Solo: Kaito-sama
---------------------------------------------------
Chapter 49: Khải hoàn trở về Meratoni, sự khủng hoảng tới với Botacyl
.
Hôm nay đã là ngày thứ tư trên chuyến đi cùng với Fornoir thẳng tới đích đến của tôi, phòng khám trị liệu của thị trấn Meratoni, để tìm hiểu về tình hình hiện tại của những phòng khám tại đó khi được yêu cầu từ 2 tháng trước.
Tôi đặt một bộ giáp ngựa mà không gây hại cho chú ngựa từ tiệm rèn và cũng giúp cho việc cưỡi ngựa dễ dàng hơn. Và rồi thẳng tiến về phía trước trong khi dùng [Hồi phục] và thanh tẩy lên Fornoir.
Tôi đã khởi hành cách đây 3 ngày, đi theo con đường mà lần trước mình đã dùng để tới được Thánh trấn.
Lý do thì đơn giản thôi. Lúc này những người du hành duy nhất không phải chỉ có tôi và Fornoir.
Còn có những người đã chấp nhận yêu cầu hộ tống tôi nữa đó là mấy anh chàng của Bạch lang Huyết tộc.
“Chúng ta lại gặp nhau rồi, Dị Thánh-sama.”
“Luciel-sama đã ngay lập tức trở thành người nổi tiếng rồi.”
“Như mong đời từ ‘Ultra-S Kỹ sĩ Trị liệu sư’-sama, chúng tôi đã biết trước điều này rồi.”
Bazzan-san, Skyros-san và Basra-san nói liên hồi.
“Xin đừng thêm –sama vào tên tôi mà, và thêm nữa đừng có dùng mấy cái biệt danh của tôi. Đặc biệt là Basra-san, sao anh lại biết cái biệt danh mới của tôi vậy? Chỉ có Kỵ sĩ đoàn mới biết thôi mà.”
“Tôi nghe được từ một người bạn ở trong Kỵ sĩ đoàn ở đằng kia kìa.”
Theo sau tầm nhìn của Basra-san là 3 anh chàng kỵ sĩ đoàn đang bảo vệ một chiếc xe ngựa. Người trên xe đó là Jordo-san cũng như những trị liệu sư khác nhận lệnh theo tôi tới Ienith như là những thành viên ban đầu.
Đúng thế, trên danh nghĩa họ là cấp dưới của tôi. Chúng tôi có 2 kỵ sĩ cưỡi ngựa, với một người đánh xe ngựa, Bazzan-san đang đánh một xe khác, thành ra có tổng cộng 2 toa xe và 3 kỵ binh.
Hiển nhiên là trước khi tôi kịp biết thì họ đã trở thành bạn bè rồi.
“... Tôi quên không dặn anh ta không được nói.”
“Well còn tốt hơn là không bị ghét phải không?”
“Tôi băn khoăn đấy...”
Trong khi cả 3 người đó cười, thì chúng tôi đã có thể nhìn thấy tường thành của thị trấn lớn.
“Tôi về rồi, Meratoni.”
Mặc dù khoảng các vẫn còn khá xa nữa, nhưng vẫn khẽ nói với chính mình.
Khi đi tới cánh cổng, có thứ gì đó rơi xuống. Đó cùng là bình thường bởi vì tôi đã cảm thấy vài điều là lạ.
Bởi vì đang có lễ hội à? Có một đám đông lớn tụ tập khiến tôi thấy cứ như ảo giác ấy. Cánh cổng bị ngập bởi mọi người.
“Có chuyện gì thế?”
“Ngạc nhiên ha. Những người này đã tụ tập cùng nhau để đón chào sự khải hoàn trở về của Dị Thánh Trị liệu-sama, người được nuôi dưỡng tại Guild Thám hiểm Meratoni đấy.”
“Cũng đúng thôi khi cậu cảm thấy tự hào mà.”
“Đó là bởi vì tôi đã liên lạc với họ bằng Hạt Truyền tin Ma thuật này rằng chúng ta sẽ đến sớm.”
Tôi đoán giống như là sự trở về của một siêu sao được sinh ra tại quê hương của mình. Chắc đó là những cảm giác của họ. Lúc đầu tôi còn nghĩ đó là việc của người khác.
“Chào mừng về nhà, Luciel-sama, có thể đưa tôi thẻ của ngài được không?”
Người vừa nói với tôi là anh chàng gác công mà lần đầu tôi gặp 4 năm trước. Tôi xuống khỏi Fornoir và đưa tấm thẻ của mình ra.
“Cảm ơn đã làm việc chăm chỉ. Đây là thẻ của tôi.”
Anh ta lịch sự nhận nó bằng 2 tay, rôi kiểm tra tấm thẻ trước khi trả lại cho tôi.
“Tôi đã xác minh ID của ngài. Chào mừng trở lại, Dị Thánh-sama.”
Người vệ binh nói trước khi có ai đó xen vào.
“Ou. Học trò. Ta mong rằng cậu vẫn không lơ là luyện tập đấy.”
“Dĩ nhiên rồi. Tôi có thể tưởng tượng ra cảnh bị đánh bầm dập bởi sư phụ Broad nếu không luyện tập mà, chắc tôi sẽ chết mất quá.”
“Kukuku. Nếu thế thì tới sân tập Guild Thám hiểm ngay thôi...”
“Được rồi. Dừng lại dã. Chào mừng trở lại Luciel-kun. Đi tới Guild Trị liệu và dẫn mọi người trong xe ngựa đằng sau cậu đi vào trong trước đã.”
