Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 884# 2




 

 

 

Chương: Hạng Nhất
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




Chữ “trảm” vừa vang lên, trong chớp mắt truyền khắp Ma Vực phía Đông.

Ngay sau đó.

Hai tay ma thân cao trăm mét nắm chặt ma kiếm huyết sắc, chậm rãi nhấc ma kiếm gần trăm mét lên.

Ma kiếm vừa qua đầu ma thân, cổ tay của ma thân trầm xuống, thanh kiếm lập tức như tinh hà nhật hạ trảm trên đất rầm rầm.

Cửu Chuyển Hỗn Nguyên Công ngưng tụ tới mức tận cùng và ma kiếm đột nhiên như trăm vạn tấn hỏa dược bị điểm cháy, chỉ trong phút chốc bùng nổ ra.

“Bùm!” Một tiếng kinh thiên động địa bùng nổ, một quang cầu huyết sắc đủ để hủy thiên diệt địa lập tức lan tràn ra xung quanh.

Không đợi uy lực của quang cầu huyết sắc triển khai hoàn toàn, ma thân khổng lổ sáng lên, nổ tung theo.

Hai tiếng nổ mạnh liên tục vangg lên, ma kiếm nổ mạnh sản sinh quang cầu còn chưa lan tới mức tận cùng, trực tiếp bị dao động nổ mạnh của ma thân thôn phệ, một quang cầu lớn hơn nữa lấy tốc độ rất nhanh điên cuồng nhào ra xung quanh.

Núi rừng xung quanh, trong chớp mắt bị quang cầu bao phủ, chôn vùi toàn bộ.

Những đệ tử này còn chưa kịp chạy trốn, đã biến mất trong sóng ánh sáng.

Một số đệ tử vội vàng kích hoạt ngọc phù tùy thân, nhưng mới kích hoạt, cũng bị sóng ánh sáng nuốt hết.

Trong lúc này, cả Ma Vực phía Đông giống như một căn nhà bị người ta lắc lư dữ dội, thiên diêu địa động, nhật nguyệt thất sắc.

Tiếng nổ mạnh giằng co khoảng một phút, dư âm quang cầu nổ mạnh đánh vào trên hàng rào ở Ma Vực phía Đông vài lần, lúc này mới dần bình ổn lại.

Giữa nổ mạnh, chỗ Mạc Phàm, vốn là núi cao mọc lên như rừng, hiện giờ thành một vùng sơn cốc.

Gần đó cũng bị nghiền nát, mười dặm xung quanh không có một chỗ nào hoàn hảo.

Bên ngoài mười dặm, cũng không khá hơn chỗ nào, tất cả đều bừa bãi.

Cả Ma Vực phía Đông, cho dù là Ma Tộc hay tu sĩ không đi xem náo nhiệt, trong mắt nhìn về phía Mạc Phàm đều là kính sợ.

Mạc Phàm vừa ra tay, đã điều động toàn bộ ma khí ở Ma Vực phía Đông, cho dù bọn họ cách xa như vậy vẫn bị lan tới gần người, người như vậy không thể trêu chọc.

Mạc Phàm có thể làm một lần, còn có thể làm lần hai.

Vốn có người định đọ sức với Mạc Phàm, đoạt thứ hạng đầu.

Chỉ lấy được thứ nhất, sau này mới dễ chịu hơn một chút.

Nhưng hiện giờ đều từ bỏ.

Cùng lúc đó, ở Xạ Nhật Sơn, sắc mặt cao thủ những tông môn này thay đổi.

Mạc Phàm ra tay, phía sau tên 33 người trên quyên trục trong không trung xuất hiện thứ hạng, còn 3 người chưa ra ngoài, e rằng cũng không khá hơn chỗ nào.

Tuy làm được ở nơi có điều kiện đặc biệt như Ma Vực, chém 33 người, nhưng cũng đủ chứng minh năng lực của Mạc Phàm, đổi lại là những người khác cho dù nghĩ như vậy, cũng tuyệt đối không tạora động tĩnh lớn tới vậy, càng không nói chém 33 cao thủ.

Giữa Ma Vực, trên không hố sâu, Mạc Phàm trôi nổi ở trên không trung, đôi mắt lạnh lẽo nhìn về phía xa.

Ở phía xa, ba người toàn thân huyết nhục mơ hồ, không khác gì một pho tượng huyết khô lâu lắm, hoàn toàn không nhìn ra hình người, càng không biết là môn phái nào.

Ba người này bị Mạc Phàm nhìn chăm chú, vẻ mặt thay đổi, vội vàng lấy ngọc phù ra.

Ba bọn họ có thực lực rất mạnh trong đám người, không dễ dàng gì mới chống đỡ được trùng kích của ma khí nổ mạnh, lúc này Mạc Phàm giết bọn họ rất dễ không khác gì giết con chó.

Mạc Phàm chỉ liếc mắt nhìn ba người một cái, liền thu hồi hư ảnh thần hồn.

Hắn lấy ngọc phù tùy thân ra, tạo một pháp ấn đánh vào bên trong.

Gần đó, một thẻ bài rơi từ người Ma Tộc xuống lập tức sáng lên.

Tuy những Ma Tộc đã chạy ngay từ đầu, nhưng có một số vẫn chạy quá chậm.

