Chương: Trúng Hàng Thuật
Shared by: banlong.us
=== oOo ===
ầ ể- Đầu có thể bay sao?
Lỗ Lão Hổ hoảng sợ nói, nếu đầu có thể bay chẳng phải có thể đổi đầu sao?
- Chỉ cần tu luyện một loại pháp thuật gọi là Phi Đầu Hàng là được.
Mạc Phàm lạnh nhạt nói.
Phi Đầu Hàng là pháp thuật cấp cao trong Hàng Đầu Thuật.
Khi thi pháp, đầu và thân thể kẻ làm phép tách riêng ra, có thể bay xung quanh.
Loại pháp thuật này nhìn có vẻ dễ dàng, nhưng phải luyện bảy lần mới có thể luyện thành, mỗi lần bảy bảy bốn chín ngày.
Mỗi ngày đều phải tìm thai nhi và những người khác, hút huyết dịch của bọn họ.
Hút càng nhiều, không chỉ có thể kéo dài tuổi thọ, còn tăng cường pháp lực.
Nhưng nếu ở giữa có một lần thất bại, sẽ gặp thất bại trong gang tấc, mất hết công lực.
Nhưng một khi tu luyện sẽ mạnh hơn pháp thuật khác rất nhiều, cho nên rất nhiều người vẫn bí quá hóa liều.
Giống Hàng Đầu sư này, thuộc loại còn chưa luyện thành hoàn toàn, sẽ phải mang theo nội tạng ra ngoài.
Loại pháp thuật này không hề hiếm lạ, hắn biết không dưới mấy chục loại pháp thuật.
Không chỉ có thể khiến đầu bay đi, còn có thể khiến bộ phận trên cơ thể rời đi tùy ý.
- Tiểu tử, cậu biết nhiều thật?
Người nọ liếc mắt nhìn Mạc Phàm với vẻ bất ngờ, nói.
Phi Đầu Hàng xem như là một loại hiếm gặp trong Hàng Đầu Thuật, có rất ít người biết, vậy mà tiểu tử này cũng biết.
- Tôi còn biết nhiều hơn bà nghĩ nhiều.
Mạc Phàm lạnh nhạt nói.
Xem ra Thanh Đăng đại sư gặp được Phi Đầu Hàng này, huyết dịch toàn thân bị hút khô.
- Vậy cậu cũng biết cậu trúng hàng thuật của lão thân, cậu đã cách cái chết không xa rồi, tiểu tử?
Người nọ cười âm hiểm nói, trên gương mặt già nua đều là vẻ đắc ý.
Lão phu nhân này vừa nói xong, sắc mặt Lỗ Lão Hổ và Mộc Phong Nhạc đều thay đổi, vội vàng nhìn về phía Mạc Phàm.
Mạc Phàm là chỗ dựa lớn nhất của bọn họ, nếu Mạc Phàm trúng Hàng Đầu Thuật, có khả năng tối nay bọn họ lành ít dữ nhiều.
- Mạc tiên sinh, cậu không sao chứ?
Mộc Phong Nhạc lo lắng hỏi.
- Không sao? Cậu nhìn người cậu ta xem, bảo cậu ta thử cử động một phen xem?
Lão phụ cũng không nóng lòng ra tay, cười đắc ý nói.
Mộc Phong Nhạc và Lỗ Lão Hổ lấy điện thoại ra, chiếu về phía người Mạc Phàm, trong chớp mắt sắc mặt vô cùng khó coi.
Vừa rồi trên người Mạc Phàm rất tốt, lúc này chỉ mới một lát, vậy mà mọc đầy cỏ tranh cực nhỏ, cả người như bù nhìn.
Những cỏ tranh này còn đang sinh trưởng điên cuồng, không chỉ xuất hiện trên người Mạc Phàm, còn có ở trên mặt, trên tay hắn.
“Phịch…” Lỗ Lão Hổ ngồi phịch xuống ghế sô pha, sắc mặt còn khó coi hơn vừa rồi.
Cả người Mộc Phong Nhạc còn không có nửa chút nhân sắc, Mạc Phàm diệt ba đại cao thủ ở tổ địa Hoàng gia, chém giết yêu thú ngàn năm, diệt cả nhà Hoàng gia, chưa từng chịu một chút thương tổn.
Đến Tấn Châu này, còn chưa ra tay đã trúng Hàng Đầu Thuật của Hàng Đầu Sư.