“Tks”
Tôi đã được Garba-san giúp và chuồn qua khe cửa hẹp khỏi việc bị kéo đi và bị đánh bầm dập.
“Oi, học trò. Hôm nay chúng ta sẽ tổ chức tiệc chào mừng cùng tất cả mọi người, nhưng ta mong là sẽ có một Ngày lễ Dị Thánh từ giờ trở đi ở Meratoni này.”
“Hahaha. Trông tôi có dám chống đối không?”
“Hmm? Và cậu định sẽ làm gì?”
“Tôi sẽ rất biết ơn để theo đề nghị của anh.”
“Tốt thôi. Vậy hãy ghé qua Guild Trị liệu trước khi tới.”
“Hiểu rồi.”
Vì vậy, tôi cùng cấp dưới của mình đi tới Guild Trị liệu, nhưng trên đường có rất nhiều người trông thấy và gọi tôi. Tôi đã làm ngơ nhưng có vẻ cấp dưới của mình ở đằng sau sắp đến giới hạn và đang cố gắng duy trì một nụ cười khổ.
“Cũng khá lâu rồi kể từ khi tôi còn ở đây. Đi thôi mọi người.”
Đối với họ thì đây hẳn là nới họ sẽ ở rồi. Tôi mở cánh cửa và bước vào Guild Trị liệu.
Tôi chớp mắt 2 lần. Vì lý do nào đó mà văn phòng hội bình thường giống một văn phòng chính phủ thì lại đang có một tấm biểu ngữ chào mừng chúng tôi. Điều này thậm chí còn sốc hơn khi vào thị trấn.
‘Guild Trị liệu sư | Hạng S bắt đầu tại Chi nhánh Meratoni | Chào mừng trở lại, Luciel-sama’
Tôi đã đơ người ra khi nhìn thấy nó, và lần này còn kèm theo cả một tràng pháo tay. Bầu không khí như này khiến tôi không muốn đi vào Guild tí nào... nhưng tôi vẫn phải vào.
Tôi ép bản thân mình trưng ra bộ mặt poker face và đi vào.
“Luciel-kun. Không, Luciel-sama, chào mừng trở lại.”
Người vừa gửi lời chào là Krull-san.
“... Ah, cảm ơn cô. Hình như không khí trông Guild đã thay đổi.”
“Fufufu. Nhờ Luciel-sama, ở tuổi 30 và giờ tôi đã trở thành Chủ Guild chi nhánh Meratoni rồi. Đó là một kỷ lục đối với phụ nữ đấy. Tôi không thể đoán được rằng ngài đã thành công trong việc tăng lương của tôi đấy, tôi mừng đến mức có thể hôn cậu ngay tại đây được ấy.”
Xin lỗi. Tôi sẽ phải chuồn đi ngay nếu cô chào đón tôi với sự ‘nồng nhiệt’ như vậy đấy.
“... Ha... haha. Tôi đánh giá cao điều đó đấy. Hãy giúp chúng tôi hoàn thành thủ tục trước đã.”
“Lạnh lùng quá. Có phải đó là bí quyết để đạt hạng S không?”
Do đó mà trước khi hoàn thành các thủ tục thì tinh thần của tôi đã bị bào mòn đi rồi.
.
.
.
.
.
.
Trong một hoàn cảnh khác, ở thị trấn Meratoni nơi đang tổ chức sự trở về của Luciel và cấp dưới của mình, người đứng đầu phòng khám lớn nhất thị trấn, Botacyl, đang mất hết bĩnh tĩnh ở phòng của mình.
“Tại sao~. Tại sao lại bắt đầu ở cái thị trấn này, hơn nữa lại là phòng khám của ta. Có phải hắn vẫn giữ mối thù ghét với ta không? Chắc chắn là vậy. Ngay lập tức chủ Guild Trị liệu bị thay thế. Ta đã trả hắn một đống tiền, chắc hẳn hắn đã nhận tiền của tên đó và chạy thật xa rồi. Oi, ta nên làm gì đây? Nghĩ đi.”
Ông ta quát những nộ lệ và lính đánh thuê trước mặt mình.
Botacyl đang bồn chồn lo lắng.
Ban dầu, việc chuyển Luciel đến Trụ sở chính là để buộc anh phải làm việc ở đó hơn 5 năm.
Hơn nữa, chẳng có lý do bình thường nào có thể chuyển anh ấy lại nới này nếu anh ta không phạm bất kỳ lỗi gì.
Và thế là Luciel trở về sau 2 năm.
Thật là bất thường.
Nhiều khả năng hắn tới để nắn mình khi đã trở thành hạng S.
Phớt lờ huyết áp của mình đang tăng lên cực nhanh, ông ta tuyệt vọng tìm các đối phó với đứa trẻ giả dối Luciel này.
Cả những lính đánh thuê ở đây, tất cả họ đều không biết gì về Luciel, nhưng họ cũng không thể nghĩ đến việc giết một Trị liệu sư hạng S được. Lính đánh thuê cũng là con người vậy nên có thể dễ dàng tưởng tượng ra cuộc sống của chính mình sẽ trở nên như thế nào nếu làm việc đó với một Trị liệu sư nổi tiếng như vậy.
Và thế là, những nô lệ nhìn thấy Botacyl đang bị dồn vào một góc, bắt đầu thử một kế hoạch nào đó.
---------------------------------------------------------