Sếp Tôi Là Tên Biến Thái

Chương 25: Đốt lửa rồi lại phủi tay muốn đi sao?




Về đêm, trước cửa hộp đêm xa xỉ, một người đàn ông say rượu cùng một nhóm người cũng say xỉn không kém đi ra: “Thôi nào! Chúng ta đến nơi khác tiếp tục chơi. Tôi sẽ giúp anh gọi thêm vài em gái xinh đẹp tới để tiếp rượu. Đi thôi, đừng từ chối nữa.”

“Em gái?” Người đàn ông lắc mạnh đầu, cố gắng khiến bản thân tỉnh táo thêm chút nữa. Hắn nhanh chóng lấy điện thoại từ trong túi quần ra, đưa ra một tấm ảnh: “Có người nào trông giống như này không?”

“Đúng là một cô em xinh đẹp, tôi đi đâu giúp anh tìm được người này chứ?” Tên đàn ông đối diện nhìn chằm chằm vào bức ảnh này, chảy cả dãi: “Ba vòng của cô em này trông ngon thật đấy, đúng là hàng tốt...”

“Anh muốn tìm ch.ết sao?” Khi hắn nhìn thấy dáng vẻ thèm muốn của tên kia, cơn giận lập tức ập đến liền vung tay đấm thẳng vào mặt người phía trước.

Tên bị đấm choáng váng đầu óc, ngay lập tức tiến lại muốn đáp trả: “Ch,ết tiệt, anh uống nhầm thuốc sao!Dám ra tay đánh tôi!”

Hai người đàn ông nhanh chóng lao vào đánh nhau nhưng những người xung quanh đều im lặng như muốn xem kịch hay. Đôi mắt hắn đỏ ngầu lên, đánh liên tiếp vào tên kia như đang trút giận, không ai có thể ngăn lại. Một người trong đám đông sợ đến mức xanh mặt nhanh tay gọi điện thoại báo cảnh sát: “Gi,ết người, muốn gi,ết người!”

“Đủ rồi!” Một tiếng hét vang lên, âm thanh không quá lớn nhưng nó lại có tác dụng với người đang ra sức đánh đấm phía đối diện. Cơ thể hắn đột nhiên bất động như bị ai đó điểm chỉ, người bị hắn đè ở bên dưới nắm được cơ hội, đấm trả mạnh vào mặt hắn. Ngay lập tức máu đỏ từ trong miệng chảy ra, cả người hắn ngã nhào ra đất.

Tiếp đó một người phụ nữ đã lao tới để tách hai người trước mặt ra.

Cô chạy không được nhanh cho lắm, ánh sáng chiếu vào khiến bóng cô đổ dài trên mặt đất. Người đàn ông nhìn chằm chằm vào từng bước đi của cô. Cảm xúc trong người hắn bây giờ vô cùng hoảng loạn, từ ngạc nhiên sau đó là hoài nghi và cuối cùng là thờ ơ.

“Sao cô lại xuất hiện ở đây.” Hắn đứng lên lạnh nhạt hỏi.

Cô không trả lời. Từ trong túi xách lấy ra một tờ khăn giấy đưa tới khóe miệng đang chảy máu của hắn. Người hắn rất cao nên cô phải nhón chân lên mới chạm đến. Thấy vậy, sau giây phút ngần ngừ, hắn cũng hạ thấp người xuống ngang với cô.

Hừ? Người đàn ông này mà chịu hạ mình như vậy ư? Đúng là không tin được?

Cô đưa tay giữ lấy khuôn mặt hắn để kiểm tra vết thương. Cũng không có gì nghiêm trọng lắm. Cô nhét một mảnh giấy vào mũi hắn để ngăn không cho máu chảy ra. Khuôn mặt đẹp trai như vậy giờ lại bị sưng một bên, trông giống y chang đầu heo. Đúng là vô cùng buồn cười! Xung quanh cũng nhanh chóng xuất hiện vài tiếng cười khúc khích.

