Seija Musou ~Sarariiman, Isekai de Ikinokoru Tame ni Ayumu Michi~

Chương 37: Hãy nói với tôi đó không phải là sự thật. Luciel, tìm ra sự thật đằng sau ảo tưởng




Theo một số ý kiến nên giờ mình sẽ đăng song song tiếp tục phần bị drop của valvrateam (từ chapter 37) và những chapter từ 1-36 cùng nhau.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!

Solo: Kaito-sama

--------------------------------------------------------

Chapter 37: Hãy nói với tôi đó không phải là sự thật. Luciel, tìm ra sự thật đằng sau ảo tưởng

Hôm qua, sau khi tham gia cả đêm vào hoạt động nhộn nhịp tại guild mạo hiểm, những mạo hiểm giả tập trung lại giống một đội quân, bắt đầu chuyến hành trình trở lại Meratoni từ Thánh trấn.

Nhìn vào quang cảnh đó, tôi bị kẹt lại giữa cảm giác biết ơn và cảm thấy có lỗi khi nhận những lời chia tay ấm áp từ những mạo hiểm gia.

“Nếu có bất cứ chuyện gì xảy ra, tôi sẽ ‘chạy’ tới đây ngay”

“Luciel, tôi rất mừng vì cậu vẫn còn sống”

“Sẽ có một ‘Hội nghị M’ lần tới nên hãy tham gia, chúng tôi luôn chào đón cậu”

“Cậu là người duy nhất có thể giúp Broad-san loại bỏ được stress đó Luciel à!”

“Tôi đã lừa dối vợ của mình nhưng tôi sẽ cố gắng xin lỗi và quyết không từ bỏ giống như cậu vậy”

“Chỉ mạo hiểm giả chân chính mới trả lại ân huệ của họ thôi gyaaaa”

“Tôi sẽ phải nhờ cậu chữa trị nếu mà tiếp tục bị thương”

“Đừng nghĩ rằng mình là người duy nhất mạnh lên. Lần tới đến Meratoni, hãy làm vài trận giả chiến với bọn ta ”

Có và lời phát biểu vang lên ở trung tâm… không, tôi sẽ không bình luận thêm gì với họ hết. Tôi tới để nói lời tạm biệt với HVL Broad, Grulga-san và Garba-san trước khi họ khởi hành về Meratoni, nhưng vâng như mong đợi, họ đã tự hoàn thành đoạn đối thoại của mình với nhau mà không thèm để cho tôi chen vào.

“Nghe này Luciel. Không, đồ đệ ngu ngốc. Có rất nhiều người luôn lo lắng cậu. Ta đã nói rồi nhưng cậu vẫn còn rất yếu. Vậy nên hãy cẩn thận đấy”

“Tôi có thể hiểu”

“Hey hey Broad, để đó đi. Nếu không, cậu nhóc sẽ không trở lại Meratoni đâu.”

“…Nuu”

“Không, cậu ấy sẽ trở lại… cậu ấy sẽ trở lại vậy nên đừng nhìn chằm chằm vào tôi thế ~”

“Luciel, lần tới đến Meratoni, ta sẽ huấn luyện cho cậu. Dẫu sao thì cách đánh của ta sẽ phù hợp với sự nhát gan của cậu hơn.”

“Này Garba, có phải cậu tính cướp học trò của tôi không?”

“Hahaha. Tốt thôi, người quyết định là Luciel mà.”

“Dù sao khi tới Meratoni, hãy nhớ mang ít nhất một người bạn gái đấy.”

“Eh … bạn gái?

“Luciel,. Khi cậu có một đứa con trai, ta có thể huấn luyện cho nó”

“Phải phải. Luciel-kun cũng đã đến tuổi để nghĩ về việc ấy rồi”

“Nếu cậu có con gái thay vì trai vậy thì tôi có thể dạy cô nhóc nấu ăn”

“Này, Grulga đừng lạc đề chứ và Broad đừng hùa theo với anh ấy nữa. Well nếu cậu thấy bản thân không thể ở lại Trụ sở Nhà thờ nữa, hãy tới guild mạo hiểm Meratoni. Đó sẽ là nơi an toàn nhất dành cho cậu”

“Cảm ơn. Nếu tôi đạt tới vị trí cho phép mình có thể đi du hành, tôi sẽ tới Meratoni ít nhất một lần nữa. Vậy nên…”

Với 3 người này, sẽ tốt hơn nếu nói rõ ràng.