Cái đầu ở cửa thấy trên người Mạc Phàm mọc đầy cỏ tranh, khóe miệng hơi nhếch lên, vẻ đắc ý lại dày hơn chút.
- Tiểu tử, không phải cậu hiểu rất rõ đám Hàng Đầu Sư chúng tôi sao, cậu biết đây là Hàng Đầu Thuật gì không?
Thần thức của Mạc Phàm tuôn ra ngoài như thủy triều, cho dù trên người tràn đầy cỏ tranh, vẻ mặt hắn vẫn như trước.
Hàng Đầu Thuật có ở Hoa Hạ, sao lại không có ở nơi chư thiên vạn giới như Tu Chân giới.
Bởi vì Hàng Đầu Thuật cũng có thể cứu người, không phải là mười phần tà thuật, cũng có ích khi sử dụng.
Khi ở Tu Chân giới, hắn có nghiên cứu một khoảng thời gian, sao lại không biết Hàng Đầu Thuật mà hắn trúng?
- Chỉ là Âm Dương Thảo Hàng, rất khó biết sao?
Mạc Phàm khinh thường nói.
Loại Hàng Đầu Thuật này lấy cỏ tranh làm môi giới, thô vi dương, tế vi âm.
Viết tên kẻ muốn giáng thuật trên Âm Dương Thảo, để Âm Dương Thảo lên trên bàn, Âm Dương Lưỡng Thảo sẽ ngọ nguậy về phía đối phương, Lưỡng Thảo kết hợp với nhau, hàng thuật tự thành.
Chỉ cần Hàng Đầu Sư niệm chú ngữ, cỏ tranh sẽ sinh trưởng điên cuồng trong cơ thể người bị hạ hàng thuật với tốc độ kinh người.
Điểm đáng sợ của loại hàng thuật này là, Âm Dương Thảo Hàng được xưng là “Tuyệt Hàng” đệ nhất nan giải, kẻ bị trúng chỉ có thể đợi chết.
Mộc Phong Nhạc thấy Mạc Phàm biết Hàng Đầu Thuật này, sắc mặt hơi dịu đi chút.
- Mạc tiên sinh, Hàng Đầu Thuật này, cậu có thể giải không?
- Mộc Đầu, Giải Mộc Tuyệt của Thanh Khâu Nhất Tộc ta có giải được không?
Trong túi Mạc Phàm, tiểu hồ ly nhận thấy được Mạc Phàm khác thường, vội hỏi.
Cỏ cây vốn một nhà, có lẽ có thể giải được?
- Giải Âm Dương Thảo Hàng, nếu Tuyệt Hàng có thể giải, vậy còn gọi là Tuyệt Hàng sao, cho dù cậu ta có thể giải Âm Dương Thảo Hàng trên người người khác, cậu ta có thể giải trên người mình được à?
Lão phụ kia cười khinh thường nói.
Bác sĩ có thể chữa được bách bệnh, không thể tự cứu mình, Hàng Đầu Sư cũng như vậy.
- Tuyệt Hàng!
Sắc mặt Lỗ Lão Hổ, Mộc Phong Nhạc và tiểu hồ ly đều thay đổi.
Tuyệt Hàng, tên cũng như nghĩa là hàng thuật khó giải, nếu là như vậy, có khả năng cho dù Mạc Phàm có thể chữa được ung thư, có thể giải trừ được bệnh dịch, nhưng không nhất định giải được Hàng Đầu Thuật này trong thời gian ngắn.
- Thiếu chút nữa đã quên, tiểu tử, cậu ngay cả loại bệnh nan y như ung thư cũng chữa được, nói không chừng thật sự giải được Tuyệt Hàng, trái lại cậu để cho lão thân nhìn xem, nếu cậu không giải được, vẫn nên thành thật giao cái răng kia ra đây, tôi sẽ để các người chết thống khoái một chút.
Lão phụ nhân kia trào phúng nói.
Hôm nay Mạc Phàm giải Cổ Mạn Đồng, lại giải Ngưu Bì Hàng, tương đương với tát vào mặt bà ta mấy cái, dù thế nào bà ta cũng phải tát trả Mạc Phàm mấy cái đó.
Mạc Phàm lắc đầu, cười khinh thường.
