Chương: Lại Gặp Tưởng Vân Thiên
Shared by: banlong.us
=== oOo ===
Mạc Phàm tự mình phối thuốc, để lão phu nhân và cha mẹ hắn cùng với Tiểu Tuyết uống xong.
Hắn xác nhận nguyền rủa trên người bọn họ không nghiêm trọng hơn, liền viết phương thuốc phối chế cho Tiểu Khương Nguyệt, dặn dò cô vài câu, lúc này hắn mới rời khỏi phòng, đi đến đại sảnh trang viên Mạc gia.
- Quỷ Mị Nhi ở đâu?
Giọng nói của Mạc Phàm như lôi minh, hắn lạnh giọng quát.
Giọng nói của hắn vừa vang lên, cả đại sảnh đều chấn động.
Một bóng dáng nhoáng lên một cái, Quỷ Mị Nhi mặc trang phục thời Đường quỳ gối trước người Mạc Phàm.
- Quỷ Mị Nhi làm việc tắc trách, xin chủ nhân trách phạt.
Quỷ Mị Nhi vùi đầu vào ngực, đáng thương tội nghiệp nói.
- Quỷ Mị Nhi, tôi đưa nội đan của Quỷ Vương cho cô, cho cô mượn quỷ tỉ, lại đưa cô huyết mạch Hồng Liên, để cô đạt được Cửu U Nhãn tứ luân trước, Mạc gia tôi đối xử với cô thế nào?
Trong mắt Mạc Phàm lóe sáng sắc bén, lạnh lùng nói.
Cơ thể Quỷ Mị Nhi chấn động, trực tiếp quỳ rạp trên đất, cơ thể không ngừng run rẩy.
- Chủ nhân ân trọng như núi đối với Quỷ Mị Nhi.
- Nhưng cô thì sao, có thể nói cho tôi biết vì sao chiếc hộp lại được đưa tới trang viên Mạc gia, còn được đưa tới tay bà ngoại tôi?
Mạc Phàm lấy quan tài huyền ảo kia ra, nói.
Nơi lão phu nhân ở là trung tâm của Mạc gia, thứ này tiến vào Giang Nam còn được, nhưng có thể đến tay lão phu nhân, chẳng lẽ Thiên Hỏa Linh Mị đại trận dùng để trang trí?
- Người kia tự xưng là người Tưởng gia, vội tới đưa quà mừng thọ cho lão phu nhân, hơn nữa lão phu nhân và phu nhân đều đồng ý, lúc này Mị Nhi mới thả lỏng cảnh giác, để ông ta vào phòng lão phu nhân.
Quỷ Mị Nhi giải thích.
Mạc Phàm nhíu mày, lửa giận trong mắt tắt đi không ít.
Nếu lão mẹ và bà ngoại đồng ý, quả thật Quỷ Mị Nhi không dám quá vô lễ.
- Đứng dậy đi, chuyện này không thể trách cô, nhưng lần sau có khách tới Mạc gia, mặc kệ là ai phải tra một lần, đây là mệnh lệnh của tôi.
Mạc Phàm vẫy tay nói.
- Dạ, chủ nhân, Mị Nhi nhất định sẽ ghi nhớ.
Quỷ Mị Nhi cúi đầu với Mạc Phàm, lúc này mới chậm rãi đứng dậy, vẻ mặt khôi phục như thường.
- Người tới Mạc gia là ai?Mạc Phàm hỏi.
Tất nhiên hắn biết sinh nhật của bà ngoại, nhưng người tới Mạc gia sẽ không phải là người bình thường.
- Là người này.
Chỗ mi tâm Quỷ Mị Nhi bắn ra một đạo quang, một bóng người lập tức xuất hiện trước mặt Mạc Phàm.
Mạc Phàm nheo mắt lại, sắc bén tỏa ra.
- Là ông ta, vậy mà ông ta đã tỉnh.
- Chủ nhân biết người này sao?
Quỷ Mị Nhi cẩn thận liếc nhìn Mạc Phàm một cái, hỏi.
- Ừm.
Mạc Phàm gật đầu.
Người đàn ông trung niên này không phải ai khác, đúng là Tưởng Vân Thiên thủ phạm kiếp trước hại xưởng dược Mạc gia hắn phá sản, nhưng Tưởng Vân Thiên bị hắn thi triển A Tị Chú ở Tưởng gia, linh hồn bị nhốt đánh vào trong địa ngục A Tỳ.
Nếu ông ta không biết quay đầu, cả đời sẽ biến thành người sống thực vật, nhưng Tưởng Vân Thiên có thể tỉnh lại.
Chỉ trong phút chốc lông mày hắn giãn ra.
A Tị Chú là pháp thuật hắn có thể sử dụng khi ở Trúc Cơ, phá giải cũng không khó, pháp sư cảnh giới Tiên Thiên có thể phá giải rất dễ, càng không nói tới cấp bậc như Pháp Thần Horus.
Đương nhiên không nhất định phải giải trừ pháp thuật của hắn, có rất nhiều biện pháp có thể khiến ông ta tỉnh lại từ trạng thái ngủ, đi từ Nam Sơn tới Giang Nam.
Mặc kệ là thế nào, người này đúng là dụng tâm lương khổ, vì tiến vào Mạc gia lại đến Tưởng gia Nam Sơn.
- Người này có ở trong phạm vi Giang Nam không?
Trong mắt Mạc Phàm lóe sáng ánh sáng lạnh hỏi.
- Ông ta tặng chiếc hộp này liền rời khỏi Giang Nam, còn không quay về Nam Sơn, mà lái một chiếc xe đi về phía Tây Nam.
