Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Siêu Cấp Shipper

Chương 246




Cô chủ quán vẫn còn có chút không tin: “Thế thôi à?”

Phương Dạ thề thốt: “Có thế thôi!”

“Chứ không phải anh thấy con gái nhà người ta xinh đẹp nên giở trò chứ?”

“Tôi xin thề với trời, chắc chắn không phải!”

Cô chủ quán nửa tin nửa ngờ đỡ cô ta đứng dậy rồi đưa cho cô ta khăn giấy: “Cô gái, anh ta nói có thật không?”

Cô gái tóc đen dài và thẳng lúc khóc trông vẫn xinh, cô ta nói: “Ừ, là thật.”

“Ngoài tay ra anh ta có chạm vào những chỗ khác trên người cô không?”

“Không.”

Cuối cùng Phương Dạ cũng thở phào nhẹ nhõm, vẫn may, vẫn may, cô gái này còn hiểu lí lẽ, không cố ý bôi nhọ anh, nếu không ở đây chẳng có camera, nếu thực sự nói anh giở trò lưu manh chỉ sợ anh có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được oan.”

“Chủ quán, chuyện này thực ra không thể trách mình tôi, vì tôi hoàn toàn không biết Space 6 là… đồ dùng của phụ nữ.”

Cô chủ quán nghi ngờ hỏi: “Nếu đã không biết là băng vệ sinh anh còn mua về làm gì?"

Phương Dạ chua xót nói: “Vì đây là do khách hàng đặc biệt dặn dò, tôi là shipper, đương nhiên là phải ngoan ngoãn làm theo rồi, nếu không người ta sẽ cho tôi những đánh giá không tốt, trở về không phải sẽ bị bà chủ mắng chửi sao?”

Cô gái tóc đen dài và thẳng thấy anh nói rất đáng thương nên lập tức đứng dậy, nở một nụ cười, cơn giận trong lòng cũng tan biến.

Phương Dạ chân thành xin lỗi cô ta: “Xin lỗi cô, xảy ra chuyện này chủ yếu là do tôi hiểu biết hạn hẹp, sau khi trở về nhất định tôi sẽ bổ sung kiến thức về mặt này đảm bảo lần sau chắc chắn sẽ không phạm sai lầm như vậy nữa.”

Vẻ mặt cô chủ quán kì quái nói: “Ý của anh là, sau khi trở về sẽ bổ sung thêm kiến thức về băng vệ sinh?”

Phương Dạ lập tức nghẹn họng không nói nên lời.

Đúng vậy, một người đàn ông như anh đi học loại kiến thức này làm gì, không sợ bị người khác coi là thằng có tâm lý biến thái sao?

Sau khi nhìn thấy khuôn mặt rối rắm của anh, cô gái tóc đen dài và thẳng mỉm cười giơ tay ra: “Thực ra lúc nãy tôi cũng có chỗ không đúng, ít nhất thì tôi không nên ném đồ vào người anh, làm quen chút nhé, tôi tên là Thích Tiểu Giai.”

“Tôi tên Phương Dạ.” Phương Dạ mỉm cười, đưa tay nắm nhẹ lấy tay cô ta: “Tôi là shipper của quán trà sữa Vi Miêu Bất Lý, nếu như cô thích uống trà sữa thì có thể đến khu thương mại Kim Đinh, tôi mời cô uống!”

Thích Tiểu Giai do dự nói: “Tôi rất muốn đi nhưng mẹ tôi nói hàm lượng đường trong trà sữa rất cao, là đồ ăn không tốt cho sức khỏe, bình thường không cho tôi uống.”

Phương Dạ nói: “Đó là trà sữa của quán khác, trà sữa Miêu Bất Lý của quán chúng tôi có hàm lượng đường không cao, hơn nữa nguyên liệu thật, hương vị lại tuyệt vời, nếu như mẹ cô uống thử chắc chắn cũng sẽ hết lời khen ngợi.”

Thích Tiểu Giai bị anh làm thay đổi ý định: “Thực sự ngon như vậy sao?”

“Đương nhiên, lừa cô làm chó.”

“Vậy chúng ta kết bạn wechat đi, hôm khác có thời gian tôi đi tìm anh!”

“Không thành vấn đề, nào nào, tôi quét mã của cô…”

Cô chủ quán trố mắt đứng nhìn, không phải chứ, vừa rồi không phải giống như oan gia tranh cãi ầm ĩ sao, nhanh vậy mà đã thành bạn bè rồi?

Quả nhiên là đẹp trai thì muốn làm gì thì làm!

Cô ta do dự một lát rồi nói: “Anh này, tôi cũng thích uống trà sữa, hay là anh cũng mời tôi uống một ly đi?”

Phương Dạ thản nhiên nói: “Đương nhiên không thành vấn đề, tôi đây là kiểu người rất hiếu khách!”

Cô chủ quán vui mừng lấy điện thoại ra: “Anh quét mã của tôi hay là tôi quét của anh?”

Phương Dạ cười ha ha, lấy mười tệ nhét vào tay cô ta: “không cần phiền phức như vậy đâu, một ly trà sữa mười tệ, này, đưa tiền cho cô!”

Hì Hì!

Cuối cùng Thích Tiểu Giai không nhịn được bật cười thành tiếng.