“Có vẻ như Luciel trông thực sự nghiêm túc”

“Điều gì vậy? Có vấn đề gì sao?

“Việc gì vậy, học trò?”

Tôi biết rằng họ là đồng minh vì vậy chắc có thể kể với họ.

“Từ bây giờ loài quỷ sẽ gia tăng hoạt động. Anh hùng sẽ không được sinh ra trong vài thập kỷ tới nhưng trước lúc đó có khả năng cao rằng sức mạnh của loài quỷ sẽ tăng lên do sự ảnh hưởng của Tà thần. Cả ba người, làm ơn xin hãy cẩn thận.”

“Hoh. Có phải Nhà thờ đã nhận được thông tin liên quan?”

“Như mong đợi, họ luôn có đôi tai nhạy bén như chúng ta vậy”

“Nhóc hẵng còn trẻ 100 tuổi để lo cho chúng ta đấy. Thay vào đó, từ giờ hãy nhớ lo cho bản thân mình. Lần tới nếu có điều gì xảy ra, nhớ hãy giữ liên lạc. Nếu bọn ta có nhiều người bị thương, ta sẽ gửi yêu cầu tới Nhà thờ nên đừng lo lắng.

“Tôi thậm chí sẽ còn lo lắng hơn nếu điều đó xảy ra”

Cứ như vậy tôi đã dễ dàng tin họ. Tôi cảm thấy rằng mình không bao giờ có thể thắng được 3 người trong số họ, những người đã luôn lo lắng cho tôi. Sau đó tôi tiễn họ đi trước khi trở lại nhà thờ.

Khi trở lại nhà thờ, ngay khi bước vào thang máy ma thuật, nhân viên tiếp tân cất tiếng gọi tôi.

“Luciel-sama, làm ơn xin đợi một chút”

Oh? Thực sự khá hiếm khi nhân viên tiếp tân lại gọi tôi như vậy.

“Vâng, tôi có thể giúp gì cho cô?”

“Tôi nhận được thông điệp báo ngài hãy đi gặp Catherine-sama khi ngài trở lại”

“Nhưng tôi không biết ai được gọi là Catherine cả?

Eh? Tại sao? Cái biểu hiện “Oh chết tiệt” đó là sao?

“Xin thứ lỗi cho tôi. Đó là Katria-sama ngày hôm qua”

“Ah. Katria-san… Tôi xin lỗi. Tôi không biết nơi cô ấy thường ở cũng như phòng của cô ấy ở đâu luôn?”

“Ah nếu vậy xin hãy chờ một chút. Tôi sẽ liên lạc với ngài ấy ngay lập tức”

Và rồi, như lúc khi tôi bước chân vào nhà thờ, cô ấy nhắm mắt lại trong khi giữ một item trông giống một quả bóng pha lê.

Hoạt động cả đêm thực sự rất mệt. Mặc dù còn trẻ nhưng tôi vẫn thấy rất buồn ngủ. Khi ngáp lớn trong lúc chờ đợi, có người nào đó xuất hiện một cách hăng hái.

“Luciel-kun, vậy là cậu vẫn còn sốnggg”

Toàn bộ cơn buồn ngủ của tôi bị thổi bay đi cùng một lúc. Bởi vì người tới gặp tôi là Lumina-san. Tại sao cô ấy lại toàn chỉ nhìn thấy tôi khi tôi làm một điều gì đó kì lạ vậy??

“Tôi rất muốn được nói chuyện nhưng chúng ta sẽ phải đi ngay thôi”

Trong khi Lumina-san cùng tôi đi đến phòng của Giáo hoàng, cô ấy đã chúc mừng vì tôi vẫn còn sống.

