Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 903# 2




 

 

 

Chương: Ta Là Ai
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




Không Vân nhìn thấy bốn viên đan dược, yết hầu không ngừng khởi động, nuốt nước bọt, trong mắt đều là không thể tin được.

Vậy mà thành Tứ Tượng Càn Khôn Đan, còn do một người trẻ hơn anh ta luyện thành.

Rất lâu sau, lúc này Không Vân mới phát ra âm thanh.

- Rốt cuộc ngươi là ai?

Mạc Phàm có thể sửa Cửu Hoa Đan, còn có thể ra tay lúc sắp bạo đan, luyện chế thành Tứ Tượng Càn Khôn Đan, thành đan là bốn viên.

Dựa theo suy nghĩ lúc trước của anh ta, có thể thành hai viên đã không tệ rồi.

Hơn nữa bốn viên Tứ Tượng Càn Khôn Đan đều là cực phẩm.

Trình độ luyện đan như vậy, tuy còn trẻ tuổi, nhưng không phải hạng người vô danh.

Mạc Phàm làm như không nghe thấy lời Không Vân nói, cất bốn bình ngọc kia đi, đi về phía Thượng Quan Ngưng.

- Thượng Quan tiểu thư, đây là Tứ Tượng Càn Khôn Đan ta luyện chế giúp ngươi, nếu vận khí không tính quá kém, hẳn là có đủ tứ tượng càn khôn chi lực, thống ngự bách thú.

Mạc Phàm lấy một bình ngọc ra, đưa cho Thượng Quan Ngưng.

- Đa tạ Ngô công tử, đợi Ngô công tử nghĩ kỹ muốn Ngưng Nhi làm gì, có thể nói cho ta bất cứ lúc nào, Ngưng Nhi nhất định sẽ giúp.

Thượng Quan Ngưng dùng bàn tay không ngừng run rẩy, nhận lấy bình ngọc, vẻ mặt cảm kích nói.

Lần này cô thật sự là phá phủ trầm châu (1), nếu thua sau này chỉ có thể thành công cụ của Thượng Quan Triển.

(1) Dựa theo tích: Hạng Vũ đem quân đi đánh Cự Lộc, sau khi qua sông thì dìm hết thuyền, đập vỡ nồi niêu để binh sĩ thấy không có đường lui, phải quyết tâm đánh thắng̀.

Nhưng thật không ngờ Không Vân thất bại như lời Mạc Phàm nói, hơn nữa Mạc Phàm còn luyện chế thành công, toàn bộ mọi chuyện giống như nằm mơ.

Mạc Phàm luyện chế Tứ Tượng Càn Khôn Đan, địa vị của cô ở trong mắt cha sẽ tăng lên không ít.

- Ngươi đi xử lý chuyện Thượng Quan gia ngươi trước, lát nữa ta sẽ nói cho ngươi chuyện ta cần nhờ ngươi làm, ta ở gần Truyền Tống Trận đợi ngươi, ta đi trước một bước.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

Việc hắn đồng ý với Thượng Quan Ngưng đã hoàn thành, kế tiếp là lúc cứu Tiểu Tuyết rồi.

- Được, Ngô công tử đợi Ngưng Nhi một lát, Ngưng Nhi lập tức đi tìm Ngô công tử.

Thượng Quan Ngưng không thấy kỳ lạ, gật đầu nói.

Cách cô nói điều kiện với Mạc Phàm đã qua mười tháng, Mạc Phàm có thể nghĩ xong thù lao cần cô trả rồi.

- Ừm.

Mạc Phàm khẽ đáp, muốn xoay người rời đi.

- Đợi một chút, tiểu tử, ngươi cầm ba viên Tứ Tượng Càn Khôn Đan đã muốn đi sao?

Bên trong trận pháp phòng ngự, Thượng Quan Triển nheo mắt nói.

Mạc Phàm giúp Thượng Quan Ngưng thắng xoay ngược ván cờ, đã khiến anh ta mất sạch mặt mũi, hiện giờ còn muốn mang ba viên Tứ Tượng Càn Khôn Đan đi, nghĩ đơn giản quá nhỉ.

Nếu là Không Vân, cho anh ta một trăm lá gan cũng không dám, bởi vì sau lưng Không Vân là Thần Nông Tông, là Mạnh Bất Đồng.

Anh ta đồng ý cho Không Vân số Tứ Tượng Càn Khôn Đan còn lại, tuyệt đối không dám lật lọng.

Nhưng Mạc Phàm thì khác, Mạc Phàm chỉ là tiểu tử vô danh, muốn có đãi ngộ như Không Vân, đó là chuyện không có khả năng.

Nhất là Mạc Phàm, còn là một tu sĩ Nguyên Anh đỉnh phong.

Thượng Quan Triển mới mở miệng, mấy người của Thượng Quan gia, ngoại trừ Thượng Quan Phi ra, bóng dáng toàn bộ nhoáng lên một cái, chặn đường của Mạc Phàm.

- Thượng Quan Triển, đệ muốn làm gì?

Thượng Quan Ngưng nhíu mày, tức giận nói.

Sắc mặt Không Vân cũng thay đổi, đôi mắt khẽ đảo, nhưng không mở miệng.

Thực lực của anh ta và mấy đan sư cũng tạm, cao hơn Mạc Phàm một chút, nhưng đều là đan sư, không am hiểu tranh đấu, nếu anh ta ngăn cản Thượng Quan Triển, khả năng bị giết chết hết là rất cao.

