ai khác, đúng là môn chủ của Đãng Yêu Môn môn phái liệp yêu sư ở gần Thanh Khâu.
Bởi vì Đãng Yêu Môn cách Thanh Khâu không xa, bọn họ không phải gặp mặt lần đầu, cũng không phải ra tay lần đầu tiên, có thể nói là lão oan gia rồi.
Nhưng lần này bọn họ ra ngoài làm việc, nơi này cách Đãng Yêu Môn không hề gần, sao có thể gặp phải người của Đãng Yêu Môn, còn có thể nói là dốc toàn bộ lực lượng.
Lục Trầm liếc mắt nhìn phu nhân cung trang một cái, cười khẽ.
- Ta có thể đến nơi này, đương nhiên là có người mang bọn ta tới, nói cách khác, nơi bí ẩn như vậy, sao bọn ta có thể tìm được?
Lục Trầm vừa nói xong, phu nhân cung trang lập tức liếc mắt nhìn Mạc Phàm và Tiểu Tuyết.
Lục Trầm nói có người dẫn bọn họ vào, nơi này chỉ có Mạc Phàm và Tiểu Tuyết là hai nhân loại.
- Ta đã nói hai người kia không phải người tốt gì, Tiểu Yến Tử ngươi thấy chưa, đây là kết cục ngươi tin tưởng nhân loại.
Yến Phong lạnh lùng nói.
Tiểu Yến Tử sửng sốt, vẻ mặt mờ mịt nhìn về phía Mạc Phàm và Bạch Tiểu Tuyết.
Mạc Phàm không có khả năng làm loại chuyện này.
Nhưng hơi suy nghĩ một chút, cũng không phải không có khả năng.
Cô bị liệp yêu sư đuổi giết, Mạc Phàm liền tới, với tu vi Nguyên Anh kỳ giết tu sĩ Hóa Thần, nếu thực lực của Mạc Phàm đủ mạnh, hoàn toàn có thể rời đi, nhưng lại muốn đến Thanh Khâu với cô.
Hơn nữa Mạc Phàm biết Yến Phong sư tỷ, còn hỏi một sư tỷ không hề tồn tại.
Nghĩ như vậy, quả thật Mạc Phàm là tình nghi không nhỏ.
Cô không đi tìm Mạc Phàm xác nhận, đôi mắt nhìn chằm chằm Lục Trầm và đám liệp yêu sư.
Lục Trầm nhìn Mạc Phàm và Bạch Tiểu Tuyết, trong mắt lộ ra vẻ bất ngờ.
Nhưng ông ta không giải thích gì thêm.
Có hai nhân loại tu vi không cao gánh trách nhiệm, cũng là lựa chọn không tệ.
- Yến Cơ, ngươi mang theo nhiều người Thanh Khâu chạy xa như vậy, không phải là tới tìm thứ gì đó sao, tìm được chưa?
Lục Trầm không vội vàng ra tay, trái lại cười nói.
Khi nói chuyện, hai tay trong tay áo ông ta không ngừng cử động, một đám phù văn thông qua chân ông ta thấm xuống đất, lan tràn về phía Truyền Tống Trận trong hồ.
- Bọn ta tới làm gì không liên quan tới ngươi.
Phu nhân cung trang hừ lạnh một tiếng, nói.
Bà ta mang nhiều người ra ngoài như vậy, tất nhiên không phải chạy tới chơi, cũng không liên quan tới Mạc Phàm.
Mấy ngày trước bà ta nhận được một tin, nói là thần khí Thanh Khâu Chi Kiếm của Thanh Khâu Nhất Tộc bọn họ đánh mất xuất hiện ở bên này.
Thanh Khâu Nhất Tộc có tổng cộng ba kiện thần khí, theo thứ tự là Thanh Khâu Chi Thường, Thanh Khâu Chi Diện và Thanh Khâu Chi Kiếm.
Thanh Khâu Chi Thường là một kiện thần y, nghe nói toàn bộ công kích vật lý đều bị nó chặn lại.
Thanh Khâu Chi Diện thì là một cái mặt nạ, đeo mặt nạ này vào, không chỉ có thể phát huy Hồ Mị Thuật của Thanh Khâu Nhất Tộc đến mức tận cùng, còn có một đôi Thanh Hồ Nhãn có thể nhìn thấu Lục Đạo Luân Hồi, còn khủng bố hơn Bạch Đồng Tử.
Thanh Khâu Chi Kiếm thì như một thanh trường kiếm, phối hợp sử dụng với Thanh Hồ Chi Vũ, nghe nói có thể thay đổi thời gian.
Ba kiện thần khí có uy lực rất mạnh, lúc Thanh Khâu Nhất Tộc bọn họ nắm giữ ba kiện thần khí, ở yêu tộc có thể nói là hô phong hoán vũ, không gì không làm được.
