Sếp Tôi Là Tên Biến Thái

Chương 30: Tha cho anh ta




Cô bất lực cười, nhận bông hoa của hắn cầm trên tay. “Rất sẵn lòng”

“Ồ, thật vinh dự.” Hắn hơi cúi đầu, miệng nở một nụ cười lịch sự, nhưng tại sao cô lại cảm thấy nụ cười này thật nguy hiểm?

Không có nhiều thời gian để chiêm nghiệm, cuộc họp sắp bắt đầu. Người anh họ nhô đầu ra khỏi cửa, nhìn hai người đang ngoại tình trắng trợn, híp đôi mắt đào hoa, nhướng mày nói: “Anh đã nói, em họ à, em sẽ không phản bội anh phải không?”

“Tại sao không? Lòng tốt của anh nên được đền đáp nhiều hơn.” Cô cười với anh đầy ẩn ý.

Chẳng hiểu vì sao, khi nhìn bóng lưng tên anh họ kia của cô, đột nhiên khiến toàn thân hắn lạnh lẽo.

Kết quả là, có thể tưởng tượng rằng anh ta bị đánh bại, tức giận đến mức tay run rẩy. “Được rồi, hai người hợp lại chơi tôi đúng không? Em họ, đừng quên, chúng ta là họ hàng!”

“Họ hàng con mẹ anh!” Cô hiếm khi nói năng thô lỗ: “Đừng nghĩ rằng tôi không biết anh đã làm chuyện tốt gì. Trong bữa tiệc tối ngày hôm đó là ai đã bỏ thuốc tê liệt cơ vào nước của tôi? Anh biết đó!”

Anh ta sợ hãi, cuống cuồng như thể anh ta bị chọc thương.

Hắn đứng bên cạnh cũng bị sốc. “Em, làm sao em biết được?”

“Nếu muốn trách thì trách anh. Hermes 24 Faubourg một loại nước hoa nam đắt tiền, đừng nói với tôi rằng anh cũng cho người phục vụ dùng nó?” Cô càng nói, càng không thể hiểu nổi lòng người. Còn mướn người thôi miên làm cô có giấc mơ đó.

“Tôi sẽ không làm tổn thương em. Tôi chỉ muốn cho người đàn ông của em 1 bài học, để hắn ta bớt kiêu ngạo. Nếu hắn ta không hành động, tôi cũng sẽ cứu em...”

Anh ta lùi lại từng bước theo từng lời mà anh ta nói. Thấy khuôn mặt của người đàn ông ngày càng sai, anh ta chạy đi thật nhanh.

“Tại sao em không nói với tôi?” Khuôn mặt của người đàn ông tái đi, hắn oán trách cô trong sợ hãi : “Quá nguy hiểm khi một mình em đối phó anh ta như vậy? Em nghĩ rằng tôi không thể bảo vệ em phải không? ”

“Lúc đó em không biết, nhưng bây giờ em biết rồi! Miễn là anh không trách em vì đã đánh cắp thông tin công ty, đó chỉ là một mưu kế tạm thời.” Cô nắm lấy viền áo của hắn, ngước nhìn hắn một cách đáng thương.

“Không đời nào! Tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho anh ta! ”

“Không cần! Em đã dạy anh ta một bài học nhớ đời rồi. Ngoài ra, anh ta thực sự là anh họ xa của em. Anh sẽ hại anh ta sao? Lỡ như mẹ anh ta nói xấu anh với mẹ em thì sao?”

“Tôi không sợ” Người đàn ông nghiến răng.

“Vậy... Anh còn muốn mời em đi xem phim không?” Có vẻ như nó sắp bắt đầu. Cô nhân cơ hội để thay đổi chủ đề, khoác tay qua cổ hắn.

Người đàn ông bế cô lên, lao ra ngoài: “Tất nhiên! Ngay bây giờ! Ngay lập tức! ”

Trong rạp chiếu phim mờ tối, hình ảnh trên màn hình thật kinh khủng nhưng hiệu ứng âm thanh thì thật ly kỳ.

Ở ghế cặp đôi, cô không thể rời mắt khỏi màn hình, trong khi biểu cảm của người đàn ông bị bỏ rơi thì ảm đạm, ngồi một mình ở phía bên kia ngáp liên tục.

Có gì đó sai sai. Không phải nói xem phim kinh dị sẽ nảy sinh một số chuyện nóng bỏng sao? Thật là một ý tưởng tồi tệ mà trợ lý ngốc của hắn đã nghĩ ra!

Chỉ vì hắn đã hứa rằng sẽ không bao giờ chạm vào cô nếu cô không đồng ý. Trong khoảng thời gian này, hắn nhìn thấy một con cừu béo đầy đặn lắc lư trước mặt hắn mỗi ngày nhưng không thể làm thịt. Con sói đang vô cùng thèm khát và hối hận.