- Đại tỷ, ta muốn làm gì, tỷ còn không nhìn ra sao, chuyện tỷ làm đã làm xong rồi, hiện giờ không còn chuyện của tỷ, tốt nhất là tỷ nên thành thật đứng sang một bên, nếu không đừng trách ta không khách sáo với ngươi.

Thượng Quan Triển cười nham hiểm, nói.

Kẻ tiện nhân Thượng Quan Ngưng này tìm được người luyện thành Tứ Tượng Càn Khôn Đan thì thế nào, Thượng Quan Ngưng chỉ lấy được một viên Tứ Tượng Càn Khôn Đan.

Nhưng nếu anh ta cướp được ba viên Tứ Tượng Càn Khôn Đan từ tay Mạc Phàm, người thắng cuối cùng vẫn là anh ta.

Bởi vì ba lớn hơn một.

Anh ta không tin, anh ta cầm ba viên Tứ Tượng Càn Khôn Đan, Thượng Quan Ngưng chỉ lấy một viên, cha sẽ giao vị trí gia chủ cho Thượng Quan Ngưng.

- Thượng Quan Triển, đệ!

Thượng Quan Ngưng nhìn lướt qua người Thượng Quan gia ở xung quanh, sắc mặt khó coi, nghiến chặt răng, tức đến mức không nói nên lời.

Những người này đều là tâm phúc của Thượng Quan Triển, chỉ cần một câu của Thượng Quan Triển, ra tay với cha cô cũng là có khả năng, càng không nói tới cô.

Thượng Quan Triển thấy Thượng Quan Ngưng không dám phản kháng, thì cười đắc ý, nhìn về phía Mạc Phàm.

- Tiểu tử, ngươi còn thất thần làm gì?

- Sao thế, ta luyện chế Tứ Tượng Càn Khôn Đan giúp Thượng Quan gia ngươi, Thượng Quan gia các ngươi muốn lật lọng à?

Mạc Phàm nhíu mày, nghiêng đầu hỏi.

- Lật lọng, sao có chuyện đó được, danh dự của Thượng Quan gia ta rất tốt, có ân tất báo, ngươi luyện chế Tứ Tượng Càn Khôn Đan giúp Thượng Quan gia ta cũng vậy, nhưng ngươi không phải Không Vân đại sư, thù lao của ngươi không thể như Không Vân đại sư được, chỗ của ta có ba viên Vạn Tượng Đan, dư sức giúp ngươi đột phá từ Nguyên Anh lên cao, coi như tính là thù lao ngươi luyện chế Tứ Tượng Càn Khôn Đan giúp Thượng Quan gia ta, hẳn là ngươi không biết giá trị của Vạn Tượng Đan, mỗi viên có giá trị xa xỉ, hơn nữa vừa vặn có tác dụng với ngươi hiện giờ, thế nào?

Thượng Quan Triển lấy một bình ngọc ra, mỉm cười nói.

Rõ ràng là muốn cướp Tứ Tượng Càn Khôn Đan trong tay Mạc Phàm, nhưng giống như vốn nên như vậy.

Mạc Phàm lắc đầu, mỉm cười.

- Nếu ta là ngươi, ta tuyệt đối sẽ không làm chuyện ngu ngốc như vậy.

- Tiểu tử, nếu ta là ngươi, ta sẽ lập tức lấy Tứ Tượng Càn Khôn Đan ra giao cho ta, sau đó cầm ba viên Vạn Tượng Đan rồi cút đi.

Thượng Quan Triển cười nói.

Mạc Phàm nhíu mày, không để ý đến Thượng Quan Triển, dời mắt nhìn Thượng Quan Phi cách đó không xa.

- Thượng Quan tiên sinh, đây cũng là ý của ngươi sao?

Thượng Quan Phi hơi nhếch miệng, lắc đầu.

- Ngô công tử hiểu lầm rồi, con gái và con trai ta làm gì, đều là ý nguyện của chính bọn họ, ta chưa bao giờ can thiệp, cũng chưa từng hỏi, cho nên bọn họ làm gì đều là ý của bọn họ, không liên quan tới ta, cũng không liên quan tới Thượng Quan gia, trừ phi một trong hai đứa thành gia chủ Thượng Quan gia, mới có quan hệ với Thượng Quan gia ta.

Mạc Phàm nhíu mày, cười lạnh lùng.

Thượng Quan Phi này quăng sạch sẽ thật, nếu không phải là chuyện tốt nhất, xảy ra chuyện gì cũng có thể khiến Thượng Quan gia không đếm xỉa, nuôi dưỡng đứa bé, không khác gì yêu thú dưỡng con nhỏ.

- Rất tốt, nếu là như vậy, hi vọng Thượng Quan tiên sinh nhớ kỹ những lời mình mới nói.

Mạc Phàm lạnh lùng nói.

- Hửm?

Thượng Quan Phi nhíu mày, trong mắt hiện lên sắc lạnh nhưng không nói gì thêm.

Trái lại Thượng Quan Triển khẽ nâng mí mắt, cười mỉa nhìn Mạc Phàm.

- Ôi, Ngô công tử, đây là ghét bỏ Thượng Quan gia bọn ta trả thù lao không cao sao, vậy ta cho ngươi thêm mấy viên Vạn Tượng Đan, mọi người đừng tổn thương hòa khí, thế nào?

Thượng Quan Triển cười nói.

Mạc Phàm không thèm để ý tới Thượng Quan Triển, mà nhìn về phía Không Vân.

- Không Vân, không phải ngươi hỏi ta là ai sao, bây giờ ta nói cho ngươi.