Chương: Đối Đầu
Shared by: banlong.us
=== oOo ===
- Có gì phiền phức, chuyện này chưa tới nhiệm vụ cấp Nhật đúng không?
Mạc Phàm nhíu mày, hỏi.
- Chưa đến cấp Nhật, chẳng qua Hắc Thị chúng tôi hơi nghiêm khắc với đan dược gì đó, đại sư phụ trách đan dược của Hắc Thị chúng tôi ở Giang Nam được xưng là Diệt Tuyệt đại sư, rất nhiều đan dược, dược dịch đến chỗ chúng tôi, 100 thì 2, 3 thứ thông qua đã không tệ rồi.
Lam Điệp thở dài nói.
Nếu là chuyện khác, cô thân là người phụ trách Hắc Thị ở Giang Nam, chỉ cần câu đầu tiên là xong, nhưng cô thật sự không có biện pháp với Diệt Tuyệt đại sư này.
Mấy y dược thế gia Giang Nam không chỉ mở miệng ra giá nhiều lần, muốn lan truyền thông qua Hắc Thị bọn họ, những linh đan, thần dược bị ném đi như rác, mà cô không thể phát cáu.
- A… Còn chuyện như vậy sao?
Mạc Phàm nhướn mày, lộ ra chút bất ngờ.
- Nếu cậu muốn thử, tôi sẽ đưa cậu qua đó xem, nếu lọt vào mắt Diệt Tuyệt đại sư của Hắc Thị chúng tôi, với thực lực của Hắc Thị, chưa đến hai ngày mọi người sẽ biết linh dược của cậu, nhưng cậu đừng ôm quá nhiều hi vọng, năm nay chưa có loại thuốc nào có thể lọt vào mắt Diệt Tuyệt đại sư.
Lam Điệp giải thích cho Mạc Phàm trước.
Lúc trước cô dẫn một Luyện Đan đại sư Hoa Hạ nghiên cứu ra đan dược mới tới chỗ Diệt Tuyệt đại sư, vị đại sư này rất nổi tiếng ở Hoa Hạ, thậm chí còn trên Diệt Tuyệt đại sư của Hắc Thị bọn họ, nhưng vẫn không thể thông qua xét duyệt, cuối cùng khiến Luyện Đan đại sư kia từ chối hợp tác bất luận chuyện gì với Hắc Thị bọn họ.
Y thuật của Mạc Phàm cao minh, cô không biết trình độ chế thuốc của Mạc Phàm có hơn vị Luyện Đan đại sư kia không.
- Cô dẫn tôi qua đó đi.
Mạc Phàm cười nhạt nói.
Thứ y tiên bất tử hắn luyện chế ra, nếu không thể thông qua xét duyệt của Diệt Tuyệt đại sư này, vậy chỉ có hai khả năng.
Thứ nhất, nhãn giới của Diệt Tuyệt đại sư này quá thấp, căn bản không biết được điểm thần kỳ của Tạo Hóa Dịch.
Thứ hai, Diệt Tuyệt đại sư này là kẻ ngốc hay tự đại.
Nếu là hai loại này, hắn sẽ tìm đường khác lan truyền.
Với tác dụng của Tạo Hóa Dịch, bất luận là võ đạo thế gia nào biết đều mua một cách điên cuồng.
- Cậu thật sự muốn đi à.
Lam Điệp nhướn mày, hỏi lại.
- Có vấn đề gì không?
Mạc Phàm cười nhạt nói.
- Không phải cậu muốn dùng linh dược này đối phó Lâm gia đấy chứ?
Lam Điệp nghĩ một lát, hỏi.
Tài sản của Mạc Phàm bị ngâm nước nghiêm trọng, còn nợ ngân hàng Lâm gia 200 triệu, không là bí mật gì với Hắc Thị cô.
Nếu Mạc Phàm lấy Tạo Hóa Dịch ra lúc này, tất không thể trả hết nợ nần.
Cho nên cô cảm thấy Mạc Phàm lấy linh dược ra, hơn phân nửa là ứng phó chuyện này.
- Đợi ba ngày sau cô đến hội đấu giá Lan Quý Phi sẽ biết.
Mạc Phàm thần bí nói.
Lam Điệp im lặng, trong mắt hiện lên vẻ lo lắng.
Mạc Phàm tổ chức hội đấu giá ở Lan Quý Phi, hơn phân nửa linh dược này là chuẩn bị đối phó Lâm gia.
Nhưng dùng linh dược đã muốn đối phó Lâm gia?
Cho dù là thứ chữa trị ung thư, cũng không làm được?
Hiện giờ gần như cả Giang Nam đều nghiêng về phía Lâm gia, trừ phi trong nhà có người bệnh ung thư, nếu không ít người dám mạo hiểm mua linh dược của Mạc Phàm.
- Thuốc này có tác dụng gì?
- Nếu La gia đạt được một bình, không chỉ chữa khỏi cho người thanh niên tẩu hỏa nhập ma, còn khiến thực lực của anh ta tăng mạnh.
Mạc Phàm thản nhiên nói.
Sở dĩ người thanh niên kia tẩu hỏa nhập ma, là vì sinh ra đã kém cỏi.
Giống như bình chứa được 100 hào, lại muốn chứa 200 hào, cho vào bình cũng bị vỡ.
Tạo Hóa Dịch có thể bổ sung cho Tiên Thiên, vậy có thể khiến người thanh niên La gia từ 100 thành 200, tự giải tẩu hỏa nhập ma.
Nhưng đáng tiếc, La gia sẽ không chiếm được Tạo Hóa Dịch.
Trong đôi mắt Lam Điệp lóe lên chút thất vọng, nhưng lập tức biến mất.
