Chương: Đột Phá
Shared by: banlong.us
=== oOo ===
- Chuyện này huynh đừng suy nghĩ nữa, Mạc Phàm có thù oán với Long Ngạo Thiên, quyết tâm muốn tham gia Đại Bỉ.
Vô Phong nhíu mày, nói.
- Chẳng trách.
Vô Địch nhướn mày, lập tức thoải mái hơn.
Lúc ông khuyên Mạc Phàm gặp Long Ngạo Thiên phải chịu thua, Mạc Phàm vốn không nghe.
Một lần Đại Bỉ mà thôi, thực ra không ảnh hưởng tới Thần Nông Tông bao nhiêu, không đáng vì chuyện này mà liều mạng.
Hiện giờ ông hiểu rõ, Mạc Phàm là hướng về Long Ngạo Thiên.
- Như vậy phiền phức rồi, tiểu tử này ở trạng thái như thế, hẳn là không phải đối thủ của Long Ngạo Thiên.
Sắc mặt Vô Ngần khó coi, nói.
Mạc Phàm có cừu oán với Long Ngạo Thiên, vậy thì không suy xét vấn đề di chứng của giá y, mà phải suy xét sinh tử của Mạc Phàm.
Cho dù dùng giá y, Mạc Phàm có thể giết chết Long Ngạo Thiên sao?
Thi triển giá y, Mạc Phàm không thể cùng sử dụng Y Đạo Trận.
Vô Địch không nói tiếp, Vô Phong cũng im lặng không nói.
Rất lâu sau, lúc này Vô Phong mới mở miệng.
- Con đường này là tự tiểu tử này lựa chọn, để tiểu tử này tự đi thôi, nếu tiểu tử này chết, huynh giúp tiểu tử này giết Long Ngạo Thiên là được.
Vô Phong liếc mắt nhìn Vô Địch một cái nói.
- Tiểu tử, vì sao lại là ta?
Vô Địch chớp mắt, cảm thấy khó hiểu nói.
Rõ ràng là Vô Phong thân với Mạc Phàm hơn, vì sao lại là ông ra tay làm cu li.
Nếu ông giết Long Ngạo Thiên, vậy đợi bị Ngạo Nhật Sơn Tông đuổi giết đi.
- Huynh vô duyên vô cớ cầm hai bộ công pháp tuyệt thế của tiểu tử này, lại cầm một bí tàng, công pháp thì không nói, rất có khả năng bí tàng kia là một Võ Đạo Trì khác, không đủ cho huynh ra tay giết một người à?
Vô Phong lạnh lùng nói.
- Không phải đệ chỉ có một đạo phong ấn sao, sao đệ lại biết chuyện này?
Sắc mặt Vô Địch âm u nói.
- Nếu huynh rảnh rỗi vẫn nên chăm chỉ tu luyện Diễn Thiên Thần Quyết, võ đạo đi, ha ha.
Vô Phong liếc Vô Địch một cái, tức giận nói.
Ông ở trên người Mạc Phàm là một đạo phong ấn, nhưng còn là một đạo phân thần, phòng ngừa có người cố chấp phá phong ấn.
Thỉnh thoảng phân thần của ông sẽ biết tình hình của Mạc Phàm, lúc Vô Địch và đám Mạc Phàm ở Võ Đạo Trì, đúng lúc phân thần của ông đang ở trạng thái kích hoạt.
Nhưng Vô Địch không phát hiện ra mà thôi.
- Tiểu tử, bây giờ đệ càng ngày càng ngang ngược rồi đó.
Vô Địch nheo mắt nói.
Tuy tiểu tử Vô Phong này không thể nhìn thấu ông như Mạc Phàm, nhưng cũng khiến ông vô cùng khó chịu.
- Đúng rồi, bí tàng võ đạo kia của huynh hẳn là thật, đợi chưởng môn sư huynh trở về, huynh có thể đi tìm thử, đúng rồi, dẫn theo tân đồ đệ kia của huynh, người này mới có thể giúp huynh tiến vào bí tàng.
Vô Phong nói với vẻ hờ hững.
Lúc trước ông hơi hoài nghi tin tức của Mạc Phàm có chính xác hay không, nhưng ông đi liên tục mấy nơi, gần như mỗi nơi đều không khác Mạc Phàm nói lắm.
- Chuyện này còn cần đệ nói sao?
Vô Địch hừ lạnh một tiếng, khinh thường nói.
Mạc Phàm có thể nói cụ thể bảo vật của các gia tộc Thần Nông Tông, đám Lương Nguyệt Hoa cũng chiếm được Động Dương Thiên Cung, chắc chắn bí tàng này cũng là thật.
Vô Phong không tức giận, ông liếc mắt nhìn Mạc Phàm một cái, muốn biến mất.
- Tiểu tử, đệ không có biện pháp khác à?
Vô Địch vội vàng hỏi.
- Có, bây giờ huynh hoặc ta lẻn vào Ngạo Nhật Sơn Tông, giết Long Ngạo Thiên.
Vô Phong thản nhiên nói.
- Đệ đi làm việc của đệ đi, nói không khác gì chẳng nói.
Vô Địch liếc mắt nhìn Vô Phong với vẻ khinh bỉ, nói.
