Sesshomaru… Ta Yêu Ngươi Có Được Không?

Chương 5




Sau 2 tuần tu luyện, ta vẫn chưa thể lên cấp, lúc trước ta chỉ cần 10 ngày là có thể lên huyền lực đỏ, ta cũng không biết là tại sao.

-     Tiểu Băng ngươi thử đi vào trong và tìm hiểu lí  do tại sao ta 2 tuần không thể lên cấp, theo lý thuyết là tốc độ tu luyện phải tăng gấp 2 lần mà

-     Vâng, thưa chủ nhân.

Sau một hồi tìm tòi, Tiểu Băng cho ta biết, ở tại thủ cung sa của ta chứa một phần độc tố khiến ta không thể tu luyện. Muốn tu luyện phải phá thủ cung sa ở đó đi. 

-     Ở nơi này còn chơi trò thủ cung sa nữa hả trời, có nhầm không? Mà ở đâu sao ta không thấy?

-     Từ xương quai xanh xuống 5 phân ở đằng sau lưng

-     Ngươi nhìn xem, thân thể này mới 6, 7 tuổi, tìm đâu ra nam nhân để hủy thủ cung sa đây, ở đây ai mà thèm khi nhìn thấy cơ thể trẻ con này chứ, mặc dù ta không để ý chuyện trinh tiết lắm, nhưng dù vậy nó chỉ để cho người ta yêu, người ta không yêu mà muốn trinh tiết ta là chuyện không thể. Ta sẽ không hạ mình để bất kì nam nhân nào dẫm đạp lên tôn nghiêm của ta dù ta có thể chết vì không tu luyện huyền lực được

-     Người nói đi đâu vậy, đầu óc người đen tối quá mà

-     Dám nói ta như vậy sao? Xem ra ngày thường ta thật là cưng chiều ngươi

-     Có một mùi nguy hiểm quanh đây. Thôi không giỡn người nữa. Thật ra phá hủy thủ cung sa còn một cách đó là lấy dao đâm sâu vào mặt biên thủ cung sa và phải hết chiều dài của thủ cung sa, sau đó lấy máu của xử nam nhỏ và cho đến khi thủ cung sa biến mất. Sau đó đem thuốc đặc chế này đắp lên, đảm bảo làn da sẽ bình thường, trắng nõn nà không để lại xẹo.

-     Ngươi xem quảng cáo trên internet nhiều quá nên lậm quá nha. Tìm đâu ra xử nam con người ở một nơi thế này. Lại tốn chất xám nữa rồi.

-     Chủ nhân yêu dấu người cứ tự suy diễn hoài mà không biết chán à. Ai nói xử nam phải là con người mới được.

-     Không lẽ là yêu, bán yêu,… cũng được

-     Vâng chỉ cần là xử nam là được, không phân biệt là yêu hươu, yêu gấu, yêu ngựa…

Không biết tại sao sau khi nghe Tiểu Băng nói, người đầu tiên ta nghĩ tới là Sesshomaru nữa. 

Ta đi ra bên ngoài. Chạy tới chỗ Sesshomaru, nhắm mắt lại, lấy hết dũng khi như chiến sĩ chuẩn bị hi sinh vì đất nước. hét lên:

-     Sesshomaru ta cần ngươi giúp ta phá hủy thủ cung sa

Không khí ngưng đọng lại. Sesshomaru cảm thấy bộ não của hắn từ khi nào lại không đủ dùng rồi.

-     Nói linh tinh gì thế. Ngươi 6, 7 tuổi mà đòi nam nhân đi phá hủy thủ cung sa của ngươi là làm sao.  Ta không có sở thích làm chuyện vợ chồng với con nít… Ngươi cũng không được đi tìm nam nhân khác

Ngay cả Sesshomaru cũng không hiểu tại sao lại thêm vào câu: “Ngươi cũng không được đi tìm nam nhân khác”. Mỗi khi nghĩ đến Rin sẽ đi tìm người nam nhân khác thì tìm được một hắn giết một, tìm được hai hắn giết một đôi. Hắn cũng bị suy nghĩ của mình dọa sợ nhưng chưa kịp suy nghĩ vì sao lại thế thì Rin lại nói:

-     Ngươi thật đen tối ai bảo ngươi đi ấu dâm.- Xem đi Tiểu Băng, đâu phải chỉ có ta mới đầu óc đen tối

Ở trong vòng tay Tiểu Băng lệ rơi đầy mặt, không phải con nghĩ đen tối mà người tự suy diễn kia mà, hơn nữa lời người vừa nói còn dễ gây hiểu nhầm hơn 100 lần lời của con nữa đó, nhưng chỉ nghĩ vậy thôi chứ không dám nói, nếu không chủ nhân mà quăng cho mấy bình máu của người vào trong không gian là bị lao động khổ sai rồi.