Cô chủ quán nhìn tờ tiền trong tay, cảm xúc trong lòng trở nên hỗn loạn.

Cô ta hình như vẫn chưa đến thời kì hoa tàn ít ong bướm vậy tại sao lại không được người ta yêu thích…

Sau khi Thích Tiểu Giai tạm biệt, Phương Dạ lại leo lên chiếc xe điện nhỏ tiếp tục lên đường.

Đích đến là một tòa nhà thương mại cao ba mươi tầng, sau khi dừng xe, anh hăm hở mang đồ đi vào trong.

“Xin chào, tôi đã đến lối vào thang máy tầng mười chín, xin hỏi tôi phải giao hàng đến đâu?”

Bất ngờ là trong điện thoại vang lên giọng nói của một người đàn ông: “Để đồ ở quầy lễ tân là được, giờ tôi rất bận, đến tối mới lấy.”

Phương Dạ lập tức thấy khó hiểu.

Hả? Không phải khách nên là nữ sao?

Anh không nhịn được hỏi: “À…có thể hỏi anh chút không, anh là đàn ông sao lại muốn tôi mua hộ Space 6?”

Vị khách kia lập tức vỗ đầu: “Đúng rồi, anh không nói thì tôi cũng quên mất, phiền anh đem Space 6 và một ly trà sữa đến tầng hai mươi tám.”

Phương Dạ hỏi: “Đem cho ai?”

“Anh đợi một lát, tôi lập tức ra ngay!”

Hai phút sau, một người đàn ông đeo kính bước đến và đưa một tấm thiệp cắt hình trái tim cho Phương Dạ.

“Tên của người đó viết trên tấm thiệp, lát nữa anh đi lên hỏi thăm là biết ngay, cảm ơn!”

“Yên tâm đi, cứ giao cho tôi!”

Nhìn thấy người đàn ông vội vàng cầm ly trà sữa quay đi, Phương Dạ tiện tay mở tấm thiệp ra, trên đó viết mấy chữ nguệch ngoạc.

Tiểu Tư yêu dấu: Đây là trà sữa anh mua cho em, mấy ngày nay em nhớ uống nhiều nước ấm nhé… Người yêu em, Kiệt!”

“Ồ, hóa ra bạn gái anh ta tên Tiểu Tư.”

Phương Dạ nhét tấm thiệp vào túi đựng hàng, sau đó bấm nút tầng hai mươi tám!

Sau khi đến tầng hai mươi tám, anh mới biết ở đây thuộc khu vực của một công ty khác, ở quầy lễ tân có hai cô gái trẻ trang điểm nhẹ nhàng.

Một cô gái hỏi: “Xin hỏi có việc gì sao?”

Phương Dạ nói: “Tôi đến để giao hàng, xin hỏi công ty cô có cô gái nào tên Tiểu Tư không?”

“Tiểu Tư?” Hai cô gái trố mắt nhìn nhau.

Mặc dù con gái ở công ty không ít nhưng người có tên Tư thì chỉ có một, đó là tổng giám đốc Lương Duyệt Tư!

Hóa ra người như tổng giám đốc Lương cũng sẽ đặt hàng ở ngoài sao?

Nhìn thấy vẻ mặt hai cô gái có gì đó khác thường, Phương Dạ thấy hơi lo lắng: “Ờ… có phải là có vấn đề gì không?”

Một cô gái lại hỏi: “Anh chắc chắn món hàng này… là do Tiểu Tư đặt sao?”

“Không phải.” Phương Dạ lắc đầu: “Là bạn trai cô ấy mua, tôi chỉ giúp người đó chạy việc vặt thôi.”

“Ồ, hóa ra là thế.”

Mặc dù chưa từng nghe nói về bạn trai của tổng giám đốc Lương, nhưng đàn ông theo đuổi cô ta rất nhiều, bình thường cũng có nhiều người tặng quà, nhưng đặt hàng thì mới thấy lần đầu.

“Chắc giờ tổng giám đốc Lương đang ở phòng làm việc của cô ấy, sau khi đi vào anh cứ đi thẳng đến cuối, rẽ phải rồi đi đến phòng thứ ba.”

“Cảm ơn hai cô, chào nhé!”

Sau khi Phương Dạ đi vào trong mới biết đây là một công ty mỹ phẩm, trên đường đi anh toàn gặp mấy cô gái xinh đẹp ngoại hình ưa nhìn, khiến anh có cảm giác như đi vào nữ nhi quốc vậy.

“Nếu đàn ông mà làm việc ở một nơi như thế này thì cơ thể chắc chắn rất mau tàn tạ…” Phương Dạ cười ha ha, anh đang nghĩ không biết có nên giới thiệu công ty này cho bọn đại ca biết không, có thể đến đây thực tập vài tháng thì quá tuyệt vời!

Sau khi anh đi vào được một lát thì một cô lễ tân đột nhiên hỏi: “Này Tiểu Ân, không phải cậu nói bạn trai giúp cậu mua băng vệ sinh sao, sao giờ vẫn chưa tới?”

Tiểu Ân cười khổ nói: “Cậu cũng biết là công việc của anh ấy rất bận mà, chắc là không có thời gian, thôi vậy, tôi đi làm việc trước…”