………

*Kon kon kon*

“Đội trưởng Nữ hiệp sĩ đoàn Valkyrie đây ạ. Tôi mang Thầy trừ tà Luciel tới”

“Vào đi”

Tôi bước vào qua cánh cửa được mở và cúi đầu trong khi uốn đầu gối.

“Thầy trừ tà Luciel, chào mừng trở về”

“Vâng! Xin lỗi đã làm ngài lo lắng”



“Đừng lo lắng. Vốn dĩ ban đầu chúng ta đã cố gắng giải cứu cậu nhưng có rất nhiều người không đồng ý, hơn thế nữa rất nhiều Wraith xuất hiện ở tầng 30 nên chúng ta không thể làm gì hơn ngoài việc từ bỏ”

“Thực sự ổn thôi, tôi nghĩ đó vốn là điều tất nhiên mà”

“Nghĩ như vậy đã giúp ta rất nhiều. Mà tại sao cậu lại không trở lại dù đã trôi qua hơn nửa năm vậy?”

(Eh? Cô ấy không biết rằng có chuyện đã xảy ra? Đó là lý do sao. Nếu đã quan sát tôi thì cô ấy đã đến cứu tôi?)

“À, vâng. Thực ra boss ở tầng 40 là một con Specter Knight lớn hơn bình thường. Nó cũng có thể hồi phục hoàn toàn một cách lố bịch sau mỗi lần thực hiện Thanh tẩy hoặc Hồi phục lên nó…

Chỉ có một phương pháp duy nhất, đó là nó không thể hồi phục bất kỳ vết thương nào khi nhận các đòn tấn công vật lý. Vậy nên đó là lý do tại sao tôi phải chiến đấu cùng nó vô số lần trong khi hồi phục vết thương của mình bằng ma pháp hồi phục. Không biết có phải là may mắn hay không khi sử dụng Vật thể-X làm lá chắn, Vật thể-X đã thành công khi xua đuổi hết lũ quái vật tránh xa tôi.

Sau đó, tôi chiến đấu rồi lại chiến đấu, hồi phục đôi chân bị thổi bay hay cánh tay bị ăn chém, ăn và ngủ nghỉ, vẽ ra vô số chiến lược và thử nó rồi lại thất bại. Tôi ăn một cách điên cuồng tuyệt vọng để hồi phục lượng máu đã mất khi mà không thể phục hồi bằng ma pháp trong khi tìm điểm yếu của nó, nhưng tôi vốn không phải là chiến binh thiên tài vậy nên chỉ có thể tiến lên phía trước một cách ngây thơ vô tội mà thôi. Không thể biết được rằng đã mất bao lâu để tìm ra (điểm yếu) nhưng bằng cách nào đó mà tôi đã có thể đánh bại được cái thứ đó.”

Oops, tôi đã đắm mình vào đam mê một chút khi kể lại. Và lúc nhận ra thì tất cả mọi người đều đang nhìn vào mình làm tôi đột nhiên cảm thấy xấu hổ.

“… Điều đó rất phi thường. Mà sao cậu lại không thể trở ra sau khoảng thời gian dài như vậy?”

“Ah~ tôi đã muốn trở lại sau khi đánh bại nó chứ nhưng khi cố quay ngược trở ra, tôi lại không thể mở cánh cửa lối vào nên chỉ có thể đi xuống cho tới phòng boss tầng 50 mà thôi. Sau khi đánh bài boss tầng 50, cuối cùng tôi cũng có thể trở về. Có vài điều đặc biệt, xin lỗi nhưng tôi không thể kể cho ai khác ngoài Giáo hoàng, Katria-sama và Lumina-sama được”

“Umu. Sẽ không tốt nếu đây là thông tin nhạy cảm. Tất cả những người khác hãy đi ra ngoài.”

Tôi nghĩ rằng sẽ có một vài sự không đồng ý, nhưng những người chứng kiến, và những người khác trông giống như Tổng giám mục? Giám mục? đã ngoan ngoãn rời đi khỏi phòng của Giáo hoàng.

Chi có 4 người còn lại trong phòng tính cả tôi.

