Tống Nhiên lo lắng không phải không có lý, bất kể là Hắc Long hội hay là Đảng Dân Chủ (JDP), thì đều là người Nhật Bản, mặc dù bọn họ có ý định của riêng mình, nhưng trong tâm tư của bọn họ cũng vì phát triển Nhật Bản mà thôi. Trước mặt đại nghĩa dân tộc, thì những chuyện khác đều là chuyện nhỏ. Diệp Khiêm đối với bọn họ mà nói, thủy chung vẫn là người ngoài, mặc kệ Hắc Long hội cùng Đảng Dân Chủ (JDP) có mâu thuẫn như thế nào, thì khi đối mặt với kẻ thù bên ngoài, chỉ sợ bọn họ sẽ dứt bỏ ân oán cá nhân, liên kết giải quyết Nanh Sói trước a?
Bởi vậy, chuyện Hắc Long hội cùng Đảng Dân Chủ (JDP) thông qua giải thi đấu võ thuật lần này để hoà giải, cũng không phải là chuyện không thể nào. Dù sao, hiện tại song phương đang ở trong trạng thái giằng co, nếu tiếp tục tranh đấu thì sẽ có kết quả lưỡng bại câu thương mà thôi.
Một khi song phương hoà giải, thì tình cảnh của Diệp Khiêm sẽ trở nên vô cùng nguy hiểm.
Có chút cười cười, Diệp Khiêm nói: "Chị yên tâm đi, em sẽ chú ý. Hơn nữa, không phải còn có anh Lâm bảo vệ cho em sao. Huống hồ, còn có Thiên Hòe ở bên cạnh hiệp trợ, chị có thể yên tâm được rồi. Bọn họ đã muốn hòa giải, thì em sẽ không để cho bọn họ có cơ hội hoà giải; thế cục Nhật Bản nếu không đủ loạn, thì em sẽ làm cho nó càng thêm hỗn loạn; Hiện tại tập đoàn Hạo Thiên không thể ngăn chặn kinh tế Nhật Bản, vậy chúng ta hãy chế tạo cơ hội a. Mọi chuyện đều do người làm, em không tin không có chuyện gì không thể xử lý."
"Tự tin là chuyện tốt, nhưng quá tự tin sẽ là tự đại." Tống Nhiên nói, "Chị đã từng gặp Bách Địa Đoàn Tàng, ông ấy cũng có thể xem là một kiêu hùng, hơn nữa làm người thập phần khôn khéo, nói chuyện với ông ấy em phải cẩn thận một chút. Huống hồ, vạn nhất Đảng Dân Chủ (JDP) cùng Hắc Long hội đạt thành hiệp nghị, thì Bách Địa Đoàn Tàng sẽ bắt giữ em giao cho Hắc Long hội với tư cách thành ý hợp tác. Cho nên, em vẫn nên cẩn thận một chút a."
Lông mày của Diệp Khiêm có chút nhíu lại, nói: "Chuyện này rất có thể sẽ xảy ra. Yên tâm đi, chút nữa em sẽ liên hệ với Thanh Phong, để cho nó chuẩn bị một chút. Cho dù Bách Địa Đoàn Tàng khôn khéo hơn người, thì em cũng không phải là kẻ ngu ngốc, em sẽ cẩn thận ứng phó. Huống hồ, em còn nắm giữ một thẻ đánh bạc của Hắc Long hội, em cũng không tin Thiên Diệp Trọng Phu sẽ không quan tâm đến an toàn của con gái ông ấy."
Dừng một chút, Diệp Khiêm nói tiếp: "Đúng rồi, em nghe nói giải thi đấu võ thuật lần này, tập đoàn Hạo Thiên chúng ta cũng là nhà tài trợ có phải không? Sao chị không đi lên trên đài nói vài câu, để tạo thế cho tập đoàn Hạo Thiên chúng ta." Vừa nói, Diệp Khiêm vừa nhìn thoáng qua Bách Địa Phong đang nói chuyện ở bên ngoài.