Không nói đến chuyện bọn họ có thể thoát thân đi làm chuyện này hay không, chuyện này vốn không phải phong cách của Thần Nông Tông, bọn họ càng không thể làm vậy.
Vô Phong không nói tiếp, cơ thể nhanh chóng nhạt đi, khối ngọc phù kia bay vào trong nhẫn của Vô Địch.
Vô Địch liếc mắt nhìn Mạc Phàm một cái, lắc đầu.
- Xem ra, tiểu tử này chỉ có thể nghe theo mệnh trời rồi.
Nếu trước khi Mạc Phàm gặp Long Ngạo Thiên, bị một đệ tử khác đánh bại, Mạc Phàm cũng sẽ bị loại, như vậy sẽ không chạm trán Long Ngạo Thiên, có lẽ còn có thể sống sót.
Dù sao Mạc Phàm muốn thắng Long Ngạo Thiên ở Đại Bỉ là rất khó.
Cho dù có, cũng phải tự hủy tương lai.
Sau khi đám Vô Địch nghị luận xong, ngoại trừ Vô Phong, Vô Địch và Vô Ngần không rời đi, vẫn nhìn chằm chằm hai người thông qua hình chiếu.
Tuy hiện giờ bọn họ phục dùng dược vật, không có chuyện gì xảy ra, nhưng vẫn nên cẩn thận một chút thì hơn.
Trong Võ Đạo Trì, bản thể của Mạc Phàm vẫn không ngừng đi về trước, tuy càng đi về trước, tốc độ càng chậm.
Nhưng so với Lam Dương và thoát thai chi thể phục dùng dược vật, nhanh hơn không ít.
Ba loại dược vật kia có thể tách cửu thức của con người, cũng khiến bọn họ rất khó cử động cơ thể, lúc này mới chậm đi nhiều.
Quá trình như vậy giằng co ba tháng.
…
Vào một ngày ba tháng sau.
Bất chợt.
Võ Đạo Trì vốn sôi trào lại tăng thêm axit sunfuric nồng đậm, lập tức bạo sôi.
Vô số bọt khí bay ra khỏi mặt nước màu máu, vây quanh thoát thai chi thể của Mạc Phàm và Lam Dương.
Thoát thai chi thể của Mạc Phàm khá hơn một chút, nhưng rõ ràng là Lam Dương xuất hiện vẻ kinh hoảng.
Trước hình chiếu, Vô Địch và Vô Ngần nhíu mày, tập trung chú ý tình cảnh bên trong.
Túy thể đã kết thúc, kế tiếp là lúc thu hoạch võ đạo, cũng là thời điểm quan trọng nhất.
Nếu lúc này xảy ra vấn đề, không chỉ thất bại trong gang tấc, cũng là lúc nguy hiểm nhất.
Có không ít đệ tử của Thần Nông Tông thất bại trong Võ Đạo Trì, hơn phân nửa đều là hao tổn sau này.
Nhưng không đợi Lam Dương và thoát thai chi thể bắt đầu hấp thu võ đạo.
Bỗng nhiên bản thể của Mạc Phàm mở to mắt, xoay người lại.
- Khoan hãy hấp thu võ đạo, ta lại giúp hai người một tay.
Lam Dương và thoát thai chi thể nghe vậy, vội vàng vận khởi Diễn Thiên Thần Quyết, ngăn cản võ đạo xâm lấn.
Hai tay của Mạc Phàm mỗi tay nắm lại, võ đạo chi lưu màu máu bay lên theo khống chế của hắn.
Hai tay của hắn nắm chặt, những võ đạo chi lưu này lập tức ngưng tụ thành năm loại châm, hình dạng không giống nhau.
- Đi!
Năm loại châm theo tiếng bay về phía Lam Dương và thoát thai chi thể trong võ đạo chi lưu.
Một tổ châm tiếp nữa, cơ thể Lam Dương và thoát thai chi thể tăng lên một tầng.
Tổ thứ hai, cũng là như vậy.
Tổ thứ ba, cơ thể lại đề cao một tầng.
Tổ thứ tư, thứ năm biến mất vào trong cơ thể của thoát thai chi thể và Lam Dương, cơ thể hai người nâng cao một bước, bảo quang chói mắt tỏa từ người bọn họ ra, trực tiếp đẩy võ đạo chi lưu ra.
Trước hình chiếu, Vô Địch và Vô Ngần lập tức sợ ngây người.
Lấy châm thứ thể, chuyện này không hiếm lạ gì.
Nhưng châm thuật này của Mạc Phàm hơi đáng sợ, lúc này mới qua bao lâu, năm tổ châm được châm xuống, Lam Dương và thoát thai chi thể đều đến tình hình rèn luyện lục phủ.
ế ằ ể ế ế ểPhải biết rằng cơ thể Mạc Phàm mạnh như thế, cũng chỉ đến tình hình rèn cơ thể, không rèn tới lục phủ.
Có thể nói như vậy, hiện giờ thoát thai chi thể của Mạc Phàm không yếu hơn bản thể.
- Chuyện này…
Miệng của Vô Địch há to, mãi mà không nói nên lời.
Mạc Phàm không kết thúc từ đây, hắn vươn một tay ra, hai tổ châm xuất hiện trước người hắn.
Lúc trước, hắn xem thường Long Ngạo Thiên, hiện giờ hẳn là không khác biệt lắm rồi?