Chương: Ngươi Cảm Thấy Ăn Hết Được Bọn Ta
Shared by: banlong.us
=== oOo ===
- Vô Sương, ngươi muốn chết à.
Không đợi cái tay này tóm được Tiểu Hàn Ly, trên người Hàn Ly có một ấn ký sáng lên, Hàn Ly xuất hiện ở trong bọt khí của Mạc Phàm, tới trước người Tiểu Hàn Ly.
Bàn tay trắng nõn như ngọc của bà ta vươn ra, hàn khí màu lam xoay tròn từ trong lòng bàn tay bà ta mà ra, hình thành một tấm khiên băng hình rồng trước người bà ta.
Nhưng cái tay của Vô Sương vỗ lên trên tấm khiên, Hàn Ly kêu lên đau đớn, trong chớp mắt tấm khiên vỡ nát, không đợi Mạc Phàm và Hàn Ly phản ứng kịp, liền đập vào ngực Hàn Ly.
“Phốc!” Máu tươi phun từ miệng Hàn Ly ra, bà ta nhanh chóng lùi về sau.
Mạc Phàm nhíu mày, một tay chặn ở sau lưng Hàn Ly, lúc này mới kìm lại thế đi của Hàn Ly.
Sắc mặt Ma Ngưu và yêu lang thay đổi, vội vàng xông tới bên cạnh Mạc Phàm, như hổ rình mồi nhìn hai yêu vương một nam một nữ.
Vô Sương làm như không thấy ánh mắt giết người của Hàn Ly, cười khẽ.
- Hàn Ly, đừng quên ngươi là cảnh giới Hóa Thần, ta đã là Hợp Đạo, tuy chúng ta được xưng là song kiêu của Vạn Yêu Quật, nhưng đã không còn cùng cấp bậc.
Vô Sương vẫy tay, trong đôi mắt hiện lên vẻ khinh thường.
Hàn Ly vẫn nóng nảy như trước, nhưng không nghĩ tới tình hình hiện giờ.
- Vô Sương, Vô Thiên, rốt cuộc hai người muốn làm gì?
Hàn Ly nắm chặt tay, tức giận hỏi.
- Bọn ta đợi ngươi ở đây lâu như vậy, ngươi cảm thấy bọn ta muốn làm gì?
Bên cạnh Vô Sương, nam tử tên Vô Thiên hơi nhếch miệng, không đáp hỏi ngược lại.
- Hàn Ly Huyền Thiên Cảnh, hai người đừng mơ.
Hàn Ly nhíu mày, không do dự nói.
Bà ta không biết Vô Thiên và Vô Sương lẻn vào từ khi nào, nhưng chắc chắn là tới vì Hàn Ly Huyền Thiên Cảnh.
Trong Hàn Ly Huyền Thiên Cảnh, không chỉ có tài nguyên trùng kích Hợp Đạo kỳ, còn có cả tài nguyên lên cao hơn, chỉ cần có thể đi vào, sẽ có khả năng đạt được.
- Đừng mơ? Hàn Tuyết, ngươi cho là vì sao ngươi có thể an ổn thai nghén trứng rồng, nhưng không bị yêu tộc khác quấy rầy, thật sự cho rằng không có yêu vương thừa dịp ngươi suy yếu có ý đồ với ngươi sao?
Vô Sương không tức giận, cười hỏi.
Nếu không phải bà ta và Vô Thiên âm thầm ra tay, Hàn Ly rất khó có thể ngủ say an toàn lâu như vậy.
- Hai người?
Hàn Ly nhíu mày, trên mặt hiện lên giật mình. Quả thật trong lúc ngủ say bà ta cảm nhận được có yêu vương khác đến, bà ta cảm thấy yêu vương đã đến mới tỉnh lại, những yêu vương đó tiến vào Hàn Ly Động không lâu thì biến mất, chuyện như vậy xảy ra mấy lần, bà ta đều không cảm nhận được dị dạng, nên không nghĩ nhiều, không ngờ là đám Vô Sương ra tay.
