Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 870# 2




 

 

 

Chương: Tin Tức
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




Nam Cung Ly làm xong những chuyện này, bóng dáng nhoáng lên một cái biến mất không thấy.

Vọng Cơ lựa chọn mấy nô bộc thích hợp, lúc này mấy người mới rời khỏi Thường Thanh Thiên, trở lại chỗ đám Mạc Phàm ở.

- Mạc sư thúc, có cần ta đổi nơi càng tốt hơn cho mọi người không?

Trương Thiên Bảo buôn bán lời, vẻ mặt ân cần hỏi.

Mạc Phàm thân là đệ tử của Thần Nông Tông, vậy mà còn thông đồng với đại tiểu thư Nam Cung gia, người như vậy nhất định phải bám chặt.

- Ngươi rảnh rỗi như vậy à, rảnh rỗi quá thì bế quan đi, đề thăng tu vi lên.

Mạc Phàm bĩu môi nói.

Rõ ràng con hàng này là khí vận chi tử, cuối cùng vẫn bị Hàn Ly Nhất Tộc bắt trở về, nếu không nhờ sư phụ sư nương anh ta, có khả năng anh ta bị Hàn Ly Nhất Tộc làm thịt rồi.

Xem ra dẫn tới kết quả này cũng không phải không có đạo lý, người này có tài nguyên tốt như vậy, nhưng chỉ thích chơi bời lêu lổng, gây chuyện thị phi, cho dù không chết trên tay Hàn Ly, cũng sẽ bị người khác bắt đi.

- Sư thúc nói đúng lắm, ta lập tức trở về bế quan.

Trương Thiên Bảo không tức giận, cười nói.

- Đừng quên đưa đồ cho sư phụ sư nương ngươi, đừng nói là ta đưa.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

Kiếp trước hắn có quan hệ không tệ với Trương Đạo Thiên và Bất Diễm sư tỷ, nhưng một đời này còn chưa gặp.

Mạo muội tặng đồ như vậy, không hay lắm.

- Dạ, sư thúc.

Vẻ mặt Trương Thiên Bảo cười gian, rời khỏi phủ đệ của Mạc Phàm.

Trương Thiên Bảo rời đi, Vọng Cơ nhìn thoáng qua Mạc Phàm và Nam Cung Thanh, cũng viện cớ rời đi.

Trong phòng chỉ còn lại Mạc Phàm, Nam Cung Thanh và Tần Kiệt mê man không tỉnh.

Nam Cung Thanh cảm nhận được bầu không khí xấu hổ, im lặng một lát, cười khẽ.

- Chúc mừng Mạc sư huynh đạt được ước muốn, tiến vào Thần Nông Tông, tham gia Đại Bỉ.

- Nếu không có lệnh bài của Nam Cung sư muội, ta không thuận lợi được như vậy.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

Lệnh bài của Nam Cung Thanh giúp hắn không ít việc, giảm bớt rất nhiều phiền phức cho hắn.

- Đúng rồi, Tiểu Thanh sư muội, muội có gặp Tiểu Tuyết không?

Mạc Phàm không quanh co lòng vòng, nói thẳng.

Hắn mời Nam Cung Thanh tới, một là ôn chuyện, hai là vì chuyện này.

Nam Cung Thanh đồng ý với hắn, sẽ giúp hắn tới Ngạo Nhật Sơn Tông truyền tin cho Tiểu Tuyết, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì thành công rồi.

Mạc Phàm vừa nói xong, trong mắt Nam Cung Thanh hiện lên mất mát, nhưng lập tức biến mất không thấy.

Cô lấy một chiếc vòng ngọc trong ống tay áo ra, đưa cho Mạc Phàm.

- Chuyện đồng ý với Mạc sư huynh, tất nhiên Tiểu Thanh sẽ làm được, ta không chỉ gặp được Tiểu Tuyết tỷ tỷ, Tiểu Tuyết tỷ tỷ còn đưa cho ta thứ này, bảo ta chuyển cho huynh, nói tỷ ấy đợi huynh.

Mạc Phàm nhìn thấy vòng ngọc này, trong đôi mắt bình tĩnh xuất hiện gợn sóng.

Vòng ngọc này vốn là mẹ hắn đưa cho Tiểu Tuyết, xem như là tín vật đính hôn giữa hắn và Tiểu Tuyết, sau đó được hắn đổi thành một kiện pháp khí phòng thân.

Nam Cung Thanh lấy được vòng ngọc này, xem ra thật sự gặp được.

- Hiện giờ cô ấy thế nào?Mạc Phàm hỏi.

- Dựa theo lời Tiểu Tuyết tỷ tỷ nói, tỷ ấy không sao, nhưng nhìn Tiểu Tuyết tỷ tỷ hơi tiều tụy, tỷ ấy bảo ta nói với huynh đừng kích động, nếu một năm không được, vậy thì trăm năm, trăm năm không được thì ngàn năm, tỷ ấy vẫn sẽ đợi.

Nam Cung Thanh cười khẽ nói.

Khi nói chuyện, trong mắt đều là hâm mộ.

Lúc trước cô vẫn tò mò, người như thế nào mới xứng đôi với Mạc sư huynh, gặp được Tiểu Tuyết cô mới hiểu được, cái gì gọi là ông trời tác hợp, tình chàng ý thiếp.