“Vậy? Cậu có lý do chính đáng nào cho điều này?”

Mặc dù bản thân đã bị che đi nhưng bằng cách nào đó tôi vẫn cảm thấy một bầu không khí thận trọng nơi Giáo hoàng.

“Vâng. Boss của tầng 50… Tôi đã thực sự bất ngờ khi nó lại ở trong căn phòng chính. Một con Wight khổng lồ đã tấn công tôi và quái vật bị thu hút bởi những phần chảy ra từ vết thương của nó.”

“Đó có phải là một Specter Pháp sư?”

“Phải. Nó là thứ gì đó tương tự như vậy? Tôi bằng cách nào đó đã có thể thắng được thứ đó khi sử dụng |Sanctuary Circle| (Vòng tròn Thánh), nhưng đến cuối cùng, không ngờ rằng ảo ảnh của Wight lại trở thành một người đàn ông lớn tuổi tấn công vào tâm hồn của tôi ahh.”

“…Người đàn ông lớn tuổi.”

Eh? Đó không phải là một người đàn ông lớn tuổi à? Katria-san và Lumina-san ngơ ngác và nhìn về phía tôi. Ah, liệu tôi có nói quá thẳng thắn chăng?

“Đặt những ảo ảnh sang bên, thực sự khá khó khăn để một Trị liệu sư tân binh có thể chinh phục mê cung đấy. Tôi đã sợ rằng bất cứ khi nào cũng sẽ nghe thấy những tiếng nói hồi sinh sau khi ‘game over’ hết.”


Dù vậy, bây giờ đã có thể nói tôi đã hoàn toàn chinh phục mê cung ảo ảnh rồi phải không? Mặc dù chất lượng của nó phải nói là rất tuyệt vời, nhưng thực sự đã phải rất là vất vả đấy?

“ ‘Game over’? Hồi sinh? Ý cậu là sao?”

Eh? Ah. Không có game ở thế giới này. Thay cho ‘Hồi sinh’, tôi thực sự không biết dùng từ nào phù hợp hơn nữa.

“Thưa ngài, tôi đã hoàn thành mê cung nên không cần phải giả vờ nữa đâu? Còn một điều nữa tôi muốn nói. Vào lúc cuối cùng có một con Thánh long đã xuất hiện khiến cho tôi thực sự sửng sốt”

“Người đàn ông lớn tuổi, Thánh long, có lẽ……”

“Nó có liên quan đến những con rồng đầu thai bị phong ấn bởi Tà thần. Thực là một sự sắp đặt về việc để tôi giải phóng những con rồng bị phong ấn trong vòng 40 năm tới đấy”

“Katria, Lumina. Ta cấm không được tiết lộ bất cứ điều gì Luciel vừa nói.”

“ “ Vâng “ “

“… Vậy, con rồng đó đã nói gì?”

“Erm, nếu những con rồng bị phong ấn không được giải thoát, quỷ tố sẽ tiến gần hơn đến bóng tối và dần sẽ trở nên mạnh hơn. Anh hùng được sinh ra có thể sẽ thua những con quỷ, tôi không thể nói rằng đó là một khung cảnh tuyệt vời được.”

“… Cậu đang nói về cái gì vậy. Điều này …. Đợi đã, nó còn nói gì khác nữa không?

“Nó bảo tôi, một Trị liệu sư, hãy làm bất cứ điều gì trong khả năng. À ngoài ra tôi cũng không lấy viên đá ma thuật cuối cùng bởi vì cảm giác nó giống như là một cái bẫy vậy.”

“Luciel, có một vài điều khiến ta băn khoăn, ta có thể hỏi cậu không?

“Vâng. Dĩ nhiên rồi.”

Có phải việc liệu tôi có tận hưởng mê cung? Cách đối mặt của tôi với mùi hôi? Hay là việc sắp đặt quái vật cho mê cung tiếp theo?

“ Đầu tiên, ý cậu ‘ảo ảnh’ là sao?”