Quỷ Mị Nhi nói.
- Tây Nam, đi Ai Cập sao?
Mạc Phàm lạnh giọng hỏi.
- Không phải, ông ta đi Vân Châu trước, Tần thiếu điều tra hành trình của ông ta, ông ta mua vé máy bay từ Vân Châu đến Ai Cập, hiện giờ hẳn là đang trên đường tới sân bay Vân Châu.
Quỷ Mị Nhi giải thích.
- Đi Ai Cập, nghĩ đơn giản quá nhỉ, ông ta không đi được đâu.
Mạc Phàm lạnh lùng nói.
Ý niệm của hắn vừa động, thân thể biến mất tại chỗ.
Lúc xuất hiện hắn đã tới phía Tây Nam Giang Nam, trên một con đường cao tốc.
Quỷ Mị Nhi theo sát phía sau hắn.
- Chủ nhân, có thể tìm được ông ta không?
Quỷ Mị Nhi hỏi.
- Người khác thì hơi phiền phức một chút, ông ta sao, chạy trốn tới chân trời góc biển cũng không có tác dụng.
Mạc Phàm lạnh lùng nói.
Trên người Tưởng Vân Thiên có huyết mạch tương tự với hắn, hắn có ít nhất trăm biện pháp tìm được Tưởng Vân Thiên.
Một tay hắn khẽ cứa qua tay còn lại, một giọt máu tràn từ ngón tay hắn ra.
Hắn tạo một pháp ấn, pháp ấn bay đến giữa không trung, thì biến thành một thứ gì đó như mặt gương.
- Đi!
Tay hắn khẽ búng ra, giọt máu kia chui vào trong gương.
Cảnh sắc trong gương nhanh chóng tua đi, giống như một chiếc xe đang lao nhanh.
Chỉ trong phút chốc hình ảnh dừng lại cảnh một chiếc xe thể thao Bugatti Veyron màu đen mở rộng mui.
Trong xe Tưởng Vân Thiên đeo kính râm, ngồi bên cạnh ông ta là một mỹ nữ ăn mặc rất thiếu vải, hương diễm.
Vẻ mặt Tưởng Vân Thiên đắc ý đang lái xe, mỹ nữ hương diễm kia nằm trên đùi Tưởng Vân Thiên, hơi thở hổn hển, đỏ ửng trên mặt còn chưa lui, trên người cô ta đầy mồ hôi, không biết trước đó hai người đã làm gì.
Quỷ Mị Nhi thấy một màn như vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn hơi đỏ lên, liếc mắt nhìn Mạc Phàm.
- Cô về Mạc gia đi, tôi muốn đến Ai Cập xem thế nào.
Mạc Phàm nói.
Mặc kệ là ai giải A Tị Chú trên người Tưởng Vân Thiên, hắn đều có thể tìm được người đó thông qua ông ta, sau đó tìm được nơi của 12 chủ thần.
- Dạ chủ nhân!
Quỷ Mị Nhi hơi cúi người với Mạc Phàm, quay người biến mất tại chỗ.
Mạc Phàm nhìn Tưởng Vân Thiên trong gương, trong mắt lóe lên ánh sáng lạnh.
- Lôi tới!
Chân hắn hơi dùng lực, quát.
“Răng rắc!” Kinh lôi đinh tai nhức óc vang lên giữa trời quang, trên người Mạc Phàm được lôi điện vây quanh, phóng lên trời biến mất trong tầng mây.
Trên bầu trời có một đạo điện quang như ẩn như hiện, mang theo âm thanh ù ù như máy bay nóm bom bùng nổ trong không trung, phóng về phía Tây Nam hấp dẫn vô số người chú ý.
…
Một phút sau, trên đường quốc lộ gần Vân Châu.
Trên Bugatti Veyron, mỹ nữ kia rút một tờ khăn ướt ra lau mồ hôi trên người, sợi tóc hỗn độn ướt đẫm mồ hôi dính sát vào mặt cô ta, càng khiến cô ta có thêm vài phần quyến rũ.
- Vân Thiên, chúng ta sắp tới Vân Châu rồi, đừng quên chuyện anh đồng ý với em đó.
- Yên tâm đi, chỉ cần chúng ta lên máy bay đến Ai Cập, anh đảm bảo sau này em sẽ như Cleopatra, không chỉ xinh đẹp lan xa, còn trường sinh bất tử.
Tưởng Vân Thiên cười đắc ý nói, trong mắt lóe lên tàn nhẫn.
Không phải Mạc gia như mặt trời ban trưa sao, lần này như rơi vào địa ngục, toàn bộ chuyện này đều là công lao của ông ta.
Chỉ cần đến được AiCập, ông ta có thể kế thừa thần cách của Nguyền Rủa Chi Thần, trở thành thần linh trong truyền thuyết, việc này chỉ nghĩ thôi, ông ta đã cảm thấy rất sảng khoái.
- Đợi anh biến em trở nên xinh đẹp rồi, em chuẩn bị cảm ơn anh thế nào đây?
Tưởng Vân Thiên nhìn ngực mỹ nữ, cười dâm nói.
- Chỉ cần anh có thể khiến em trở nên xinh đẹp bất lão bất tử, em nguyện ý trở thành…
Mỹ nữ còn chưa nói hết câu, sắc mặt lập tức thay đổi.
Trên bầu trời tiếng sấm cuồn cuộn xẹt qua. Ngay sau đó một đạo lôi điện cỡ thùng nước từ trên trời giáng xuống, đánh thẳng lên xe của Tưởng Vân Thiên.