Chương: Thiên Bảo Xảy Ra Chuyện
Shared by: banlong.us
=== oOo ===
- Ngươi muốn làm gì?
Bắc Ly Nam Bình cảm thấy khó hiểu hỏi.
Mấy người này đều như con gái ông ta, chết dưới tay Long Ngạo Thiên.
Nhưng Mạc Phàm bảo ông ta nói tin này cho ba thế lực kia là muốn làm gì, ông ta có chút không hiểu nổi.
- Cho dù các ngươi biết tin này, hẳn là sẽ không lùi bước, nhưng so với hiện giờ, sẽ chuẩn bị tinh huyết và thần hồn để sống lại đúng không?
Mạc Phàm hỏi.
Những thế lực này đều muốn thể diện, nhất là Chân Võ Tiên Cung, Đạo Môn, đều nắm chắc tiến vào top 10.
Cho dù biết Long Ngạo Thiên sẽ ra tay, nếu không phải tình huống đặc biệt, đám Bắc Ly Thu Nguyệt cũng sẽ lên đài.
ế ổ ế ấKhông chiến mà lui, không chỉ tổn hại uy danh của tông môn và thế gia, cũng làm tu sĩ mất mặt.
- Phía bên ta là như vậy, ba thế lực khác cũng sẽ như vậy thôi.
Bắc Ly Nam Bình gật đầu.
Chân Võ Tiên Cung không phải của mình ông ta, ông ta cũng không thể từ bỏ con gái được.
Nhưng đến lúc đó có thể dùng một thoát thai chi thể lên đấu với Long Ngạo Thiên.
Cho dù chết trên tay Long Ngạo Thiên, một vốn một lời không ảnh hưởng nhiều.
- Nếu con gái ông bị Long Ngạo Thiên đánh chết như ba người kia, ta hi vọng vì tin tức này, sau khi ta giết Long Ngạo Thiên, mấy môn phái các ngươi có thể đè Ngạo Nhật Sơn Tông không tìm ta báo thù.
Mạc Phàm nói.
Không phải có người bày cờ cho hắn sao, một khi có người chết trên tay hắn, Thần Nông Tông sẽ không ra mặt vì hắn.
Được lắm, hắn cũng bố trí bàn cờ như vậy cho Long Ngạo Thiên.
Nếu Long Ngạo Thiên giết người, Long Ngạo Thiên bị giết, Ngạo Nhật Sơn Tông cũng không thể tìm hắn báo thù.
Những người này có thể khiến Ngạo Nhật Sơn Tông không báo thù, người của Ngạo Nhật Sơn Tông chỉ có thể nhìn, không thể làm gì hắn.
Trước khi tới hắn đã nghĩ chuyện này, không thể nghi ngờ Bắc Ly Nam Bình là một cơ hội hiếm có.
- Chuyện này sao?
Bắc Ly Nam Bình do dự một lát, quyết tâm hơn.
- Ta có thể đồng ý với ngươi, Đạo Môn, Bạch gia và Thánh Môn, ta sẽ cố gắng, nếu đến lúc đó mọi chuyện như ngươi nói, bọn họ sẽ làm vậy.
Nếu không phải Mạc Phàm nói với ông ta, có khả năng con gái ông ta hồn phi phách tán như lời Mạc Phàm nói rồi.
Chân Võ Tiên Cung ông ta không thù không oán với Long Ngạo Thiên, Long Ngạo Thiên lại muốn giẫm lên thi thể con gái ông ta để nổi tiếng, sao ông ta có thể nuốt trôi cục tức này?
Long Ngạo Thiên bị Mạc Phàm giết, ông ta cũng phải khiến Ngạo Nhật Sơn Tông nuốt xuống cục tức này.
Chân Võ Tiên Cung bọn họ không phải đối thủ của Ngạo Nhật Sơn Tông, nhưng cộng thêm Đạo Môn, Bạch gia và Thánh Môn, dư sức đối phó được.
Trừ chuyện đó ra, Mạc Phàm bảo ông ta làm việc này, một là để ông ta có thể báo thù, thứ hai là để Đạo Môn, Bạch gia và Thánh Môn nợ ông ta một ân tình.
Dù sao cũng là vì tin tức của ông ta, mới khiến ba thế lực này bảo vệ được thiên tài nhà mình.
Nếu là như vậy, ông ta không có lý do từ chối.
- Nhưng ngươi giết được Long Ngạo Thiên thật sao, cậu ta đã đi lên thần đạo rồi.
Bắc Ly Nam Bình đánh giá Mạc Phàm, nói.
Cùng một cấp bậc, tu thần mạnh hơn tu tiên không ít.
Huống chi Mạc Phàm còn chưa được coi là tu tiên, chỉ có thể tính là tu chân.
Như vậy tính ra, thực ra Mạc Phàm thấp hơn Long Ngạo Thiên hai tầng.
- Thần đạo? Ta là huyết mạch Thần Tộc.
Mạc Phàm hơi nhếch miệng, ý niệm vừa động, hai đóa Hồng Liên xuất hiện trong mắt hắn.
Long Ngạo Thiên đi lên thần đạo, chỉ là phàm nhân đi lên thần đạo mà thôi.