- Bọn ta bảo hộ ngươi thai nghén Tiểu Linh như vậy, ngươi mang hai phế vật và một nhân loại tiến vào bí cảnh, cũng không mang bọn ta vào, như vậy thích hợp sao?
Vô Sương mỉm cười nói.
Không phải bà ta muốn bảo hộ Hàn Ly, mà quả thật là muốn Hàn Ly thai nghén ra một Tiểu Hàn Ly.
Bởi vì với hiểu biết của bà ta về Hàn Ly, Hàn Ly vốn sẽ không nghe lời bà ta, cho dù bà ta cao hơn một cấp bậc cũng vậy.
Cho nên cho dù Hàn Ly mang bọn họ vào hay không, Hàn Ly đều phải chết.
Giữ lại Tiểu Hàn Ly, sẽ dễ dàng khống chế hơn nhiều, có thể mang bọn họ tiến vào Hàn Ly Huyền Thiên Cảnh.
- Hàn Tuyết không mang chúng ta vào cũng được, chúng ta có thể giết đám người bên cạnh bà ta, mãi đến khi bà ta đồng ý mới thôi.
Trong mắt Vô Thiên hiện lên sắc lạnh, cười nói.
- Các ngươi.
Vẻ mặt Hàn Ly lạnh lùng, trong mắt gần như muốn phun lửa.
Bà ta tiến vào Hàn Ly Huyền Thiên Cảnh, chính là vì thăng tu vi, tránh để bị Vô Sương tìm tới.
Ai biết Vô Sương sớm đã tìm tới, còn bố trí một cạm bẫy sâu hơn.
Sao bà ta có thể không biết mục đích Vô Sương và Vô Thiên để bà ta thai nghén ra Tiểu Linh, nhưng hiện giờ biết gì cũng muộn cả rồi.
- Giết người nào trước đây?
Vô Sương không quan tâm ánh mắt của Hàn Ly, nhìn lướt qua Ma Ngưu, yêu lang và Mạc Phàm.
Rất nhanh, ánh mắt nhìn về phía Mạc Phàm.
- Đệ tử của Thần Nông Tông đúng không, không chỉ thông đồng với Hàn Tuyết muội muội của ta, ngay cả Tiểu Linh cũng thân mật với ngươi như vậy, bản lĩnh không nhỏ đâu?
Vô Sương cười nói.
Hàn Ly không dễ ở chung, điểm này bà ta biết rất rõ, tuy linh trí của Tiểu Hàn Ly không cao, nhưng bảo vệ bản thân rất mạnh, ngoại trừ Hàn Ly ra, rất ít khi tới gần những người khác.
Nhưng xem ra, Tiểu Hàn Ly còn thân với Mạc Phàm hơn cả Hàn Ly.
Yêu tộc muốn làm điểm ấy đều không dễ dàng, càng không nói tới nhân loại.
Ở trong mắt yêu tộc mới sinh ra, nhân loại như kẻ địch và đồ ăn.
Mạc Phàm hơi nhếch miệng, tay tạo pháp ấn, một đạo bạch quang biến mất vào trong cơ thể Hàn Ly, vẻ mặt Hàn Ly lập tức khôi phục không ít.
Hắn sờ đầu Tiểu Hàn Ly trên vai, lại lấy một đám tạo hóa chi lực ra cho Tiểu Hàn Ly, đi tới trước người Hàn Ly.
- Mạc Phàm, ngươi muốn làm gì, hai người này đều là Hợp Đạo kỳ đấy.
Hàn Ly thấy Mạc Phàm như vậy, nhíu mày nhỏ giọng nói.
Mạc Phàm đột phá tới Nguyên Anh đỉnh phong thì thế nào, cho dù là bà ta muốn ra tay với Mạc Phàm lúc này, cũng dễ như trở bàn tay, càng không nói tới Vô Sương và Vô Thiên.