Cho dù là ở Tu Chân giới, cũng không có người nào dám trêu chọc.
ấ ấ ể ồ ế ế ầ ế ầ ế ấ ếNhưng từ mấy vạn năm trước, Thanh Khâu Nhất Tộc bọn họ vì đứng sai đội ngũ, để mặc hồ chủ bị tân đại đế một thế hệ dùng thần khí trảm tiên giết, ba kiện thần khí biến mất hết.
Vạn năm này, Thanh Khâu Nhất Tộc bọn họ chưa gượng dậy nổi.
Tìm kiếm nhiều lần cũng không tìm được bất luận một kiện thần khí nào, chỉ tìm được một số mảnh nhỏ.
Hiện giờ không dễ dàng gì mới đạt được tin tức, bà ta gần như không nghĩ nhiều liền dẫn người ra ngoài tìm.
- Không liên quan gì tới ta, nhưng các ngươi gặp phải ta, thì có liên quan tới ta, lần trước để các ngươi chạy mất, lúc này mới gặp các ngươi trốn đi đâu.
Lục Trầm cười lạnh lùng nói.
- Ta tới ngăn cản ông ta, các con về Thanh Khâu trước, nhanh lên.
Yến Cơ nhíu mày, lạnh lùng nói.
Bà ta không biết vì sao Lục Trầm mang nhiều người như vậy đột nhiên xuất hiện, nhưng chắc chắn là có vấn đề.
Bà ta tìm ở gần đây, Thanh Khâu Chi Kiếm không hề ở đây.
Nếu không phải tìm Tiểu Yến Tử mất chút thời gian, bọn họ đã trở lại Thanh Khâu rồi.
Cho nên mặc kệ Lục Trầm vì lý do gì, bọn họ không thể ở lại đây.
Bên cạnh Yến Cơ, những đệ tử Thanh Khâu do dự một lát, muốn đi về phía Truyền Tống Trận.
- Đừng có gấp, chúng ta mới gặp mặt, các ngươi muốn đi, chẳng lẽ các ngươi không muốn chuôi tàn kiếm này à?
Lục Trầm nhướn mày, nói.
Đây là một thanh trường kiếm thanh đồng, phía trên có không ít ấn ký của Thanh Khâu, còn khắc đầy văn tự yêu tộc, chẳng qua chỉ có một chuôi kiếm và một phần thân kiếm.
Nhìn thấy tàn kiếm này, vẻ mặt Yến Cơ và những đệ tử chuẩn bị rời đi lập tức chấn động, giống như bị sét đánh.
- Thanh Khâu Chi kiếm?
Mấy chữ truyền từ miệng Tiểu Yến Tử ra.
Lần này bọn họ ra ngoài, chính vì thứ này, tuy chỉ có một phần, cũng nhất định phải tìm về.
- Cho nên đây là bẫy ngươi thiết kế à?
Yến Cơ không sốt ruột, lạnh lùng nhìn chằm chằm Lục Trầm hỏi.
Bà ta còn đang nghi ngờ tin tức Thanh Khâu Chi Kiếm có liên quan tới Lục Trầm hay không, nếu không bọn họ không trùng hợp gặp ở đây như vậy.
- Yến Cơ, tuy quan hệ giữa chúng ta không được tốt, ngươi cũng đừng nói như vậy chứ, đây là một phần Thanh Khâu Chi Kiếm thần khí của Thanh Khâu ngươi đúng không, ta dùng số tiền lớn mua về, là muốn vật quy nguyên chủ mà.
Lục Trầm cười âm hiểm nói.
- Đừng nói linh tinh nữa, rốt cuộc là ngươi muốn thế nào?
Yến Cơ lạnh lùng nói.
Đãng Yêu Tộc mượn danh nghĩa giam giữ yêu tộc bọn họ, thường xuyên liệp sát đệ tử của yêu tộc bọn họ.
Thông thường gặp mặt không ra tay đã không tệ rồi, càng không nói tới chuyện Lục Trầm sẽ lấy thần khí lại giúp bọn họ.
Nếu Lục Trầm tốt như vậy, cũng sẽ không để bọn họ rời khỏi Thanh Khâu, còn mang nhiều người như vậy tới đây.
Mấy thánh địa đại yêu tộc đều ở gần Thanh Khâu, cho dù Lục Trầm lấy được phần còn sót lại của Thanh Khâu Chi Kiếm, cũng không dám bố trí cạm bẫy với bọn họ ở gần Thanh Khâu.
- Yến Cơ, ngươi còn có chút cá tính, ta thích, nếu ngươi muốn tàn kiếm này, thì rất đơn giản, ngươi cho ta mười đệ tử Thanh Khâu, tàn kiếm này sẽ là của ngươi, thế nào?
Lục Trầm cười khẽ nói.