Nhưng trong cơ thể hắn có huyết mạch Hồng Liên, đây là huyết mạch Thần Tộc thời thượng cổ.
Một phàm nhân đi lên thần đạo, cùng huyết mạch Thần Tộc, mạnh yếu gặp thì biết.
Cho nên Long Ngạo Thiên thần đạo có ưu thế không nhỏ trước mặt tu sĩ khác, ở trước mặt hắn thì không rõ ràng như thế.
- Huyết mạch Hồng Liên, thiếu chút nữa quên chuyện này.
Bắc Ly Nam Bình khẽ nâng mí mắt, nói.
Trên tư liệu về Mạc Phàm có ghi chuyện này, chẳng qua ông ta không nhớ tới.
- Nếu cậu ta thật sự ra tay với mọi người, vậy chỉ mong ngươi có thể giết tên tiểu tử kia, bây giờ ta đi tìm người của Đạo Môn, Bạch gia và Thánh Môn.
Bắc Ly Nam Bình không ở lâu, đứng dậy nói.
Cách Đại Bỉ còn chưa tới hai ngày, có thể thuyết phục ba nhà vẫn nên sớm làm thì hơn.
- Vậy ta đợi tin tức tốt của Bắc Ly cung chủ.
Mạc Phàm gật đầu, tiễn cha con Bắc Ly Nam Bình với đám Vô Ngần.
Chỉ cần chuyện này thành, trên Đại Bỉ, hắn có thể thoải mái ra tay.
…
Ngày kế tiếp, Mạc Phàm không đi tu luyện, cũng không rời khỏi phủ đệ, chỉ ở trong phòng nói chuyện với Tần Kiệt, tìm hiểu tình hình gần đây của Mạc gia.
Trong khoảng thời gian hắn rời đi, linh khí ở Hoa Hạ sống lại, lại có bảy thế lực đưa tới lượng lớn thiên tài địa bảo, Mạc gia không ngừng có Nguyên Anh xuất hiện, thực lực vượt thẳng ngũ lão.
Tu vi của những người khác không ngừng tăng mạnh, cả Mạc gia gần như thành thánh địa tu luyện.
Không ít thế lực thân thiết với Mạc gia hơn, luôn tới Mạc gia ké linh khí.
Tiểu Vũ luôn ngủ say trong Phong Thiên Chi Địa, trái lại không xảy ra chuyện gì.
Cha mẹ hắn biết chuyện Tiểu Vũ, không kích động lắm, chỉ dựng mấy gian nhà nhỏ gần chỗ Tiểu Vũ ngủ say, mỗi ngày ở bên Tiểu Vũ.
Nếu không phải bầu trời xuất hiện hai cánh cửa địa ngục, Mạc gia có thể yên ổn như vậy một hai năm.
Phàm là người thuộc Mạc gia, không ai dám trêu chọc.
Không chỉ như vậy, một số chuyện hội ngũ lão không giải quyết được, chỉ cần phái một hai đệ tử Mạc gia tới, đối phương biết là người Mạc gia, đã bó tay chịu trói.
Chuyện này khiến hội ngũ lão và Long Tổ ra ngoài làm việc, đều mang theo một đệ tử của Mạc gia.
- Sư phụ, đợi người trở về Địa Cầu, nhất định phải tìm hội ngũ lão và Long Tổ đòi phí dịch vụ, những người này dùng linh khí Mạc gia chúng ta, lấy linh bảo của Mạc gia chúng ta thì không nói, còn sai bảo đám người Mạc gia nữa.
Tần Kiệt bất mãn nói.
- Đây là ý muốn của con đúng không.
Mạc Phàm lắc đầu cười nói.
Tần Kiệt cũng vào Nguyên Anh kỳ, anh ta tu luyện công pháp không biết mạnh hơn ngũ lão bao nhiêu, tự mình đánh được đám ngũ lão, còn để ý chút đồ này.
Cười đùa nhiều rồi, Tần Kiệt hỏi:
- Sư phụ, khi nào con về Địa Cầu?
- Đừng gấp, ta xác nhận một phen trước.
Mạc Phàm hơi nhếch miệng, cười nhạt nói.
Trải qua một ngày nghỉ ngơi, cơ thể Tần Kiệt gần khôi phục, có thể về Địa Cầu rồi.
Thời gian lâu như vậy, bên phía Trương Thiên Bảo hẳn là an bài xong rồi?
Hắn lấy một Thông Tấn Phù ra, còn chưa truyền tin cho Trương Thiên Bảo, Thông Tấn Phù đã sáng lên trước.
Ý niệm của hắn vừa động, rót chút linh khí vào trong Thông Tấn Phù, giọng nói đê tiện của Trương Thiên Bảo lập tức vang lên.
- Mạc sư thúc, Truyền Tống Trận đã an bài xong, mọi người mau tới đây, ta ở Truyền Tống Trận ngay Xạ Nhật Sơn, đúng rồi, Long Ngạo Thiên Long sư thúc cũng ở đây.
Mạc Phàm nheo mắt lại, sắc bén xuất hiện trong mắt hắn.
- Được, Thiên Bảo, ngươi đợi ta một lát, ta lập tức qua đó.