Chương: Chơi Với Lửa Có Ngày Chết Cháy
Shared by: banlong.us
=== oOo ===
Tu vi thành thì dễ, muốn thuần phục một cao thủ rất khó.
Tuy vừa rồi Vọng Cơ chỉ tiểu thí ngưu đao, kém hơn anh ta một chút, nhưng đã là cao thủ trong cao thủ cùng cấp rồi.
Một cao thủ như vậy, lại làm lá cây bên cạnh Mạc Phàm, Mạc Phàm lại cho anh ta một bất ngờ không nhỏ.
Chỉ là đáng tiếc, Mạc Phàm sống không được mấy ngày.
Mạc Phàm nhíu mày, ý niệm vừa động, thu hồi sát khí trên người.
- Chuyện này, đợi ngươi thắng ta ở Đại Bỉ lại nói cũng không muộn, bây giờ thả Thiên Bảo ra.
Trong một năm này, Long Ngạo Thiên yếu hơn kiếp trước hắn gặp, nhưng mạnh hơn hắn nghĩ nhiều.
Nhưng hắn trả chút giá vẫn có thể giết được Long Ngạo Thiên.
Bây giờ còn chưa phải Đại Bỉ, hắn không chỉ không có cơ hội giết Long Ngạo Thiên, sẽ đưa tới người của Ngạo Nhật Sơn Tông, cho dù giết Long Ngạo Thiên, sẽ bị Ngạo Nhật Sơn Tông giết chết.
Dù sao Long Ngạo Thiên còn chưa giết đám Bắc Ly Thu Nguyệt, Chân Võ Tiên Cung, Đạo Môn sẽ không ra mặt giúp hắn.
Thay vì rước lấy nhiều phiền phức như vậy, chẳng bằng nhịn một chút.
Hắn đã nhịn cả một năm rồi, sẽ để ý đợi thêm một hai ngày nữa sao.
Long Ngạo Thiên nhướn mày, trong mắt lóe lên dị sắc.
Anh ta tưởng rằng Mạc Phàm sẽ ra tay với anh ta, dù sao anh ta đã đoạt phụ nữ của Mạc Phàm, giết tộc nhân của Mạc Phàm, như vậy anh ta có thể giết Mạc Phàm trước khi tham gia Đại Bỉ.
Ai biết Mạc Phàm duy trì được bình tĩnh như vậy, thu hồi sát khí.
Anh ta không nghĩ quá nhiều, còn nhiều cơ hội giết Mạc Phàm, đợi thêm một lát là được.
Mạc Phàm có thể đứng trước mặt anh ta là chết, không thể cũng chết.
Anh ta chậm rãi đứng dậy, thản nhiên nói:
- Thả cậu ta, ngươi không phải người của Đạo Môn, cũng không phải tiền bối của Ngạo Nhật Sơn Tông ta, dựa vào cái gì bảo ta thả tên này, cho dù ngươi là bạn của cậu ta, cũng không hỏi xem cậu ta làm gì, ta mới tóm được cậu ta, treo trên cái cây này?
- Cho dù cậu ta làm gì, ngươi không phải người của Đạo Môn, lại càng không phải người bị cậu ta bắt nạt, ngươi dựa vào cái gì bắt cậu ta?
Mạc Phàm lạnh giọng hỏi.
Vì sao Trương Thiên Bảo bị Ngạo Nhật Sơn Tông bắt lấy, cho dù không hỏi Trương Thiên Bảo hắn cũng đoán được, chắc chắn là Trương Thiên Bảo đắc tội người của Ngạo Nhật Sơn Tông trong chợ, bị Long Ngạo Thiên chặn.
Lẽ ra Trương Thiên Bảo là khí vận chi tử, Thiên Bảo Thông Bàn trên người có thể giúp anh ta gặp may tránh hung, cho dù đắc tội người ta cũng không bị tóm được, nếu không anh ta sẽ không không kiêng nể gì gây chuyện khắp nơi.
Nhưng đây là thông thường.
Ví dụ như Trương Thiên Bảo đắc tội Nam Cung Ly, bị Nam Cung Ly tóm luôn về.
Đây là vì Nam Cung Ly là Thiên Mệnh Thuật Sĩ, ở trước mặt Thiên Mệnh Thuật Sĩ, toàn bộ đều bàng quan giả, tóm được Trương Thiên Bảo không có chút vấn đề gì.
Còn Long Ngạo Thiên, trên người Long Ngạo Thiên có một kiện bán tiên khí tên là Tàng Lân, là tà bìnhhình đao.
Sở dĩ nói là tà binh, là vì thanh đao này có thể khiến toàn bộ mọi người ngoài người sử dụng đánh mất số mệnh, hơn nữa vận khí sẽ chuyển sang hướng không tốt.
Có Tàng Lân ở đây, chỉ cần Long Ngạo Thiên muốn bắt Trương Thiên Bảo, trên người Trương Thiên Bảo có Thiên Bảo Thông Bàn cũng vô dụng.
Mạc Phàm vừa nói câu này, Trương Thiên Bảo lo lắng hơn.
- Mạc sư thúc nói không sai, Long Ngạo Thiên, ngươi dựa vào cái gì để bắt ta, có tin sư phụ sư nương ta tới đây, trói ngươi lên trên cây hay không?
Long Ngạo Thiên làm như không nghe thấy, cười lạnh lùng.
- Ta không phải đệ tử Đạo Môn, nhưng cậu ta đắc tội người của Ngạo Nhật Sơn Tông bọn ta, ta muốn bắt cậu ta thì bắt, ngươi có vấn đề gì sao, Mạc Phàm?