-     Ấu dâm?

-     Thì nghĩa là làm chuyện vợ chồng với con nít đó

-     Ta chỉ nhờ ngươi cho ta một ít máu và làm vài công tác thôi. Ngươi giúp ta chứ.

-     Ừ

-     Chỉ có vậy thôi à, ngươi không tò mò là công tác gì sao?

-     Chỉ không phải ấu dâm là được

Vẻ mặt ta đầy hắc tuyến, học gì mà nhanh dữ, “ấu dâm” mới nói một lần là đem chữ đó tặng luôn cho mình luôn, không lẽ nhìn mặt ta không đủ đứng đắn, không lẽ ta hay quyến rũ hắn lắm sao mà lúc nào mở miệng ngậm miệng đều có nghĩa là ấu dâm. Ôi, cuộc đời.

-     Bắt đầu thôi.- Nói rồi ta cởi áo 

-     Ngươi làm cái gì?

-     Sao ta thấy ngươi còn khẩn trương dữ vậy? Người cởi là ta, người bi ngươi nhìn sạch lưng cũng là ta, ta là con gái, ngươi là đàn ông, ta không khẩn trương ngươi khẩn trương làm gì?

-     Sau này có cởi, cũng chỉ có thể cho ta thấy, nếu không ta không phá thủ cung sa cho ngươi

-     Được, được Sesshomaru đại nhân, nhanh nhanh đi. Nhưng ta nhắc trước nhé, ta có vẻ không thực hiện được lời nói của mình rồi

Nhiệt độ lạnh đi hẳn, Sesshomaru với vẻ mặt hung thần ác sát nói:

-     Tại sao?

-     180 độ quay

-     Là sao?

-     Quay nhìn sau lưng ngươi đi

Sesshomaru quay ra đằng sau và thấy Jaken vừa đi lấy nước uống về. Hắn biến ra cái đuôi cuốn phần trên ta lại không lộ ra một cái ngón tay nữa. Mặt hắn âm trầm một cách đáng sợ.

-     Biến

Ta thấy hắn nói hơi nặng lời nên nói Jaken ra bờ suối 2 tiếng nữa ta và hắn sẽ đến đó.

-     Ngươi cần gì phải nặng lời vậy chứ?

-     Thân là con gái không biết xấu hổ là gì

-     Kệ ta

-     Ta không giúp ngươi nữa

-     Đừng, đừng, coi như ta chưa nói gì đi

Có việc cầu người thì phải cúi thấp đầu thôi, ta sẽ báo thù. Hừ

Ta bảo hắn lấy dao đâm vào mặt biên đến hết độ sâu của thủ cung sa. Ta ngồi trên đùi hắn và quay mặt về phía hắn, hắn vòng tay ra sau lưng và đâm vào thủ cung sa. Ta không biết hủy thủ cung sa kiểu này lại đau đớn đến vậy. Ta cắn môi mình để không phát ra tiếng. Dường như hắn cũng cảm thấy ta đau nên hắn nhìn ta và nói: “Người đã xấu, không cần có sẹo để xấu thêm. Đau thì cắn vai ta đi”. Thật ấm áp, bao lâu ta không nghe được sự quan tâm của người khác rồi. Ta không nỡ cắn vai hắn nên ta nhịn đi cơn đau và không cắn môi nữa. 

Hắn đâm dao sâu hơn, ta không ngờ là thủ cung sa đã sâu đến nỗi 0.5 cm nữa là sẽ lộ xương, nếu sâu như vậy có nghĩa là thân thể này ít nhất cũng phải là 10 tuổi, tại sao thân thể này chỉ có 6 tuổi. Nghĩ hoài cũng không ra kết quả, thôi thì không nghĩ nữa.

Khi dao vào xong, phải giữ nó nguyên chỗ vì Sesshomaru chỉ có một tay nên Tiểu Băng dùng huyền lực có trong vòng tay hóa thành khí giữ cho dao ở nguyên chỗ, sau đó nhỏ máu vào trên dao để nó chảy hết chiều dài của dao, thấm vào thủ cung sa. Khi máu bắt đầu chảy thì không sao nhưng dần dần, một cỗ đau đớn như khi ta truyền máu từ vòng tay vào cơ thể đánh úp lại, ta dùng ý chí của ta để vượt qua, nhưng dần dần ta không chịu nổi nữa. Ta bấu móng tay trên lưng của Sesshomaru. Ta áy náy nhìn thử hắn nhưng sắc mặt hắn vẫn không đổi, không lẽ ta yếu đến mức bấm mà không đau ư? Không, trong khi luyện tập huyền lực, ta cũng tập luyện bộ công pháp cường hóa cơ thể mà sư phụ ở thế kỉ 21 dạy cho ta, khiến người ta cứng hơn kim cương, móng tay ta cũng sắc bén hơn kim cương lúc đó ta chỉ mới luyện đến tầng thứ 7 thôi. Ta hoàn thành nhiệm vụ ám sát mà không cần đem theo vũ khí, chỉ cần gần người và đưa móng tay xẹt qua là họ sẽ thăng thiên. Sắt đá với ta cũng như giấy. Bộ công pháp chia làm chín tầng. Tuy hiện giờ ta chỉ mới luyện được tầng 1 nhưng móng tay ta cũng đủ sắc bén để dùng như một con dao.