Mạc Phàm vươn một tay khác, những thẻ gỗ này lập tức bay về phía tay hắn.

Chỉ trong phút chốc, đã có 30 tấm thẻ bay về phía hắn.

Hắn cất những tấm thẻ này, nhìn về phía cửa vào Ma Vực.

- Vô Trần sư thúc, Ma Vực phía Đông hẳn là con đứng đầu, còn tiếp tục nữa không?

Trong Ma Vực này có tổng cộng 50 Ma Tộc, trong tay hắn có 30 thẻ gỗ, chỉ cần không ai khiêu chiến với hắn, hắn sẽ đứng nhất.

Động tĩnh như vậy là đủ, hắn không cần tiếp tục ở trong Ma Vực nữa.

Bên trong Ma Vực có suy nghĩ thăm dò nơi khác, còn có cơ duyên không nhỏ, nhưng không phải là nơi nên đi hiện giờ, bên ngoài có nhiều người nhìn như vậy, hắn không đi được, cũng không lấy được.

Như vậy vẫn nên ra ngoài thì hơn.

Bên ngoài Ma Vực, Vô Trần nhìn một vòng xung quanh.

- Chư vị, ta cảm thấy không có vấn đề gì, các ngươi có ý kiến gì không?

Những người khác do dự một lát, nhao nhao lắc đầu.

Mạc Phàm vừa đưa ra 33 người, hơn nữa không tiêu hao bao nhiêu, để hắn tiếp tục ở bên trong, không có ai là đối thủ của hắn, chỉ làm tăng thêm thương vong, vẫn nên để hắn ra ngoài thì hơn.

- Ma Vân Tông ta không có ý kiến.

- Long sư huynh thì sao?

Vô Trần nhìn thoáng qua Long Tại Uyên nói.

Long Tại Uyên nhìn thoáng qua Truyền Tống Môn, nhìn thoáng qua Mạc Phàm vẻ mặt lạnh nhạt.

Đây là lần đầu tiên ông ta thấy Mạc Phàm thi triển thực lực, lần trước ở Truyền Tống Trận, còn chưa ép tới mức Mạc Phàm ra tay, Vô Phong đã đến.

Ông ta cũng không ngờ, Mạc Phàm bất minh tắc dĩ, vừa ra tay đã khủng bố như vậy.

- Bên trong không có đệ tử của Ngạo Nhật Sơn Tông ta, tất nhiên là ta không có ý kiến, nhưng tốt nhất là ngươi nên hỏi các đệ tử dự thi ở bên trong một phen.

Hai đệ tử của Ngạo Nhật Sơn Tông bọn họ, Long Ngạo Thiên ở phía Bắc, còn Long Ngạo Quang ở phía Tây, Mạc Phàm lấy được thứ nhất cũng không liên quan tới ông ta.

Nhưng Mạc Phàm giết càng nhiều, cũng càng tốt.

- Nếu đệ tử ở bên trong không có ý kiến, vậy Long sư huynh không có ý kiến đúng không?

Vô Trần gật đầu, hỏi tiếp.

- Không sai.

- Ma Vực phía Đông, còn ai muốn khiêu chiến với Mạc Phàm không, nếu không, vậy Mạc Phàm sẽ là người đứng đầu Ma Vực phía Đông.

Vô Trần thản nhiên nói.

Giọng nói không to, nhưng truyền tiếp truyền qua Truyền Tống Môn, truyền vào trong Ma Vực ở phía Đông.

Trong Ma Vực phía Đông, đệ tử còn lại nhướn mày, nhưng không ai nói chuyện.

Mạc Phàm mạnh đã rõ như ban ngày, hơn nữa dựa theo lời Mạc Phàm nói lúc trước, lại khiêu chiến Mạc Phàm, sẽ bị Mạc Phàm giết chết.- Được rồi.

Vô Trần thấy không ai trả lời, không lập tức thả Mạc Phàm ra, mà tạo một pháp ấn.

Pháp ấn này bay ra đài cao, rơi xuống sân của cái đài này.

Pháp ấn này giống trên sân, phù văn trên đài lập tức sáng lên, âm thanh tảng đá ma xát xuất hiện.

Vừa rồi mặt đất còn bằng phẳng, bốn đài cao chậm rãi dâng từ dưới nền đất lên.

Đài cao có đánh dấu bốn phía đông tây nam bắc, các phương hướng tương ứng.

Trên đài cao, từ đầu tới đuôi, đều khắc văn tự này.

Giữa bốn đài cao, là một lôi đài hình bát giác, phía trên có khắc đồ án bát quái.

Làm xong những chuyện này, chữ nhất trên đài cao phía Đông sáng lên, trên người Mạc Phàm xuất hiện màn hào quang hình vỏ trứng.

Mạc Phàm nhướn mày, cũng không phản kháng.

Trên vỏ trứng chớp lóe hào quang, hắn trực tiếp biến mất khỏi Ma Vực.

Khi xuất hiện lần nữa, hắn đã tới trên đài cao phía Đông có khắc chữ “nhất”.

Trên quyển trục trong không trung, phía sau tên Mạc Phàm xuất hiện chữ nhất màu vàng. Mạc Phàm, thứ nhất phía Đông.