“Nhưng cái mặt này cũng quá là đẹp đi.” Vài người phụ nữ đứng gần đó thốt lên.

Rất nhanh hắn cảm thấy xấu hổ khi bị nhiều người vây lấy săm soi. Cô cũng vậy!

“Đi thôi.” Nói xong cô quay người lại bước trước. Người bên cạnh cũng chạy đến nắm lấy bàn tay cô cùng đi. Không giống với ý nghĩ của hắn, ngay lập tức cô rút tay ra, bước đi thật nhanh như trốn chạy. Nhưng hắn cũng không chịu từ bỏ, đưa tay ôm lấy cô trước mặt nhiều người, kéo cả người cô sát lại gần mình.

***

Người đàn ông vẫn còn rất say. Suốt chặng đường đi, hắn liên tục lải nhải những biệt danh của cô, đôi tay thì không nhịn được mà ôm chặt lấy cô. Cô phải tát một cái hắn mới chịu ngồi yên trên xe trở về nhà.

Khi về đến nhà, vất vả lắm cô mới đưa hắn ra khỏi xe. Vừa bước vào cửa đã nhìn thấy một đôi dép màu hồng được đặt gọn gàng trong tủ đựng giày. Đôi mắt cô như nhòe đi nhưng vẫn cố giữ im lặng, giúp hắn cởi quần áo, lau người rồi đưa lên giường ngủ. Làm xong mọi chuyện cô nhanh chóng muốn rời đi.

Người đàn ông giả chết nãy giờ đột nhiên kéo lấy cổ tay khiến cô ngã xuống giường rồi bị khóa chặt cô ở bên dưới.

“Anh làm cái gì vậy? Buông ra!” Cô trừng mắt nhìn hắn, hai tay bị cố định hai bên, chân cũng bị đè xuống không thể cử động được. Cả người cô đang bị hắn kìm chặt. Trong phòng lúc này yên lặng đến mức cô có thể nghe thấy tiếng tim đập nhanh của hắn.

“Đốt lửa rồi lại phủi tay muốn đi sao?” Hơi thở của hắn vô cùng nặng nề, giống hệt một con sói bị bỏ đói lâu ngày nay mới tìm được thức ăn. Mùi rượu trong miệng hắn hòa lẫn với mùi cơ thể nam tính nhanh chóng khiến người phụ nữ bên dưới bối rối: “Em yêu, em thực sự… quá tệ. Tôi rất tức giận nhưng lại không thể làm gì được em. Không thể làm bất cứ gì… Không thể… Không lỡ...”

Hắn lẩm bẩm một cách tuyệt vọng, đưa người lên ngậm lấy vành tai nhạy cảm của cô, sau đó đưa cả khuôn mặt vùi vào cần cổ ấy, từ từ gặm nhấm.

“Tôi đã nghỉ việc! Anh không thể ép buộc tôi nữa!” Cô lại đề cập đến chuyện hợp hồng để ngăn người đàn ông này lại. Trong bóng tối cô không thể nhìn thấy cơn tức giận trong mắt hắn sau khi nghe được những lời đó.

Lúc này đây hắn không muốn nghe cô nói bất gì điều gì cả.

“Tôi không quan tâm. Tôi không ngăn được bản thân mình, em, chính em đã quyến rũ tôi trước...” Hắn không để cô có cơ hội tiếp tục phản đối nữa.

Đôi môi nhanh chóng áp xuống chặn lấy miệng cô như muốn nuốt lấy toàn bộ nỗi oán giận của cô vào lòng mình. Hắn không thuyết phục được cô, vậy thì hắn chỉ có thể dùng cách nguyên thủy nhất để giữ cô ở lại. Đêm nay cô đừng hòng rời khỏi đây.

Hắn rất giỏi trong việc hôn, chỉ sau vài phút người phụ nữ bên dưới đã mềm nhũn cả người. Nụ hôn mạnh mẽ của hắn khiến cô không thể kiểm soát được cơ thể mình mà chỉ muốn đắm chìm vào trong đấy.