“Eh? Bắt đầu với điều đó? Vâng điều quan trọng vốn đến từ cách nhìn của người đã tạo ra nó. Chất lượng quái bắt đầu từ tầng một rất tốt. Tuy nhiên, thật đáng tiếc là không có bất kỳ sự khó chịu nào khi bị tấn công cũng như không có bất cứ sự phản kháng nào khi tấn công chúng bằng kiếm hoặc giáo.”

“…Lumina, cô nghĩ thế nào khi cô đi vào đó?”

“Rõ ràng là có sự phản kháng khi chém vào chúng và khi truyền sức mạnh ma thuật đi, tôi cảm thấy nó ngay lập tức trở thành quỷ tố của mê cung.”

“Ngoài chất lượng rất tốt. Còn có cả cảm giác đau đớn, đặc biệt là thiết lập ở tầng 40, có phải ngài đã tự sắp đặt chúng? Ah, vũ khí được sử dụng bởi những kỵ sĩ, thanh đại kiếm và trường giáo, tôi có thể lấy chúng ra không?”

“Được”

“Đây là vấn đề. Mặc dù ảo ảnh thật sự ấn tượng để thanh kiếm này có thể xuyên qua khiên và cánh tay khi đang giữ nó, và cây giáo này có thể thổi bay cả chân đi thành từng mảnh, nhưng bình thương cú sốc nhận vào sẽ làm cho người ta ngất đi hoặc là chết. Thực sự đúng là ác quỷ khi đặt cả quái vật mạnh như thế mà… không thể biết rằng được tôi đã nghĩ đến điều đó bao nhiêu lần rồi”

“Những điều này…… và theo như báo cáo hay ta nghi ngờ đôi tai mình nhưng cậu có bao nhiêu cánh tay và đôi chân vậy? Và ma thuật cậu sử dụng ở tầng 50… có phải cậu nói |Sanctuary Circle|?”

“Phải. Tôi đã may mắn thu thập được quyển sách |Hồi phục Thượng cấp| ở tầng 39, sau đó, boss tầng 40 đã rơi ra cuốn sách |Sanctuary Circle|, hiển nhiên là tôi đã không có cơ hội sử dụng nó, nhưng rồi boss tầng 50 đã rơi ra Cấm pháp |Revival|(Hồi sinh) khi tôi đánh bại nó. Có thể tôi sẽ không có cơ hội sử dụng vậy nên nó sẽ nằm phủ bụi trong túi ma thuật của tôi thôi… trong đó thời gian bị dừng nên tôi đoán điều đó sẽ không xảy ra, nhưng có lẽ tôi sẽ không đưa nó ra bên ngoài thế giới.”

“…Katria, Lumina, ta cấm không được tiết lộ bất cứ điều gì nghe được hôm nay.”

“ “ Vâng “ “

“Được rồi, Luciel, ta sẽ phải để cậu lấy tất cả những thứ thu thập được từ phòng boss ra. Dĩ nhiên bao gồm cả những thứ thu được từ con rồng. Kiểm tra chúng là điều cần thiết. Tất nhiên toàn bộ trang bị đều thuộc về cậu, nhưng có thể có vài món đồ ta muốn cậu hãy giao lại cho tôi.”

“Vâng tôi đoán điều này sẽ diễn ra. Khi chúng là những trang bị được đặt bởi ngài cho việc chinh phục mê cung mà.”

“Cậu đã nói về những ảo ảnh lúc nãy nhưng ta không đặt những trang bị đó cũng như những undead đó là những quái vật thực sự”

“Không đời nào, nếu nó là quái thật thì sao Level của tôi lại không tăng lên? Tôi không hề tăng dù chỉ một Level. Việc đó làm tôi không thể tin được.”

“… Làm sao mà?... Cho chúng tôi xem Bảng trạng thái của cậu nào.”

“Eh? Không có sự thay đổi nào. Status open.”

