Chương: Khiêu Chiến Thập Tử
Shared by: banlong.us
=== oOo ===
- Tốt nhất là đừng để ta thấy người Thượng Quan gia.
Long Tại Uyên vung ống tay áo, nắm chặt tay nói.
Rất rõ ràng, Thượng Quan gia luôn không được Thần Nông Tông ủng hộ vẫn lựa chọn Thần Nông Tông.
- Bắt nạt Thượng Quan gia không thú vị đối với ngươi, trái lại ngươi có thể thử bắt nạt Bạch gia xem.
Mạc Phàm lạnh lùng nói.
Thượng Quan gia ở Thần Nông Tông còn tạm, nhưng ở trước mặt một tông phái như Ngạo Nhật Sơn Tông thì không đủ nhìn.
Bắt nạt một gia tộc như vậy không thú vị, muốn ra tay phải chơi với gia tộc như Bạch gia.
- Bắt nạt Bạch gia, có thể, tới đi, dám bắt phụ nữ của Bạch gia ta, ta cũng tức lắm rồi, nếu không ta cũng bày một lôi đài, chuyên đánh tu sĩ Hợp Đạo kỳ của Ngạo Nhật Sơn Tông?
Phía sau Chân Hư, Bạch Khởi xắn tay áo nói, bộ dạng chỉ sợ thiên hạ không loạn.
- Bạch Khởi, ngươi có thể thử xem, Mạc Phàm có Chân Hư sư bá tọa trấn, ta muốn ra tay với ngươi, Chân Hư sư bá không thể bảo vệ ngươi được đâu.
Long Tại Uyên nhíu mày nói.
Bạch Khởi giúp Mạc Phàm cứu Bạch Tiểu Tuyết, nếu không có Chân Hư ở đây, ông ta đã ra tay rồi.
Bạch Khởi dám dựng lôi đài, ông ta dám giết Bạch Khởi.
- Hình như nói cũng đúng, vậy ta không cướp nổi bật của Thần Nông Tông, Tiểu Phàm, ngươi tiếp tục đi, không khiêu chiến hơn một ngàn đệ tử Nguyên Anh của Ngạo Nhật Sơn Tông, thì đừng đi.
Bạch Khởi không thèm để ý tới Long Tại Uyên, thúc giục nói.
- Có người dám đi lên không, không thì lát nữa ta hỏi lần nữa.
Mạc Phàm lạnh lùng liếc đám đệ tử của Ngạo Nhật Sơn Tông, hỏi.
Dưới đài, không ít đệ tử của Ngạo Nhật Sơn Tông nhíu mày, trên mặt hiện lên vẻ giận dữ.
Mạc Phàm cũng quá kiêu ngạo, ở trước sơn môn của Ngạo Nhật Sơn Tông bọn họ, dám trắng trợn coi thường đệ tử Ngạo Nhật Sơn Tông bọn họ.
Sắc mặt Long Khiếu Vũ và Long Tại Uyên cũng không khá hơn chút nào, trong đó Long Khiếu Vũ miễn cưỡng lên trước một bước.
- Chân Hư sư huynh, người các ngươi đã tìm được, có phải nên kết thúc lôi đài hay không, đệ tử đứng đầu Đại Bỉ, không cần thiết phải khiêu chiến đệ tử Nguyên Anh của Ngạo Nhật Sơn Tông bọn ta.
Thực lực của Mạc Phàm đã được chứng thực, vừa rồi bọn họ cũng thấy rồi.
Lên đài, cơ bản là chết.
- Long Khiếu Vũ, cô gái này là bọn ta đoạt ra, không phải ngươi thả ra đúng không?
Chân Hư nhíu mày, hỏi.
- Đúng là như vậy.
Sắc mặt Long Khiếu Vũ khó coi, cười như cũ, nói.
- Nếu chính bọn ta đoạt, không phải các ngươi thả ra, bây giờ ngươi bảo bọn ta rời đi, ngươi cảm thấy với cá tính của ta, ta sẽ rời đi sao?
Trong mắt Chân Hư lóe lên ánh sáng lạnh, hỏi.
Vừa rồi Long Tại Uyên ỷ vào người ở trong tay ông ta, không khách sáo chút nào.
Trái lại hiện giờ khách sáo dâng cao, thực sự coi ông là không khí sao?
- Chân Hư sư huynh, vậy ngươi muốn thế nào?
Long Khiếu Vũ hỏi.
- Tiểu tử này, muốn thế nào, thì như thế nào, ngươi không cần hỏi ta.
Chân Hư trầm giọng nói.
- Vậy ta hỏi tiểu tử này.
Trong đáy mắt Long Khiếu Vũ lóe lên lạnh lẽo, không dám phát tác, nhìn về phía Mạc Phàm trên lôi đài.
- Tiểu tử, người ngươi cũng đoạt đi rồi, làm thế nào mới bằng lòng rời đi, không có lệnh của ta, không có đệ tử nào lên đài đấu với ngươi đâu.
Chuyện này ngay từ lúc bắt đầu, bọn họ đã thua hoàn toàn.
Nếu không đuổi được Mạc Phàm đi, thể diện của Ngạo Nhật Sơn Tông bọn họ sẽ mất sạch.
Mạc Phàm lắc đầu, trên mặt lộ vẻ thất vọng.
Đường đường là Ngạo Nhật Sơn Tông tông môn chiến tu, đối mặt với lôi đài lại có trạng thái này.
Nhưng Ngạo Nhật Sơn Tông nhốt Tiểu Tuyết một năm, đâu kết thúc đơn giản như vậy?