- Đúng rồi, ta không chỉ bắt cậu ta, tiểu tử này còn nói hết với ta rồi, nói Mạc gia ngươi xảy ra chuyện, hiện giờ các ngươi muốn tới Hạ giới?
Long Ngạo Thiên nói tiếp.
Trương Thiên Bảo nghe thấy vậy, vụng trộm liếc Mạc Phàm một cái, sau đó không dám nhìn Mạc Phàm.
- Mạc sư thúc, ta không cố ý đâu, là bọn họ nghiêm hình bức cung, ta mới nói.
Sau khi anh ta bị Long Ngạo Thiên bắt được, tự biết đuối lý, liền báo một đám người mình quen ra.
ố ố ổ ắ ố ầAnh ta báo một đống, Long Ngạo Thiên vốn không thay đổi sắc mặt, nhưng lúc anh ta báo mình là bạn tốt của Mạc Phàm Thần Nông Tông, lúc này Long Ngạo Thiên mới có hứng thú.
Anh ta vì để ít bị đánh, mới nói chuyện Mạc Phàm muốn anh ta tới Hạ giới cho Long Ngạo Thiên.
- Đúng thì thế nào, ngươi còn muốn đến Địa Cầu à, Địa Cầu hoan nghênh ngươi tới bất cứ lúc nào.
Mạc Phàm không để ở trong lòng, lạnh lùng nói.
Nếu Long Ngạo Thiên dám tới Địa Cầu, vậy hắn không cần tham gia Đại Bỉ, hắn sẽ giết Long Ngạo Thiên ở trên Địa Cầu.
- Nếu đúng là như vậy, vậy ngươi phải phiền lòng rồi, cậu ta làm đệ tử của Ngạo Nhật Sơn Tông bị thương, ta muốn giao cậu ta cho trưởng lão Luật Pháp Đường của Thần Nông Tông xử lý, cậu ta không có biện pháp tới Địa Cầu với các ngươi, có khả năng các ngươi phải tự mình tới Địa Cầu rồi.
Vẻ mặt Long Ngạo Thiên không thay đổi, bình tĩnh nói.
Long Ngạo Thiên vừa nói xong, cho dù là Trương Thiên Bảo hay đám Vọng Cơ sắc mặt đều thay đổi.
Bọn họ có thể tự đi, nhưng không có người của Đạo Môn muốn dùng Truyền Tống Trận của Đạo Môn sẽ phiền phức hơn nhiều.
Cho dù Trương Thiên Bảo an bài, cũng mất một ngày.
Đã chậm trễ một ngày, nếu Trương Thiên Bảo bị Long Ngạo Thiên bắt đi, bọn họ không biết lúc nào mới có thể thông qua Truyền Tống Trận tới Địa Cầu.
- Long Ngạo Thiên, ngươi muốn thế nào?
Mạc Phàm nhíu mày, hỏi.
- Rất đơn giản, nếu có người làm đệ tử Thần Nông Tông bọn ta bị thương, thì phải có người trả giá thật nhiều, không phải trên người ngươi có huyết mạch Hồng Liên sao, đúng lúc trên người ta có một chút, nếu Hồng Liên Nghiệp Hỏa của ngươi có thể đốt Hồng Liên Nghiệp Hỏa của ta trước khi tới chỗ tiểu tử này, cứu cậu ta từ trên cây xuống, vậy ngươi có thể mang cậu ta rời đi, nếu không, hẳn là ngươi từng dùng nghiệp hỏa đối phó không ít người rồi, có lẽ ngươi biết uy lực sau khi nghiệp hỏa cháy, tiểu tử này làm nhiều chuyện xấu xa như vậy, sẽ không chịu nổi nghiệp hỏa đốt đâu?
Long Ngạo Thiên nói xong, một tay anh ta vươn ra, một đám Hồng Liên Nghiệp Hỏa xuất hiện trong tay anh ta.
Nhìn nghiệp hỏa trên tay Long Ngạo Thiên, Mạc Phàm nhíu mày.
Long Ngạo Thiên là huyết mạch Kim Ô, thái dương chi thể, anh ta không có huyết mạch Hồng Liên.
Sở dĩ có thể sử dụng nghiệp hỏa, là vì anh ta luyện hóa mắt của Tiểu Vũ, còn lấy huyết mạch Hồng Liên trong cơ thể Tiểu Vũ dung nhập vào máu mình.
- Đây hẳn là Hồng Liên Nghiệp Hỏa đúng không, ngươi muốn chơi không, đây là phương pháp nhanh nhất ngươi có thể mang tiểu tử này đi đó.
Long Ngạo Thiên hơi nhếch miệng, lạnh nhạt hỏi.
Mạc Phàm nhíu chặt mày, nắm chặt tay.
Long Ngạo Thiên bày ra nghiệp hỏa, không khác gì nói anh ta khoét mắt Tiểu Vũ.
Nghĩ đến bộ dạng mắt Tiểu Vũ trống rỗng, đôi mắt hắn không tự chủ được biến thành đỏ như máu, hai đóa liên hoa huyết sắc nở rộ trong mắt hắn mà ra.
Bộ dạng nho nhã, lập tức có thêm vài phần yêu dị.
Đôi mắt huyết sắc của Mạc Phàm lạnh lùng nhìn chằm chằm Long Ngạo Thiên.
- Long Ngạo Thiên, ngươi có biết chơi với lửa có ngày chết cháy là ý gì không?
Giọng nói của hắn trầm thấp hơn vừa rồi gấp bội lần.