Sếp Tôi Là Tên Biến Thái

Chương 17: Tôi đang nghĩ đến em




Khung cảnh trong xe vô cùng hỗn loạn.

Cửa sổ ô tô được bao phủ bởi một lớp hơi nước mỏng.

Bầu ngực của cô bị rung chuyển đầy đau đớn bởi lực đẩy mạnh mẽ của người đàn ông trước mặt, vì vậy cô chỉ có thể dùng hai tay ôm lấy.

Hai bên ngực bị đẩy cao, ép sát vào nhau tạo một rãnh sâu ở giữa. Cánh tay mảnh khảnh của cô không thể tiếp tục cố định vững hai quả bóng trước ngực, chẳng mấy chốc nó đã rời khỏi tay lắc lư theo nhịp của phần dưới cơ thể.

Nhìn hai bên ngực bị đẩy cao lên như vậy đôi mắt của hắn đục ngầu, hiện lên vô vàn tia máu, hắn đưa tay ra nắn bóp hai bầu ngực trước mặt. Ngực cô nhanh chóng bị nắn thành những hình dáng kì lạ, núm zú mân mê trong lòng bàn tay hắn. Được một lúc người đàn ông vùi cả khuôn mặt vào hai bầu ngực căng tròn.

Cơ thể cô rất mềm mại nên có thể chịu đựng được từng đợt nắn bóp của hắn, đây cùng là một trong những lý do khiến người đàn ông trở nên phát cuồng vì cơ thể này.

Người phụ nữ bối rối nhìn hai bầu ngực mềm mại trắng muốt đang được hắn ra sức bóp lấy, nó hoàn toàn tương phản với làn da nâu màu lúa mì của hắn. Mắt cá chân của cô di chuyển theo từng chuyển động của hắn một cách yếu ớt. Sự đối lập rõ nét giữa sức mạnh của người đàn ông và phụ nữ khiến cô thở hổn hển.

Nếu… nếu ai đó đi ngang qua xe vào lúc này, không biết có cảm nhận được sự rung lắc dữ dội ở bên trong không?

Cô nhanh chóng bị kích thích bởi ý nghĩ dâ.m dục của mình, phần thân dưới càng thêm co lại, siết chặt lấy cây gậy thịt của hắn.

“Ôi… em gái, em kẹp cũng chặt quá đấy...” Hơi thở của người đàn ông bắt đầu ngắt quãng.

Sau đó, cô hoàn toàn không còn sức lực nữa, chỉ có thể nằm dựa vào ghế để hắn tùy ý thay đổi tư thế theo ý muốn. Hai ghế phụ phía sau lộn xộn chất đầy quần áo của cả hai người.

Người trợ lý trẻ và tài xế đứng đợi ở bên ngoài khu vực nghỉ ngơi vẻ mặt ngập tràn bất đắc dĩ.

Sau một thời gian, chiếc xe nhanh chóng chạy ra khỏi bãi đỗ nhưng tổng giám đốc của họ chỉ vui vẻ đưa ra một sấp tiền từ cửa kính, yêu cầu cả hai tự bắt xe chạy đến điểm hẹn, còn bản thân thì lái xe đi mất.

Lần này, hắn ra ngoài để bàn về việc sáp nhập và thu mua lại công ty nào đó. Sự cạnh tranh trong lĩnh vực này rất khốc liệt. Công ty đối thủ có tiềm lực rất mạnh nên họ không muốn để vụt mất cơ hội. Cuộc họp đã diễn ra được nhiều giờ nhưng vẫn chưa có dấu hiệu sẽ ngừng lại.

Trong khách sạn, cô vừa tắm xong bước ra khỏi nhà tắm trên người mặc chiếc váy ngủ bằng lụa đen quyến rũ. Nhìn xung quanh căn phòng tổng thống rộng lớn này cũng không thấy người đàn ông đó ở đâu. Liền tự hỏi... Nhưng rất nhanh sau khi làn gió đêm thổi vào căn phòng, rèm cửa bị thổi bay ra, cô đã nhìn thấy bóng dáng cô độc của người đàn ông kia ở ngoài ban công.

Bản thân hắn cũng không biết mình đang nghĩ gì chỉ đơn giản muốn nhìn khoảng không tĩnh lặng phía trước. Điếu thuốc lá trong tay hắn lụi dần rồi tàn lụi.

Trong trí nhớ của cô, hình ảnh hắn luôn gắn liền với sức mạnh và sự toàn năng nhưng vào lúc này không hiểu sao cô lại cảm nhận được sự cô đơn lạnh lùng của người đối diện. Để gánh vác được cơ nghiệp to lớn của gia đình không biết hắn đã che dấu đi bao nhiêu cảm xúc thực sự trong lòng. Từ bỏ sự thoải mái và hạnh phúc để đổi lấy thành công.

Đột nhiên cô cảm thấy hắn vô cùng đáng thương. Ngay lập tức cô bước tới, ôm lấy hắn từ phía sau, khuôn mặt nhỏ bé áp sát vào vòm lưng rộng lớn vững chãi phía trước. Cô không thể cho hắn được bất cứ thứ gì nhưng có lẽ hắn cũng không cần gì. Điều cô có thể mang lại lúc này chỉ là một vòng ôm ấm áp.

Người đàn ông thấy cô bước đến, ngay lập tức dập tắt điếu thuốc gần tàn đang cầm trong tay. Hắn biết cô không thích khói thuốc lá. Bàn tay phía trước đưa ra ôm chặt cô vào lòng, kéo quần áo của cô kín lại: “Trời lạnh lắm. Tại sao em lại chạy ra ngoài này?”

Cô nhìn vào đôi lông mày đang nhăn của hắn, mạnh dạn hỏi: “Anh đang nghĩ gì vậy?”

Có lẽ cô không thể giúp hắn giải quyết những khó khăn đó nhưng cô có thể lắng nghe hắn.

Người đàn ông nhìn thẳng vào cô, im lặng dường như không muốn trả lời câu hỏi này. Cô hơi nản lòng, vì vậy nhanh chóng mở miệng phá vỡ sự im lặng khó xử của cả hai: “Ừm, tôi chỉ...”

“Tôi đang nghĩ đến em.” Người đàn ông ôm chặt cô trong vòng tay, vùi khuôn mặt mình vào sau cổ cô, cố gắng hít lấy hương thơm trên cơ thể. Hắn nói một cách mệt mỏi: “Tôi đang nghĩ về em. Liệu em có cảm thấy những chuyện tôi làm với em là không thể chấp nhận được không?”