- Ta nói rồi, lôi đài này dùng để báo thù, các ngươi bắt Tiểu Tuyết sẽ không thể cứ như thế thôi.
- Vậy ngươi muốn thế nào, tiểu tử, thân là trưởng bối của ngươi, ta tặng ngươi một câu, trước khi ngươi chưa đủ thực lực, nên lưu lại một đường, ngày sau còn phải gặp.
Trong mắt Long Khiếu Vũ lóe lên sắc bén, nói.
Mạc Phàm là một hậu bối Nguyên Anh kỳ, ở trong mắt ông ta như con kiến, nếu không có Chân Hư ở đây, vốn không có tư cách nói chuyện với ông ta.
Tồn tại nhỏ bé như thế, còn hung hãn như vậy.
“Ha ha.” Mạc Phàm lắc đầu, trên mặt đều là khinh thường.
Trận chiến Thần Ma kế tiếp, mạng của Long Khiếu Vũ là hắn cứu, lúc này lại nói với hắn những lời này.
- Long Khiếu Vũ tiền bối, ta thân là hậu bối, cũng tặng ngươi một câu, đừng bắt nạt thiếu niên, nếu không sau này không dễ gặp.
Kiếp trước, lúc hắn cứu Long Khiếu Vũ trọng thương, Long Khiếu Vũ đến gặp hắn, vẻ mặt vô cùng xấu hổ.
- Được, vậy lão phu muốn xem ngươi có thể làm gì trước sơn môn của Ngạo Nhật Sơn Tông ta, lão phu ta có không ít thời gian.
Long Khiếu Vũ nhíu chặt mày, hừ lạnh một tiếng nói.
Mạc Phàm hơi nhếch miệng, lạnh lùng liếc đám đệ tử của Ngạo Nhật Sơn Tông.
- Xem ra, quả thật không có đệ tử nào của Ngạo Nhật Sơn Tông dám lên đài rồi.
Dưới lôi đài, một số đệ tử nắm chặt tay, muốn đi lên đài, một loại áp lực như cả tòa Thần Sơn lập tức xuất hiện trên vai bọn họ, đè bọn họ xuống liên tục.
Những đệ tử này nhìn thoáng qua Long Vũ Khiếu, đè ép phẫn nộ xuống.
- Nếu là như vậy, Ngạo Nhật Thập Tử ở đâu, dám lên đài chiến không?
Mạc Phàm cười lạnh lùng, cao giọng nói.
Những đệ tử Nguyên Anh này không dám đi lên, vậy hắn đổi đám người khác, lấy Ngạo Nhật Thập Tử báo thù này.
Vừa rồi không phải Long Tại Uyên cảm thấy Ngạo Nhật Thập Tử có thể giết hắn sao, vậy hắn sẽ để Long Tại Uyên nhìn xem, chuyện này buồn cười cỡ nào.
Tóm lại, bây giờ hắn sẽ không rời đi, có người nên trả đại giá vì dám nhốt Tiểu Tuyết.
Phải để cho bọn họ biết bắt người thì đơn giản, nhưng tiễn người thì không dễ như vậy.
Nếu không, những người khác sẽ nghĩ rằng người của Mạc Phàm hắn dễ bắt như vậy.
- Hửm?
Mạc Phàm mới mở miệng, đám Long Khiếu Vũ và Long Tại Uyên nhướn mày, lập tức nhìn Mạc Phàm vài lần.
- Khiêu chiến Ngạo Nhật Thập Tử sao?
Thực lực của Mạc Phàm khiêu chiến cao thủ Hóa Thần thông thường, có lẽ còn có hi vọng.
Ngạo Nhật Thập Tử tu luyện một bộ thần quyết của Ngạo Nhật Sơn Tông bọn họ, thập tử có thể hóa thành mười mặt trời, uy lực không thể so sánh, dễ dàng hủy diệt một tinh cầu.
Khiêu chiến Ngạo Nhật Thập Tử, Mạc Phàm đây là va đầu vào họng súng, tự tìm đường chết.
Ngay cả Bạch Khởi cũng sửng sốt, sắc mặt khó coi.
ể ố ố ế ồ- Tiểu tử này muốn báo thù, nghĩ muốn đến điên rồi.
Nếu là anh ta, cùng lắm là khiêu khích một lát, nhục nhã da mặt dày của Ngạo Nhật Sơn Tông một phen.
Mạc Phàm thì hay rồi, trực tiếp khiêu chiến Ngạo Nhật Thập Tử.
Mười người này, đúng là đại sát khí của Ngạo Nhật Sơn Tông.
Ở một bên, Tiểu Tuyết nhíu mày, trong đôi mắt lóe lên dị sắc.
Cô ở Ngạo Nhật Sơn Tông một năm, kiến thức đã không thể so sánh như khi ở Địa Cầu, chuyện đối với Ngạo Nhật Sơn Tông cũng có chút hiểu biết, trong đó có Ngạo Nhật Thập Tử.
Mười người này luôn sống bên nhau quanh năm, hợp nhau lại càng tăng thêm sức mạnh, tốc độ tăng tu vi rất nhanh.
Tuổi tác không hơn Long Ngạo Thiên bao nhiêu, nhưng tu vi cao hơn Long Ngạo Thiên rất nhiều.
Mười người kết hợp với nhau, thực lực càng tăng mạnh, vô cùng khủng bố.
- Tiểu tử, ngươi chắc chắn không?
Long Tại Uyên há to miệng, cười hỏi.