-----------------------------------------------------

Tên:

Luciel

Nghề nhiệp:

Trị liệu sư IX

Thánh long kỵ sĩ I

LV:

1

Tuổi:

18

HP:


840 (420↑)

MP:

550(390↑)

ST:

580 (400↑)

STR:

142 (69↑)

INT:

158 (50↑)

VIT:

163 (52↑)

MGI:

182 (75↑)

DEX:

137 (61↑)

RMG:

174 (74↑)

AGI:

129 (56↑

SP:

0

Năng lực pháp thuật: Thánh hệ

【Skills】

|Thẩm định|

|Suy nghĩ song song IV|

|Đại may mắn|

|Rút ngắn niêm phép V|

|Taijutsu VI|

|Bỏ qua niệm phép III|

|Kiểm soát ma lực IX|

|Vô niệm I|

|Thao tác ma lực IX|

|Kết giới ma thuật III|

|Thánh ma pháp IX|

|Làm chủ kiếm thuật IV|

|Thiền định VII|

|Làm chủ khiên thuật III|

|Chuyên tâm VII|

|Làm chủ thương thuật IV|

|Phục hồi HP VII|

|Cung thuật I|

|Phục hồi MP VIII|


|Cảm nhận hiện diên V|

|Hồi phục Stamina VII|

|Kỹ thuật song kiếm giáo III|

|Ném V|

|Cảm nhận bẫy II|

|Tháo dỡ II|

|Phát hiện bẫy I|

|Nhận thức nguy hiểm VI|

|Bản đồ III|

|Bộ hành VI|

|Tăng cường ma thuật III|

|Cường hóa cơ thể II|

|Suy nghĩ gia tốc II|

|Gia tăng tỉ lệ tăng trưởng HP VIII|

|Gia tăng tỉ lệ tăng trưởng MP VIII|

|Gia tăng tỉ lệ tăng trưởng ST VIII|

|Gia tăng tỉ lệ tăng trưởng STR VIII|

|Gia tăng tỉ lệ tăng trưởng VIT VIII|

|Gia tăng tỉ lệ tăng trưởng DEX VIII|

|Gia tăng tỉ lệ tăng trưởng AGI VIII|

|Gia tăng tỉ lệ tăng trưởng INT VIII|

|Gia tăng tỉ lệ tăng trưởng MGI VIII|


|Gia tăng tỉ lệ tăng trưởng RMG VIII|

|Gia tăng tỉ lệ tăng trưởng chỉ số vật lý VIII|

|Kháng độc VIII|

|Kháng làm yếu VIII|

|Kháng tê liệt VIII|

|Kháng phong ấn VIII|

|Kháng hóa đá VIII|

|Kháng dịch bệnh VIII|

|Kháng ru ngủ VIII|

|Kháng sát thương vũ khí cùn VI|

|Kháng mê hoặc V|

|Kháng choáng VI|

|Kháng nguyền VIII|

|Kháng đâm IV|

【Danh hiệu】

|Thiên mệnh khả biến|

(Toàn bộ chi số +10)

|Phuớc lành Thần Vận mệnh|

(Tăng SP thu được)

|Phước lành Thần Trị liệu|

(Sức mạnh hồi phục phép thuộc Thánh thuộc tính tăng 1.5 lần)

|Bảo hộ của Thánh Long|

(Trở thành Thánh long kỵ sỹ, gia tăng kỹ năng và chỉ số trong chiến đấu. Có thể nói chuyện với loài rồng)

|Sát Long|

(Tấn công và phòng thủ mạnh hơn khi chiến đấu với rồng)

|Người phá vỡ phong ấn|

(Miễn dịch với lời nguyền của Tà thần. Có thể thu thập sức mạnh từ loài rồng bị phong ấn)

--------------------------------------------------------

“Nhưng Chức nghiệp của cậu đã tăng lên, và cậu nghĩ rằng đó là bảng trạng thái của người ở lv1 sao?”

“Đúng là trạng thái của tôi tăng lên trên bảng, nhưng nếu để ý trên nó, thế thì tại sao Level của tôi lại không tăng?”

“… Katria, đưa cái này cho Luciel xem.”

Katria-san nhận một cuốn sách cũ từ Giáo hoàng và đưa cho tôi.

“Đây là?”