Sau khi thủ sung sa biến mất, Tiểu Băng hiện hình ra ngoài vòng tay và nói: “Máu của Sesshomaru quá bá đạo so với máu của Rin, tuy máu Rin chỉ chiếm 4/10, nhưng sau khi máu của người vào thì hai máu không hòa tan vào nhau như kiếp thứ hai, nên người bị đau hơn 1000 lần khi dùng máu người khác". Tức chết ta, sao không nói trước, để xong rồi nói. Chuẩn bị khổ sai đi nha. Tiểu Băng không hề hay biết chủ nhân của mình ghi hận khi mình đã mở lòng tốt giải thích, Tiểu Băng cũng bị oan kia mà, khi máu Sesshomaru rót vào cơ thể thì mới biết. Tuy nhiên chủ nhân không nói và Tiểu Băng một thời gian sau cũng không biết tại sao lại bị đi lao động khổ sai.

Ta lấy băng gạc ra để băng bó cho hắn, ta cũng không biết chuyện mua dây buộc mình có nghĩa là gì cho đến lúc này. Dù ta chỉ thấy ở sau lưng thôi nhưng có ai nói cho ta biết làn da mềm mại, mịn màng của Sesshomaru là như thế nào không? Không phải là yêu quái sao? Không phải là nhìn mạnh khỏe, rắn chắc sao? Vậy mà tại sao làn da lại mềm mại, mịn màng hơn cả da ta nữa.

Mịn màng hơn da em bé làm ta yêu thích không thể buông tay. Ta không ý thức được là ta đang sờ tới, sờ lui, sờ qua, sờ lại.

-        Giờ thì ai mới là sắc lang đây?- Sesshomaru

-        Ai…ai là sắc lang… Ta…ta không có làm gì hết, ta chỉ kiểm tra vết thương sâu bao nhiêu thôi.- Ta chột dạ, đỏ mặt. Hắn đưa lưng về phía ta nên hắn không thấy nếu không ta không biết trốn đi đâu nữa.

Tuy giọng nói đã cố gắng đều chỉnh về mức bình thường nhưng lại nói cà lăm, nên tâm trạng đã bị tố cáo. Sesshomaru mỉm cười. Nụ cười mỉm của hắn đủ làm thế gian điên đảo. Nhưng vì hắn quay lưng lại nên đằng sau không thấy được, nếu thấy không biết bộ dạng Rin lại ngốc đến mức nào nữa đây, thực là chờ mong đâu.

Ta cố gắng chuyên chú vào việc băng bó. Băng gạc được quấn quanh lưng hắn. Bỗng, hắn tự nhiên nhích người qua một chút làm tay ta đụng vào nhũ hoa của hắn. Ta lập tức hóa đá.

Thật ra Sesshomaru không phải cố ý, hắn ngồi trên cỏ nên bỗng nhiên có con gì chui vào dưới chân hắn, hắn nhích người chỉ để giết con đó thôi. Hắn đơi, đợi, đợi, đã qua 10 phút mà cái tay của Rin vẫn giữ ở tư thế cũ. Lúc này hắn cũng cảm thấy hơi xấu hổ. Hắn quay người ra đằng sau định bảo Rin bỏ tay ra nhưng hắn lại nhìn thấy Rin hóa đá. Hắn lại quay lại âm thầm cười. Sờ như vậy là phải chịu trách nhiệm đó nha. Hắn cũng bị chính suy nghĩ của mình dọa sợ. Để che giấu hắn nói:

-        Sờ đủ chưa?

-        Ta...ta...ta...- Ta cả ngày nhưng chẳng có lời nào có thể biện minh cho ta được nữa. Ông trời cho ta một trận sét đi.

Ta vội vã băng bó thật nhanh và chạy như ma đuổi đi tìm Jaken để che giấu sự xấu hổ đó, mặt ta đỏ bừng lên.

Sesshomaru mặc áo lên, mỉm cười và đuổi theo Rin.