"Tuy tập đoàn Hạo Thiên là nhà tài trợ giải đấu, bất quá chỉ vì xem trên mặt mũi của tập đoàn Bách Địa cho nên quyên góp chút tiền mà thôi, hơn nữa còn có thể nhận được hồi báo, cho nên chị làm sao có thể đi cướp danh tiếng của người ta a. Huống hồ, tập đoàn Bách Địa hoàn toàn có năng lực một mình gánh vác chi phí tổ chức giải thi đấu võ thuật lần này, bọn họ sở dĩ làm như vậy, chắc là vì để đạt được mục đích một cách an toàn mà thôi, có thể Man Thiên Quá Hải đem tiền đen của tập đoàn Bách Địa rửa sạch sẽ." Tống Nhiên nói.
"Đúng rồi, chị Nhiên, chị có biết cô gái bên cạnh Bách Địa Phong hay không?" Diệp Khiêm hỏi.
"Ý của em là Trung Trạch Khánh Tử hả? Đã gặp mặt vài lần, bất quá biết cũng không nhiều lắm, chỉ là biết cô ấy là trợ thủ, cũng là tình nhân của Bách Địa Phong. Về phần tư liệu chi tiết, thì chị cũng không rõ ràng." Tống Nhiên nói, "Như thế nào? Em cảm thấy cô ấy có vấn đề gì sao?"
"Khí tức trên người cô ấy hết sức quen thuộc, rất giống với khí tức của Tiểu Đảo Hoa Âm bên cạnh Tạ Đông Bách. Em cùng anh Lâm hoài nghi, bọn họ đều là người của Sakura mị nhẫn." Diệp Khiêm nói.
"Sakura mị nhẫn?" Lông mày của Tống Nhiên không khỏi có chút cau lại, nói, "Sakura mị nhẫn phái người tới bên cạnh Tạ Đông Bách cùng Bách Địa Phong để làm cái gì? Chẳng lẽ Sakura mị nhẫn có âm mưu gì đối với gia tộc Ninja Y Hạ cùng Phúc Thanh Bang sao?"
"Chuyện này em cũng không rõ ràng lắm, chúng em cũng chỉ hoài nghi mà thôi. Nếu như bọn họ thật sự là người của Sakura mị nhẫn, thì tình thế Nhật Bản sẽ không đơn giản giống như chúng ta nhìn thấy a. Đầu tiên, Sakura mị nhẫn phái người lẻn vào Phúc Thanh Bang cùng gia tộc Ninja Y Hạ là vì mục đích gì? Tiếp theo, Sakura mị nhẫn phụ thuộc vào thế lực nào? Hậu trường của bọn họ là ai? Nếu quả thật có một thế lực như vậy tồn tại, thì quả thật là phi thường đáng sợ, chỉ sợ so với Hắc Long hội thì càng thêm khó đối phó." Diệp Khiêm nói.
"Trọng yếu hơn là, Sakura mị nhẫn làm việc vô cùng thần bí, chúng ta thậm chí không biết người nào là người của Sakura mị nhẫn, người nào không phải. Chuyện này đối với hành động của chúng ta sau này sẽ có trở ngại rất lớn, khó tránh khỏi sẽ có chút ít bó tay bó chân." Lâm Phong nói tiếp, "Tình thế Nhật Bản càng ngày càng phức tạp rồi, chúng ta sau này muốn làm việc gì thì nhất định phải thận trọng bước từng bước, chú ý cẩn thận, nếu không một khi bước sai thì cả bàn đều thua ah."
"Nói đến chuyện này, chị ngược lại nhớ tới một việc, không biết vừa rồi hai em có chú ý tới hay không." Tống Nhiên nói.
"Ah? Vừa mới rồi xảy ra chuyện gì hả?" Diệp Khiêm kinh ngạc hỏi.
"Vừa rồi lúc chúng ta tiến vào thông đạo khách quý, không phải đã gặp Đằng Lâm Dực sao." Tống Nhiên nói.
"Ý của chị là gia chủ của gia tộc Đằng Lâm, Đằng Lâm Dực hả?" Diệp Khiêm nói, "Đúng vậy, vừa rồi có gặp ông ấy, nhưng mà cũng không có gì ah. Chẳng qua là chào hỏi rất bình thường mà thôi."