Ở trong mắt người khác Âm Dương Thảo Hàng này là Tuyệt Hàng, ở chỗ hắn thì chẳng là gì.
Một tay hắn cử động khó khăn, lộ ra cái răng nanh Lỗ Lão Hổ đưa cho hắn, vươn về phía lão phụ nhân kia.
- Như vậy đi, bà đã muốn cái răng này, tự mình tới lấy.
Lão phu nhân nhíu mày, trong mắt hiện lên sắc lạnh.
Trúng Tuyệt Hàng của bà ta, vậy mà còn dám làm càn như vậy, thực sự nghĩ Hàng Đầu Thuật của bà ta là không khí sao?
- Tiểu tử, xem ra cậu còn chưa biết chỗ đáng sợ của Phi Đầu Hàng, cậu đã muốn chết, hôm nay lão thân sẽ mượn máu của cậu luyện công.
Nói xong, bốn cái răng nanh lộ ra trong miệng bà ta, khuôn mặt vốn hung dữ của bà ta lại dữ tợn thêm vài phần, huyết vụ lập tức bay về phía Mạc Phàm.
Vẻ mặt đám Lỗ Lão Hổ sửng sốt, tuy ông ta bị dọa, nhưng dù sao cũng là gia chủ Lỗ gia, từng thấy không ít trường hợp, rất nhanh liền phản ứng kịp.
- Các người còn thất thần làm gì, nhanh ra tay đi.
Mạc Phàm đã tự thân khó bảo toàn, chỉ có thể dựa vào chính bọn họ.
Những thuộc hạ của ông chủ Lỗ nghe thấy vậy, đều nhanh chóng lấy súng lục ra.
“Pằng pằng pằng…” Tiếng súng lập tức vang lên, mỗi viên đạn đều bắn về phía đầu lão phụ kia.
Lông mày lão phụ cau lại, huyết quang chớp lóe trong mắt, bà ta lạnh lùng nhìn những người này.
- Một đám phế vật, các người cảm thấy đạn có tác dụng với lão thân sao?
Lão phụ há to miệng, một vùng huyết vụ tràn ngập trước đầu bà ta.
Đạn chui vào trong, còn chưa tới người lão phụ.
“Bộp, bộp, bộp…” Đạn hóa thành nước thép, rơi xuống đất như mưa.
Vẻ mặt đám thuộc hạ Lỗ Lão Hổ sửng sốt, không ít người nuốt nước bọt.
Huyết vụ của lão phụ này quá lợi hại rồi, đan đều có thể bị hòa tan, đây là lần đầu tiên bọn họ thấy chuyện như vậy.
Nếu dính vào người, sẽ thế nào đây?
Sắc mặt những người này thay đổi, nhìn đầu lão phụ lơ lửng trong không trung với vẻ hoảng sợ, chậm rãi lùi về phía sau.
Bốn cao thủ Nội Kình Lỗ Lão Hổ mới đến, một người vừa đến trước người lão phụ, trong chớp mắt sắc mặt tái mét.
- Ông chủ Lỗ, thực xin lỗi, Hàng Đầu Sư này không phải là người chúng tôi có thể đối phó, ông mời cao nhân khác đi.
Tuy bọn họ là cao thủ Nội Kình, nhưng thân thể, tốc độ, sức mạnh chỉ hơn người bình thường một chút.
Tính ăn mòn của huyết vụ này mạnh như thế, chỉ có nội khí ngoại phóng, bên ngoài cơ thể hình thành chân khí hộ thể Tiên Thiên Tông Sư mới ngăn cản được một chút, bọn họ đi lên sẽ bị hòa tan không còn cả xương cốt.
Nói xong, bốn cao thủ Nội Kình không hẹn mà cùng rút lui.
- Chuyện này…
Sắc mặt ông chủ Lỗ trầm xuống, không còn chút huyết sắc.
Người ông ta mời đến, cao thủ xạ thủ và Nội Kình đều ở đây, chỉ trong phút chốc đã bị lão phụ nhân này chấn trụ.
Lão phụ này thấy người của Lỗ Lão Hổ rút đi, giống như chuyện này nằm trong dự kiến, trong mắt hiện lên vẻ đắc ý, nhìn Mạc Phàm chăm chú.
ể ố ấ ế ồ- Tiểu tử, cậu còn quân bài nào chưa lật không, tốt nhất là dùng luôn đi, nếu không cậu không còn cơ hội rồi.