Một bình dược dịch chữa tẩu hỏa nhập ma mà thôi, bình thường rất nhiều võ đạo thế gia, pháp đạo thế gia sẽ tranh nhau mua.
Hiện giờ chỉ sợ không có mấy người đụng đầu ngọn sóng.
Theo cô biết, ngoại trừ Lâm gia và thế lực Giang Nam ra tay, phía sau còn có Thanh Bang nước ngoài, tổ chức sát thủ Thứ Thần và bóng dáng của Hắc Ám Giáo Đình.
Nếu không phải chắc chắn Mạc Phàm sẽ thua, La Yên đã không dám nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của?
- Chúng ta đi thôi, tôi dẫn cậu đi gặp Diệt Tuyệt đại sư của Hắc Thị chúng tôi.
Lam Điệp mở cửa xe, vẻ mặt như thường nói.
Mạc Phàm nhìn biểu cảm thay đổi trên mặt Lam Điệp, giống như nhìn thấu tâm tư của cô, hắn không nói thẳng ra, chỉ cười khinh thường, lên xe Ferrari của Lam Điệp rời đi.
Thế nhân cười ta quá điên khùng, ta cười thế nhân nhìn không thấu.
Kết quả thế nào, ba ngày sau sẽ biết, hiện giờ nói cũng không có tác dụng.
…
Lúc này, trong văn phòng Lâm Thiên Phong, thư ký mỹ nữ kia đẩy cửa vào.
- Bên Mạc gia có động tĩnh gì khác không?
Lâm Thiên Phong dựa lưng vào ghế ông chủ bằng da thật, híp mắt hỏi.
- Chúng tôi vừa nhận được tin tức từ cơ sở ngầm cài bên Mộc Phong Nhạc, ba ngày sau Mạc gia sẽ mở hội đấu giá ở Lan Quý Phi, muốn đấu giá hai thứ, một thứ là sản phẩm bảo vệ sức khỏe, còn lại là đồ trang điểm, hiện giờ Mộc Phong Nhạc và Tô Nhã Hân đang tích cực chuẩn bị chuyện này.
Thư ký mỹ nữ nở nụ cười mê người, nói.
- Hội đấu giá sao?
Lâm Thiên Phong cười khinh thường.
Ông ta cho rằng Mạc gia sẽ giở trò gì, ai biết chỉ muốn vơ vét của cải trong hội đấu giá.
Một hội đấu giá có thể kiếm được bao nhiêu tiền, cho dù là mấy món quốc bảo, vài tỷ đã không tệ, tiền đề là Mạc Phàm có thứ như vậy không.
- Còn chuyện gì khác không?
Lâm Thiên Phong nói.
- Mạc Phàm được La gia mời chữa bệnh cho La Vân thiếu gia La gia, nhưng có mâu thuẫn với đại tiểu thư La gia, cuối cùng tan rã trong không vui, đại tiểu thư La gia phái người truyền tin, La gia có thể giúp Lâm gia một tay, mong Lâm gia diệt Mạc gia.
Thư ký mỹ nữ nói.
Không thể không nói Mạc Phàm là kẻ chuyên gây chuyện, tháng này có rất nhiều gia tộc gửi tin cho Lâm gia, muốn diệt Mạc gia.
Cho dù không có Lâm gia bọn họ, những thế lực này cũng đủ san bằng cả Đông Hải, hiện giờ lại có thêm La gia Mạc Bắc.
Mạc gia hiện giờ như một chiếc thuyền con, ở trên biển trôi nổi theo gió, vùng biển xung quanh tràn đầy cá mập, khổng lồ như cá voi sát thủ, có thể bị nuốt hết bất cứ lúc nào.
- Chuyển lời đến La tiểu thư giúp tôi, nhất định sẽ không để cô ấy thất vọng.
Lâm Thiên Phong nhướn mày, cười nói.
- Vậy bán đấu giá làm sao giờ?
Thư ký mỹ nữ hỏi.
- Hội đấu giá sao?
Mắt Lâm Thiên Phong mở to, suy nghĩ một lát, tươi cười đùa giỡn hiện lên trên mặt ông ta.
- Đến kho cất đồ của tôi, lấy ra một số thứ khiến người ta hứng thú.
- Lâm tổng, ý của ông là chúng ta cũng tham gia hội đấu giá?
Thư ký mỹ nữ nhướn mày, xác nhận lại.
- Không sai.
Lâm Thiên Phong cười gật đầu.
Mạc Phàm nợ nhiều tiền như thế, còn dám tiếp tục vay tiền Lâm gia bọn họ.
Lâm gia bọn họ thèm để ý chút đồ đó của Mạc gia sao, nếu Mạc gia tổ chức hội đấu giá, bọn họ sẽ tham gia hội đấu giá Mạc gia tổ chức.
Đến lúc đó xem ai không cướp đồ của Lâm gia bọn họ, người nào dám mua vật phẩm Mạc gia bán đấu giá?
- Dạ, tôi lập tức liên lạc với Mạc gia, không biết Mạc gia có dám để chúng ta tham gia không.
Thư ký mỹ nữ nắm chặt đôi tay, hơi hưng phấn nói.Một mình sẽ vô cùng tẻ nhạt, hai bên tranh đấu mới thú vị, Lâm gia và Mạc gia cùng tham gia hội đấu giá, lần này có trò hay xem rồi.
Lâm Thiên Phong vẫy tay với thư ký mỹ nữ, xoay ghế ông chủ về phía cửa sổ, hai mắt lóe lên tinh quang nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ, trong con ngươi tràn đầy vẻ chờ mong.
- Tốt nhất là Mạc gia để Lâm gia tôi tham gia, nếu không sẽ khiến người ta thất vọng rồi.