"Có thể là do hai em là đàn ông cho nên đối với tâm tư của con gái không hiểu." Tống Nhiên nói, "Vừa rồi lúc Đằng Lâm Dực cùng Bách Địa Phong chào hỏi, chị nhìn thấy Trung Trạch Khánh Tử lặng lẽ cùng Đằng Lâm Dực nháy mắt. Xem bộ dạng của bọn họ, nếu như chị không có đoán sai, thì Trung Trạch Khánh Tử cùng Đằng Lâm Dực khẳng định có một chân. Bất quá, nếu như Trung Trạch Khánh Tử là người của Sakura mị nhẫn thì việc này có chút ý vị sâu xa a. Cô ấy vừa cùng Đằng Lâm Dực âm thầm lui tới, lại vừa làm trợ thủ của Bách Địa Phong, không hiểu rốt cuộc mục đích của cô ấy là gì."
Vừa nghe Tống Nhiên nói như vậy, lông mày của Diệp Khiêm không khỏi nhăn lại với nhau, liên tưởng tới chuyện Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe đã nói với mình, hết thảy tựa hồ có chút sáng tỏ. Lần trước Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe đã nói với Diệp Khiêm, chuyện ám sát Bách Địa Phong tại nhà hàng, biểu hiện ra là do Ninja Giáp Hạ phái người đến ám sát Bách Địa Phong, nhưng thật ra là do Đằng Lâm Dực âm thầm sai sử muốn đem tội danh giá họa cho gia tộc Phục Bộ, có thể nói là kế trong kế, thật đúng tàn nhẫn vô cùng. Dựa theo lời Tống Nhiên vừa mới nói, thì Đằng Lâm Dực đã sớm cùng Trung Trạch Khánh Tử cấu kết với nhau, mục đích là vì đối phó gia tộc Bách Địa.
Luận quyền thế, Bách Địa Phong cũng không có chênh lệch so với Đằng Lâm Dực; luận tướng mạo, so với lão già Đằng Lâm Dực này không biết tốt hơn gấp bao nhiêu lần. Theo góc độ bình thường suy tính, thì Trung Trạch Khánh Tử không có lý do gì tuyển chọn Đằng Lâm Dực mà không tuyển chọn Bách Địa Phong. Đủ loại dấu hiệu cho thấy, việc Trung Trạch Khánh Tử tiếp cận Bách Địa Phong là vì mục đích nào đó, cho dù cô ấy không phải là người của Sakura mị nhẫn, thì cô cũng âm mưu của riêng mình. Bất quá, Trung Trạch Khánh Tử có thể lợi dụng Bách Địa Phong, thì ai cũng không dám cam đoan cô ấy sẽ không lợi dụng Đằng Lâm Dực. Nếu như Trung Trạch Khánh Tử thật sự là người của Sakura mị nhẫn, thì việc cô ấy tiếp cận Đằng Lâm Dực chỉ sợ cũng vì mục đích nào đó mà thôi.
"Tin tức này của chị rất hữu dụng, xem ra em phải lưu ý phương diện này một chút." Diệp Khiêm nói. Dừng một chút, Diệp Khiêm ha ha cười cười, nói: "Xem ra có đôi khi có một nữ nhân ở bên cạnh vẫn rất hữu dụng a."
Trợn nhìn Diệp Khiêm, Tống Nhiên nói: "Tác dụng của nữ nhân cũng không phải là chỉ có như vậy, em đã quá coi thường nữ nhân chúng ta rồi." . truyện kiếm hiệp hay
Ha ha cười cười, Diệp Khiêm nói: "Đương nhiên không phải, tác dụng của nữ nhân còn có rất nhiều, ví dụ như nấu cơm, giặt giũ, sinh con, những chuyện này tốt nhất là để cho nữ nhân đi làm a."
Liếc Diệp Khiêm một cái, Tống Nhiên nói: "Em nhớ kỹ lời nói của mình hôm nay, để chị đem những lời này nói cho các chị em ở nhà, để cho bọn họ hảo hảo thu thập em."