“Tài liệu gốc về ‘Nỗi buồn của Chúa’ aka ‘Vật thể X’. Đọc nó đi”

Có nhiều điều được ghi vào tài liệu. Trong đó, có một vài thứ được viết.

Điều nghiên cứu được viết trong đó có liên quán đến Level của cơ thể, đã được xác nhận rằng điều đáng tiếc khi uống nó là cá nhân đó sẽ rất khó để lên cấp.

Hơn nữa, bởi vì không có người nào tiếp tục uống nó nữa, ông ấy mong rằng ngày nào đó sẽ có người có thể uống nó xuất hiện để ông ấy có thể tiến hành nghiên cứu một cách chi tiết.

Đó là điều được viết ở cuối của tài liệu này.

“…Erm, eh? Tôi không thể tìm được từ nào phù hợp nữa. Hahaha. Eh, nhưng?...”

“Luciel-kun, bĩnh tĩnh nào.”

“Luciel-kun, điều đó cũng ổn mà, cậu vẫn còn sống và giờ đang ở đây mà.”

“Chắc cậu không nghĩ rằng tất cả chúng thực sự là một ảo tưởng.”

Tôi được đỡ cả hai bên bởi Katria-san và Lumina-san tới khi bình tĩnh hẳn.

Và vẫn ở nguyên tư thế đó cho đến khi giải quyết được hết sự bối rối khỏi tâm trí.

Thực sự chẳng còn suy nghĩ để mà để ý đến mùi hương từ hai người phụ nữ cũng như cách họ đang đỡ tôi được nữa vào lúc này. Ngay cả đang như thế này, tôi cũng chẳng còn cảm nhận được điều gì cả.

Khi nhận những trang từ túi ma thuật sau khi bình tĩnh, Giáo hoàng chỉ chọn lấy thanh đại kiếm và trường giáo của boss tầng 40, cũng như cây gậy phép của boss tầng 50.

Những cuốn sách phép thuộc sở hữu của tôi và tôi đã đồng ý để ngài ấy sao chép chúng ngoài trừ phép |Revival|(Hồi sinh), vào ngày hôm sau.

Trang bị của boss tầng 40 và trang bị bỏ lại bởi Thánh long trở về với tôi và chúng đã trở thành trang bị chuyên dụng của tôi, vì không ai khác có thể trang bị được.

Thêm cả những chiếc túi ma thuật, tôi không cần thêm nữa vì sẽ chẳng cần thiết để dùng chúng, nhưng có vẻ như các túi ma thuật của mê cung có thể mua được bằng những đồng vàng trắng.

“Về thân xác Thánh long thu được sau thanh tẩy lên ‘Rồng Undead’, có thể không nếu đưa cho ta một vài phần từ nó?”

“Vâng. Nếu tôi là người duy nhất có thể sử dụng phần thánh thể từ Thánh long, thì những người khác có thể sử dụng những bộ phận đã bị biến thành undead? Tuy nhiên thưa ngài, xin vui lòng chỉ dùng chúng cho Valkyrie Hiệp sỹ đoàn và cựu đội trưởng kỵ sĩ Catherine”

“Hiểu rồi. Lễ chúc mừng việc chinh phục mê cung sẽ được tổ chức một tuần kể từ bây giờ, cậu sẽ phải tham gia với tư cách khách mời danh dự.”

“Tôi hiểu rồi”

“Katria và Lumina hãy ở lại sau, chúng ta sẽ tiến hành thảo luận về các vấn đề trong tương lai”

“ “ Vâng “ “

“Luciel, cậu đã đạt được một thành tựu lớn. Ta rất mừng khi cậu đã trở về an toàn.”

“Vâng! Cảm ơn ngài.”

Mặc dù đang trong tình trạng thiếu ngủ và có phần hoang mang, tôi vẫn suy nghĩ những điều mình đã làm nguy hiểm như thế nào khi trở về phòng.

Nếu như bình thường tôi đã không thể ngủ vào giờ này

nhưng cảm ơn ‘Gối thiên thần’, một món trang bị gian lận, tôi đã có thể chìm sâu vào giấc ngủ yên bình.

--------------------------------------------------------