Một người vì cô từ Hạ giới xông tới Tu Chân giới, muốn là địch với môn gần đứng đầu ở Tu Chân giới.

Một người khác vì hắn, có thể đợi hơn một ngàn năm.

Cô hâm mộ những chuyện này, nhưng chưa chắc có thể làm được.

- Không cần đợi trăm năm, càng không cần ngàn năm, qua Đại Bỉ ta sẽ mang cô ấy rời đi.

Mạc Phàm cất vòng ngọc, khóe miệng hơi nhếch lên, cười nói.

- Nhưng mà?

Nam Cung Thanh nhíu mày, những lời nói bên miệng lại nuốt xuống.

- Ta mang Tiểu Tuyết từ Ngạo Nhật Sơn Tông về thế nào sao?

Mạc Phàm không ngại, hỏi.

- Đúng vậy.

Nam Cung Thanh do dự một lát, vẫn gật đầu.

Trong đôi mắt cô đều là lo lắng.

Trước khi tới, cô đã dùng Huyền Thiên Sách trên mệnh đài của Nam Cung gia tính nhiều lần, đều không tìm được phương pháp Mạc Phàm bình yên mang Tiểu Tuyết đi.

Cho dù Mạc Phàm đứng đầu Đại Bỉ, còn giết Long Ngạo Thiên trên Đại Bỉ cũng như vậy, không có một chút khả năng.

- Xem ra Nam Cung sư muội không tính được Tiểu Tuyết rời khỏi Ngạo Nhật Sơn Tông thế nào, nhưng mà ta có biện pháp rồi.

Mạc Phàm cười nhạt nói.

Quả thật chuyện này rất khó, dù sao đứng trước mặt hắn là Ngạo Nhật Sơn Tông, môn phái siêu cấp.

Mà hiện giờ hắn chưa có uy danh kiếp trước, càng không thể ra lệnh giống như kiếp trước, khiến nhiều cao thủ Đại Thừa bán mạng cho hắn như vậy.

Nhưng hắn có biện pháp.

Sở dĩ Nam Cung Thanh không tính ra, không phải Thiên Mệnh Huyền Thuật của Nam Cung gia mất linh, chỉ là có một số chuyện tính một lần dọc theo một đường quả thật không đạt được kết quả.

Nhưng nếu tính mấy chục vạn lần, nhất định sẽ có phương pháp tốt hơn.

Thiên Đạo vô tình, nhưng sẽ có nhất tuyến sinh cơ như thế.

- Biện pháp của Mạc sư huynh thật sự khả thi sao?

Nam Cung Thanh nhíu mày hỏi.

Cô vốn định tính giúp Mạc Phàm xem có phương pháp khả thi không, cô tính được kết cục sau này của Tiểu Tuyết, ít nhất Tiểu Tuyết phải ở Ngạo Nhật Sơn Tông 100 năm trở lên, còn có hai đứa con với Long Ngạo Thiên, trong đó không xuất hiện Mạc Phàm.

Dựa theo quẻ tượng, cuối cùng Tiểu Tuyết gả cho Long Ngạo Thiên.

Nếu biện pháp của Mạc Phàm có thể được, hẳn là sẽ không xuất hiện quẻ tượng như vậy.

Mạc Phàm nhíu mày, lông mày lập tức giãn ra, cười nhạt.

- Nam Cung sư muội, muội có phát hiện một vấn đề không?

- Vấn đề gì?

Nam Cung Thanh nhíu mày, tò mò hỏi.

- Sư muội tính chuyện của Tiểu Tuyết, không có sự tồn tại của ta, cho nên cho dù sư muội tính thế nào đều không tính được Tiểu Tuyết rời đi thế nào, kết quả cuối cùng đạt được là Tiểu Tuyết gả cho Long Ngạo Thiên, sư muội không biết đây là kết quả ta không tham gia vào sao?

Mạc Phàm dừng cười nói.

Chắc chắn Nam Cung Thanh tính ra kết quả như vậy, nếu không đã không nói như thế.

Nếu hắn không làm gì, quả thật sẽ là như vậy.

Có hắn tham dự vào, vậy thì sẽ khác, bên trong có rất nhiều chuyện xấu tồn tại.

Nhưng mệnh của hắn không lường được, Nam Cung Thanh không thể mạo hiểm tính được chuyện liên quan tới hắn.

Chỉ có thể giống như bây giờ, trợ giúp.

- Chuyện này…

Trước mắt Nam Cung Thanh hơi sáng lên, lo lắng trong mắt lập tức ít đi vài phần.

Không phải không có khả năng này, nhưng Mạc Phàm thật sự có năng lực này.

Nam Cung gia bọn họ mạnh như thế, gần như có thể nói là bát phương triêu bái, có đôi khi cũng không có biện pháp với Ngạo Nhật Sơn Tông, nếu không cô đã ra mặt giúp Mạc Phàm rồi.

- Nam Cung sư muội chậm rãi sẽ biết.

Mạc Phàm không giải thích, ra vẻ thần bí nói.

… Lúc hai người nói chuyện, trên giường, Tần Kiệt mở mắt vài cái, tự nhiên tỉnh lại.