Hắc hắc cười cười, Diệp Khiêm vội vàng chuyển hướng chủ đề, nói: "Hình như sắp bắt đầu, mau nhìn."
Giải thi đấu võ thuật mang tính chất quốc té lần này, có hơn 20 quốc gia tham gia, với hơn một ngàn tuyển thủ, bao gồm người Hoa Hạ, nước Mỹ, Nhật Bản, nước Nga, Thái Lan vv..... Áp dụng đấu loại trực tiếp, tuyển ra tám gã tuyển thủ vào vòng chung kết. Trận chung kết sẽ áp dụng tính điểm, thay phiên nhau đấu, cuối cùng ai đạt được điểm cao nhất thì sẽ là quán quân. Chức quán quân ban thưởng 500 vạn, hơn nữa còn làm đại sứ cho một số sản phẩm sau đó.
Dưới số tiền thưởng khổng lồ như thế, có vô số tuyển thủ nhao nhao hướng Nhật Bản đi tới, bọn họ đều muốn một lần hành động nổi danh khắp thiên hạ, muốn phất lên trong vòng một đêm.
Bởi vì đây là trận đấu mang tính chất quốc tế, các loại võ thuật cũng đều nhao nhao phân cao thấp, võ thuật Châu Á, Karate Nhật Bản, quyền anh nước Mỹ, Muay Thái, Taekwondo Hàn Quốc vv....., tuyệt đối đáng giá để xem. Bất quá, tuyển thủ dự thi cũng không biết ở trong đó còn có rất nhiều môn đạo rồi, không biết rõ số tiền thưởng lần này so với lợi nhuận mà tập đoàn Bách Địa kiếm được giống như là chín con trâu chỉ mất một sợi lông. Bất quá cho dù biết rõ, cũng sẽ không ảnh hưởng đến quá trình thi đấu, dù sao ai cũng muốn cầm 500 vạn tiền thưởng. Chớ nói chi là sau đó tập đoàn Bách Địa còn cho bọn họ làm đại sứ cho một số sản phẩm của tập đoàn nữa.
Bất quá, người thắng giải thi đấu võ thuật lần này cũng không thể đại biểu là người giỏi nhất thế giới, dù sao còn có rất nhiều cao thủ lợi hại nhưng lại không nguyện ý tham gia loại thi đấu võ thuật này. Đương nhiên, ngay cả như vậy, thì những trận đấu này vẫn rất đáng xem.
Trận đầu, hơn một ngàn tuyển thủ sẽ bị xoát mất một nửa. Tên của tuyển thủ sẽ được đưa vào trong máy tính, do máy tính tự động ghép thành đôi, như vậy tránh cho vấn đề thao túng trình tự thi đấu. Bất quá, chuyện này cũng chẳng qua là nói cho những người không hiểu nội tình nghe mà thôi, cho dù là đưa vào trong máy tính, thì người tổ chức giải thi đấu võ thuật này vẫn có thể thao túng trình tự thi đấu. Bất quá, đây cũng không phải là vấn đề Diệp Khiêm cần cân nhắc a.
Diệp Khiêm cũng không dám suy nghĩ nhiều, nhưng dựa vào công phu của hắn thì tối thiểu cũng có thể tiến vào trong top 100 a?
Sau khi nghi thức khai mạc chấm dứt, Bách Địa Phong nói vài câu đơn giản, liền tuyên bố chính thức bắt đầu trận đấu. Tên của một ngàn hai trăm lẻ một gã tuyển thủ hiện ra trên màn hình lớn không ngừng lăn lộn, máy tính tự động tiến hành ghép đôi. Vòng đấu loại đem chia làm ba sân thi đấu đồng thời tiến hành, mỗi sân thi đấu đều lắp đặt hai màn hình lớn, có thể quan sát tình huống của hai sân thi đấu còn lại.
"Không biết ai sẽ là đối thủ đầu tiên của anh a." Lâm Phong có chút cười cười, nói.