Nhất là Vô Thiên, bản thể của Vô Thiên là Dực Long ngân bối, thời gian tiến vào Hợp Đạo kỳ còn sớm hơn cả Vô Sương.
Bà ta không biết Vô Thiên ở bên Vô Sương từ lúc nào, nhưng trước đây Vô Thiên là một trong những người theo đuổi, Vô Sương có thể nói là cường giả Hợp Đạo nói gì nghe nấy Vô Sương.
Vô Thiên ra tay, Mạc Phàm ngay cả xương cốt cũng không còn.
Mạc Phàm cười khinh thường, giao Tiểu Hàn Ly cho Hàn Ly.
- Cao thủ Hợp Đạo, rất lợi hại sao?
Mấy ngày nay hắn lần lượt gặp cao thủ Đại Thừa và tiên khí cao thủ Đại Thừa, chỉ là hai yêu vương Hợp Đạo kỳ, có thể lọt vào pháp nhãn của hắn sao?
- Ngươi, tự giải quyết cho tốt đi.
Hàn Ly nhíu mày, trừng Mạc Phàm một cái, rồi nhận lấy Tiểu Hàn Ly.
Chuyện này nằm ngoài dự kiến của bà ta, Mạc Phàm muốn chết, bà ta không cứu được cũng không ngăn được.
Mạc Phàm cười nhạt, nhìn về phía Vô Thiên và Vô Sương.
Hắn từng nghe Ma Ngưu nhắc tới tên Vô Sương một lần, xem ra chỉ có thể là người đối đầu với Hàn Ly.
- Hai người muốn giết ta à?
- Nếu bọn ta không vào được Hàn Ly Huyền Thiên Cảnh, chỉ có thể giết ngươi, làm sao thế, tiểu tử, ngươi có ý kiến à?
Vô Thiên cười khinh thường.
Một đệ tử của Thần Nông Tông mà thôi, còn là Nguyên Anh kỳ, ở trong mắt ông ta không khác gì con kiến.
ế ể ề- Giết ta, hai người có thể đi vào Hàn Ly Huyền Thiên Cảnh được sao?
Mạc Phàm hơi nhếch miệng, lạnh giọng hỏi.
Vô Thiên nhíu mày, ông ta vẫn không nói gì thêm, Vô Sương thì cười khẽ, nâng bước ngọc đi về phía Mạc Phàm, một tay đặt lên vai Mạc Phàm, di chuyển quanh Mạc Phàm.
- Tiểu tử, chẳng lẽ không được sao, cho dù Hàn Tuyết muội muội không cần ngươi, thì sẽ để ý Tiểu Linh, giết Tiểu Linh, bọn ta sẽ đi vào được, nói cho ngươi biết, đừng tưởng rằng ngươi có mị lực lớn, có thể dụ được Hàn Tuyết muội muội và Tiểu Linh, có khả năng ngươi chỉ là công cụ lợi dụng mà thôi, ngươi nghĩ Hàn Tuyết muội muội sẽ để ý một công cụ à, phải không, Hàn Tuyết muội muội?
Cái tay kia của Vô Sương trượt từ vai Mạc Phàm xuống, vuốt ve sau lưng Mạc Phàm, nhìn Hàn Ly cười hỏi.
Hàn Ly nhíu chặt mày, trong đôi mắt đều là do dự. Không phải là bà ta không thể dẫn Vô Sương vào, nhưng một khi dẫn bọn họ đi vào, với hiểu biết của bà ta về Vô Sương, Vô Sương sẽ giết sạch tất cả ngoại trừ Tiểu Linh, trái lại ở bên ngoài còn có thể bàn điều kiện đường sống, bà ta đồng ý, trái lại sẽ thua sạch.
Không đợi Hàn Ly trả lời, Mạc Phàm cười nhạt, đi về phía trước một bước, thoát khỏi tay mềm mại không xương.
- Nói như vậy, ngươi ăn hết bọn ta rồi sao?